Tề Yến Thanh ung dung ngồi trên ghế da xe hơi, không gian không rộng lớn sang trọng bằng xe riêng của hắn, nhưng vẫn được liệt vào dòng xe cao cấp. Kính Hàm vốn dĩ là người làm việc lúc nào cũng đặt hiệu quả lên hàng đầu, chiếc BMW X7 thuộc dòng SUV anh đang sở hữu thể hiện phần nào tính cách của chủ nhân, động cơ mạnh mẽ, thiết kế vững chãi cứng cáp, và đặc biệt hữu dụng.
Tề Yến Thanh nhàn nhã rút từ trong túi áo ra hộp xì gà Cohiba cao cấp, đầu ngón tay thon dài đẹp đẽ lựa một điếu thuốc đưa lên khuôn miệng mỏng kiêu bạc. Một đốm lửa đỏ rực nhảy múa trên chiếc zippo, Tề Yến Thanh quen thuộc mở gạt tàn thuốc được gắn thêm trên cánh cửa xe, mặc dù Kính Hàm không hút thuốc, nhưng Tề Yến Thanh lại thích xì gà Cohiba, nên trong xe riêng của Kính Hàm trang bị thêm cả gạt tàn và không lúc nào thiếu bật lửa.
Mùi thuốc lá thơm ngào ngạt tràn ngập không gian, Kính Hàm ấn nút cho cửa sổ bên cạnh Tề Yến Thanh mở ra một chút, hơi lạnh đêm khuya tràn vào trong xe mát rượi. Tề Yến Thanh thoải mái hút thuốc, đôi mắt hắn hướng ra ngoài cửa xe, thong thả ngắm cảnh đêm huyền hoặc, thanh âm trầm thấp khàn khàn vang lên, êm ái rất dễ khiến người nghe say mê.
_ Lâu rồi không ngồi xe của cậu, cảm giác vẫn rất dễ chịu!
_ Người Đức sản xuất ra những chiếc xe an toàn nhất thế giới thưa Tề tổng!
Kính Hàm nhẹ giọng giải thích, bàn tay đẹp đẽ của anh khẽ xoay nhẹ vô lăng, chiếc BMW rẽ sang một trục đường khác, êm ru di chuyển trên đường.
_ Tiểu Mã sao rồi?
Tề Yến Thanh nhẹ giọng hỏi, làn khói bạc theo thanh âm tỏa ra quyến rũ hấp dẫn. Ở con người hắn lúc nào cũng toát ra khí chất quý tộc lãnh đạm, thầm trầm nhàn nhạt, khi hút thuốc lại càng bí ẩn thu hút, khiến cho hắn giống như một bậc vương giả tràn đầy quyền lực.
_ Ngón tay bị chặt nối lại được rồi ạ!
_ Tốt!
Tề Yến Thanh ngả người ra nệm ghế, những ngón tay cởi chiếc cúc áo khoác. Vạt áo comple trượt xuống trên bắp đùi săn chắc thon gọn, để lộ ra thân hình mạnh mẽ cường tráng trong lớp áo chẽn bó sát, cúc cổ áo sơ mi trắng để mở, lộ ra làn da màu đồng mạnh mẽ nam tính.
Trong khuôn viên tổ chức Phi Điểu của hắn có một tầng chuyên biệt được trang bị các trang thiết bị y tế hiện đại giống như một bệnh viện tư nhân. Bất cứ thành viên nào của tổ chức cũng đều được chữa trị tại đó, bác sĩ, y tá và điều dưỡng đều có tay nghề rất cao, đừng có nói đến một ngón tay, kể cả là cánh tay nếu như được đưa tới kịp thời, cũng có thể nối liền lại.
