Tổng Tài Là Người Yêu Cũ

Chương 11: 11




Hoắc Thái Gia nhìn lên đồng hồ đã thấy kim ngắn chỉ đến số năm, giờ tan làm cũng chỉ cách vài phút nữa.

Hắn thu dọn đồ đạc kiểm tra lại hàng loạt giấy tờ lần cuối trước khi rời khỏi văn phòng chủ tịch, định bụng sẽ về nhà ngủ một giấc thật ngon nhưng lại bất chợt nhớ ra bản thân đêm nay có hẹn.
Ngón tay thon dài lướt nhẹ lên màn hình điện thoại nhanh chóng gọi cho số điện thoại gần nhất.
_ Đình Đình, gửi tôi lịch trình tiếp theo trong hôm nay.
“Thưa chủ tịch, tôi đã soạn sẵn mẩu giấy nhỏ để trên bàn, phòng trường hợp ngài sẽ quên”
_ Tốt lắm.
Hoắc Thái Gia tắt máy bỏ lại điện thoại vào túi, tác phong nhanh nhẹn bước xuống lầu.

Không biết uy quyền của hắn thế nào mà dù là giờ tan làm ai nấy đều có thể cắp sách ra về nhưng vừa nghe tiếng gót chân hắn liền cuống cuồng chạy lại bàn làm việc giả vờ mở máy tính gõ gõ gì đó ra vẻ vô cùng bận rộn.

_ Vì tinh thần hăng hái của mọi người, từ nay sẽ tăng giờ làm việc thêm ba tiếng, cuối tháng sẽ chỉnh lại bảng lương !!
Hoắc thị ngày càng xưng bá trên thương trường, mọi sản phẩm hay cổ phiếu bán ra đều đạt đến những con số không tưởng nên công việc dù có bận rộn cũng trở nên trôi chảy, lâu dần tạo nên một thói quen xấu trong mỗi cá nhân, bọn họ đều không còn nghiêm túc làm việc nữa, đều đợi sát ngày đáo hạn mới bắt đầu vắt chân lên cổ mà chạy, việc được giao từ sớm đều để khi về nhà mới làm, văn phòng trở thành nơi hò hẹn tụ tập sớm tối.
Mà Hoắc Thái Gia rất kiêng kị điều này, bản thân hắn luôn tự ép mình vào lối sống nghiêm khắc, đặc biệt là trong công việc.

Những con sâu lười biếng này hắn từ lâu đã muốn trừng trị thích đáng, đến nay mới nghĩ ra cái cớ hay vừa có thể tăng thêm năng suất làm việc cho Hoắc thị, lại có thể khiến nhân viên quay lại nề nếp trước đây, đem toàn bộ linh lực cống hiến cho tập đoàn.
“Cạch”
_ Mời chủ tịch.
Hoắc Thái Gia từ lúc nào đã rời khỏi sảnh, siêu xe hào nhoáng đã đỗ sẵn chờ đợi hắn, còn có đội vệ sĩ đưa đón tận nơi.
_ Đừng đi đường này.
_ Ngài không về nhà sao ? - người tài xế lớn tuổi trịnh trọng hỏi.
_ Bác Lương, đưa tôi đến sòng bạc Lux.
Người tài xế họ Lương gật gù rẽ tay lái sang hướng khác đồng thời tăng thêm tốc độ của xe.

Làm việc cho Hoắc thiếu gia đã lâu thực chất có thể phần nào đoán được tâm tư hắn, chẳng hạn như hắn là đệ nhất phú hào*(1) sở hữu cả một gara siêu xe khổng lồ, chỉ việc chọn chiếc xe phù hợp với bộ vest trên người hắn để đi làm một hôm cũng là một việc đau đầu vắt óc, nhưng khi đi làm hắn luôn là một vẻ nghiêm túc, hôm nay lại muốn chiếc “thần gió” phiên bản giới hạn bắt mắt này, hẳn là hắn lại muốn đến những nơi phong hoa trêu nguyệt rồi đi.
__________oOo__________
Khưu Tịnh Y lúc này gặp chút rắc rối với trang phục của mình.

