Tra Công Nhất Định Phải Ngược

Chương 38



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

☆, Chương 38:


Edit: Nguyệt Kiều


Carl đưa cho Lăng An Tu một ly rượu, "Có tâm sự?"


Lăng An Tu vung lên lông mày, "Cậu biết?"


"Đương nhiên, người hiểu cậu nhất phỏng chừng chính là tôi." Carl ngồi xuống bên cạnh Lăng An Tu, hai người rời xa đoàn người náo nhiệt, một bộ muốn nói tâm tư."Nói một chút đi."


Lăng An Tu đem ánh mắt hướng về nam nhân mặc quân trang vừa nói vừa cười, trầm mặc không nói.


Carl vỗ vỗ vai Lăng An Tu, "Đừng phiền não, kỳ thực Alpha cùng Beta khác biệt cũng không phải rất lớn, năm đó ở trường học quân đội cậu so với rất nhiều Alpha đều lợi hại hơn."


Lăng An Tu dở khóc dở cười, "Ai nói tôi phiền não vì việc này?"


Carl nắm tóc, vô cùng không rõ, "Vậy là sao? Nha, có phải là Hall đối với cậu không tốt, bắt nạt cậu? Nếu thật thế thì nói cho tôi biết, tôi tuyệt đối sẽ xử cậu ta."


"Không phải." Lăng An Tu dừng một chút, "Tôi nghĩ quay lại quân đội."


"Ồ." Biểu tình Carl cũng không kinh sợ, "Tôi vẫn cảm thấy cậu nên lưu lại quân đội, không phải giống như Omega ở nhà vây quanh Alpha của mình. Lúc đó tôi khuyên cậu suy nghĩ một chút, có thể cậu lúc đó..."


Lăng An Tu cười khổ: "Lúc đó tuổi trẻ không hiểu chuyện."


Carl nguýt Lăng An Tu một cái, "Cậu phải về quân đội, tôi tuyệt đối ủng hộ cậu. Cậu là sinh viên tốt nghiệp San Diano, biểu hiện trước đây tại quân đội cũng rất tốt, trở về trực tiếp khôi phục quân hàm thiếu tá cũng không phải việc khó. Chỉ là, gia tộc Evans bên kia là tuyệt đối sẽ không đồng ý quyết định này của cậu đi."


"Ly hôn liền không thành vấn đề." Lăng An Tu nửa thật nửa giả nói.


"Ly hôn?" Carl trợn mắt lên, "Cậu là đang nói đùa đi! Đừng nói hôn nhân quân nhân được pháp luật đế quốc bảo vệ, ly hôn cậu sẽ đắc tội với gia tộc Evans, không chỉ ảnh hưởng sự phát triển của cậu ở quân bộ, hơn nữa thời điểm đó còn ai dám cùng cậu kết hôn a!"


Lăng An Tu mạn bất kinh tâm nói: "Cậu dám không?"


Carl mặt xoát mà một chút đỏ, ấp úng nói không ra lời.


Loại chàng trai đáng yêu ngượng ngùng, dáng dấp này gợi lên trong đầu Lăng An Tu một trí nhớ xa xôi. Hắn không nhịn được sờ sờ tóc Carl, "Tôi chỉ là tùy tiện nói một chút, đừng lo lắng."


Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam


Carl còn muốn nói gì, Hall liền đến, liều mạng mà đem người lôi đi: "Cậu ở đây làm gì, cùng chúng tôi uống rượu a!"


"Tôi bồi tiếp An Tu, một mình hắn..."


"Hắn có cái gì tốt để bồi, đi thôi!"


Sau khi Carl bị cưỡng ép lôi đi, Lăng An Tu một mình đi ra khỏi cung điện, ngồi trên bậc thang trước cửa bằng đá cẩm thạch trắng, vừa uống rượu vừa suy nghĩ.


Dù như thế nào, không vượt qua nổi cuộc sống cùng với Hall, thế nhưng nếu hắn đề nghị ly hôn, chính như Carl đã nói, thua thiệt chỉ có thể là hắn. Ở trong mắt người ngoài, Hall là điển hình của nam nhân tốt, người chồng tốt. Y anh tuấn tiêu sái, tiền đồ vô lượng, có thể vì người mình yêu chống lại cả gia tộc. Người không biết đều sâu sắc ước ao, thậm chí đố kị Lăng An Tu, kể cả Lăng An Tu phơi bày cuộc sống riêng cùng Hall, chỉ sợ cũng không có mấy người sẽ tin.