Tề Yến Thanh im lặng hút thuốc, lâu lắm rồi hắn mới có những phút giây thảnh thơi như vậy, tâm trí hắn trôi dạt về phía Bạch trà thành, hình ảnh của Thiên Ân hiện lên long lanh như ánh trăng in dưới mặt nước, ánh mắt hắn càng thêm âm trầm....Tề Yến Thanh đốt thuốc nhiều hơn, chẳng mấy chốc không gian hắn ngồi tràn ngập khói xì gà bàng bạc.
Kính Hàm nãy giờ lặng lẽ quan sát Tề Yến Thanh qua gương chiếu hậu, lần đầu tiên anh đọc được nét ưu tư rõ rệt trên gương mặt của hắn. Ánh mắt sâu thẳm không thể đoán được tâm tư của Tề Yến Thanh như tối thẫm lại, điếu thuốc liên tục di chuyển từ ngón tay đến đôi môi hắn như một chuyến bay khứ hồi gấp gáp.
Một tia phức tạp khẽ hiện lên trong mắt của Kính Hàm, thanh âm dễ chịu của anh vang lên phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng.
_ Ngài đã cho tiểu thư biết hết mọi chuyện chưa?
_ Con bé biết được những chuyện nên biết!
Tề Yến Thanh nhẹ giọng trả lời, ánh mắt vẫn không nhìn Kính Hàm, trầm mặc hun hút, âm trầm lạnh nhạt.
_ Công chuyện tôi nhờ cậu làm tới đâu rồi?
_ Thuộc hạ vẫn đang tiếp tục điều tra! Nhưng đối phương hoàn toàn không phải là tự phát, việc phóng hỏa đốt cô nhi viện hoàn toàn là chuyện đã được tính toán cẩn thận. Mọi dấu vết cũng đều được xóa sạch sẽ! Muốn điều tra ra, cần phải có thêm thời gian! Nhưng theo thuộc hạ nghĩ, việc này rất có thể liên quan đến tổ chức B!
_ B.....!
Tề Yến Thanh nhẹ tênh lên tiếng, thanh âm vang lên không cao không thấp, mang theo sự tính toán rất cẩn trọng.
B là tổ chức thiên địch của Phi Điểu từ thời Phi lão gia. Sau đợt thanh trừng năm đó, Tề Yến Thanh cũng thừa cơ quét sạch cơ quan đầu não của tổ chức B, nhưng đáng tiếc lại không thể tóm ra được tên trùm đứng đằng sau. Tổ chức B vẫn âm thầm hoạt động, thoắt ẩn thoắt hiện như bóng ma, luôn rình rập thừa thời cơ tấn công tổ chức Phi Điểu.
Tại sao tổ chức B lại tìm đến cô nhi viện đã nuôi dưỡng Thiên Ân? Đằng sau vụ việc này có âm mưu gì?
Tề Yến Thanh âm trầm suy nghĩ, tách biệt trầm lặng. Mi tâm đẹp đẽ khẽ nhíu lại, ánh mắt đột nhiên di chuyển đến dấu răng còn in trên mu bàn tay hắn một mảng xanh tím, thân mình đột nhiên toát ra hơi thở nguy hiểm cứng nhắc.
Kính Hàm nhìn Tề Yến Thanh, trong lòng suy nghĩ một chút....thanh âm cung kính vang lên.
_ Đến khách sạn Le Miel chứ ạ?
Hình dáng cao ngạo của Tề Yến Thanh in qua gương chiếu hậu. Kính Hàm thấy hắn tĩnh lặng một chút, rồi đơn giản gật đầu. Anh tăng tốc độ, chiếc xe mạnh mẽ lao vút đi trong đêm.
****
Khách sạn Le Miel. Đêm sâu huyền hoặc.
Khách sạn Le Miel nằm trong tổ hợp sáu khách sạn đẳng cấp 6 sao được tập đoàn Tề thị đầu tư. Khách sạn gồm 28 tầng và 202 phòng tiêu chuẩn, xây theo hình vương miện, ở giữa là một bể bơi rộng lớn hơn 500 m2, từ trên cao nhìn xuống giống như con mắt của đại dương giữa lòng thành phố. Khách sạn theo lối kiến trúc hiện đại Châu Âu, hai tầng trên cùng là phòng Tổng thống, giá nghỉ dưỡng thuộc vào hàng đăt đỏ bậc nhất thế giới.
