Trả Hết Tơ Hồng

Chương 18: Dạ yến hoàng cung



Hôm nay là ngày cuối cùng tôi nhập cung, dạ yến tẩy trần cũng được bày biện tươm tất. Đây là lần đầu tôi tham gia vào dạ yến nên có chút bỡ ngỡ, những bàn tiệc nối dài trên bàn đầy những sơn hào hải vị. Y phục cũng được thay đổi cho phù hợp với buổi tiệc xa hoa kia

Tôi vẫn còn ngờ ngợ nên chọn bộ y phục nào thì Bích Diệp đã mang vào một bộ y phục mới được nội vụ phủ mang đến. Nhìn bộ y phục kia quả nhiên lộng lẫy, họa tiết thêu bằng chỉ bạc trên nền vải màu thiên thanh như mây giữa trời, bên trên còn có hình chim hạc đang bay. Nội vụ phủ còn mang cả bộ dao mới hình hoa mẫu đơn bằng bạc đính những đá màu xanh

- Phúc tấn, để em chải tóc cho người!

- Bích Diệp, trong dạ yến chúng ta sẽ làm những gì?

- Phúc tấn, em cũng không biết nữa! Bình thường em chưa được hầu hạ trong dạ yến bao giờ!

- Nhưng thật sự phải đến đó sao?

- Dạ!

Tôi ngồi yên cho Bích Diệp chải tóc, thấy mệt mỏi và lười nhát nhưng vẫn phải đến dạ yến. Bách Tùng cũng ngồi chờ tôi trang điểm xong rồi cùng đến Bách Yên đường nơi tổ chức dạ yến. Trên đường đi, tôi hỏi Bách Tùng về dạ yến

- Thân vương...mỗi năm diễn ra dạ yến bao nhiêu lần?

- Mỗi năm, hoàng cung sẽ tổ chức dạ yến bốn lần...có chuyện gì sao?

- Thiếp có chút chưa quen...không biết làm gì trong dạ yến?

- Nàng chỉ việc ngồi vào ăn, rồi chúc rượu là được! Không quá gò bó, còn xem cả ca múa!

- Thú vị vậy sao?

- Phải đó! Từ từ nàng sẽ quen thôi! Hôm nay trông nàng...

Tôi nhìn bản thân lại một lượt, từ trên xuống dưới không thấy gì khác thường nên hỏi lại chàng ấy

- Thiếp? Có vấn đề gì sao?

- Không...không có vấn đề gì!



-Thế có vấn đề gì sao?

- Không...hôm nay nàng trong rất xinh đẹp!

Tôi ngại ngùng, không biết phải đáp lại gì nên chỉ mỉm cười. Bàn tay tôi được Bách Tùng nắm chặt đưa đến Bách Yên đường, cả quảng đường yên tĩnh với ánh đèn leo lé. Đi một vòng rồi cũng đến nơi, cả một khu náo nhiệt tiếng đàn nhạc

Bách Tùng kéo tay tôi đi vào giữa điện thỉnh thái hậu, Cát thái phi và hoàng thượng, hoàng hậu sau đó đi qua qua khu vực dự yến. Bên cạnh tôi là Miên Du phúc tấn và các hài nhi của tỷ ấy và Viên thân vương

- Miên Du tỷ tỷ an!

- Đồng an! Đây là các con của ta, để bọn nó thỉnh an muội!

Khoảng hai ba đứa trẻ bên cạnh dứng dậy thỉnh an tôi và Bách Tùng, có một đứa độ tầm 3 tuổi chạy đến chỗ tôi và ôm lấy tôi làm nũng, Miên Du nhìn thấy liền tươi cười

- Đúng là Bách Tùng đệ đúng là giỏi tìm thê tử! Hiển nhi nhà tỷ bây giờ đã mặc kệ hoàng thúc của nó rồi!

- Nhị tẩu, Hiển nhi thật sự không để ý đến đệ nữa rồi!

Tôi vẫn còn ngồi chơi đùa cùng Hiển nhi, không để ý đến cuộc hội thoại của họ nhưng đứa trẻ này thật sự đáng yêu quá, tôi không nỡ rời tay

- Phúc tấn...người đưa đứa bé cho lão nô đi ạ! Đã sắp bắt đầu yến tiệc rồi!

- Nhũ mẫu, làm phiền người rồi!

Tôi bồng Hiển nhi đưa cho nhũ mẫu bên cạnh, rồi quay sang Bách Tùng thì thầm

- Chàng xem...Hiển nhi trong lanh lợi như vậy, mai này nhất định sẽ rất đỗ đạt!

- Xem ra...nàng thích trẻ con quá đó chứ! Hay là chúng ta nhanh chóng có một hài nhi đi!

Tôi chưa kịp đáp lời, Miên Du tỷ bên cạnh đã nối tiếp

- Phải đó, phải đó! Hai người cũng nên có hài tử rồi! Để bọn trẻ cùng lớn lên, chơi đùa với nhau!

Tôi ngại ngùng không đáp, dùng đũa gắp thức ăn trên bàn để vào chén. Thì ra không chỉ có Bách Tùng gấp có con mà còn nhiều người đều mong tôi có hài tử như thế. Nhưng tôi vẫn chưa muốn sinh hài tử, tôi vẫn còn muốn chơi



Buổi dạ yến diễn ra với vũ khúc Chi Hạ, hoàng thượng đứng lên tuyên bố lý do rồi cùng nhập tiệc cũng không quên quay sang tôi dặn dò vài điều

- Uyển Hoa mới vào cung lần đầu nên không cần quá câu nệ lễ nghi! Miễn là thoải mái, Bách Tùng đệ phải trong coi muội ấy thật chu đáo!

- Đa tạ hoàng thượng quan tâm! Đệ sẽ trông coi nàng ấy thật tốt!

- Phu thê hai người cũng mau có hài tử đi! Trẫm còn được bồng cháu nữa!

Bách Tùng không ngại ngùng đáp lại với hoàng thượng

- Hoàng thượng! Bọn đệ vẫn đang cố gắng khai chi tán diệp cho hoàng thất! Chỉ mong có được phúc trạch như hai vị hoàng huynh có trai gái đủ đầy...

- Chúc đệ sớm được như ý!

- Đa tạ hoàng thượng!

Dạ yến diễn ra tới nửa đêm, tôi cũng đã muốn ngủ rồi nên nhè nhẹ kéo gấu áo của Bách Tùng để ra hiệu muốn về rồi nhưng chàng ấy vẫn đang mãi mê xem tạp kỹ nên quên mất

* níu gấu áo*

- Bách Tùng...thiếp buồn ngủ rồi!

Chàng ấy vẫn ngồi vui vẻ xem tạp kỹ, lại dùng tay đẩy tay tôi ra

- Bách Tùng...

- Uyển Hoa, nàng chờ một chút ta sẽ đưa nàng về mà!

Tôi đã sắp không mở mắt lên nổi, đầu không ngừng gật lên xuống như gà mổ thóc, Bích Diệp không ngừng khều tôi tỉnh dậy

- Phúc tấn...

Tôi chịu không nổi đã, đứng dậy cùng Bích Diệp trở về Miên Hân cung mặc chàng ấy vẫn ngồi lại dạ yến xem tạp kỹ. Tôi buồn ngủ đến nỗi không chịu được nên phải về ngay thôi, mặc kệ chàng ấy bao giờ muốn về thì về. Hôm nay đã quá mệt mỏi rồi, phải ngủ thôi