Tra Công Đi Đâu Rồi

Chương 2






"Đinh --, mở ra quà tặng cho người chơi mới, kí chủ đạt được một quyển binh thư trung cấp, một bình thuốc trị thương cao cấp, hai viên thuốc giải độc, một viên thuốc cải tử hoàn sinh, được quay đĩa quay bàn tay vàng hai lần. Vật phẩm đã để vào ba lô hệ thống, xin hỏi có muốn quay đĩa quay bàn tay vàng luôn không?"


Sau khi đĩa quay chuyển động, Hạ Hi yên lặng hô dừng, đĩa quay lập tức dừng lại, thanh âm hưng phấn của 027 theo sát sau truyền đến: kí chủ vận số của cậu quả thực phá đảo, trúng được bàn tay vàng 'đóng kín cảm giác đau đớn' bất cứ lúc nào! kỹ năng này có thể mang theo mọi thế giới.


Cái này mà gọi là vận khí tốt? Hạ Hi cảm thấy cái mục bên cạnh nó trên đĩa quay 'Đã xem qua là không quên được' so vs nó còn được việc hơn nhiều. 027 lập tức phản bác: cái kia chỉ có thông minh cường thụ mới phù hợp sử dụng thôi. hữu dụng nhất đối với tiện thụ phải là 'Đóng kín cảm giác đau đớn', cậu không biết bao nhiêu tiện thụ muốn cái kỹ năng này mà mãi còn chẳng được.


Hạ Hi nghĩ đến phải soát điểm cao nhất của ' bị ngược trị' trong các thế giới cùng cảm giác viên đạn xuyên qua thân thể khi trở về, có chút khó chịu nói: quay thứ hai.


Lần thứ hai quay vào 'Điềm đạm đáng yêu', 027 nghiêm túc giải thích: cái này cũng rất tốt , sau khi kí chủ thâm tình nhìn đối phương mười giây kỹ năng sẽ được kích phát, có thể khơi nguồn thương tiếc cùng tình yêu của đối phương, tại thời khắc mấu chốt có thể dùng để tăng giá trị sủng ái lên mãn điểm. Hơn nữa kỹ năng này khi kết hợp với 'Lê hoa đái vũ' thì sẽ hình thành một kỹ năng mới 'Nhất kiến chung tình', tuy nhiên không thể sử dụng nhiều lần với một người. Cho nên kí chủ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, sau khi nhiệm vụ hoàn thành tìm cơ hội chết đi là có thể ly khai thế giới này, đến thế giới tiếp theo tranh thủ cơ hội quay đĩa, nói không chừng có thể may mắn chọn được kỹ năng 'Lê hoa đái vũ'!


Mấy cái kỹ năng vớ vẩn này là gì vậy, ta cũng không phải nữ nhân ! Hơn nữa cái gì gọi là tìm cơ hội chết, đi chết chơi vui vậy sao?


Hạ Tam công tử tính tình vốn không tốt, lại bị chọc tức đến mức lỗ tai cũng đỏ lên. Cung Thần đã đem một bát cháo uy hết, nhìn vành tai thiếu niên đỏ bừng, không hiểu sao có chút động lòng, hoãn hoãn thần, buông cái bát không xuống, nói: "Nơi này là Duệ vương phủ, ta là người đứng đầu nơi này, ngươi cứ gọi ta là Cung Thần. Ngươi tên là gì? Sao lại xuất hiện ở khu vực săn bắn?"


"... Ta tên là Hạ Hi, " 027 nói có thể dùng tên thật của chính mình, Hạ Hi hơi nhếch miệng cười, "Ta không biết chỗ đó là khu vực săn bắn..."


"Hạ Hi, tên này rất êm tai." Cung Thần dừng một chút, "Nhìn ngươi tuổi còn nhỏ, ta gọi ngươi là Tiểu Hi nhé. Ngươi là người nơi nào? Năm nay bao nhiêu rồi ?"


"Đinh !, chúc mừng kí chủ kích phát nhiệm vụ ngẫu nhiên 'Thân thế câu đố', thỉnh kí chủ theo phát triển kịch tình tự khám phá ra thân thế của mình, thời hạn ba tháng, nhiệm vụ thành công thưởng 500 tích phân, nhiệm vụ ngẫu nhiên thất bại sẽ không bị trừng phạt.