Tề Yến Thanh ngả lưng và ghế bành, đôi mắt âm trầm ngắm nhìn ban công, ngắm nhìn trời đêm trên đỉnh cao vút vời vợi, trên người mặc độc một chiếc áo choàng tắm, làn da mầu đồng còn dính những giọt nước, vòng ngực cường tráng mạnh mẽ mê người, gương mặt cao ngạo tuấn mỹ dưới ánh đèn càng thêm mê hoặc.
Một chậu nước nóng ấm thơm nồng mùi rượu thuốc được một đôi tay mềm mại cung kính đặt dưới chân hăn. Đôi tay như nước chân thành đêm đôi chân của hắn ngâm vào bên trong. Làn nước ấm áp cùng rượu thuốc đặc biệt thấm qua da thịt, khiến cho mi tâm hắn giãn ra.
Người con gái có thân hình mảnh mai tiêu chuẩn, mái tóc xoăn nhẹ như sóng nước màu hung hạt dẻ xõa xuống gương mặt ngoan ngoãn hiền dịu. Động tác đôi tay rất cẩn thận dịu dàng, chân thành giúp hắn xóa bóp chân.
Tề Yến Thanh hít vào một hơi và thở ra nhàn nhạt, lẳng lặng nhìn người con gái ngoan ngoãn quỳ dưới thảm xoa bóp chân giúp hắn. Đôi tay cô rất thuần thục, giống như đã làm việc này rất nhiều lần.
_ Rượu thuốc em mới đổi loại mới. Loại này có tác dụng thông kinh hoạt lạc, giúp thư giãn tinh thần rất tốt.
Tề Yến Thanh nghiêng đầu nhìn cô, những ngón tay lạnh lẽo đỡ lấy mái tóc vẫn còn ướt nước rủ xuống, bộ dạng lười biếng tận hưởng sự phục vụ tận tình của cô tà mị quyến rũ.
Bàn tay nhỏ bé tỉ mẩn mát xa cho hắn, đến khi cảm nhận nước trong chậu đã sớm nguội bớt, cô trải khăn trắng ra bên cạnh, nâng chân hắn đặt lên lau thật khô, sau đó đứng dậy bê chậu nước cùng khăn ẩm rời đi.
Tề Yến Thanh nhắm mắt thư giãn, rất nhanh sau cảm nhận được đôi tay thơm ngát còn vương mùi rượu thuốc nhàn nhạt khẽ giúp hắn mát xa thái dương. Mi tâm hắn khẽ giãn ra, tuy rằng gương mặt còn lãnh đạm, nhưng cũng thả lỏng rất nhiều.
_ Công việc của anh ở London không được thuận lợi sao?
Tề Yến Thanh không mở mắt mà chỉ nhàn nhạt hỏi, tận hưởng những ngón tay mềm mại âu yếm bóp đầu cho hắn. Lại nghe thanh âm tràn đầy quan tâm nhỏ nhẹ bên tai.
_ Từ lúc về khách sạn đến giờ, anh chẳng nói một câu, sắc mặt cũng không được tốt!
Tề Yến Thanh từ từ mở mắt ra, bàn tay to lớn của hắn vươn lên chạm vào bàn tay nhỏ nhắn kia, kéo cô vòng qua trước mặt. Người con gái dịu dàng quỳ xuống trước mặt hắn, thân mình mềm mại tựa vào đôi chân thon dài rắn chắc, bàn tay khẽ đan vào những ngón tay hắn âu yếm. Tề Yến Thanh lãnh đạm nói một câu, đáy mắt lạnh lùng nhưng cũng thả lỏng đi rất nhiều.
_ Đừng nghĩ nhiều!
