Tần Trọng Hải lại cười đầy bi thương. Kết quả sao? Cậu ta đời này không bao giờ quên khoảnh khắc nhìn thấy người chị mà mình yêu thương nhất nằm trên giường bệnh với gương mặt trắng bệch hốc hác, đến ngủ cũng không yên giấc khi cứ liên tục gặp ác mộng.
Cậu hận, hận đến nỗi không thể ngay lập tức xé xác cái kẻ bất nhân vô tính kia. Chỉ là, cậu không có năng lực làm gì gã, chứ đừng nói đến trừng trị gã. Nếu như cho cậu cơ hội, câụ sẽ để gã sống không bằng chết, sẽ khiến gã phải trả giá vì hành động ngu xuẩn mà gã đã làm, phải gấp trăm ngàn lần cậu mới hả dạ.
"Kết quả?" Tề Phong mất kiên nhẫn thật sự.
"Kết quả?" Tần Trọng Hải lặp lại câu hỏi của hắn, cười như không cười trả lời: "Gã thế nhưng bắt cóc chị ấy giở trò đồi bại. Cũng may chị ấy tự mình phản kháng thoát thân được, nếu không em thật sự không dám tưởng tượng sau đó chị ấy sẽ trở thành bộ dáng gì. Sau khi tỉnh lại ở bệnh viện, nhờ sự giúp đỡ của cảnh sát, chị ấy kiện gã ta ra toà nhưng cả ba lần đều thất bại. Lý do vì sao chắc anh cũng đoán được rồi."
Cậu ta tỏ rõ sự tức giận, nghiến răng nói: "Dùng quyền lực cùng tiền tài chèn ép những người thấp cổ bé họng thì đáng là con người sao? Bồi thường? Nực cười! Thanh xuân của một người mà có thể dùng tiền để mua? Tiền có thể đổi lại cuộc sống bình yên sau này của chị ấy được sao?"
Tề Phong mi tâm nhíu chặt, trong lòng bốc lên một ngọn lửa như muốn thiêu đốt mọi thứ, ánh mắt cũng trở nên lạnh lẽo tựa băng hàn ngàn năm.
"Gã ta quyền lực như vậy sao?"
Mặc dù đã biết gã thuộc hạng gia thế nào, nhưng nghe từ miệng Tần Trọng Hải, vẫn có phần tin tưởng hơn, bởi hắn tin chắc một điều, cậu ta sẽ không bỏ qua bất cứ thông tin nào về gã, mục đích là gì, hắn cũng không cần phải nói.
Cậu ta nghiến răng nói ra cái tên: "Trần Trung Đức, con trai duy nhất của chủ tịch tập đoàn điện tử CMC - một trong những công ty lớn nhất nước, gã còn là người thừa kế tương lai, hiện đang giữ chức vụ Giám đốc kinh doanh của công ty đó. Trước đây khi chị em còn làm việc ở đó thì giữ chức vụ trưởng phòng kinh doanh, dưới trướng của anh ta. Cậu của gã còn là luật sư, cũng có tiếng tăm trong giới. Thử hỏi gia thế họ như vậy, gia đình em đấu lại nổi sao?"
Tần Trọng Hải khẽ lắc đầu, cười trong tuyệt vọng: "Nhớ lại ngày đó, ba mẹ em phải bỏ ra biết bao công sức cùng tiền của, đến nỗi suýt nữa phải bán cả căn nhà đang ở chỉ vì muốn lật lại án kiện. Sau lần thứ ba, không một luật sư nào dám nhận án kiện của chị ấy nữa, nên gia đình em cũng đành bỏ cuộc."
Tròng mắt Tề Phong gằn từng tia máu, cả gương mặt tối sầm nhưng toàn thân lại phả ra khí tức lạnh lẽo có thể đông chết người. Mặc dù đã từng nghe Trịnh Ân nói một lần nhưng bây giờ nghe lại, hắn vẫn bức xúc vô cùng, không cách nào khống chế được sự phẫn nộ trong lòng.
