Tổng Tài Tàn Khốc: Dưỡng Yêu

Chương 93: Đêm đồ mị ( H )



Thiên Ân tóm lấy cánh tay như gọng kìm đang thít chặt lấy cô, tấm lưng thon thả của cô tựa vào thân hình mạnh mẽ cường tráng. Vòng ngực vạm vỡ tựa sát vào lưng cô, làn da màu đồng khỏe khoắn tương phản với làn da trắng mịn. Thiên Ân ngửa đầu ra sau, mái tóc mềm mại của cô xõa tung trên tấm lưng của hắn, cánh tay phải của hắn ốm lấy khuôn ngực của cô, đôi môi kiêu bạc của hắn đặt lên hõm cổ cô, tham lam mút vào làn da mềm mại của cô, còn nhẹ nhàng l*** nhẹ, trong khi cánh tay trái của hắn vươn tới, chạm vào vùng tư mật ẩm ướt của cô.

_ A….

Thiên Ân nghẹn ngào thở dốc, đôi mắt cô hoa lên nhìn trần nhà căn phòng ngủ quen thuộc của cô và hắn. Ga giường đen thẫm, đen như lòng mắt của hắn, Thiên Ân cảm thấy mình như đang rơi vào một hố sâu không đáy thăm thẳm.

Ngón tay hắn nhẹ nhàng lách vào trong khe hẹp của cô, một dòng ướt át chảy xuống bàn tay hắn, nhỏ cả xuống ga giường. Bên trong ấm nóng và chặt hút, đến mức khiến cho hắn cau chặt mày lại, thanh âm khàn khàn theo đôi môi đang ghé sát vào vành tai kia của cô, nhẹ nhàng lên tiếng.

_ Bên dưới này của em ướt quá….

_ Hức….

Thiên Ân nức nở, mắt hoa đi khi ngón tay của hắn xoáy tròn bên trong, và cọ lên phần nhạy cảm ướt đẫm của cô, toàn bộ các thớ cơ sâu thẳm bên trong cô điên cuồng co bóp. Gương mặt cô đỏ rực lên vì máu nóng, và đôi chân đang quỳ trên đệm kia muốn khụy xuống.

_ Nào…quỳ cho hẳn hoi…bé con!

Tề Yến Thanh ôm chặt lấy cô hơn, ép cô sát hơn vào thân thể hắn. Hơi ấm nóng, tiếng thở đốc kìm nén gợi cảm của Tề Yến Thanh ghé sát khiến tai cô ù đi. Thiên Ân cắn môi, nức nở, cơ thể uốn éo như làn khói bạc tỏa ra từ điếu xì gà của hắn.

Ngón tay hắn đâm vào sâu hơn, rồi chậm dãi rút ra thật nhẹ, và lần tiến vào tiếp theo hắn lách thêm một đầu ngón tay nữa.

_ Hức…

Thiên Ân nấc lên, bắp đùi cô run rẩy và đầu ngón tay cô bám chặt hơn vào cánh tay của hắn. Ánh mắt ngây dại của cô hoảng loạn nhìn khắp căn phòng rộng như tìm kiếm sự cứu rỗi khỏi cám dỗ của ác quỷ...

_ Em nuốt trọn rồi này....

Như để cào sâu thêm vào cơn xấu hổ của cô, Tề Yến Thanh thì thầm bên tai cô bằng chất giọng trầm thấp ma mị ấy. Hắn đẩy vào từ từ, theo một nhịp điệu chậm rãi, và mỗi lần rút ra như muốn lấy mạng cô.

Hắn muốn lách thêm một ngón nữa vào nơi chật hẹp ấy, nhưng độ lớn của hai ngón tay dường như là quá đủ đối với cô, lối vào bị lấy đầy không cách gì lách thêm được, và cơn run rẩy dọc sống lưng của cô truyền cả vào da thịt hắn, khiến Tề Yến Thanh mủi lòng mà ngừng lại.

Thiên Ân cắn môi, hai bàn tay nhỏ bé bám chặt lấy bàn tay đang ngao du trong vùng cấm địa của mình, mật hoa tiết ra rất nhiều, bôi trơn những đầu ngón tay của hắn hết xoay vòng lại ma sát lên vùng non mềm ở hai vách tường mềm mại.

Ngón cái của hắn chạm vào nụ hoa sưng tấy của cô, khiến cho Thiên Ân nấc lên. Đầu óc cô căng như dây đàn và đôi mắt như nhìn thấy một vùng sáng lóa khi đầu ngón tay hắn cứ xoay tròn, xoay tròn nữa, và xoay tròn mãi...