Hạ Hi đối với tình hình thế giới này còn chưa tinh tường, chỉ có thể giả vờ hoảng hốt nhíu nhíu mày: "Trừ tên ra những thứ khác... ta thực sự không nhớ..."


Cung Thần nghe xong không kìm chế được nhíu mày, lập tức sai người đi gọi đại phu. Quả nhiên đúng như Hạ Hi sở liệu, đại phu cổ đại trình độ chữa bệnh cũng chỉ có hạn lại dấu rốt sợ mình làm phật lòng chủ tử nên đành khẳng định lung tung là Hạ Hi trước đây đã từng bị thương ở đầu. Cung Thần nghe vậy lại càng thêm thương tiếc Hạ Hi, nhẹ giọng nói: "Tiểu Hi, ngươi trước cứ lưu lại Vương phủ, chờ đến khi bản thân khỏe lại rồi tính toán tiếp, có được không?"


Nam nhân tiếng nói dễ nghe lại giàu từ tính, khi y gọi 'Tiểu Hi' nghe vào tai càng trầm thấp, khiến người nghe có cảm giác như lỗ tai sắp đóng kén đến nơi, Hạ Hi lại không chút nghĩ ngợi liền kiên quyết cự tuyệt: "Duệ vương gia, ta có tay có chân, sao có thể ở chỗ ngài ăn không uống không, ngài cứu ta một mạng ta đã không có gì báo đáp, cho nên càng không thể ở lại đây gây thêm phiền toái cho ngài..."


Cậu đương nhiên không thể ở lại chỗ này, cậu muốn tìm tra công để soát điểm cao nhất của ' bị ngược trị' và ' sủng ái trị', còn muốn thăm dò thân thế vậy nên không thể lãng phí thời gian ở đây cùng với ôn nhu công không có giá trị.


Ánh mắt Cung Thần nhìn cậu ngày càng sâu, sợ động đến tự tôn của cậu nên đành đề nghị: "Đúng lúc thư phòng của ta đang thiếu thư đồng, ngươi hãy qua đó làm đi, như vậy có thể coi là có làm có ăn mà không phải ăn không uống không chưa?"


Vì thế Hạ Hi trở thành thư đồng của quý phủ Duệ vương gia, nhờ đó cậu mới có thể nhìn thấy vẻ ngoài của mình hiện tại (chắc chỉ bên thư phòng mới có gương). Người trong gương đồng ngũ quan tuy chưa trưởng thành nhưng lại vô cùng tinh xảo, có một đôi ánh mắt xinh đẹp cùng một cặp môi hoàn mĩ, rõ ràng không cười, thế mà khóe miệng lại giống như hơi giương lên, khiến cho người đối diện có cảm giác cậu đang cười, cùng với tướng mạo thời thiếu niên của Hạ Hi quả thật giống như khuôn đúc.


Cho nên không thể trách Cung Thần liên tiếp hiểu lầm suy nghĩ của Hạ Hi, ai bảo cái đẹp luôn khiến người ta mê mẩn đâu, hơn nữa khối thân thể này còn nhỏ tuổi, ai sẽ nghĩ đến một thiếu niên lại ẩn chứa tâm tư bất chính.


Hạ Hi lại có chút phiền muộn, thể xác này quá mức gầy yếu. Điều số 5 của sổ tay tiện thụ từng viết: thể xác và tinh thần tiện thụ đều rất cường có thể chống lại hàng trăm loại phương pháp ngược, đó là còn chưa kể đến việc cậu phải soát được điểm tối đa của ' bị ngược trị' , thế nhưng với hiện trạng của thân thể này chỉ sợ bị ngược một lần đã đủ đi bán muối rồi.