Nhìn Tề Phong một cái, Tần Trọng Hải cười gian xảo: "Hình như mấy ngày nay chị ấy có vẻ ngủ rất tốt có phải không? Ví như sáng nay, mãi mới thấy chị ấy cùng anh xuất hiện. Bình thường trễ nhất sáu giờ chị ấy đã rời khỏi phòng rồi, còn dậy lúc nào thì chẳng ai biết cả."
Hắn gật đầu: "Ừm, lúc trước cô ấy thế nào anh không biết nhưng từ lúc ở cạnh anh thì cô ấy ngủ rất ngon."
Tần Trọng Hải thở phào: "Vậy tốt rồi. Sau này nhờ anh chăm sóc cho chị ấy."
"Vợ anh, anh biết phải làm thế nào."
Im lặng một lúc, Tề Phong lên tiếng: "Nói cho anh một chút những gì em biết về cái người tên Trần Trung Đức và gia thế của hắn, cả thông tin về tập đoàn CMC gì đó nữa. Nếu so sánh với SLC thì thế nào?"
"Anh không biết về CMC?"
Tần Trọng Hải kinh ngạc, xong lại trở về bình thường: "Cũng phải, anh làm việc ở Mỹ, lại làm ở phòng kỹ thuật, chắc cũng không tiếp xúc với nghiệp vụ của công ty, không biết đến CMC cũng không có gì lạ cả."
Tề Phong cười như không cười nhìn cậu em rể, cuối cùng cũng không nói gì, im lặng chờ cậu ta nói tiếp.
"Anh rể à, CMC mà anh đem đi so sánh với SLC, chỉ có thể nói, anh là đang quá đề cao CMC rồi. Chỉ là một công ty điện tử có quy mô lớn một chút, được cho là đứng đầu giới sản xuất điện tử trong nước mà thôi. Cho dù là thế thì vẫn phải nhờ đến những công nghệ của SLC thì mới có tiền đề để sản xuất. Còn SLC lại là công ty của Mỹ, có bao nhiêu chi nhánh trên thế giới. Anh thử nói xem, một đằng là công ty chỉ gói gọn một nước, một đằng là công ty đa quốc gia, há có thể đem ra so sánh được hay sao? Cái trụ sở của CMC em đã từng xem qua, mặt bằng chỉ lớn hơn chi nhánh SLC ở đây một chút, sao có thể sánh bằng trụ sở SLC ở Mỹ chứ?"
"Vậy sao?" Vẫn là cái vẻ mặt cười như không cười.
"Chứ sao nữa!"
Tần Trọng Hải khẳng định, xong, lại như nhớ ra một chuyện vui gì đó, hớn hở ra mặt: "Nói đến CMC, hôm qua ở trên đưa xuống một quyết định vô cùng sáng suốt, em biết được còn vui hơn là trúng số độc đắc."
"Là quyết định gì?" Hắn tỏ ra ngạc nhiên.
"Hủy hết mọi hợp đồng với CMC. Ha ha..."
Cậu ta cười một tràng dài rồi nói tiếp: "Anh biết không, phần lớn công nghệ dùng để sản xuất thiết bị điện tử của CMC đều do SLC chúng ta cung cấp, thử hỏi đùng một cái không còn cung cấp cho họ nữa, CMC sẽ có hậu quả gì, không cần phải nói."
"Thật sự?" Hắn vẫn có chút chưa tin tưởng.
Mấy ngày trước sau khi cùng Tần Nhã Linh nói chuyện, cô nói không cần vị trí Giám đốc điều hành nữa nên hắn đã gọi cho Thomas ngay lập tức hủy bỏ mọi hợp tác cùng CMC, kể cả những hợp đồng đã ký chuẩn bị bàn giao, hắn cũng yêu cầu dừng lại toàn bộ, mọi hậu quả hắn sẽ tự mình gánh.
Sau khi tính toán chi phí phải đền bù cho những hợp đồng sắp bàn giao, con số không đáng kể nên Thomas liền lập tức làm theo ý hắn. Còn hợp đồng trong năm tới đối phương gửi đến nhưng chưa được phê duyệt, nên hắn lập tức bỏ qua.
