Tổng giám đốc cũng cảm thấy mình nói vậy quá đường đột —— trong công ty thư ký là cấp dưới của hắn, nhưng ra khỏi công ty sẽ không phải nữa.
Hắn cũng không có quyền khoa tay múa chân với việc riêng tư của người khác như vậy.
“Xin lỗi.” Tổng giám đốc ngoan ngoãn nhận lỗi, “Tôi không có ý đó, tôi…”
Thư ký cực nhanh dùng tay ra hiệu cho hắn dừng lại: “Vẫn nên nói công việc đi, tôi sẽ nhanh chóng hoàn thành.”
“Thật ra không vội…” Dù sao cũng là cấp dưới lâu năm, tổng giám đốc cũng không đành lòng thời kỳ đặc thù của thư ký còn sắp xếp đầy việc như thế.
Thư ký lại lắc đầu: “Vội. Vì… nếu có thể, tôi muốn xin nghỉ càng sớm càng tốt.”
“Hử?”
“Cần làm kiểm tra.”
“À…” Tổng giám đốc lại kẹt một lát —— nghĩ đến có lẽ có một alpha khác sẽ cùng thư ký đi làm kiểm tra liên quan… Không biết vì sao, trong lòng lại cảm thấy chua chua, im lặng chốc lát mới nói, “Nếu cậu cần, bất cứ lúc nào rời cương vị cũng không sao, không cần phải xin nghỉ đặc biệt.”
Thư ký gật đầu, đại khái nói một câu cảm ơn gì đó, đóng cửa lại rời khỏi văn phòng tổng giám đốc.
Tổng giám đốc không biết tại sao thư ký có thể bình tĩnh như vậy.
Bản thân hắn một buổi sáng không làm được gì, đứng ngồi không yên, cách một khoảng thời gian lại dạo bước tới tới lui lui trong phòng làm việc.
Luôn cảm thấy không biết lúc nào sẽ có alpha xa lạ xông vào trong công ty, mang thư ký của hắn đi.
Thế là lúc nào hắn cũng thỉnh thoảng đi kiểm tra camera giám sát của cửa chính công ty.
Lại đứng dậy nhìn quanh văn phòng thư ký bên ngoài từ mắt mèo trong phòng làm việc của mình.
Không hề phát hiện thứ gì.
Nhưng chỉ mình ý nghĩ này, cũng đủ để khiến ý thức lãnh thổ theo bản năng của một alpha như hắn bị xúc phạm cực lớn.
Tuyến thể không kìm được liên tục nóng lên.
Pheromone không khắc chế được bay ra ngoài, phun hai ba lần thuốc khử mùi mới đè mùi kia xuống được.
Pheromone là những chất được sử dụng như những tín hiệu hóa học giữa các cá thể cùng loài, những chất này được tiết ra ngoài cơ thể và có thể gây ra những phản ứng chuyên biệt cho những cá thể khác cùng loài
Cứ như vậy gian khổ nhịn đến giữa trưa.
Cuối cùng thư ký làm xong công việc đi ra từ văn phòng.
Tổng giám đốc không hề nghĩ ngợi liền theo sau.
Chẳng mấy chốc nhận ra không hợp lý —— cũng không có bất kỳ alpha nào đến đón thư ký.
Một mình thư ký đứng ở ven đường đón xe.
Hết giờ làm giữa trưa chính là giờ cao điểm.
Đặt xe trên mạng phải sắp xếp rất lâu.
Đón xe lại không đón được.
Thư ký đứng dưới ánh nắng chói chang giữa trưa, bị nắng đến nỗi bờ môi cũng hơi trắng.
Tổng giám đốc không nhìn nổi.
Đi qua kéo y vào trong bóng râm của tòa nhà: “Sao chỉ có một mình cậu?”
“Hả?” Thư ký không hiểu ra sao, “Nếu không thì sao?”
“Alpha của cậu đâu?” Tổng giám đốc nhíu mày hỏi.
Thư ký không nói.
“Cho nên cậu định đi kiểm tra một mình?” Chân mày tổng giám đốc càng nhíu chặt hơn.
Thư ký vẫn không nói lời nào.
Chỉ cúi đầu, ánh mắt né tránh.
Tổng giám đốc nhìn dáng vẻ này của thư ký nổi giận trong bụng.
Nghĩ thầm alpha này có chuyện gì? —— Rõ ràng lúc nãy hắn hơi sợ thấy alpha của thư ký đến, bây giờ người không đến hắn lại tức giận hơn ai hết.
Lại đen mặt nói: “Tôi đi với cậu.”
Thư ký có phần ngoài ý muốn: “Hả? Không…”
Tổng giám đốc không đợi y nói xong lại dùng giọng nói không được nói chen vào nhấn mạnh một lần: “Tôi đi với cậu.”