Lăng An Tu yên tĩnh tự hỏi, mãi đến tận khi nghe có người kêu tên của mình.


Lăng An Tu không có đứng dậy, ngẩng đầu nhìn Byron. Dưới ánh trăng Lăng An Tu thanh lãnh mà tao nhã, Byron chỉ là nhìn liền cảm thấy có chút không chịu được.


"Byron, anh là đến tìm Hall đi?"


Byron ngơ ngác mà gật đầu.


"Hắn ở bên trong uống rượu, anh đi tìm hắn đi."


"Ừm..." Byron nỗ lực để cho mình trở lại trạng thái mỹ nhân thường thấy, "Cậu làm sao không cùng ở cùng hắn?"


Lăng An Tu bén nhạy phát hiện ánh mắt Byron nhìn mình rất không bình thường, hắn nhớ tới bất ngờ tối hôm qua, lẽ nào Byron phát hiện cái gì? Lăng An Tu đại não nhanh chóng vận chuyển, hắn đang suy tư tính khả thi khi đem Byron kéo về phía mình. Tuy rằng quan hệ giữa Byron và Hall rất tốt, nhưng đầu óc anh luôn luôn đơn giản, mỗi ngày trầm mê cùng tửu sắc, nếu như dùng thủ đoạn nhỏ dùng một lời nói đùa giỡn, lợi dụng anh ta một chút hẳn là cũng không việc khó gì.


"An Tu?" Byron cúi người xuống nhìn Lăng An Tu, "Tôi xem sắc mặt cậu không quá tốt, có phải là cậu không thoải mái?"


Lăng An Tu gật gật đầu, "Có thể là uống hơi nhiều. Có thể làm phiền anh đưa tôi về nhà hay không?"


"A, " Byron có chút thụ sủng nhược kinh, "Đương nhiên có thể."


Sau khi Lăng An Tu nhờ người khác nói một tiếng với Carl liền lên xe Byron. Dọc theo đường đi, Lăng An Tu đều cùng Byron tán gẫu, đề tài đều rất bình thường, hai người cũng trò chuyện tương đương vui vẻ.


Về đến nhà, Lăng An Tu mời Byron uống trà, Byron cũng cao hứng đáp ứng. Vào giờ phút này, Lăng An Tu rốt cục có thể xác định, Alpha này so với Hall còn phong lưu hơn chỉ sợ là coi trọng hắn. Đương nhiên, Lăng An Tu sẽ không ngu ngốc khờ dại cho là là mị lực của mình hấp dẫn Byron, hảo cảm bất thình lình này phỏng chừng vẫn là cùng chuyện tối ngày hôm qua có liên quan. Omega đại đa số trời sinh quyến rũ, lại có thể tỏa pheromone sức hấp dẫn đối Alpha, quả nhiên Beta là khó có thể cùng bọn họ so sánh.


Lăng An Tu lặng yên không một tiếng động chuyển đổi, Lăng An Tu thân là Omega thoạt nhìn so với bình thường càng thêm mê người, Byron uống rượu Lăng An Tu đưa cho anh, tâm ý lại không đặt vào rượu, hắn híp mắt nhìn Lăng An Tu ngồi ở trên ghế sa lon, hai cái chân tùy ý để, tây trang màu đen đem vòng eo của hắn thu đến đặc biệt đẹp đẽ.


Cảm giác được Byron không hề che giấu ánh mắt, Lăng An Tu quay đầu, hướng hắn khẽ mỉm cười, "Byron, anh đang nhìn cái gì?"


Byron nuốt một ngụm nước bọt, "Bộ y phục này rất thích hợp với cậu."


"Có đúng không?" Lăng An Tu cúi đầu xem xem chính mình, thở dài, "Kỳ thực, tôi càng yêu thích quân trang hơn."


"Quân trang?" Trong đầu Byron hiện ra bộ dáng Lăng An Tu mặc quân phục của quân đoàn bọn họ, "Ân, cậu mặc nhất định rất dễ nhìn."


Lăng An Tu sắc mặt có mấy phần cô đơn, "Chỉ tiếc, cũng không có cơ hội nữa đi."


Byron không chịu nổi mỹ nhân cau mày, hắn do dự một hồi, hỏi: "Cậu muốn quay lại quân bộ?"