"Đinh !, chúc mừng kí chủ kích phát nhiệm vụ chi nhánh 'Cường thân kiện thể', thỉnh kí chủ rèn luyện thân thể, đem thang điểm đánh giá của thân thể lên 20 điểm, thời hạn một tháng, nhiệm vụ thành công thưởng 200 tích phân, nhiệm vụ thất bại trừng phạt y bào toàn thân ngoài ý muốn bị rách rơi xuống, bị mọi người thấy mình lõa thể. Kí chủ đại nhân, sở hữu thân thể khỏe mạnh, mới là tiền đề giúp ngài phục vụ máu thi ngược của tra công !"


Hạ Hi đối với thủ đoạn trừng phạt đặc sắc này không có gì để nói, cổ đại không có phòng tập thể thao, Hạ công tử lại không giỏi múa đao phi giáo, cứ cho ngày đó cậu từng được Tưởng Chiến Uy dạy cho thương pháp, nơi này cũng không có thương để cung cấp cho cậu luyện. Rơi vào đường cùng Hạ Hi chỉ có thể rèn luyện thông qua cách làm việc, trông thấy ai bận rộn liền tích cực hỗ trợ, một khắc cũng không để mình nhàn rỗi.


Buổi sáng trời còn chưa sáng Hạ Hi đã đúng giờ xuất hiện ở phòng bếp. Việc nấu ăn đối với Hạ Hi không phải cái gì khó, cậu tuy là thế gia công tử, nhưng tuyệt đối không phải loại người chỉ biết há mồm chờ ăn, đặc biệt là quãng thời gian sang Tây Dương du học chủ yếu đều là 'tay làm hàm nhai', trù nương Lý thị đứng một bên nhìn Hạ Hi bận rộn, trên mặt không che dấu thần sắc phức tạp.


Đứa nhỏ này thật sự khiến người khác thương yêu. Ngày nào cũng là người đầu tiên rời giường ở Vương phủ, trời chưa sáng đã đến phòng bếp hỗ trợ, hơn nữa mỗi lần làm việc xong là đi ngay, hoàn toàn không có ý muốn khoe khoang cho vương gia nhìn thấy.


Thử hỏi ngươi đã gặp qua kiểu người muốn lấy lòng vương gia mà không loăng quăng bên người y chưa, ngược lại còn chạy tới mấy nơi thấp kém giúp mọi người rọn dẹp quét rác? Gặp qua người đến cả nô bộc cho ngựa ăn hoặc tiểu tư sài phòng cũng muốn lấy lòng chưa?


Diện mạo của Hạ Hi quả thật đem lại rất nhiều lợi thế cho cậu, cả việc chăm chỉ lao động không sợ mệt không sợ bẩn lại thêm hành động không tranh công, rất nhanh được mọi người trong Duệ vương phủ từ quản gia tới nha hoàn đều yêu mến. Ngắn ngủi hơn mười ngày, trên dưới vương phủ hầu như đều biết thiếu niên mới được vương gia mang trở về vừa xinh đẹp vừa nhu thuận, thích vương gia (??) lại không dám nói ra miệng, chỉ ngây ngốc nghiêm túc lao động để báo đáp ân cứu mạng của vương gia.


Cung Thần kỳ thật căn bản không muốn khiến Hạ Hi làm việc, thậm chí âm thầm chỉ đạo quản gia đừng để cậu làm bất cứ việc gì, chỉ cần để cậu ở thư phòng giết thời gian là được rồi. Thiếu niên một thân làn da nhẵn nhụi như ngọc, ngay cả tay và chân đều bóng loáng không có lấy một vết chai, đến cả việc giơ tay nhấc chân đều ẩn chứa khí độ, tuy rằng tạm thời còn chưa tra ra thân thế, nhưng cũng có thể đoán được cậu xuất thân từ gia thế phú quý.


Thế nhưng nhất cử nhất động trong vương phủ làm sao qua mặt được Cung Thần, Cung Thần thậm chí không cần hỏi thăm liền có thể tinh tường những việc xung quanh Hạ Hi.


Tại sân luyện võ công, cách một bức tường có thể nghe thấy nhóm người làm vườn được Hạ Hi hỗ trợ đàm luận; tại thư phòng xử lý chính sự, nghe thấy trong phòng pha trà bọn nha hoàn được Hạ Hi chỉ dẫn kỹ xảo pha trà khen ngợi.


