Tổng Tài Sủng Vợ Điên Cuồng

Chương 233



Chương 233: Cô gái này dám cướp lời của anh ta.

Trong lòng Lục Tiểu Hy có chút phiền muộn, cô ta cũng muốn cứu công ty của bố mình. Theo như lời của Lâm Huyền Vũ nói, tính tình của cô ta giống cũng giống như bố cô vậy, cực kỳ chán ghét loại người độc ác thâm hiểm đâm sau lưng người khác! Việc chia rẽ một cặp đôi đang yêu nhau như vậy, càng khiến cô khinh thường hơn.

Đi vào quán bar, cô ta ngồi ở một góc quầy bar uống rượu.

Gương mặt xinh đẹp của cô ta đã thu hút không ít người đàn ông khác đến đây bắt chuyện, cô ta đều lạnh lùng cự tuyệt: “Cút đi.”

Ở sau lưng cô, có hai người đàn ông liếc nhìn nhau với ánh mắt không mấy thiện cảm, sau đó bước lên phía trước, mỉm cười nói: “Người đẹp, tâm trạng không tốt sao? Có muốn trò chuyện cùng tôi không?”

“Cút.” Lục Tiểu Hy không ngẩng đầu, vẫn tiếp tục uống rượu.

“Người đẹp, đừng từ chối lòng tốt của người ta như vậy chứ!”

“Cút hay không?” Tâm tình Lục Tiểu Hy rất khó chịu, quay đầu lại, nhìn thấy người đàn ông loè loẹt này, liền buồn nôn bĩu môi.

Nhưng người đàn ông kia cứ sáp lại, dựa vào gần cô: “Hay là… chúng ta đi nơi khác tâm sự đi?” Anh ta còn tự cho mình đẹp trai, nháy nháy mắt với cô, Lục Tiểu Hy thật sự muốn ói rồi.

Cô ta không nói hai lời, đẩy anh ta sang một bên: “Đái ra một bãi nước tiểu rồi tự soi lại khuôn mặt mình đi! Như này mà cũng muốn lấy đi thời gian của bà đây sao?”

Người đàn ông có chút bực tức, nhưng sau khi nhận được ánh mắt của đồng bọn ở phía sau, oán hận trừng cô một chút rồi rời đi.

Lục Tiểu Hy tiếp tục uống rượu, uống đến khi không uống được nữa, ném tiền xuống bàn, xiêu vẹo rời đi.

Đi đến cửa quán bar, gió lạnh thổi qua, cô ta rùng mình một cái, không những không tỉnh táo lại, đầu càng choáng váng hơn! Với lại, bên trong cơ thể giống như một đám lửa muốn bùng phát ra bên ngoài.

Cô ta dùng sức lắc lắc đầu, đi được vài bước, hai chân mềm nhũn ra, xém chút ngã sấp xuống.

Lúc này, có hai người nhanh bước đến đỡ lấy cô ta: “Người đẹp, không sao chứ?”

Cô ta quay đầu, hình ảnh ở trước mắt trở nên mơ hồ: “Anh…”

“Ha ha, sao lại uống nhiều rượu như vậy? Nào, chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi đi.”

Chính là tên đàn ông vừa nãy đến bắt chuyện, anh ta cùng đồng bọn dìu Lục Tiểu Hy lên xe.

Chờ đến lúc Lục Tiểu Hy hiểu được chuyện gì đang xảy ra, cô ta đã ở bên trong phòng khách sạn, cô ta giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng bị đè xuống một cách thô lỗ.

“Chết tiệt, tôi muốn về nhà…”

Người đàn ông kia vuốt mặt cô: “Thành thật một chút, chỉ cần ngoan ngoãn hầu hạ hai anh em chúng ta sung sướng thoả mãn, rồi sẽ thả cô về.”

Ai ngờ, Lục Tiểu Hy há mồm cắn một cái, người đàn ông kia đau đớn xoa tay, tát cho cô một cái bạt tai: “Mẹ nó! Dám cắn tao à?”

Một tên đàn ông khác từ trong phòng tắm đi ra, nhìn dáng vẻ của tên kia, lên tiếng giễu cợt không nể nang gì: “Một con đàn bà cũng không làm được, nhìn tôi đây!”

Gã ta lên giường, cả người đều ngồi lên người của Lục Tiểu Hy, không nói hai lời liền bắt đầu cởi bỏ quần áo của cô.

“Buông ra! Thả tao ra.” Lục Tiểu Hy bất lực giãy dụa, giương mắt trừng gã kia.

“Mày dám đụng vào tao, tao sẽ giết mày!” Gã kia sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh lại cười to: “Vậy phải chờ ông đây làm xong đã rồi hẳn nói!”

Ngẩng đầu nhìn đồng bọn của của gã: “Như cũ, lần này tôi làm trước.”

Tên đồng bọn nhún nhún vai: “Tôi đi tắm, cậu nhanh lên chút, con bé này có dáng người quá ngon, tôi cũng sắp nhịn không nổi nữa rồi.”

Lục Tiểu Hy bắt đầu run rẩy, lần đầu tiên cô ta sợ hãi như vậy. So với tên Cư Hàn Quân xấu xa kia, hai tên này còn đáng sợ hơn nhiều!

Gã kia đã lột chiếc quần jean của cô xuống, lúc đôi chân kia hiện ra, tròng mắt gã kém chút rơi ra! Nuốt một ngụm nước bọt, cả kinh kêu lên: “Mẹ kiếp, sướng chết rồi, con bé này thật xinh đẹp!”

Đồng bọn ở trong phòng tắm chế nhạo gã: “Nhìn bộ dạng của cậu, đợi chút nữa đừng có vừa mới giơ súng lên đã đầu hàng nha!”

Gã ta giở trò, tiếng thở dốc tăng lên, lúc gã ta muốn hôn lên môi Lục Tiểu Hy, Lục Tiểu Hy cắn chặt răng, nâng lên một chân đạp vào giữa phần thân dưới của gã.

Gã kêu lên một tiếng thảm thiết, sắc mặt trắng nhợt, lấy tay che lại nơi đó, từ từ lăn xuống giường, vừa muốn mắng to, Lục Tiểu Hy nắm lấy cái gạt tàn thuốc trên bàn dùng sức đập xuống!

Gã đã té xỉu, cô tranh thủ thời gian bò xuống giường, không kịp mặc lại quần áo, lảo đảo nghiêng ngả đẩy cửa đi ra ngoài.

Đầu thì nặng trĩu, dưới chân lại nhẹ như mây, muốn kêu cứu lại không thể phát ra bất cứ âm thanh gì. Vịn tường đi chưa được mấy bước đã muốn té xuống, cửa phòng bên cạnh lại vừa vặn mở ra, cô không chút do dự nào bước vào bên trong..

Nhìn cô gái chỉ mặc nội y đang nhào đến, Lạc Thiếu Hoàng sửng sốt.

Phát hiện mặt cô ửng hồng không được bình thường, hơn nữa cô gái này cứ kề sát vào mình cử động lề mề, trong nháy mắt đã hiểu ra. Cô ta bị người ta bỏ thuốc.

Gian phòng cách vách có người đi ra: “Cô ta đâu? Chạy đi đâu rồi?”

Lạc Thiếu Hoàng nhíu mày, không muốn tự chuốc lấy phiền phức, vừa muốn đứng dậy, cô gái trong lòng nắm chặt áo sơ mi của anh ta, âm thanh run rẩy nói: “Cứu tôi…”

Anh ta hơi khựng lại, cúi đầu nhìn cô, cô vẫn đang chống chịu với hiệu lực của thuốc, nhắm nghiền hai mắt, cắn môi, nhưng vẫn không nhịn được cọ cọ vào người anh ta.

Ánh mắt anh ta thay đổi, cô ấy như vậy. Chết tiệt! Thật là mê người. Anh ta không phải là người theo chủ nghĩa cầu toàn, nhưng cũng không muốn một người phụ nữ xinh đẹp như vậy bị chiếm hữu bởi những gã đàn ông bỉ ổi chuốc thuốc người khác.

