Tể Nguyên Xương quay lại và nói với Khinh Ngữ bằng giọng điệu áy náy: “Xin lỗi cô Diệp, tập thể cổ đông Thánh Nguyên chúng tôi quyết định không bán nữa, chúng tôi sẽ hợp tác ập đoàn Aufon và công ty đầu tư Nhuệ tiếp tục vận hành Thánh Nguyên, để cô chạy: đôn chạy đáo mấy ngày nay, thực sự rất xin lỗi, sở dĩ chúng tôi muốn bán Thánh Nguyên là muốn để Thánh Nguyên phát triển tốt hơn trong tay người có năng lực, nhưng lần này phương án mà Aufon và Nhuệ Dật đưa ra cho chúng tôi lại giúp chúng. tôi nhìn thấy được hi vọng, lần này mấy lão cốt cán của chúng tôi quyết định tiếp tục thêm vài năm nữa!”
Vừa rồi, cổ phiếu của Thánh Nguyên đã tăng, trở lại, Aufon và Nhuệ Dật quả nhiên cao siêu, điều này khiến các cổ đông khác rất phấn khích, đám bạn già này đều là những người đã lăn lộn trên thương trường nhiề năm, điều họ thích nhất là thử thách và phấn khích, trạng thái trì trệ của Thánh Nguyên nhiều năm qua khiến họ không. thể hưng phấn nổi, sau khi xem bản kế hoạch đo Aufon và Nhuệ Dật đưa ra, họ dường như đã trở về những ngày tháng cùng nhau phấn đấu vươn lên, sau khi thảo luận cả buổi sáng, quyết định không rao bán nữa mà sẽ hợp tác với Aufon và Nhuệ Dật, chia sẻ tài nguyên, cùng nhau tiến bộ và phát triển!
Diệp Khinh Ngữ biết mình đã thua, cô ta áp chế lửa giận trong lòng, duy trì nụ cười, cùng Tề Nguyên Thường bắt tay: “Không sao cả, chủ tịch Tề, mong rằng lần sau sẽ có cơ hội hợp tác.”
Tề Nguyên Xương mặt mày tươi tỉnh nói mấy.
lời xin lỗi và cảm kích, tiễn Diệp Khinh Ngữ đi vài bước, Diệp Khinh Ngữ đi đến cửa thì hơi quay đầu lại, nhìn thấy Tế Nguyên Xương đã nhiệt tình mời “Tu Quân và Skye bước vào phòng họp cổ đông.
Kết quả như vậy hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của tổ dự án tập đoàn Diệp thị.
Diệp Khinh Ngữ vừa trở về văn phòng thì đã quăng tài liệu xuống bàn, quát thư ký: “Kiểm tra cho tôi, kiểm tra bối cảnh của Tu Quân và Skye đó! Tôi muốn biết bọn họ rốt cuộc là ai, có mục đích gì”
Việc mua lại Thánh Nguyên thu hút nhiều sự chú ý đã kết thúc với sự hợp tác ba bên của Thánh Nguyên, Aufon và Nhuệ Dật, kẻ thua cuộc duy. nhất chính là thị, đáng vẻ tất thắng và chắn chắn cùng những lời lẽ hùng hồn mà tập đoàn Diệp thị thể hiện ra trước đây đều trở thành bằng chứng gián tiếp tát vào mặt họ.
Mặc dù Thánh Nguyên đã nhiều lần bày tỏ lòng biết ơn đối với sự hỗ trợ của Diệp thị, nhưng. Diệp Khinh Ngữ vẫn không thể tránh khỏi bị trở thành trò cười
Mọi người càng tò mò hơn về hai mỹ nhân cấp cao của Aufon và Nhuệ Dật, nhưng đáng tiếc là giới truyền thông đã cố gắng tìm kiếm mọi cách cũng không moi được một bức ảnh nền nào của họ.
Những thứ càng bí ẩn thì càng khiến người ta ấu kỳ.
Tống Vân Khanh và Tu Quân mấy ngày nay bận rộn vì chuyện của Thánh Nguyên, Tu Quân dẫn cả đội đến khách sạn để làm việc với đội của Vân Khanh suốt cả buổi sáng, tối thì họp thảo luận đến tận khuya.
Hai nhóc Leo và Moon đã có khoảng thời gian vui chơi tuyệt vời với ông nội trong biệt thự nhà họ Mạnh, tối về đến khách sạn sau khi gặp mẹ thì tự đo chơi đùa một chút rồi ngoan ngoãn trở về phòng ngủ.