Cứ như vậy cùng với việc Hạ Hi Việt trốn tránh y lại khiến Cung Thần nhịn không được đối với Hạ Hi để ý. Có khi xa xa bắt gặp thân ảnh thiếu niên bận rộn bất diệc nhạc hồ, thậm chí không tự chủ được đứng lại yên lặng ngắm cậu cả buổi chiều.


Mấy việc đó Hạ Hi đều không hề biết, kỳ hạn một tháng đảo mắt đã đến, cậu đứng ở bên trong hoa viên xoa xoa mồ hôi trên trán, vừa lòng nhéo nhéo một chút cơ nhục không dễ gì mới luyện ra trên cánh tay, rốt cuộc nghe được 027 tuyên bố: chi nhánh nhiệm vụ 'Cường thân kiện thể' thành công, kí chủ đạt được 200 tích phân, thỉnh không ngừng cố gắng.


Hạ Hi thở phào nhẹ nhõm, 027 tiếp tục nói: "Với số tích phân của kí chủ hiện lại đã có thể mở ra thương thành ( nơi trao đổi hàng hóa) , xin hỏi kí chủ có muốn mở ra không?"


Hạ Hi âm thầm đồng ý, trước mắt lập tức xuất hiện các kệ giá trong suốt, phía trên có rất nhiều đồ vật, thế nhưng đồ vật mệnh giá 200 tích phân chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Hạ Hi đang muốn cẩn thận nghiên cứu thêm, bỗng nhiên sắc bén cảm nhận được một đạo tầm mắt đang nhìn về phía mình, cậu xoay đầu qua, nhìn thấy một nam nhân xa lạ đang chậm rãi đi tới.


Cung Nghi Nam rất nhanh đã đi tới trước mặt Hạ Hi, thân hình cao lớn lập tức che khuất ánh sáng trước mặt Hạ Hi. Quần áo và áo choàng trên người hắn đều mang sắc trầm tối, vạt áo choàng theo gió khẽ bay, càng hiển lộ ra vai rộng chân trường, hoa văn trên thắt lưng dưới ánh sáng mặt trời phản ra ánh kim quang, tôn thêm khí chất thâm trầm kiêu hùng của hắn.


Nam nhân chỉ đứng ở nơi đó bất động không nói, trên mình tự toát ra một cỗ lệ huyết khí. Hắn nhàn nhạt đánh giá Hạ Hi một vòng: "Ngươi chính là kẻ được Duệ vương nhặt về từ khu vực săn bắn?"


biểu tình và ngữ khí lạnh lùng cùng thần thái cao cao tại thượng giống hệt hình tượng tra công mà sổ tay tiện thụ từng miêu tả,...


Hạ Hi hai mắt nhất thời sáng lên, rốt cuộc đã tìm ra tra công?


Dưới ánh mặt trời, con ngươi xinh đẹp của thiếu niên khiến Cung Nghi Nam có chút kinh diễm, ngày sau đó liền thấy thiếu niên ngọt ngào mỉm cười, nói: "Phải, ta tên là Hạ Hi."


Hạ Hi tự cho rằng cuối cùng cũng tìm ra đối tượng công lược, nên nụ cười này có thể nói là xuất phát từ chân tâm, càng khiến Cung Nghi Nam sửng sốt.


Hắn sống hơn hai chục năm, đây là lần đầu tiên được một người đối với mình cười thuần túy như vậy, Cung Nghi Nam không hiểu sao có chút khó chịu, nhìn Hạ Hi nói: "Ta mặc kệ ngươi mất trí nhớ là thật hay giả, nhưng ta cảnh cáo ngươi, tốt nhất không nên rục rịch tâm tư gì, bằng không ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.''


Hạ Hi tức thì giật mình một cái, sống không bằng chết - bốn chữ này chỉ có tra công mới có thể nói ! Sổ tay từng viết: tiện thụ bị ngược sống không bằng chết cũng không oán không hối hận, đó mới là chuẩn mực tiện thụ !