Bàn tay hắn nâng gương mặt cô lên, ngón tay ve vuốt đôi môi căng mọng đỏ ửng, ánh mắt hắn dừng lại ở khe ngực sâu hút như ẩn như hiện trong lớp áo ngủ đen quyến rũ, lòng mắt hắn tối đi.
_ Lâu nay không đến thăm em, có tủi thân không? Uyển Yên?
Uyển Yên nhẹ nhàng như nước ôm lấy chân hắn, tựa chiếc cằm xinh đẹp vào đầu gối hắn, ánh mắt mong chờ mang theo vẻ dễ thương ngoan ngoãn, thanh âm trong trẻo lay động.
_ Em cho dù có cô đơn, nhưng cũng không hề có một chút tủi thân. Chỉ cần anh vui lòng, điều gì em cũng chấp nhận!
Bàn tay hắn vuốt ve cánh môi mềm mại kia, thuận tiện đem ngón cái bỏ vào trong miệng cô. Uyển Yên rất nghe lời, trực tiếp mang đầu ngón tay của hắn ngậm vào miệng, đầu lưỡi xinh đẹp nhẹ nhàng quấn lấy, ngoan ngoãn mút nhẹ.
_ Yêu anh đến thế sao?
Tề Yến Thanh nhẹ giọng hỏi Uyển Yên, ngữ khí bình đạm, nhưng đáy mắt hắn sớm đã tối lại.
_ Em yêu anh! Vì anh em sẵn sàng làm mọi thứ, kể cả cái chết! Em trọn đời trọn kiếp là người của anh!
Đầu mi tâm của Tề Yến Thanh nhíu lại, ánh mắt hắn lãnh đạm mà sắc bén, bàn tay đang ve vuốt gương mặt của Uyển Yên bỗng buông ra, tóm lấy cánh tay thon, trực tiếp kéo cô đứng lên, ném lên ghế bành.
Chiếc váy lụa mỏng manh trên cơ thể thiếu nữ mềm mại bị hắn một đường xé rách.
Tiếng váy lụa ren bị xé rách vang lên chói tai. Uyển Yên quỳ trên ghế bành rộng, thân mình mềm mại như nước, tấm lưng thon thả trắng mịn phô bày trước mặt Tề Yến Thanh. Ánh mắt hắn xao động, bàn tay thuần thục ve vuốt thân thể phụ nữ không chút che đậy, sờ lên bộ ngực mềm mại đẫy đà, hưởng thụ ấm áp non mịn.
_ Á....Yến Thanh!
Thân thể Uyển Yên run rẩy kích động, dưới bàn tay sờ soạng phong tình, hai điểm nhỏ bé đã sớm cứng căng. Mùi hương nam tính mạnh mẽ, còn có cánh tay rắn chắc.
_ Yến Thanh....
Uyển Yên chủ động rên rỉ, nhiệt tình gọi tên hắn. Điểm nhỏ cưng cứng trên ngực bị ngón tay hắn se vuốt, cảm giác tê dại khiến thân thể cô vặn vẹo, bờ mông chủ động hầu hạ, chạm vào vật nam tính đầy kiêu hãnh của hắn.
Uyển Yên đã ở cạnh Tề Yến Thanh ba năm, là người đàn bà ở bên cạnh hắn lâu nhất. Cô biết trên giường, Tề Yến Thanh thích gì ghét gì, muốn gì cần gì. Bên cạnh hắn, cô có thể cùng hắn hoan ái cuồng dã, nhưng không thể ngủ cạnh hắn, cũng không thể cùng hắn hôn môi!
Tề Yến Thanh vốn dĩ rất lạnh nhạt, phụ nữ ở bên cạnh hắn có thể sủng, nhưng không thể yêu. Hắn rất ít khi để phụ nữ chạm vào người hắn, thậm chí có phụ nữ khi hầu hạ hắn còn bị trói tay lại. Uyển Yên là ngoại lệ, nhưng cô cũng không dám vượt quá thân phận, hôn môi thì càng không, ngoan ngoãn nghe lời như vậy, mới có thể ở cạnh hắn ba năm!