Những hợp đồng mà hắn cần phải xem xét đặt bút ký tên đều từ những đối tác lớn, có giá trị trên chục triệu đô, thị trường thuộc châu Âu và châu Mỹ, còn những đối tác nhỏ lẻ hay lớn hơn một chút nhưng thuộc châu Á thì hắn đều giao toàn bộ cho Thomas xử lý.
Ví như chi nhánh SLC tại đây thì ngoài lần hắn đến để khảo sát thị trường và khánh thành hoạt động của công ty, hắn chưa lần nào đến nhìn xem công ty hoạt động như thế nào, lời lỗ ra sao cho nên mới xảy ra nhiều sai sót như vậy. Cũng không thể trách Thomas vì lơ là công việc bởi vì cậu ta cũng chẳng có nhiều thời gian để theo sát những chuyện cỏn con như vậy. Tất cả đều giao cho Giám đốc điều hành, cho nên mọi trách nhiệm đều phải quy về ông ta là điều hiển nhiên.
Điều mà hắn chưa từng nghĩ đến là nhanh như vậy mà lại có thể dễ dàng hạ gục đối phương. Hắn tự hỏi CMC này, làm sao có thể tồn tại được vậy?
Tần Trọng Hải cũng không dám khẳng định nên giọng nói có vẻ ỉu xìu: "Em cũng không chắc nhưng em nghĩ là vậy hoặc cũng có thể không đơn giản như em nghĩ. Chị em trước kia làm việc ở phòng kinh doanh nên chắc sẽ nắm rõ hơn em. Mà có lẽ CMC hẳn sẽ không chỉ dựa vào mỗi SLC, nhưng em có thể chắc chắn thời gian tới CMC sẽ không được an lành đâu. Chỉ nghĩ đến điều này thôi cũng khiến em cả tháng cười đến toét miệng."
Ngừng một chút, cậu ta lại tiếp tục: "Anh biết không, hôm qua ngay khi em tan sở có gặp lại gã ta đấy. Chắc là đến công ty gặp giám đốc đàm phán, hẳn là muốn biết lý do vì sao lại bỗng dưng hủy hợp đồng. Đúng là ông trời cũng muốn giúp chị em xả giận, hợp đồng đã soạn thảo đầy đủ, hai bên cũng thống nhất mọi điều khoản, chỉ cần ký tên nữa là xong, cả hợp đồng sắp đến ngày bàn giao cũng vậy, cuối cùng bị hủy toàn bộ. Ha ha... Cứ nghĩ đến em lại không nhịn được cười!"
"Hắn ta giữ chức vụ Giám đốc kinh doanh ở CMC?"
Hắn chỉ quan tâm đến chức vụ của gã ở CMC mà thôi. Đối với hắn, khách hàng lớn trong nước cũng chỉ là một khách hàng nhỏ không quan trọng mà thôi. Mà Thomas cũng đã nói qua, chẳng bằng một phần mười so với khách hàng ở Hà Lan và Anh Quốc. Cho nên tổn thất sao, chỉ là một chuyện không đáng nhắc đến.
Mặc dù hắn đã cho Anthony điều tra toàn bộ về cô và bạn trai cũ nhưng đến hôm nay hắn vẫn chưa mở mail ra xem kết quả. Hắn tôn trọng cô, càng muốn tự mình biết được sự thật từ chính miệng cô chứ không phải qua tư liệu điều tra.
Tần Trọng Hải lại bĩu môi trả lời: "Vâng, là Giám đốc kinh doanh, tương lai sau này sẽ thay thế ba của gã làm chủ tịch nếu như được hội đồng quản trị bỏ phiếu. Chỉ là không biết gã có còn ngồi tiếp được vị trí đó hay không nếu như không gỡ gạc lại được hợp đồng với SLC. Em chống mắt lên xem gã ta giải quyết vụ này như thế nào."