Tống Vân Khanh rất yên tâm về hai đứa trẻ, chúng lớn lên trong môi trường làm việc của cô, hiểu cách tự chăm sóc bản thân từ sớm. Sau khi ở trong khách sạn, Nina đưa hai người họ đi xem nhà hàng, sân chơi, bể bơi và những nơi khác của khách sạn. Cả hai đã nhanh chóng sắp xếp được cuộc sống riêng của mình.
Chẳng hạn như, tự mình đặt bữa tối, hoặc là lẻn đến nhà ăn để ăn gì đó, ban đêm đến bể bơi, hoặc là đi đạo trong khu vui chơi, suốt cả ngày thong dong thoải mái.
Moon là vui nhất, có đồ ăn, có đồ chơi, đối với cô bé mà nói, cuộc sống này đã viên mãn lắm. rồi.
Thường thì hai người sẽ có vệ sĩ đi theo khi rời khỏi mẹ. Họ đều là những người đã được Nhuệ Dật đào tạo, cũng là người trông coi hai đứa trẻ từ. nhỏ đến lớn, phối hợp với nhau rất chặt chẽ.
Hôm nay, Moon bị Leo ép bơi vài vòng.
Leo nghĩ rằng Moon mập quá rồi, nhất định phải vận động nhiều vào, nếu không sau này sẽ trở thành một cô gái béo, khiến Leo rất mất mặt, cho nên mỗi ngày cậu bé đều kiên trì dẫn Moon đi tập thể dục.
Tống Vân Khanh rất tán thành ý kiến này, con. gái của cô còn nhỏ, lớn lên có bị mập mạp hay không vẫn chưa chắc được. Nhưng rèn luyện sức khỏe rất có lợi, cho nên cô ủng hộ Leo mỗi ngày “ hành hạ” em gái.
“Leo, em mệt rồi, đừng bơi nữa.” Moon ở. trong nước nũng nịu kéo tay anh trai.
Leo cảm thấy hôm nay như thế cũng được rồi: “Được, em lên nghỉ ngơi trước đi, anh còn phải bơi thêm hai vòng nữa.”
Moon gật đầu: “Được, em lên cổ vũ anh!”
Leo lau nước trên mặt gật đầu, rồi tiếp tục ngâm mình trong nước.
Hoàng Đình là một khách sạn năm sao dưới quyền Nhuệ Dật, bể bơi này chuyên đành cho khách VIP với phòng cao cấp, người ra vào nơi này cũng không nhiều.
Khoảng thời gian này Vệ Hồng Phi rất yêu thích Hoàng Đình, bất luận là món ăn hay là công trình giải trí ở đây, cậu ta đều cứ vài ba ngày là sẽ tới một lần.
Dù sao ông nội có căn hộ cho thuê dài hạn ở đây, cho nên cậu ta đến đây cũng rất tiện, hôm nay lại làm phiền mẹ dẫn cậu ta đến Hoàng Đình.
Nhưng mà Bùi Tiêu Tiêu lại muốn đi đạo phố, thế là tìm Bùi Huy Huy cùng đi với cậu ta.
Vệ Hồng Phi rất thích Bùi Huy Huy, bởi vì người cậu này có thể mang đến cho cậu ta rất nhiều điều mới mẻ, hơn nữa muốn gì cũng đều chiều.
Còn Bùi Huy Huy đương nhiên mong ra vào một nơi như khách sạn Hoàng Đình mà không được. Cho nên, anh ta không tiếc đành hết sức mình làm những chuyện đỗ dành cho Vệ Hồng Phi vui,
Hai chú cháu đều mặc quần bơi quấn khăn tắm, vừa vào, Vệ Hồng Phi liền nhìn thấy Moon vừa đưới hồ bơi đi
Cậu ta lập tức kéo lấy tay Bùi Huy Huy: “Cậu. ơi, cậu nhìn kìa, cô bé bên đó cháu từng nhìn thấy mấy ngày trước, trông rất xinh đẹp.” Vệ Hồng Phi hai mắt sáng lên.
Bùi Huy Huy nhìn thấy ánh mắt của Vệ Hồng Phi thì cũng nhìn thấy Moon, cô bé đội một chiếc mũ bơi màu hồng, mặc áo bơi cùng màu, khuôn nhỏ nhắn mũm mñm, vô cùng đáng yêu, giống như một con búp bê.