Lăng An Tu cười cười, "Chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi."


Byron như có điều suy nghĩ gật gật đầu.


Ngày hôm nay Hall uống rất nhiều, ba năm trước y cũng uống rất nhiều, mà sau cảm giác lại hoàn toàn khác nhau. Sí Diễm đem chủ nhân say rượu của mình đưa về nhà, vừa vặn gặp phải Byron từ bên trong đi ra. Hall choáng váng đầu nhất thời thanh tỉnh, y cấp tốc từ cơ giáp nhảy xuống. Sí Diễm có chút kỳ quái, chủ nhân rõ ràng uống rất nhiều, thế nào thấy không giống người say?


Lăng An Tu đang chuẩn bị rửa ráy, quần áo cởi đến một nửa, Hall liền mang theo một thân mùi rượu xông vào. Lăng An Tu đang rửa tay, tiếp theo sau đó chậm rãi cởi nút áo sơ mi.


Hall cũng không quanh co lòng vòng, "Byron làm sao tại đây?"


"Há, tôi không thoải mái, hắn đưa tôi về."


Hall còn muốn nói điều gì, ánh mắt lại dừng lại tại ngón tay thon dài của Lăng An Tu , có lẽ bởi vì uống rượu, Hall cảm thấy được hôm nay Lăng An Tu thoạt nhìn rất không giống nhau. Hall buồn bực mà cởi nút áo quân trang, "Em cách xa hắn một chút."


Lăng An Tu buồn cười nói: "Hắn cũng coi như là người nhà, tôi làm sao cách xa hắn một chút được, anh nói xem."


Hall hừ lạnh một tiếng, "Nói như vậy, em còn rất thích cùng hắn thân cận mà."


"Tôi cảm thấy được hắn là người rất tốt." Lăng An Tu nhàn nhạt nói.


"Người rất tốt?" Hall đem một cái áo sơ mi cuối cùng vung ra trên đất, lộ ra lồng ngực rộng rãi, "Tôi không tin em chưa từng nghe nói sự phong lưu của hắn, chuyện ái tình..."


"Người ta phong lưu cũng không có lỗi, " Lăng An Tu sắc bén mà vạch ra, "Về phần anh, nếu như giống như hắn, đó chính là quá trớn cùng không chung thủy."


Hall chột dạ nhìn Lăng An Tu. Hai người vẫn luôn chưa hề đem tầng cửa sổ giấy kia chọc thủng, Lăng An Tu chưa từng có biểu hiện ra bộ dáng hắn đã biết đến và vân vân, Hall cũng làm như hắn cái gì cũng không biết. Mà Hall biết Lăng An Tu là một người thông minh, hắn không nói cũng không có nghĩa là việc này là bí mật, chỉ là tất cả mọi người vẫn luôn ngầm hiểu ý mà thôi.


Hall lộ ra một nụ cười xấu xa, "Em đây là đang hoài nghi tôi sao?"


"..." Không phải hoài nghi, là xác định.


Con mắt màu xanh lam của Hall viết hai chữ đơn thuần cùng vô tội, hắn cởi ủng chiến, quần lính, quần lót, chậm rãi đi hướng Lăng An Tu."Em không tin tôi, có thể hỏi nó a."


"..." Lăng An Tu khóe miệng co giật: Anh có biết xấu hổ không!


"Đến nha." Hall nắm lấy tay Lăng An Tu, đặt ở trên cái thứ đang ngẩng đẩu của mình sau đó thân cận gần đến tai Lăng An Tu, nhẹ giọng nói nhỏ: "Em tra hỏi nó một buổi tối đều không có vấn đề."


Không chờ Lăng An Tu phản ứng lại, Hall liền một cái đem hắn hướng trên giường ôm. Thời điểm ở trên người Lăng An Tu, Hall cảm thấy một luồng khí tức ngọt ngào mị người, khiến người muốn ngừng mà không được.


Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam


Lăng An Tu cuối cùng cũng coi như rõ ràng nguyên nhân tối hôm nay Hall thất thường, hắn vội vàng đem thể chất chuyển đổi lại, cũng không ngờ đến Hall vẫn là đè lên hắn không tha.


Lăng An Tu bất đắc dĩ nói: "Buông tôi ra."


Hall hôn nhẹ khóe miệng Lăng An Tu, "Tôi là chồng em, em có nghĩa vụ thỏa mãn nhu cầu ở phương diện này của tôi."