Khi cơn sóng khoái cảm như thủy triều dâng lên, máu nóng tụ lại ngưng đọng ở nơi đầu ngón tay của hắn cứ mải miết thâm nhập. Thiên Ân cắn răng cong lưng chờ đợi một cơn cực cảm mãnh liệt trào tới...thì những ngón tay của hắn đột ngột dừng lại.

Cơ thể trống rỗng như và máu nóng như bị rút cạn, Thiên Ân choáng váng mở to mắt ra, ú ớ những tiếng nấc và bám chặt tay vào cổ tay hắn.

Giọng nói hắn vang lên bên tai, như lời thì thầm của ma quỷ, rành rọt và trầm ấm...

_ Em muốn ra không?

Thiên Ân lắc đầu theo bản năng, nhưng những ngón tay của cô cứ bãm mãi của cổ tay hắn đến mức những đầu ngón tay trắng bệch. Tề Yến Thanh cười ra bằng mũi, hôn lên má cô và thì thầm.

_ Muốn ra thì cầu xin tôi đi.... “ Em muốn ra ”...tôi sẽ cho em ra...!

_ Hức...!

Thiên Ân cắn môi, ánh mắt mờ mịt hãi hùng. Mặc cho cơ thể như hằng trăm con kiến bò râm ran, Thiên Ân vẫn sợ hãi lời yêu cầu quá mức nhạy cảm của hắn. Bắt cô phải nói ra ư? Không thể nào!

_ Không sao?

Tề Yến Thanh mỉm cười, như thể hắn cũng đoán được phản ứng của cô. Bàn tay hắn dịu dàng âu yếm nơi mềm mại nóng bừng đang ướt đẫm của cô, thanh âm khàn khàn vang lên, và có chút ác liệt.

_ Vậy thì chúng ta cược thử xem!

Rồi đột ngọt, hắn đẩy cô ra phía trước. Thiên Ân mất đà hét lên, cánh tay cô chống xuống tấm đệm và Tề Yến Thanh nắm xuống, hai bàn tay to lớn của hắn giữ chặt lấy bắp đùi cô.

Tư thế sau đó quá ác liệt, khiến cho Thiên Ân sợ đến mức run bắn lên, khi gương mặt tuấn mỹ của hắn kê đưới hai chân cô, và đôi môi của hắn mở ra...sau đó...

Bằng một lực kéo, hắn giữ chặt cho nụ hoa ướt đẫm của cô rơi xuống môi mình....

_ Á Á Á!

Thiên Ân hét lên, thanh âm cao vút như thể một tiếng vĩ cầm đứt quãng khi chiếc lưỡi của hắn đâm sâu vào tận bên trong. Mật dịch chảy tràn xuống bao nhiêu đều bị hắn hút hết. Ánh mắt tà mị như say rượu của hắn nhìn gương mặt tê dại của cô và cơ thể quằn quại, hai bàn tay cô bám chặt lấy mái tóc của hắn và vặn xoắn chúng qua những ngón tay thon mảnh. Thiên Ân hét lên lần nữa, khi đôi môi của hắn cố tình hút lấy nhụy hoa cao ngất của cô.

Sự âu yếm mang theo dằn vặt và tủi nhục này lại có sức hút rất mãnh liệt, khiến cho Thiên Ân choáng váng và bất lực. Cô run lên trên môi hắn, và sợ hãi ánh mắt như đang nén cười kia của hắn, sự cao ngạo thỏa mãn của hắn khi dần dần nhấn chìm cô trong cơn khoái cảm mang tên mình.

_ Hức.....

Cơn run lại ập tới, rất rất nhanh, khiến cho Thiên Ân cau chặt mi tâm lại. Bàn tay cô run bắn lên, đổ mồ hôi đầm đìa khi những bắp đùi siết chặt...

Nhưng một lần nữa, khi cơ thể cô hoàn toàn buông bỏ vũ khi đầu hàng trước cơn đê mê, thì hắn lại tàn nhẫn dừng lại, và không-có-thêm-bất-kì bước nào nữa. Hắn chỉ nằm đó, và chứng kiến cô run lên quằn quại, thở dốc và bật khóc bất lực trước cơn khoái cảm bị chặn đứng ấy.

