Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em

Chương 537



Chương 537

Nhưng đến cuối cùng khiến anh đau lòng là khi ở bệnh viện, cô kéo anh ra khỏi phòng bệnh, kéo anh đến hành lang của bệnh viện, ở trước mặt anh, không chút ngần ngại hút thuốc. Cứ như thế…tự hành hạ bản thân!

Không thể phủ nhận, lúc đó, anh thật sự cho rằng, cô thay đối rồi. Không còn là Tiểu Ý đơn thuần lương thiện của năm năm trước nữa. Lúc đó, anh thật sự cho rằng, thời gian năm năm đủ để khiến một người phụ nữ ngây thơ hiền lành thay đổi một cách hoàn toàn, khó coi vô cùng. Từ một người phụ nữ ngây thơ trở thành người đàn bà chanh chua đanh đá.

Nhưng hôm nay, cuối cùng anh cũng biết được sự thật, cuối cùng anh cũng hiểu, anh lại sai hoàn toàn một lần nữa!

Anh lại hiểu nhầm cô một lần nữa!

Chua ngoa và cay nghiệt là chiếc áo tự bảo vệ chính mình của cô, cô dùng bộ dạng người phụ nữ chanh chua đanh đá xấu xí cay nghiệt để che giấu đi bản thân mình.

Còn tại sao cô lại làm như vậy. Một người thông minh như Tô Lương Mặc làm sao có thể không đoán được chứ? Cô đang trốn tránh.

Anh đau lòng nhìn cô, người phụ nữ này đối với tình yêu của anh đã như chim sợ cành cong rồi, sẽ không có dũng cảm tiến về phía trước như ngày xưa nữa.

Thế nên cô không muốn gặp anh, cô sợ nhìn thấy anh, cô thật lòng muốn sống cuộc sống bình thường đơn giản như bây giờ cho đến lúc già, cũng không muốn mở lòng chấp nhận anh.

Anh có thể mạnh dạn đoán, có lẽ cô không hề hận anh, chỉ vì bị anh làm tổn thương nên không dám tiếp xúc với anh nữa… có lẽ đến cô cũng cho rằng cô hận anh, nhưng cô không biết cô chỉ đang sợ phải tiếp xúc với anh, cô muốn né tránh anh…

Trong lòng Tô Lương Mặc bỗng nhiên xuất hiện suy nghĩ này. Tim đã chết của anh giống như được tiêm thuốc sống lại, bắt đầu đập loạn nhịp.

“Thình thịch, thình thịch, thình thịch…” Tô Lương Mặc có chút kích động, anh thậm chí có thể nghe thấy âm thanh sống lại của trái tim đã chết… Nếu, nếu sự thật như anh đoán, anh có thể khiến cô chấp nhận anh, yêu anh không?

Lục Trầm và Savvy lên xe, trên đường về thành phố, Lục Trầm ngồi ở ghế lái còn Savvy ngồi ở ghế phụ lái. Tuy anh không quen với đường của thành phố này nhưng may mắn có sự giúp đỡ của maps, mấy người họ an toàn đến khu biệt thự Hải Thông.

Chiếc xe đi vào con đường nhỏ trong khu biệt thự, ngước mắt nhìn về phía xa còn có thể thấy được đường chân trời giữa biển màu xanh và bầu trời xanh biếc, đẹp đến ngỡ ngàng.

Trên đường đi, Lương Tiểu Ý cực kỳ im lặng, chỉ là bên cạnh có một ánh mắt đang rực lửa khiến da đầu cô tê rần. Cái ánh mắt nóng rực đó dường như là chỉ có ánh mắt người đàn ông nhìn người phụ nữ anh yêu. Có điều…

“Hơ hơ…” Đôi môi hồng nhếch lên nở nụ cười khinh bỉ không dễ nhận ra. Cô quay đi, lặng lẽ nhìn quang cảnh bên ngoài, màu xanh tươi mới của bầu trời, bầu trời ở đây đẹp hơn ở thành phố S nhiều.

Chiếc xe dừng lại trước cổng nhà Lương Tiểu Ý, Lương Tiểu Ý không chút khách sáo đẩy cửa xuống xe, Tô Lương Mặc bước xuống. Savvy cũng xuống theo.

“Đợi một chút” Tô Lương Mặc bỗng nhiên gọi người phụ nữ vừa xuống xe đã định đi vào vườn nhà: “Tiểu Ý, chúng ta nói chuyện một lát”

Lương Tiểu Ý bất giác chau mày, ánh mắt đầy cảnh giác: “Chúng ta không có gì để nói” Đó là bản năng của cô, cô không thích ở bên cạnh người đàn ông trước mặt, cũng không muốn gặp người đàn ông này. Cô có ác cảm với sự xuất hiện của anh.

“Không, chúng ta có rất nhiều chuyện để nói”

Lương Tiểu Ý mím môi. “Nhưng hôm nay tôi mệt rồi, hôm khác đi” Cô đang từ chối anh bằng cách nói khác.

Savvy bước về phía trước: “Tổng giám đốc Tô đừng làm khó người khác như thế chứ. Một người thông minh lanh lợi như Tổng giám đốc Tô, lẽ nào không nhận ra Tiểu Ý cô ấy không muốn gặp anh sao?”