"Người thỏa mãn anh rất nhiều, thiếu đi tôi thì thế nào." Lăng An Tu nỗ lực đẩy Hall ra, "Mau dậy, hay anh muốn kết hôn rồi cường gian à?"


Hall bị chọc giận, hắn cấp tốc đứng dậy, khinh thường nhìn Lăng An Tu, "Lăng An Tu, hãy nhớ là tôi thượng em đó là vinh hạnh của em. Còn có, gia tộc Evans không thể khoan dung với một Beta không có khả năng sinh sản, điểm ấy em phải nhớ rõ."


Lăng An Tu cười lạnh: "Trung tá Hall Evans, đây là ngày đầu tiên anh biết tôi là Beta à? Xác suất Beta mang thai rất thấp, đây là chuyện bình thường. Cho nên bây giờ muốn làm gì thì sớm làm đi ?"


Hall không cam lòng yếu thế, "Cho nên, đời tôi xui xẻo nhất chính là gặp cậu, chuyện hối hận nhất từng làm, chính là cùng cậu kết hôn!"


Ngoài ý muốn Lăng An Tu không có phản bác. Hall nhìn cặp mắt đen nháy kia, trong lòng càng hơi đâm nhói, mà loại đau lòng nhẹ nhàng này cũng chỉ là chợt lóe lên. Hall cảm giác mình nên nói gì đó, lại cái gì cũng không nói ra được.


Hall không chịu được bầu không khí như thế này, quyết đoán mặc quần áo vào rời đi.


Lăng An Tu vô lực nằm trên đất, Hall nói xong câu nói kia trong nháy mắt, hắn đột nhiên cảm giác được một loại tuyệt vọng đến mức tận cùng bi ai, thật giống như toàn thế giới đều đem hắn từ bỏ, hắn đã mất đi ý nghĩa sinh tồn. Lăng An Tu biết, đây là tâm tình thuộc về một người bị hắn dung nhập. Hắn thở dài, sờ sờ trái tim của chính mình, lầm bầm lầu bầu: "Mày rốt cục cũng hoàn toàn tuyệt vọng ."


Hall rời nhà, đang lo không có nơi nào đi, liền nhận được điện thoại của Byron. Âm thanh Byron nghe tới tương đương hưng phấn: "Hall, mau tới N.E, có kinh hỉ!"


N.E chính là khách sạn hai người thích nhất. Hall cùng Byron đều có một gian phòng lâu dài ở khách sạn này, nếu coi trọng ai bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào trong phòng hưởng thụ một phen.


Thời điểm Hall đi đến N.E, Byron từ lâu đã không thấy tăm hơi. Chủ khách sạn ám muội mà đối với Hall nói: "Thượng tá Byron đã đi vào hưởng thụ."


Hall gật gật đầu, hỏi: "Có cái gì kinh hỉ a, còn cố ý gọi tôi tới."


Ông chủ cười hắc hắc, tiến đến bên tai Hall nói nhỏ: "Trung tá tiên sinh, có muốn nếm thử tư vị Omega hay không?"


Theo lời ông chủ quán nói, đây là một Omega chưa được dán nhãn bới bất cứ Alpha nào. Mới vừa thành niên không lâu, mấy ngày này đều ở nơi này mà phát tình. Ông chủ cười híp mắt hỏi Hall có nguyện ý giúp hắn việc này hay không, giúp đứa trẻ này trải qua tình kỳ ba ngày ba đêm.


Hall đánh giá cậu bé trước mặt, không sai biệt lắm chiều cao 1m7, mới đến bờ vai của mình, khuôn mặt tuấn tú. Nam hài cúi đầu, tình cờ giương mắt lén lút nhìn Hall liếc mắt một cái, màu bích lục trong mắt mang theo vài phần ngượng ngùng.


"Đứa nhỏ này ra đời tại tinh cầu Bena, ngài cũng biết, nơi đó nằm ở biên cảnh đế quốc, quanh năm xung đột lớn chiến tranh nhỏ không ngừng, rất nhiều Omega tại đó ra đời đều không có đăng ký vào sách. Cha của Daniel là một Alpha đóng trên tinh cầu Bena, mười năm trước bất hạnh chết trận; ba ba là Omega ở địa phương, ba năm trước cũng vì bệnh qua đời. Daniel luôn luôn lưu lạc, mãi đến tận khi tôi đến tinh cầu Bena trong lúc vô tình phát hiện hắn, đem hắn mang trở về thủ đô tinh. Daniel bối cảnh sạch sẽ, trung tá Hall, nếu như ngài, ân, muốn thử một chút tư vị Omega...."