Bàn tay to lớn của hắn lần xuống eo thon thả, vuốt ve bờ mông căng tròn. Uyển Yên chủ động đong đưa eo hông, để mặc cho bàn tay hắn mặc sức đùa bỡn.
Ngón tay hắn lần xuống sự nữ tính giữa hai chân cô, cảm nhận qua quần lót nơi đó đã sớm ướt một mảng, ngón táy hắn kéo quần lót cô sang một bên, chạm vào nơi mềm mại mọng nước.
_ Á....Yến Thanh....
Uyển Yên run rẩy, nhiệt tình đong đưa cơ thể mềm mại như nước. Ánh mắt phong tình vạn chủng len lén nhìn hắn, đôi môi hồng nộn hé mở đồ mị.
Tề Yến Thanh kéo quần lót ướt đẫm của Uyển Yên sang một bên, vật nam tính kiêu ngạo của hắn đặt ở cánh hoa ấm áp mềm mại, thanh âm trầm khàn quyến rũ vang lên.
_ Tự động đi!
Uyển Yên nghe thanh âm mê người như mệnh lệnh, bàn tay lập tức ôm chặt lấy vai ghế, cắn răng đem vật nam tính to lớn của hắn nuốt vào.
Quấn lót ren mỏng manh không được kéo xuống, giờ đây lại giống như gông cùm trói cặp đùi thon thả của Uyển Yên lại, tạo thành tư thế khép chặt. Vật nam tính to lớn quá sức kia nhét vào, khít khao ma sát nơi non mềm, khiến cho Uyển Yên run rẩy không ngừng, nóng rẫy cắn răng tiếp nhận hắn.
Thân thể cô là hắn dạy dỗ ba năm, nhưng mỗi lần hoan ái đều khó tiếp nhận sức mạng to lớn khủng khiếp của hắn. Cô đem vật nam tính cường hãn nuốt vào, toàn thân run rẩy tê dại.
_ Yến Thanh....người ta chịu không nổi....
Uyển Yên nũng nịu rên xiết, thanh âm ngọt ngào lấy lòng. Cơ thể nữ tính mềm mại như rắn nước, chủ động nhiệt tình hầu hạ hắn, thân mình quỳ giữa hai chân hắn, phô bày ra dáng vẻ hèn mọn như nữ hầu phục vụ chủ nhân.
Tiếng rên rỉ kiều mị của Uyển Yên vang lên nức nở. Tề Yến Thanh nhìn thân mình đong đưa đẹp mắt dưới thân, ánh mắt thất thần đột nhiên lại hiện ra gương mặt nhu mì, ánh mắt bi thương và nụ cười nhẹ tênh của Thiên Ân.
Thân thể thiếu nữ dịu dàng căng tràn sức sống, mang theo vẻ thanh xuân trong sáng của tuổi trẻ. Tề Yến Thanh cơ hồ còn ngửi thấy hương lan Nam phi tinh tế thơm mát, bên tai vang lên tiếng khóc bất lực đau đớn của cô...
Ánh mắt hắn ngập tràn hình ảnh Thiên Ân trong bộ váy trắng tinh khiết, mái tóc đen dày mềm mại như lụa, đôi mắt to tròn trong vắt như ngọc phỉ thuý, chất chứa quật cường mạnh mẽ, cùng sợ hãi e dè của cô...
Hắn thất thần nhớ đến hình ảnh cô quỳ dưới chân hắn cầu xin, bên tai văng vẳng tiếng cô nức nở....Ánh mắt hắn tối thẫm lại, thâm tâm chợt như hỗn loạn, máu nóng trào lên trong huyết quản, dục vọng trong cơ thể Uyển Yên cứng đến trướng đau.
