Tổng Tài Lạnh Lùng Và Cô Nàng Ma Nữ

Chương 65: rời khỏi phương thị





Phương Thần đi tắm ra tay còn cầm khăn để lau khô tóc vừa lau anh vừa hỏi Clara:"Tiểu Vân! Em mới vừa nói chuyện với ai vậy?"

Clara mắt đảo qua đảo lại nhanh trí trả lời:"Là anh Galvin! Là anh ấy đã gọi cho em."

"Tại sao đột nhiên anh ấy lại gọi cho em vậy? Có chuyện gì sao?"

"Không có chuyện gì cả anh ấy chỉ là hỏi thăm em thôi. Thôi em đi tắm đây."

Mấy ngày tiếp theo đó, hai người cùng nhau chơi rất vui vẻ, cùng đi khắp nơi trên đất nước Hy Lạp, hai người cùng nhua vui chơi hơn một tuần rồi quay về.

Trên máy bay, Phương Thần nhìn sắc mặt của cô cảm thấy rất lạ anh liền hỏi:


"Tiểu Vân! Em bị làm sao vậy? Em có chỗ nào không khỏe sao?"

Clara như người mất hồn cô giật mình khi nghe anh hỏi, cô vội quay đầu nhướng mày, gương mặt ngơ ngác đáp:

"Hả? Em...Em đâu có bị làm sao đâu?"

"Vậy tại sao nhìn em cứ như người mất hồn vậy?"

"Chắc tại do em mệt quá thôi."

Phương Thần không hoài nghi những lời cô nói mà tin ngay, kéo cô để cô tựa vào vai mình:"Em hãy ngủ một chút đi."

Clara khẽ gật đầu tựa vào vai của anh, nhắm mắt ngủ chỉ khi ở bên cạnh anh cô mới cảm thấy thật an toàn, bình yên.

Ngày hôm sau, Phương Thần gọi cô thức dậy để đi làm chung bây giờ cô còn muốn ngủ, rất mệt cô lắc đầu nói:

"Hôm nay, anh đi làm một mình đi em hơi mệt em không muốn đi đâu."

Vừa nghe cô nói mệt anh ngay lập tức lấy tay sờ lên trán của cô:

"Em bị bệnh sao? Hay là để anh đưa em đi đến bệnh viện."


"Không cần đâu! Em không sao chỉ cần ngủ một chút nữa là sẽ không sao anh cứ đi làm đi." Clara lắc đầu từ chối đi bệnh viện.

Phương Thần khẽ gật đầu đắp chăn cho cô rồi đi làm trước khi đi làm anh còn dặn dì Hà thường xuyên lên phòng xem chừng chừng cô nếu cô có việc gì cần thì làm ngay.

Clara ngủ được một chút thì điện thoại của cô reo lên cô khẽ mở mắt cầm điện thoại lên xem người gọi đến là Âu Dương Dật Huân cô bắt máy ngay, bên kia giọng nói của Âu Dương Dật Huân ngay lập tức vang lên thông báo với cô:

"Nguyệt Vân! Có chuyện không hay rồi tôi vừa biết được Phương Chí Bình đã thu mua thành công thêm 2% cổ phần nữa rồi."

Vừa nghe tin tức mà anh thông báo cô liền ngay lập tức ngồi bật dậy, mắt mở to hết cỡ hét lớn:" Cái gì?"

Âu Dương Dật Huân nói tiếp:"Tôi còn nghe nói anh ta đã thông báo họp gấp tất cả các cổ đông vào hôm nay tôi nghĩ anh ta muốn ngay trong ngày hôm nay cướp lấy vị trí chủ tịch từ tay Phương Thần. Nguyệt Vân! Cô định làm thế nào đây?"

"Yên tâm! Cứ để cho anh ta đắc ý một thời gian không bao lâu nữa tôi sẽ lấy lại tất cả cho Thần." Vừa nói xong, cô tắt máy ngay lập tức, hai tay của cô siết chặt lại cố kìm nén cơn giận dữ.

Phương thị

Phương Thần đi vào phòng họp cuối cùng anh ngồi ở vị trí chủ tịch, lạnh lùng hỏi:"Phương Chí Bình! Tại sao đột nhiên anh lại cho họp gấp tất cả mọi người vậy?"

Phương Chí Bình chân vắt chéo ngồi trên ghế xoay qua xoay lại tỏ vẻ đắc ý, nghênh mặt lên:"Dĩ nhiên là tôi có chuyện cần thông báo nên mới cho họp gấp mọi người như vậy."

Phương Thần cả người tỏa ra khí lạnh khiến cho Việt Trạch đứng cạnh không khỏi lạnh người:"Rốt cuộc là có chuyện gì?"


Phương Chí Bình ngồi ngay ngắn lại thông báo rõ to:

"Tôi nghĩ cái vị trí chủ tịch này em đã ngồi quá lâu rồi đến lúc phải nhường lại cho anh rồi đó."

Phương Thần hừ lạnh một tiếng:"Dựa vào đâu chứ?"

Phương Chí Bình đặt xuống bàn một bản hồ sơ:"Dựa vào anh có số cổ phần nhiều hơn em hiện tại anh đang nắm trong tay 47% cổ phần còn nữa đa số cổ đông ở đây đều ủng hộ anh lên nắm vị trí chủ tịch này."

Phương Thần đứng dậy cầm lấy bản hồ sơ trên bàn ấy lên xem, quả thật chính là như vậy anh đưa mắt nhìn mọi người ai nấy đều vui vẻ nhìn Phương Chí Bình nhưng lại mặt lạnh với anh, hai tay anh nắm siết chặt lại thành nắm đấm anh không cam tâm tập đoàn Phương thị chính là công sức của anh gầy dựng nên chỉ trong phút chốc đã bị Phương Chí Bình chiếm được.

Anh cố gắng bình tĩnh lại, khẽ gật đầu trừng mắt nhìn bọn họ:

"Được! Coi như anh giỏi tôi sẽ rời khỏi tập đoàn này nhưng chỉ một thời gian thôi tôi nhất định sẽ quay trở lại đòi lấy Phương thị."

Dứt lời, anh quăng bản hồ sơ ấy xuống rồi cùng Việt Trạch rời đi, Phương Chí Bình ngồi cười hả hê, cuối cùng thì Phương Chí Bình cũng có thể nắm trong tay tập đoàn Phương thị.