Hall thưởng thức chén rượu trong tay, "Ông đừng quên rằng tôi đã kết hôn rồi chứ?"


Ông chủ ý vị thâm trường cười: "Có phải vị kia trong là là một Beta? Trung tá tiên sinh, cơ hội hiếm có a."


Ông chủ nói không sai. Tại thủ đô tinh, tất cả Omega đều được giáo dục một cách hệ thống, bọn họ chỉ có thể bị chồng mình ký hiệu, chỉ một và cũng là người cuối cùng. Muốn ở bên ngoài nuôi một Omega cơ hồ là chuyện không thể nào. Hall cùng Byron không giống nhau, Byron có phong lưu ra sao sau đó khẳng định vẫn có cơ hội cưới một Omega, mà chính mình, bỏ qua cơ hội lần này, thật sự cũng không có khả năng có cơ hội nữa cùng một Omega lên giường.


Hall phất tay một cái, ông chủ liền thức thời lui xuống, trong gian phòng bịt kín chỉ còn dư lại Hall và người lập tức sẽ phát tình kỳ - Daniel. Hall từ từ đi hướng Daniel, thưởng thức mùi nam hài tiết ra, âm thanh trầm thấp mà khàn khàn, "Daniel, có đúng không?"


Nam hài đỏ mặt, "Ừm."


Tín tức tố Pheromone của Alpha cùng Omega cấp tốc tràn ngập ở trong phòng, hai người giao hòa lẫn nhau, không khí đều nhuốm mùi ám muội. Hall lần đầu tiên chân chính đem một Omega ôm vào trong ngực, xúc cảm tuyệt vời trải rộng toàn thân, mỗi một tấc da dẻ đều bị dục hỏa bao trùm, việc này đối Hall mà nói, hoàn toàn là trải nghiệm xa lạ. Y đắm chìm bên trong, không thể tự thoát ra được...


Tín tức tố của Alpha do Hall phát ra thành công khiến Daniel phát tình kỳ sớm, hai người cấp tốc quấn quýt lấy nhau...


Ba ngày ba đêm.


Tình kỳ Omega trải qua quá nhiệt tình, tiểu nam hài ở trong lồng ngực Hall khóc đến nháo nói "Còn muốn", điều đó là sự thỏa mãn cực lớn trong tâm lý đại nam nhân của Hall. Nhớ đến tên Beta ở trong nhà kia khi ở trên giường một điểm phản ứng đều không có, Hall càng cảm thấy Daniel đáng yêu. Vì Daniel, Hall thậm chí kéo dài kỳ nghỉ của mình, Daniel qua tình kỳ liền khí lực xuống giường đều không có, Hall thẳng thắn ở lại khách sạn để chăm sóc cậu, liên tiếp một tuần chưa có về nhà.


Daniel thật biết điều rất và hiểu chuyện, luôn nằm ở trong lồng ngực Hall nhẹ giọng nhỏ nhẹ mà làm nũng, mãi đến tận khi kỳ nghỉ của Hall triệt để kết thúc.


Trước khi rời đi, Hall dặn dò ông chủ chăm sóc Daniel thật tốt, chờ kỳ nghỉ lần thứ hai của y, y sẽ nghĩ biện pháp đón Daniel đi. Ông chủ liên thanh nói sẽ cẩn thận, Hall mới hài lòng rời đi.


Đi tới đại sảnh khách sạn, Hall thấy được một cái bóng người quen thuộc: Mái tóc ngắn màu đen, vóc người thon dài, khuôn mặt người phương Đông.


Hall cấp tốc đi tới đem người ngăn lại, "An Tu?"


Người kia quay đầu, cười cười, "Tiên sinh, ngài nhận lầm người đi."


Đúng, đây không phải là Lăng An Tu, Lăng An Tu so với người này xinh đẹp hơn, bất quá bọn hắn thật là có điểm giống nhau, nhìn từ đằng xa nhận lầm người rất bình thường.


"Hắn gọi là Trần Thư, cũng là người phương Đông." Ông chủ cười nói, "Hắn cũng là người mới gần đây tôi mới đem