Cô không ngờ đồng phục ở nơi này lại nhạy cảm như thế, nhất quyết không muốn thay, làm lên một trận náo loạn ầm ĩ.
_ Chị Mạn, tôi thật sự không thể mặc thứ này - Khưu Tịnh Y xoay xoay chiếc áo lên trước mặt biểu cảm không hài lòng xen chút ngượng ngùng.

_ Cô đùa tôi sao? Đến đây làm việc phải tuân theo quy định của chúng tôi chứ? Người mới đều phải như thế cả!! - Mạn Tâm Tâm tức giận quát lớn.
Đang đến đoạn cao trào thì đột nhiên Nhạc Mộng Thanh bước ra dịu dàng vuốt vuốt vào lưng của Mạn Tâm Tâm, giọng nói ngọt ngào động lòng người lại khiến Khưu Tịnh Y đối diện sởn cả gai ốc.
_ Mạn tỷ tỷ đừng nóng, con bé là người mới, lại sạch sẽ thế này, đương nhiên sẽ không quen với đồng phục của chúng ta.
_ Gương mặt xinh đẹp của chị không chịu nổi nếp nhăn đâu, để em thuyết phục con bé, chị trước tiên cứ vui vẻ đi a\~\~\~
Mạn Tâm Tâm nghe những lời nịnh nọt liền dịu xuống cơn tức giận trong lòng, hung dữ liếc xéo Khưu Tịnh Y một cái như một lời cảnh báo, song lại quay qua cưng nựng Mộng Thanh.
_ Chỉ có em là hiểu chuyện nhất, Lux thật may mắn khi có em.

Em nói đúng, da của chị lại nhăn rồi, chị phải đi spa gấp đây, chỗ lộn xộn này đều để em giải quyết nhé ?
_ Chị yên tâm\~\~
Mạn Tâm Tâm nói xong liền vui vui vẻ vẻ rời đi, còn ngâm nga những giai điệu khó hiểu.

Sau khi đảm bảo người đã đi xa Nhạc Mộng Thanh mới quay lại nhìn Khưu Tịnh Y.
Thực lòng mà nói cô ta không hề có thiện ý giúp đỡ, chỉ là nhan sắc này của Khưu Tịnh Y không thể xem thường.


Nhạc Mộng Thanh là người có kinh nghiệm, phía sau lớp áo đơn giản cũ kĩ kia là đường cong nóng bỏng nổ mắt, cô ta không ngu ngốc để Khưu Tịnh Y có thể lộ ra toàn bộ ưu điểm, một tay cướp hết hào quang của cô ta, đồng phục này đương nhiên không để cô mặc rồi !
_ Em gái, thứ em đang mặc trên người quả thật không thích hợp đâu, em có đem theo thứ gì thay thế không ?
_ Ừm...
_ Vậy còn không mau vào thay ? Đợi Mạn Tâm Tâm quay lại sao ?
Nhạc Mộng Thanh mất hết kiên nhẫn chán ghét nhìn Khưu Tịnh Y vụng về tìm kiếm chiếc váy mới mua, nhưng đối với cô, đó lại là một dạng ngoài lạnh trong nóng, Khưu Tịnh Y thầm nghĩ có lẽ bản thân đối với Nhạc Mộng Thanh quá đa nghi rồi đi ? Cô ta xem ra vẫn là đàn chị tốt.
_ Nhạc Mộng Thanh, cảm ơn chị...
_ Hừ - Nhạc Mộng Thanh không trả lời hất tóc quay đi.
Khưu Tịnh Y mỉm cười bước vào phòng thay đồ, trước khi thay đổi trang phục cô lướt qua một lượt phòng thay đồ tập thể này, hệt như dành cho các ngôi sao diễn viên hạng A : có rèm, có gương, có đèn chiếu sáng, còn có cả một bàn dụng cụ trang điểm miễn phí với đầy đủ những thứ cần thiết.
__________oOo__________