Cung Thần vội vàng chạy tới chỉ kịp nghe được câu cuối cùng, lại thấy Hạ Hi sau khi nghe xong những lời này thân mình có chút run rẩy, lập tức tiến lên nhẹ nhàng ôm vai Hạ Hi, không nể mặt, đối với Cung Nghi Nam nói: "Tiểu Hi rất tốt, ngươi không có việc gì vì sao lại muốn dọa cậu ấy."


Y thực sự không biết Hạ Hi thực sự là vui đến run người.


Rốt cuộc tìm được đối tượng công lược, đầu mối chính nhiệm vụ cuối cùng có thể tiến hành ! Hạ Hi khéo léo tránh khỏi vòng tay của Cung Thần, thuận thế lui về gần hướng của Cung Nghi Nam một chút, "Duệ vương gia, ta không việc gì."


Thiếu niên thanh âm rõ ràng còn có chút run rẩy, lại ra vẻ kiên cường không muốn cho ngươi thêm phiền toái, Cung Thần nhịn không được cảm thấy đau lòng. Đồng thời khoảnh khắc thiếu niên rời khỏi vòng tay ,y không hiểu sao trái tim mình bắt đầu sinh một loại cảm giác mất mát nói không nên lời, nhìn cánh tay trống rỗng của mình, Cung Thần cố gắng bình ổn cảm xúc, nói: "Tiểu Hi, ngươi có thể đừng gọi ta xa lạ như vậy được không, ngươi nhỏ tuổi hơn ta, có thể gọi ta một tiếng đại ca mà?"


Trên sổ tay ngược lại không viết rõ trước mặt tra công có được gọi người khác là 'ca ca' hay không nên Hạ Hi do dự nửa buổi mới dám mở miệng "Thần đại ca."


Nhuyễn nhu thanh âm tựa như là lông vũ nhẹ nhàng cọ cọ vào ngực Cung Thần, khiến y vô thức run lên. Trừ Cung Nghi Nam, y còn có ba đứa em cùng cha khác mẹ khác, thế nhưng chưa có ai gọi một tiếng 'đại ca' mà khiến y hắn cảm thấy vui vẻ như Hạ Hi. Cung Thần lại thuận tay chỉ về Cung Nghi Nam giới thiệu: "Vị này là Lệ vương."


Cung Nghi Nam bên kia đã xoay người bước về đại sảnh, Hạ Hi lập tức muốn theo sau Cung Nghi Nam, nhưng bị Cung Thần cầm cổ tay giữ lại: "Tiểu Hi, đệ vừa nãy đã kêu ta một tiếng đại ca, có nghĩa đệ là khách nhân của Duệ vương phủ, về sau đừng làm những việc nặng nhọc như vậy nữa, đệ hiểu không?"


Cơ hội rèn luyện thân thể cứ như vậy bị tước đoạt mất, Hạ Hi hơi hơi cứng đờ. Cung Thần đang muốn mang Hạ Hi đi đại sảnh, thấy Hạ Hi dừng lại, cho rằng cậu vì sợ hãi Cung Nghi Nam, nhẹ giọng trấn an: "Tiểu Hi, Lệ vương tính tình bẩm sinh đã như vậy, đệ không cần sợ."


Đương nhiên không sợ ! Hạ Hi bận rộn đối với Cung Thần lắc đầu, sau đó đi vào phòng trà pha một ấm trà hảo hạng mang ra đại sảnh, cậu vờ như không nhìn thấy khí thế lãnh liệt của Cung Nghi Nam hướng hắn mỉm cười ngọt ngào hỏi: "Lệ vương gia, ngài muốn dùng trà không?"


Thiếu niên khi cười càng trở nên thuần túy ,xinh đẹp khiến Cung Nghi Nam không tự chủ được ngẩn ngơ, nhưng chỉ tích tắc sau đã hồi thần, "Không cần."


Hạ Hi lại bưng khay tiến thêm một bước đến gần Cung Nghi Nam ôn hòa mà nghiêm túc tiếp tục hỏi: "Ngài muốn dùng hồng trà hay là trà lài?"


Trên tiện thụ sổ tay từng viết tiện thụ càng bị tra công chán ghét càng phải mặt dày khẳng định sự tồn tại của mình, tra công nói không cần càng phải kiên trì bám lấy.