Bùi Huy Huy mỉm cười, cúi đầu nói với Vệ Hồng Phi: “Nếu cháu thích thì theo đuổi đi, đừng. ngại, trước đây không phải cháu cũng đã từng thử mấy lần rồi sao, chưa bao giờ để hụt?”
Vệ Hồng Phi mỉm cười ngượng ngùng: Những người đó thì khác, bọn họ đâu có xinh đẹp bằng cô bé kia, bọn họ không có cửa so với cô bé.”
Bùi Huy Huy không nhịn được cười, gõ nhẹ vào đầu cháu trai: “Được đấy nhóc con, bây giờ biết thưởng thức sự khác biệt giữa các cô gái xinh đẹp rồi đấy.”
Vệ Hồng Phi cười nói: “Này, cái này không. phải cậu dạy sao?”
“Còn nhỏ thì phải đạy, đi đi, chúc cháu thành công!” Bùi Huy Huy nói xong thì nhảy vào trong bể bơi.
Moon đến quầy bar và gọi một ly nước trái cây, vừa uống vừa đứng cạnh hồ nhìn Leo bơi lội.
Vệ Hồng Phi đi tới: “Hi, cô bé xinh đẹp! Đang nhìn gì thế?”
Cậu ta chặn tầm nhìn củ Moon, Moon liếc nhìn chàng trai cao hơn cô một cái đầu trước mặt, cậu ta có cái bụng béo, khuôn mặt ngu ngốc, còn nở nụ cười mà cậu ta cho rằng rất đẹp, thật là kinh tởm.
Moon không thèm để ý đến cậu ta, lướt qua cậu ta, tiếp tục nhìn ngắm Leo của cô bé.
Vệ Hồng Phi không nản lòng, xoay người đứng ở bên cạnh Moon: “Người đẹp, làm quen chút đi, tôi là Vệ Hồng Phi, còn cậu?”
Moon lùi sang bên cạnh hai bước, nhưng vẫn phớt lờ cậu ta.
Vệ Hồng Phi thậm chí còn vui hơn, cậu nói, những cô gái càng khó theo đuổi thì càng phải theo đuổi, hư thế mới có cảm giác chinh phục.
Cho nên cậu ta không buồn chút nà:
“Người đẹp, nói cho tôi biết tên cậu đi? Nếu không, tôi đặt cho cậu một cái tên nhé? Cậu xinh đẹp như thế, hay là gọi cậu là Tiểu Mỹ?” Đây cũng. là chiêu mà cậu đã dạy cho cậu ta.
Moon tức giận quay đầu lại: “Tôi tên là Moon, ai cần anh đặt một cái tên kinh tởm thế chứ?”
Vệ Hồng Phi mỉm cười đắc ý, chiêu mà cậu dạy quả nhiên rất hiệu quả, hóa ra cô gái nhỏ xinh đẹp này tên là Moon, đến cả cái tên cũng hay như. vậy.
"Moon, chúng ta kết bạn đi.” Vệ Hồng Phi chẳng cảm thấy ngại chút nào.
Moon lườm cậu ta, lại bước sang bên cạnh hai bước.
Vệ Hồng Phi mỉm cười đi theo: “Nhà cậu ở đâu? Có phải là người của thành phố M không?
Cậu ta đang nói, đột nhiên bên cạnh vang lên một giọng nói trẻ con hưng phấn: “Vệ Hồng Phil
Đúng là cậu! Sau đó hai cô bé kéo lấy cánh tay cậu ta. Vệ Hồng Phi, hai cô bé này là cậu ta mới làm quen được hai ngày, chính là nhờ cách của cậu dạy, khiến hai cô bé vây quanh cậu ta.
“Hồng Phi, cậu đến chơi với chúng tớ sao?"
“Hồng Phi, chúng ta đi bơi đi.”
Hai cô bé khoảng năm, sáu tuổi đang trò chuyện rôm rả xung quanh mình, Vệ Hồng Phi rất tự hào, ánh mắt cậu ta nhìn về phía Moon, phát hiện Moon đã bỏ đi vứt cái bình nước đã uống xong vào thùng rác, căn bản không hề để ý đáng vẻ đắc ý của cậu ta khi đang được người khác vây quanh.
Vì vậy, Vệ Hồng Phi bảo hai cô bé bên cạnh đi mua đổ uống, còn mình thì tiếp tục đuổi theo Moon.
"Moon, cậu còn chưa trả lời câu hỏi của tôi? Nhà cậu ở đâu? Tôi mời cậu về nhà tôi chơi!”
