Sau khi rời khỏi căn cứ Kiều Trạch Dương không về nhà mà đã đến bar tìm Hàn Tu Kiệt và Giang Lập Thành uống rượu.
Giang Lập Thành và Hàn Tu Kiệt cũng đã nghe được chuyện của mẹ anh cách đây không lâu, dù gì họ cũng là lão nhị lão tam của bang đương nhiên chuyện gì trong bang họ cũng đều biết.
Giang Lập Thành thấy không khí có vẻ ngột ngạt lên tiếng hỏi Kiều Trạch Dương
"Cậu tính xử lí bà ta như thế nào"
Anh hiểu bạn anh trước này xử lý ai đều không cho kẻ đó con đường sống nhưng đối với bà ta thì không biết anh sẽ xử lí như thế nào vì bà ta là mẹ của Hứa Tư Vũ mà hai người lại còn là anh em nếu ra tay với bà ta chỉ sợ tình anh em giữa họ rạn nứt
Hàn Tu Kiệt lên tiếng trả lời thay
"Nếu cậu không xử lí được vậy để tôi một phát súng là được"
Giang Lập Thành đá chân Hàn Tu Kiệt cái tên này không bao giờ nói được lời hay ta
"Cậu đá tôi làm gì tôi là đang giúp cậu ấy thôi"
Kiều Trạch Dương chỉ im lặng không nói gì không ai có thể đoán được tâm tư của anh lúc này
Kiều Trạch Dương uống tới say mèm chỉ riêng hai người kia vẫn còn chút tỉnh táo
__Bảo Lam Kính__
Hàn Tu Kiệt và Giang Lập Thành đưa tên say rượu Kiều Trạch Dương về. Má Trương đang ngủ nghe có tiếng gõ cửa liền đi ra. Họ đỡ Kiều Trạch Dương vào trong nhà vất anh lên sofa anh bây giờ đã say tới không biết gì rồi. Hàn Tu Kiệt đỡ anh mà như đỡ cục tạ vậy anh cau có chửi
"Cái tên này nặng thật chứ"
Má Trương liền lên phòng gọi Hạ Tiêu Lạc lúc này cô vẫn còn ngủ nghe thấy anh đang say rượu cô vội vàng tỉnh ngủ cùng má Trương đi xuống.
Thấy cô vội đi xuống Hàn Tu Kiệt lên tiếng nhắc nhở
"Chị dâu cẩn thận"
Cô không để ý liền tới chỗ Kiều Trạch Dương đang nằm nhìn anh một lượt mặt vì rượu mà đỏ hết cả lên. Mới mấy hôm trước anh hứa với cô sẽ không uống rượu vậy mà hôm nay lại đi uống rượu
"Để anh đưa cậu ta lên phòng. Em đang mang bầu không đỡ được cậu ta đâu"
"Vâng"
Hai người lại phải đỡ anh lên trên phòng, cô vội vàng đi trước mở cửa giúp họ. Vào phòng anh liền bị hại thằng bạn quẳng lên giường không thương tiếc. Giang Lập Thành quay qua nhìn cô nói
"Em chăm sóc cậu ta đi. Tụi anh về đây"
"Dạ vậy hai anh về"
Hai người gật đầu chào lại cô rồi ra về
Cô vào nhà tắm lấy khăn ướt ra lau mặt giúp anh, đang lau động tác dừng lại cô đưa tay lên chạm vào mặt anh
"Dương anh có chuyện gì đang giấu em sao?"
Đáp lại cô chỉ là sự im lặng của màn đêm
Nước mắt cô lại rơi nhìn anh như vậy cô thật sự rất đau lòng. Anh luôn như vậy có chuyện gì cũng chỉ im lặng chịu đựng không chịu chia sẻ với ai ngay cả cô anh cũng không chia sẻ
Lau đi những giọt nước mắt cô lại lau mặt cho anh, lau xong cô mở tủ lấy bộ đồ ngủ thấy cho anh. Sau khi làm xong cô mới leo lên giường đi ngủ.
...
Anh tỉnh dậy đã là 8 giờ hôm sau, anh mở mắt nhìn xung quanh không thấy ai lại với tay lấy điện thoại xem đồng hồ. Kiều Trạch Dương lười nhác xuống giường anh đi vào phòng tắm VSCN
Anh thay một bộ vest đen rồi đi xuống nhà. Thấy anh xuống má Trương vội cầm ly nước màu nâu đến chỗ anh
"Dương Tiểu Lạc dặn má sau khi con dậy thì đưa con uống"
"Cháu không uống đâu cháu đến công ty luôn đây ạ"
Rồi anh thay đôi dép ở nhà ra đi đôi giày đen vào ra khỏi nhà
Kiều Thị
"Trợ lí Bân"
Vương Bân từ ngoài liền chạy vào
"Dạ"
"Bắt đầu thu mua Hứa thị cho tôi"
Vương Bân có chút tò mò nhưng cũng không dám hỏi. Tuân lệnh đi làm việc cần làm
____
Chỉ trong một ngày mà giá cổ phiếu ở Hứa thị giảm liên tục. Liễu Tuyết Lệ đang ở nhà nghe tin cổ phiếu của Hứa thị đang giảm liền tức tốc đến công ty xem.
Tin tức Hứa thị đang trên bờ vực phá sản lần khắp mọi nơi trên mọi truyền thông và báo chí
Liễu Tuyết Lệ đã cho người điều tra xem ai lại đi thu mua Hứa thị của bà ta. Kết quả khiến cả bà ta và Hứa Nam Sơn đều ngất ngờ. Liễu Tuyết Lệ tức giận đi tìm Kiều Trạch Dương nói chuyện
Ở quán cafe Liễu Tuyết Lệ vừa đến mặt mày đã đầy lửa giận nhìn Kiều Trạch Dương
"Tại sao cậu phải làm như vậy?"
"Bà Liễu bà đang muốn biết lí do tại sao tôi lại làm như vậy sao?"
"Tôi nói cho cậu biết dù cậu có thu mua Hứa thị thì cậu mãi mãi không thay đổi được thân phận con riêng của cậu đâu"
"Cậu vẫn không thay đổi được một việc Kiều Lâm Anh là tiểu tam"
Kiều Trạch Dương nhếch mép cười
"Tiểu tam? Mẹ tôi trước giờ quang minh lỗi lạc luôn là người mà bà không bao giờ so sánh được. Dù gì cũng đỡ hơn hung thủ giết người như bà"
Liễu Tuyết Lệ chột dạ hỏi anh "Cậu có ý gì?"
"Nếu như Tư Vũ biết mẹ nó không tốt như nó nghĩ thì sẽ thế nào. Hai tay mẹ nó thấm đầy máu tươi thì bà cảm thấy nó sẽ dùng ánh mắt như thế nào nhìn người mẹ này?"
Bà ta cũng không sợ gì chuyện đó đã rất lâu rồi ai sẽ là người làm chứng cho cậu. Bà ta hiên ngang nói
"Thì ra là vậy. Cậu biết rồi sao?"
"Bà nghĩ những chuyện bà làm thì sẽ không ai biết sao"
Bà ta tức giận đập tay xuống bàn trừng mắt nhìn anh
"Vì lí do này mày muốn thu mua Hứa thị của tao chiếm làm của mày sao?"
"Đúng. Nếu như có thể tôi đã không để bà sống rồi chỉ cần một cây súng tôi cũng có thể khiến bà phải đền mạng cho mẹ tôi rồi. Nhưng không tôi không muốn làm tổn thương Tư Vũ nên mới không động đến bà"
"Kiều Trạch Dương mày giỏi lắm, tao nhất định sẽ không tha cho mày Tư Vũ cũng sẽ không tha cho mày"
Nói rồi bà ta tức giận bỏ đi, vừa lúc bà ta bỏ đi anh liền đưa máy ghi âm trong túi áo ra bấm ngắt.
"Liễu Tuyết Lệ ngày tháng sau này bà hãy ăn cơm tù đi"
Lí do anh không thẳng tay mà giết bà ta là vì anh không muốn làm tổn thương Hứa Tư Vũ một phần nữa là vì Hạ Tiêu Lạc.
...
Hứa Tư Vũ sau khi xem được tin tức Hứa thị gặp chuyện anh liền gọi về hỏi mẹ anh. Bà ta thâm độc muốn chia rè tình cảm anh em họ liền đổi thừa mọi chuyện đều là quỷ kế của Kiều Trạch Dương.
Hứa Tư Vũ nghe xong đã chạy thẳng đến Kiều thị hỏi cho ra lẽ chuyện. Hứa Tư Vũ hừng hừng lửa giận xông vào phòng làm việc của anh
Kiều Trạch Dương không nhìn cũng biết là ai đến
"Ngồi đi"
"Kiều Trạch Dương em coi anh là anh trai anh coi em là gì? Công cụ để anh trả thù sao?"
"Hứa thị là tâm huyết của mẹ em và ba tại sao anh lại thu mua nó?"
Anh vất tập tài liệu xuống nhìn Hứa Tư Vũ nói
"Nói đủ chưa? Bây giờ là thời gian làm việc anh không muốn nói chuyện tư với em. Đợi khi em bình tĩnh rồi hãy tới tìm anh"
"Anh đừng có làm giá"
"Anh đang làm việc. Anh cho em hai lựa chọn một là tự đi hai là anh gọi bảo về"
Hứa Tư Vũ tức giận đập tay xuống bàn nói
"Anh nên cầu nguyện đi nếu mẹ tôi xảy ra việc gì tôi không tha cho anh đâu"
Nói xong Hứa Tư Vũ bỏ đi luôn lúc ra cửa thì đụng phải Vương Bân. Vương Bân thấy cậu ta đang tức giận cũng hiểu chuyện gì vừa xảy ra, anh đi vào