Cảm giác trống rỗng khiến cho cô khiếp sợ, mật dịch cứ thể trào ra, thấm ướt cả đôi môi của hắn...và khi cơn nóng nguôi đi, *** ***** của cô ngừng co bóp, hắn lại tiếp tục màn tra tấn ngọt ngào và man dại, khiến cho cô tuyệt vọng sợ hãi.

_ Nào....van xin tôi đi...!

Tề Yến Thanh thì thầm, dường như hắn có thể chơi trò chơi này suốt cả đêm, khi nhìn gương mặt choáng váng và ánh mắt gần như hoảng loạn của Thiên Ân. Cơn khoái cảm cứ bị hắn khơi ra rồi phá bỏ hết lần này tới lần khác, rồi đến lần thứ ba, khi bàn tay của cô bám chặt lấy đầu hắn và ấn sát phần mềm mại sưng tấy lên miệng hắn, cùng thanh âm vút cao như vụn vỡ.

_ Xin anh....đừng dừng lại nữa....!

_ Nói đi nào bé con....Nói em muốn ra....tôi sẽ cho em ra!

Tề Yến Thanh thì thầm, đầu lưỡi nhẹ nhàng miết lên nhụy hoa gần như nổ tung. Thiên Ân lắc đầu như say cuồng và hét lên.

_ Cho em ra....! Thanh! Em xin anh....cho em ra!

_ Lần nữa...!

Tề Yến Thanh hôn lên cánh hoa run rẩy của cô, phân thân của hắn cũng trướng đến phát đau khi nghe những lời gợi cảm toát ra từ đôi môi xinh đẹp ấy. Thiên Ân thì hoàn toàn bị tình dục làm cho hoảng loạn, bàn tay run rẩy ôm lấy gương mặt hắn, và gắn chặt nơi mềm mại ấy vào đôi môi của hắn, nức nở cầu xin.

_ Em xin anh....cho em đi....em chịu không nổi!

_ Em muốn tôi làm gì? Hử bé con?

Sự khao khát chinh phục của Tề Yến Thanh gào thét muốn được thỏa mãn, và hắn muốn cô phải hoàn toàn thuộc về hắn, cả thể xác, cả tâm trí, tất cả mọi thứ của cô, phải thuộc về hắn.

_ Thanh.....Xin anh!

Thiên Ân hét lên, và mặc kệ rằng mình đang hét điều gì...chỉ biết rằng sau khi nghe thanh âm váng vọng của cô, Tề Yến Thanh dường như bị khiêu khích đến mức biến thành điên cuồng.

Hắn há miệng, và ngậm toàn bộ nơi tư mật đang ướt đẫm của cô vào bên trong, và chẳng có một kĩ thuật hay sự lấy lòng nào, tất cả chỉ là bản năng dã thú bên trong hắn, muốn tước đoạt toàn bộ, hút sạch toàn bộ với sự tàn sát điên loạn.

Ngay khi đôi môi của hắn bao trọn lấy sự mềm mại của cô, Thiên Ân đã chết ngất với cơn khoái cảm điên dại vẫy vùng, nhưng đôi môi và chiếc lưỡi của hắn không buông tha cho cô, cho dù cô có khóc lóc cầu xin, cho dù bàn tay tóm lấy mái tóc của hắn có cố sức đẩy ra tới mức nào, cho dù cô có co bóp bao nhiêu, có ướt đẫm bao nhiêu.

Nụ hoa trong miệng hắn run đến tê dại, và nóng tới mức muốn bốc cháy, ướt nhão xuống hai bên đùi. Tề Yến Thanh nhấc cô lên, và khi Thiên Ân còn ngây ngất, hắn kéo cô xuống, cho cô nằm trên cơ thể cường tráng của hắn, và nhét thứ đang trướng đau cao ngất kia vào sâu bên trong.

Âm thanh của hắn ngập sâu vào tận cùng ướt nhoẹt vang lên, Thiên Ân bám chặt lấy bờ vai hắn, mái tóc ướt đẫm mồ hôi toán loạn, đôi chân cô mở rộng hết cỡ khi cô cưỡi lên người hắn và hắn ngập sâu trong cô.

_ Á....!

Thiên Ân hét lên, run rẩy trong cơn khoái cảm. Thứ thô cứng kịch liệt đâm tới, mỗi lần đều vào tới tận cùng, mang theo cả lửa nóng khao khát, lấp đầy khoảng trống trong cô.

_ Thanh....!

Thiên Ân tóm lấy vai hắn, thân hình mềm mại như dải lụa nép sát vào từng khối cơ bắp cuộn lên của hắn. Đôi môi bị hắn cướp lấy trong miệng, ra sức dày vò nuốt xuống.

Khoái cảm quá mức sẽ thành đau đớn. Thiên Ân thở hổn hển, cơ thể ướt đẫm mồ hôi trơn trượt trên hắn, từng khối cơ co bóp chặt chẽ lấy hắn, khiến cho hắn cắn răng xuýt xoa.

_ Em chặt đến mức như muốn lấy mạng tôi!

Tề Yến Thanh ôm lấy cô và ngồi dậy, quay trở lại tư thế quen thuộc mà hắn yêu thích. Thiên Ân quỳ giữ hai chân hắn, vòng tay hắn ôm lấy eo lưng cô và kéo cơ thể cô ra vào. Ánh mắt tà mị của thanh âm quá mức *** ** vang lên bên tai.

_ Em nhìn xem....bên trong em nuốt trọn tôi này!

_ Hức....!

Thiên Ân nhắm mắt, tuyệt nhiên không dám nhìn. Tề Yến Thanh lại càng trêu chọc ác liệt, khàn giọng say mê.

_ Thấy tôi đang ra vào bên trong em không? Thích không?

Thiên Ân ôm lấy bả vai hắn, cắn môi, nức nở khóc lóc.

_ Đừng....nói nữa mà....

_ Còn xấu hổ sao?

Tề Yến Thanh gầm nhẹ, cúi xuống gặm xương quai xanh của cô và ngậm lấy đầu nhũ hoa cao vút của cô. Đầu lưỡi liếm tròn và mút mạnh, bàn tay cô ôm chặt lấy gương mặt hắn, thở dốc bất lực khi cả hai nơi nhạy cảm nhất đều bị hắn tấn công ác liệt. **** *** chảy ra dữ dội hơn cùng khoái cảm du tiên dục tử.

Sống lưng cô uốn éo dằn vặt, Tề Yến Thanh gia tốc nhanh hơn và đặt cô xuống giường. Cánh tay hắn nâng chân cô lên và đâm sâu hết cỡ. Gương mặt cô nghiêng về một bên và mái tóc xoã tung trên từng đường nét xinh đẹp khi hắn ra vào tàn nhẫn trong cô.

Hắn cúi xuống, mút lấy vành tai cô, và giọng nói trầm ấm ấy như vỡ vụn khi hắn run lên và phóng thích, rót dòng tinh hoa trắng đục ấy vào sâu trong cô.

_ Sinh con cho tôi...!

Nụ hoa của cô bị bơm đầy tinh hoa của hắn, khi hắn rút vật to lớn ấy da, dịch thể hoà cùng mật hoa chảy cả ra ngoài. Bàn tay to lớn của hắn đưa xuống, nhanh chóng ấp lên nụ hoa sưng đỏ của cô, ngăn dòng dịch thể đang chảy ra, những đầu ngón tay quết lên nụ hoa của cô, nhét trở lại vào trong thành vách sưng đỏ ấy...

_ Nuốt hết xuống...một chút cũng không được rơi ra...!

Thiên Ân nghẹn ngào khóc lóc, nếu cứ thế này cô sẽ sợ hắn mất. Ngay cả khi hắn hôn lên đôi môi của cô, và bàn tay vuốt ve tóc cô, âu yếm dịu dàng nhưng đôi mắt kia vẫn cháy bỏng lên khao khát và vật sừng sững kia vẫn không hề mỏi mệt.

Hơi thở dồn dập làm bộ ngực cô phập phồng lên xuống. Tề Yến Thanh vuốt ve cơ thể đẹp mắt tinh khiết dưới thân, d** vọng chưa hạ nhiệt lại rục rịch gào thét.

Hắn cúi xuống, ghé vào tai cô, thì thầm như lời của ác ma...

_ Lần nữa chứ?

_ Không....không....Ứm!

Mặc cho Thiên Ân run rẩy né tránh, hắn lại lần nữa chen giữa hai chân cô, động thân một khắc và chìm ngập vào trong u cốc thần bí ngọt ngào ấy...

Màn ân ái kịch liệt và có chút dã man, đúng như bản chất của hắn kéo dài đến gần sáng, đến khi Thiên Ân hoàn toàn kiệt sức mà ngất đi, hắn mới tiếc rẻ dừng lại, bế cô mềm oặt như cọng bún vào phòng tắm...