Lúc này Leo đã bơi tới, Moon cười nói: “Leo, cố lên, Leo cố lên”
Vệ Hồng Phi nhìn xuống nước, cảm thấy khó Moon vậy mà lại đang cổ vũ cho cậu bé đang, bơi kia.
Cô bé phớt lờ sự theo đuổi của cậu ta cũng không sao, có thể mặt dày mà, cậu cũng dạy thế, nhưng cậu bé bên cạnh cô bé đó nhất định phải giáo huấn một trận, như vậy không những có thể đuổi được đối thủ, mà còn khiến cô bé đó ngưỡng. mộ.
Cậu ta đang nghĩ ngợi, Leo đã trèo lên bờ, cầm lấy khăn tắm mà Moon đưa cho.
Moon vừa vỗ tay vừa cười nói: “Leo giỏi quá, hôm nay anh bơi thêm một vòng đi.”
Leo khoác chiếc khăn tắm lên và lạnh lùng. nhìn cậu bé đứng bên cạnh Moon.
Ánh mắt của cậu bé khiến Vệ Hồng Phi giật mình, ánh mắt này có chút giống với bố cậu ta, khiến cậu ta có cảm giác căng thẳng lạ kỳ.
Lúc này, hai cô bé mua đồ uống chạy tới, một cô bề đưa đổ uống cho Vệ Hồng Phi: “Hồng Phi, nước ép dưa hấu của cậu nè!”
Cô bé kia thì nhìn chằm chằm vào Leo, sững, sờ một lúc, trời ạ! Cậu bé đó đẹp trai quá, không biết đẹp hơn Hồng Phi bao nhiêu lần!
Vệ Hồng Phi cầm lấy đồ uống, rồi đưa qua cho. Moon: “Moon, mời cậu uống nước ép dưa hấu."
Moon sững người, Leo đưa tay chặn lại, Hồng Phi cầm không chắc nên cốc nước rơi xuống.
đất, nước ép đưa hấu hồng hồng đổ dưới chân đám nhỏ.
Hai cô gái giật mình lùi lại một bước: “Ây da.”
Vệ Hồng Phi cả giận: “Này! Cậu làm gì thế?"
Nói rồi cậu ta giơ tay đẩy Leo, Leo nghiêng người né đi, cũng kéo Moon theo không để Vệ Hồng Phi chạm vào cô.
Vệ Hồng Phi tức giận, Moon là cô gái xinh đẹp nhất mà cậu ta từng thấy, sao có thể để cậu bé này. cướp đi?
"Moon, qua đây, đừng để ý thẳng nhóc hung, đữ đó!”
Cô bé cho Vệ Hồng Phi nước ép dưa hấu không cam tâm, mặc dù cũng bị vẻ đẹp của L.eo làm cho ngơ ngác, nhưng cô bé vẫn rất thích Vệ Hồng Phi, bây giờ nhìn thấy Vệ Hồng Phi cặp kè với cô bé. khác, trong lòng cô bé lập tức bốc hỏa.
Cô ta lao đến bên cạnh Moon và dùng tay đẩy cô bé: “Tránh ra! Con nhỏ này ở đâu ra vậy!”
Moon không hề phòng bị, còn định nói với Hồng Phi Leo là anh trai của cô, người nên đi là cậu ta mới phải, nào ngờ lúc không để ý thì bị người ta đẩy một cái trượt ngã vào trong bể bơi.
"Moon!” Leo giật mình, xoay người nhảy xuống nước.
Cơ thể bề nhỏ củMoon vừa rơi xuống nước đã được kéo lên.
Mộ Hi Thần lau nước trên mặt Moon: “Moon, con không sao chứ?”
Moon còn chưa kịp trả lời, Leo đã bơi tới, nhìn Mộ Hi Thần gầm lên: “Trả em gái lại cho cháu!”
Mộ Hi Thần mỉm cười, trầm giọng nói với cậu bé: “Đối ngoại trước đã, mâu thuẫn nội bộ lát nữa giải quyết!”
Leo liếc anh một cái, lập tức nói:" Hãy chăm sóc Moon.” Rồi xoay người bơi lại vào bờ.
Vệ Hồng Phi và cô bé vừa đẩy người xuống nước đều sợ hãi, cô gái kia nhìn thấy Leo nhảy. xuống nữa cũng bị đọa theo, trong lòng có hơi ghen, một cậu bé đẹp trai như vậy sao lại tốt với con nhóc kia?