Phụ nữ bên thân hắn, tất cả đều là cam tâm tình nguyện, đem thân dâng hiến. Hắn chưa bao giờ nghĩ tới chủ động cưỡng ép ai, thế mà đêm nay không ngờ lại nói đến hai từ " cưỡng bức "!
Mà hắn thừa nhận, lúc đó hắn thật tâm nghĩ đến chuyện đó thật!
Sở dĩ đêm muộn còn rời khỏi biệt thự, là bởi vì sợ rằng đêm nay mà ở cùng phòng với cô, hắn sẽ không nhịn được mà làm như vậy!
Tề Yến Thanh cá tính cao ngạo kỳ quặc, hắn luôn muốn phụ nữ phải chủ động hầu hạ hắn, với cô khát vọng đó lại càng mãnh liệt. Hắn cứ đứng giữa ranh giới nửa muốn cưỡng cô nửa muốn để cô chủ động, chưa bao giờ vì chuyện giường chiếu lại khiến hắn tốn nhiều tâm ý đến thế!
Đầu óc lơ đễnh tưởng tượng đến dáng vẻ Thiên Ân nếu bị cường hãn sẽ ra sao.... Gương mặt nhu mì mà xa cách, sợ hãi, kinh hoàng của cô.... Dục vọng của hắn gần như phát hoả!
Bàn tay hắn đột ngột nắm lấy eo thon của Uyển Yên, dùng sức cuồng dã mà hung hăng áp chế. Cảm giác vật nam tính của hắn đột nhiên cứng đến đáng sợ, Uyển Yên hít lạnh một hơi, nỉ non khóc lóc.
_ Á! Yến Thanh....lớn....lớn quá.....!
Tề Yến Thanh không chút lưu tình, dồn dập ra vào cơ thể mềm mại của Uyển Yên. Cảm nhận được phần nữ tính mềm mại của cô đột ngột co thắt lại, ôm ấp hút lấy hắn, thân thể cô cũng vặn vẹo run rẩy, tiếng hét chói tai.
_ A....Yến Thanh...em sướng chết mất....!
Uyển Yên bị sóng tình ập tới ngất ngây, nơi nữ tính trải qua cực cảm lại càng trở nên nhậy cảm, đỏ ửng lên. Mà vật nam tính của hắn vẫn không hề thay đổi, một lần lại một lần dồn dập khiến cô không thể tiếp nhận.
Tiếng nức nở của Uyển Yên bị hắn điên cuồng dày vò vang lên không dứt. Uyển Yên bám chặt tay vào thành ghế, cầu xin tha thứ. Cả thân mình ướt đẫm mồ hôi, nhuốm màu tình dục hồng phấn.
Hoan ái dòng dã dằng dặc không ngớt, Uyển Yên dưới thân hắn trải qua kích tình không dưới bốn lần, đến khi cơ thể mềm nhũn vô lực, cổ họng khàn cháy vì la hét, nơi bị ra vào đỏ lựng sưng húp lên, Tề Yến Thanh mới trầm thấp gầm nhẹ, thoả mãn phóng thích.
Mỗi lần hoan ái, đều khiến cho phụ nữ sức cùng lực kiệt, toàn thân đẫm mồ hôi, ý thức vì tình dục mà mê muội, hắn mới tạm thoả mãn.
Uyển Yên nằm vắt trên sô pha, ánh mắt vì tình dục mà mờ mịt. Nhìn Tề Yến Thanh thắt lại đai áo choàng, không giàn còn thấm mùi tình dục hoan ái, mà gương mặt hắn lại lạnh lùng tà mị, thân hình quyến rũ anh tuấn, đẹp như tài tử Tây phương tràn hơi nguy hiểm. Uyển Yên cũng như những người phụ nữ khác, biết rõ hắn chỉ sủng, không yêu, mà vẫn lao đầu vào như thiêu thân gặp lửa, nguyện vì hắn mà thề sống chết, nguyện vì hắn mà chìm đắm trầm luân.