Nghe được tiếng bước chân, Lạc Thiếu Hoàng không hề nghĩ ngợi gì nữa, đóng cửa lại.

Đỡ cô dậy, vỗ vỗ vào mặt cô: “Này! Tỉnh lại đi!”

Lục Tiểu Hy mở to mắt, mơ mơ hồ hồ, thân thể run rẩy, lửa nóng trong lòng bùng cháy càng mãnh liệt hơn.

Một giây sau, cô làm ra hành động mà ngay cả cô cũng không dám nghĩ tới, cô chủ động hôn môi người đàn ông này.

Lạc Thiếu Hoàng cứng người, cô gái này cứ liếm rồi gặm môi anh ta, dáng vẻ ngỗ ngược của cô ta khiến trong lòng anh ta dâng lên ý nghĩ…

“Cô thật sự muốn sao?” Âm thanh của anh ta có chút nặng nhọc.

Lục Tiểu Hy đã nghe không rõ anh ta đang hỏi cái gì, người đàn ông này giống như một dòng suối mát, có thể dập tắt đám lửa cháy trong lòng cô. Thế là, cô ra sức hơn, từng ngụm từng ngụm uống vào trong bụng.

Đáng chết!

Lạc Thiếu Hoàng khẽ nguyền rủa một tiếng, đẩy cô gái đang điên cuồng hôn anh ta ra: “Tôi hỏi lại cô lần cuối, cô…”

Không đợi anh ta hỏi xong, Lục Tiểu Hy lại tấn công.

Anh ta khẽ cắn môi, yết hầu nhấp nhô, ngọn lửa dưới thân anh ta hoàn toàn bị cô khơi lên.

Đây là do cô muốn!

Không nói hai lời, anh ta liền đặt cô ở dưới thân mình.

Lục Tiểu Hy tỉnh lại đã là ngày hôm sau.

Cô chớp mắt mấy cái, đầu đau đến kịch liệt. Cô nhíu mày, tửu lượng của cô cũng không tệ, vậy mà lại say rượu ư?

Vén chăn lên muốn ngồi xuống, cô đột nhiên hét lên một tiếng: “A.”

Trên người cô… trên người cô có một cái chân, là chân của đàn ông, còn cô thì trần như nhộng!

“Anh… anh anh anh…”

Lục Tiểu Hy quấn chăn lên người, từ trên giường bò xuống. Lạc Thiếu Hoàng bị đánh thức, mở mắt nhìn cô một cái, cũng không mắc cỡ, cứ để cả người trần truồng như vậy xuống giường.

Lục Tiểu Hy giật mình trừng to mắt, không thể khống chế nhìn chằm chằm.

“Nhìn đủ chưa?” Lạc Thiếu Hoàng nhướng mày nhìn cô, chậm rãi lấy khăn tắm quấn quanh ngang hông.

Mặt của Lục Tiểu Hy đỏ bừng, cả giận nói: “Ai muốn nhìn cái thứ xấu xí đó của anh chứ!”

“A, vậy hả? Thế nhưng tối hôm qua cô rất thích nó, còn gấp gáp đòi nó như vậy mà.”

Lục Tiểu Hy trợn tròn mắt.

Đây gọi là gì nhỉ? Tình một đêm? Nhưng một chút ấn tượng cũng không có mà!

Lạc Thiếu Hoàng rót một ly rượu, uống một ngụm: “Hôm qua cô bị người ta bỏ thuốc.”

Lục Tiểu Hy há hốc mồm, bỗng nhiên nhớ tới cảnh tượng trong quán bar.

Đáng chết!

Cô siết chặt nắm đấm, trong mắt lộ ra tia lửa giận, cô sẽ không bỏ qua cho hai tên khốn nạn kia!

Nhìn nét mặt của cô, Lạc Thiếu Hoàng nhếch khoé môi thú vị nhìn, ngồi xuống vắt chéo chân.

“Không ngờ, đây là lần đầu tiên của cô đấy.”

Thân thể Lục Tiểu Hy cứng đờ, biểu cảm phức tạp chỉ trong chốc lát liền biến thành vẻ mặt lãnh đạm: “Không có lần thứ nhất, lấy đâu ra lần thứ hai thứ ba?”

Cô ra vẻ trấn định nhặt lên nội y nằm dưới đất.

Mặt lại càng đỏ hơn.

Đã xé rách rồi, có thể thấy được mức độ kịch liệt vào tối hôm qua.

Lúc này, chuông cửa vang lên. Lạc Thiếu Hoàng bình tĩnh đứng dậy ra ngoài mở cửa, Đến lúc này Lục Tiểu Hy mới bắt đầu ảo não dậm chân.

Lục Tiểu Hy à Lục Tiểu Hy, mày cũng được quá nhỉ! Say xỉn ở quán bar bị người ta bỏ thuốc, dâng hiến lần đầu của mình cho một tên đàn ông xa lạ. Bây giờ thì tốt rồi, ngay cả quần áo cũng không còn, làm sao đi ra ngoài bây giờ?

Lạc Thiếu Hoàng tiến lại gần, trong tay ôm một túi đồ.

“Cho cô.”

Lục Tiểu Hy sững sờ, cảnh giác nhìn anh ta, sau đó chậm rãi nhận lấy, nhìn bên trong toàn là quần áo, cô khẽ giật mình: “Đây là…”

Lạc Thiếu Hoàng ngồi xuống, tiếp tục uống rượu: “Cô cứ như vậy mà ra ngoài sao?”

Không kịp nghĩ nhiều, Lục Tiểu Hy cầm lấy túi đồ, cả người bọc chăn mềm, nhún nhảy tới phòng tắm.

“Cũng không phải là chưa từng thấy.”

Rầm!

Lục Tiểu Hy đụng phải cửa thủy tinh, ôm đầu, vệt đỏ trên mặt lan ra toàn thân. Tranh thủ thời gian bước vào phòng tắm, đóng chặt cửa lại.

Đời này cô ta chưa bao giờ mất mặt như vậy, bây giờ chỉ muốn nhanh nhanh rời khỏi nơi này!

Mở cái túi ra, quần áo đều là đồ mới, trước tiên cô ta lấy áo lót mặc vào, vậy mà lại vừa người. Không hiểu tại sao tên đàn ông kia lại biết size của mình, cô ta chết lặng, mặc quần áo vào xong thì đi giày.

Sau khi mặc xong, cô gấp gáp đi ra ngoài.

Vừa ra khỏi cửa liền thấy Lạc Thiếu Hoàng, cô ta đứng vững, thật sự là xấu hổ muốn chết, trong lúc mấu chốt hết lần này đến lần khác, những hình ảnh vào tối hôm qua hiện lên trong đầu cô ta, nhớ lại từng bước.

Cô ta cào cấu anh ta như thế nào, muốn anh ta mạnh mẽ hơn như thế nào.

Hai chân Lục Tiểu Hy như bị đóng đinh, kinh ngạc không nhúc nhích.

Trời ạ, cô gái tối hôm qua nhất định không phải cô, không phải cô!

Nhìn vào biểu cảm khuôn mặt đa dạng của cô, khi thì kinh ngạc, khi thì ngốc nghếch, cuối cùng là xấu hổ đến mức không thiết sống nữa. Lạc Thiếu Hoàng chậm rãi mở miệng: “Tôi không muốn có quan hệ mập mờ với mấy cô gái khác, nhất là nơi…”

Anh ta vừa mới chuẩn bị xong tấm chi phiếu, đang muốn lấy ra, Lục Tiểu Hy kinh ngạc nói: “Thật sao? Vậy thì tốt quá! Tôi cũng nghĩ vậy!”

Anh ta sửng sốt, chậm rãi nhíu mày.

“Chuyện xảy ra đêm qua, hãy xem như một sự hiểu lầm mà thôi! Về sau gặp lại, cũng chỉ là người qua đường, không nên chào hỏi nhau, tốt nhất là không cần nhìn mặt nhau!”

Lục Tiểu Hy tuyên bố xong, Lạc Thiếu Hoàng nhếch khoé môi, cô gái này dám cướp lời của mình!