Một viên thuốc được ném lên người Uyển Yên. Tề Yến Thanh lãnh đạm buông một câu.
_ Uống đi!
Uyển Yên nhìn viên thuốc nhỏ màu trắng, ánh mắt thoáng vẻ đau xót. Nhưng nhìn vào ánh mắt thâm trầm như hồ sâu, tĩnh lặng âm trầm, thân mình uy quyền cường thế, không dám hé răng, nhắm mắt mang thuốc nuốt vào.
_ Phòng tuỳ em sử dụng, muốn gì cứ trực tiếp gọi người yêu cầu, thẻ để lại cho em! Mã số vẫn vậy!
Tề Yến Thanh rút tấm thẻ bạch kim trong ví da đặt trên bàn, lại thấy eo hông hắn bị một vòng ôm mềm mại ngọt ngào giữ lấy. Uyển Yên tựa mặt vào tấm lưng mầu đồng cường tráng, nũng nịu.
_ Ở lại với em được không?
Tề Yến Thanh vỗ nhẹ lên cánh tay Uyển Yên, cô biết ý buông cánh tay ra, bước đến tủ mang quần áo sạch đến cho hắn, ánh mắt tủi thân nhìn hắn chua xót.
Uyển Yên làm tình nhân của hắn ba năm. Ba năm hoan ái cùng hắn, kịch liệt đến mức nào, cuối cùng hắn vẫn rời đi. Từ trước đến nay chưa từng ngủ cùng phụ nữ. Tề Yến Thanh là kim chủ của cô, so với phụ nữ khác cô cũng coi như gần gũi hắn nhất, vậy mà ba năm hắn vẫn lãnh đạm như lần đầu, hoan ái xong lập tức dời đi, để lại cho cô kích tình nồng nhiệt, mà tâm can trống rỗng!
Uyển Yên cài cúc cổ tay cho hắn, ánh mắt từ lúc đầu đã luôn chú ý đến vết thương trên tay hắn. Nhìn đi nhìn lại vẫn là dấu răng, khiến cho cô từ đầu đã cảm thấy hoảng sợ...Ai dám cả gan cắn hắn?
Trước nay thân thể của hắn bất kì ai đều không được động vào, hoặc có thể nói, chưa ai động vào mà còn toàn mạng.
Nay nhìn vết thương bầm trên tay hắn, Uyển Yên không nhịn được khẽ khàng hỏi nhỏ.
_ Tay anh sao lại bị thương?
Tề Yến Thanh nhìn vết thương đã lành miệng trên tay mình, đôi mắt lơ đễnh lại ngập tràn bóng hình quật cường phản kháng của Thiên Ân, trong lòng đột nhiên xao động.
Uyển Yên sững người nhìn gương mặt hắn đột nhiên hiện lên nét dịu dàng thoáng chốc. Tề Yến Thanh lại khôi phục vẻ lãnh đạm. Hắn vỗ nhẹ lên gò má cô, bình lặng nói.
_ Nghỉ ngơi sớm đi!
Chuyện của Tề Yến Thanh, phụ nữ bên cạnh hắn đương nhiên không được biết nhiều. Uyển Yên mang theo nghi hoặc, không dám hỏi nữa, chỉ lẳng lặng gật đầu.
Tề Yến Thanh nhìn vẻ mặt ngoan ngoãn dễ thương, bàn tay hắn dịu dàng vỗ nhẹ gò má cô, ngữ khí trầm thấp, thanh âm gợi cảm dễ khiến người ta nghe rồi sẽ nghiện.
_ Ngoan!
Uyển Yên mỉm cười duyên dáng, ngoan ngoãn gật đầu. Nhìn bóng hình tuấn mỹ cao lớn của hắn rời đi hút tầm mắt, cô thả lòng nằm trên giường, ôm lấy tấm áo choàng còn vương mùi hương của hắn, nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ....