Trái Đụng Hồ Ly, Phải Đụng Sói

Chương 95: Hòa cùng thú dữ (H)



Edit: Nam Cung

“Huhu~~ sư phụ, đừng có cùng nhau làm vậy được không?” Ta cố mở to đôi mắt, có nén sự tê dại khắp người, nhìn ba tên cầm thú xinh đẹp đang không thể khống chế được kia với vẻ tội nghiệp đáng thương: “Ta không muốn~~~”

“Thực sự không muốn sao? Tiểu Nha Nha~~” trên khuôn mặt tuấn mị chứa đầy vẻ cưng chiều, nhìn đôi mắt to ngập nước yếu đuối đáng yêu của nàng đầy say đắm sau đó mới quay sang hội ý với lang ngưu: “Các ngươi có đồng ý không?”

“Ta không có ý kiến, nếu cùng nhau đến tiểu nha đầu chắc chắn sẽ không chịu nổi đâu.” Hắn dịu dàng hôn những giọt nước mắt trên mặt ta, say đắm hôn hít trên đôi tay nhỏ mềm mại: “Có điều, đêm nay ta nhất định phải làm.”

“Như vậy ai đến đầu tiên đây?” Đôi mắt yêu mĩ đầy tà khí bắn về phía nàng: “Vật nhỏ~~~ nàng nói ai đến trước đây?”

“Hơ hơ~~~ ai trước chẳng phải cũng như nhau sao?” Mấy tên cầm thú các ngươi nhìn chằm chằm ta như vậy làm gì, để các ngươi tùy tiện như vậy là tốt lắm rồi đó.

“Còn cần phải chọn sao? Ta đứng đầu cả nhà, lại là tướng công hợp pháp của tiểu Nha Nha đương nhiên là ta đến đầu tiên.” Hắn nhàn nhã mở miệng nói chuyện như hiển nhiên là vậy, cánh tay lực lượng vươn đến kéo thân thể nhỏ bé vàp lòng mình, làn môi không ngừng trêu chọc nụ hoa nơi tròn trịa, đôi mắt bích lục lóe lên đầy uy hiếp: “Đồ nhi thân ái, nàng nói xem có đúng không?”

“Ừm~~~” Bị ánh lục bích kia mê hoặc ta khẽ mở miệng: “Đúng vậy~~~”

“Thế nào?” Trong mắt bích lục đầy vẻ khiêu khích: “Các ngươi còn muốn ở đây xem nữa hả?”

“Hứ~~” Mỗ lang tức giận mặc quần áo, chỉ có thể hung hăng nói một câu: “Động tác nhanh lên một chút~~~” sau đó mới mở cửa đi ra ngoài.

Mỗ ngưu cũng phẫn hận cầm lấy y phục, trước khi đi còn không quên dặn dò một câu nữa: “Cổ Nguyệt Lan nhớ kĩ đừng làm nàng mệt mỏi quá.” Hắn cũng không muốn đến lượt mình lại chỉ có thể làm cùng một tiểu nha đầu bất tỉnh, không phản ứng.

“Tiểu Nha Nha, ngoan nào~~~vi sư nhất định sẽ vô cùng thương yêu nàng.” Hắn cười dâm đãng đặt thân thể nhỏ bé dưới thân mình, đôi mắt bích lục càng tối hơn chứa đầy dục hỏa rừng rực.

“Cái này, sư phụ, nhớ kĩ chỉ được làm một lần thôi đó~~” nhìn lục hỏa dọa người trong mắt hắn, ta sợ hãi nhắm chặt hai mắt không dám nhìn thẳng đôi mắt xanh lục tà ác khiến mình trầm luân.

“Bảo bối Nha Nha, thả lỏng một chút, vi sư sẽ rất nhẹ nhàng…” Thân thể cao to mạnh mẽ đè nén, vật thô dài chạm đến đóa hoa xinh đẹp nhẹ nhàng xoay tròn, sau đó nhẹ nhàng ra vào, cái loại cảm giác bị nơi mềm mại vây quanh chặt chẽ khiến hắn sướng đến mức muốn hung hăng ngược đãi thiên hạ béo mập dưới thân mình.

“Á ~~ sư phụ ~~ nhẹ một chút~”

“Ngoan, chặt quá, thả lỏng một chút~~” Hắn cắn răng càng tách rộng đôi chân non mịn của nàng hơn, sau đó nâng cái mông nhỏ lên để mình dễ dàng ra vào trên thên thể phiếm hồng của nàng, cảm giác thiên hạ dưới mình đã thả lỏng hơn, hắn tiến mạnh thêm vào nhập sâu vào trong thân thể nàng.

“Hu~~” Hồ ly chết tiệt, nói cái gì mà sẽ dịu dàng, căn bản toàn là gạt người hết. Ta khó chịu vặn vẹo thân thể, theo mỗi lần hắn thẳng tiến vào trong, ta chỉ có thể không ngừng rên rỉ nũng nịu.

“Tiểu Nha Nha~~~” Cảm nhận được từng trận thở gấp mê người của nàng, Cổ Nguyệt Lan càng tăng thêm tốc độ ra vào nóng cháy…

“A~~~” từng đợt sóng dục vọng dâng trào khiến ta chỉ có thể rên rỉ đứt quãng, lửa nóng từ thân thể rắn chắc phía trên như muốn bao nhiêu cũng không thể thỏa mãn.

“Rất thoải mái đúng không? Ưm~~~ tiểu đồ nhi đáng yêu, chúng ta đổi tư thế khác có được không?” Hắn tà ác ôm lấy thân thể mềm nhuyễn, đổi nàng sang tư thế ngồi thẳng trên vật nóng cứng của hắn.

“Ưm….Ngươi muốn làm cái gì?”

“Ngoan~~ cử động theo ta~~~” hắn vùi đầu sâu trong ngực nàng, đưa đẩy thân thể phía trên mình giãy giụa cái mông tròn tiếp nhận vật cứng rắn của mình.

“A, sư phụ~~ ta không được~ mau dừng lại đi~~” từng trận tê dại dâng trào cuồng dã khiến ta không còn tự chủ nổi, chỉ có thể không ngừng hét chói tai.

“Nhanh~ chờ ta, chúng ta cùng đến.” Hắn không ngừng vận động thắt lưng, không kiềm chế được hết lần này đến lần khác tiến vào nơi sâu thẳm nhất…

“Tốc độ cũng nhanh ghê~~~ Nguyệt công tử.” Nhìn bạch hồ ly mặt mày hớn hở như hoa nở bước ra từ trong phòng, mỗ lang đợi đến mức tâm tình buồn bực bèn cười tà mỹ châm chọc một câu, hóa ra so với kinh nghiệm trải qua trăm trận như mình, năng lực của tên hồ ly này cũng chỉ kém mình chút ít.

“Ta muốn vào cùng người!”

“Vì sao?”

“Hứ!! Lang Minh Thần, vì ta sợ ngươi sẽ ăn vụng!”

“Vào thì vào đi, đến lúc đó cũng đừng hối hận!!”

“Tiểu yêu tinh, chuẩn bị tốt chưa?” Hắn vùi khuôn mặt tuấn tú của mình lên bộ ngực sữa cao ngất, khóa miệng cong lên một nụ cười tà ác, bàn tay tham lam hướng đến nơi giữa hai chân non mịn của nàng nhẹ nhàng chơi đùa vỗ về, đồng thời thổi khí bên tai, giọng nói trầm khàn ẩn chứa đầy dục vọng kìm nén.

“Sắc lang chết tiệt~~~ ta~~~ ta~” nhìn thân hình tuấn mỹ cao lớn, anh khí phi phàm lõa lồ của sắc lang, còn cả đôi mắt rực lửa nhìn ta say đắm khiến ta cảm động đến mềm nhũn cả người.

“Có thể chứ?” Hắn vẫn nhẫn nại hỏi nàng, thật vất vả mới chờ đến lượt mình, hắn đương nhiên không thể buông tha nàng.

“Hỏi nhiều như vậy làm gì? Ngươi rốt cuộc có muốn làm hay không?” Ta oán hận mắng hắn, hú, không phải đã đặt ta dưới người mình rồi sao? Nếu ta nói không thì tên sắc lang nhà ngươi sẽ bỏ qua cho ta chắc?

“Tiểu yêu tinh, đây là nàng nói đó nha~~” Nhìn thiên hạ dưới người đã vì mình chuẩn bị sẵn sàng, thắt lưng động mạnh, nam tính cứng rắn không chần chờ tiến nhập hoàn toàn vào nơi mềm mại…cảm giác mất hồn mất vía này khiến hắn sung sướng rên rỉ! Hắn liên tục động thắt lưng mỗi lần đều tiến vào nơi sâu nhất trong nàng, cảm nhận cảm giác tuyệt vời khiến hắn ngày đêm nhung nhớ.

“Có phải rất thích không?” Nhìn gương mặt đỏ ửng của nàng, ánh mắt khép chặt đầy mê muội, cái miệng nhỏ nhắn mấp máy, khiến mỗ ngưu không kìm lòng được hôn nhẹ lên khuôn mặt mỹ lệ của nàng, quyến luyến mơn trớn: “Tiểu nha đầu, nàng quyết liệt muốn rời bỏ ta, nàng có biết nàng hờ hững lạnh lùng như vậy với ta khiến lòng ta đau như thế nào không?”

“Xin lỗi~~~” Hai tay ta đặt lên thân thể hắn: “Xin lỗi~~”

“Tiểu yêu tinh, chuyên tâm một chút cho ta~~” Bất mãn với hành vi tiểu nhân của mỗ ngưu, mỗ lang cố sức kéo rộng hai chân trắng nõn của nàng, ngón tay đùa giỡn với tiểu hạch mẫn cảm, nghe những tiếng thở dốc rên rỉ của nàng khiến hắn càng gia tăng thêm tốc độ.

“Ưm~~~ sắc lang chết tiệt~~” bị hắn ép chặt dán sát vào thắt lưng hắn, hạ thân chặt chẽ kết hợp cùng một chỗ, thân thể chỉ có thể bị động theo từng luật động mạnh bạo của hắn, nơi mẫn cảm cao ngất không ngừng ma sát với lồng ngực rắn chắc của hắn khiến ta tê dại mơ hồ, cảm giác toàn thân không ngừng bị lửa điện kích thích, không kìm được sự sung sướng mà rên rỉ: “Lang Minh Thần~~ huhu~ ta không được nữa!”

Nghe những tiếng cầu xin của nàng, mỗ lang độc ác cũng không chịu ngừng lại, càng hung hăng thẳng tiến: “Ngoan, sẽ rất nhanh thôi, cố nhịn thêm chút nữa~~” Hắn lật thiên hạ dưới thân mình lên để cơ thể trắng noãn của nàng bám lên giường, một lần nữa tiến nhập vào sâu bên trong…

“A~~~ ngươi làm gì đó?” Huhu~~~ chưa bao giờ có tư thế này càng khiến thân thể ta dị thường mẫn cảm, dưới sự tiến nhập của hắn ta chỉ có thể vô lực bám chặt trên giường, hai tay nắm chặt thành giường chịu đựng luật động cuồng dã của hắn…

“Lang Minh Thần, còn thô lỗ như vậy sẽ làm nàng bị thương.” Bắc Ngao Liệt yêu thương hôn từng giọt mồ hôi rịn trên trán nàng, dịu dàng vỗ về: “Tiểu Nha đầu, nhịn không đươc cứ cắn ta đi.”

“Bắc Ngao Liệt, ngươi cút ra cho ta.” Từng tiếng thở dốc hỗn loạn hòa cùng những tiếng rên rỉ sung sướng, hai tay hắn nắm chặt eo nhỏ càng ra vào mãnh liệt hơn nữa!

“A~~~” Từng đợt sóng khoái cảm đổ ập đến khiến toàn thân ta tê dại, cả người khẽ run rẩy: “Ta~~ ta không chịu được nữa!”

“Tiểu yêu tinh~~~” Hắn vẫn không biết thỏa mãn tiếp tục gia tăng luật động, hơi thở gấp gáp nóng bỏng phả bên tai nàng, giọng nói đứt quãng hổn hển si mê: “Thật muốn một ngụm ăn sạch nàng~~~”

Từng trận sóng cứ thế ào ào thẳng tiến, hết lần này đến lần khác mãnh liệt âp đến, thân thể mềm nhũn đã không còn sức nói nổi một câu, ta chỉ có thể rũ người xuống giường, thở dốc kịch liệt!! Huhu~~ tên sắc lang khốn kiếp này, rốt cuộc còn muốn làm bao lâu nữa đây?”

“Ngoan~~~ động theo ta~~” Bàn tay to nắm chặt bàn tay nhỏ bé trắng nõn khiến mười đầu ngón tay xiết chặt nhau, cúi đầu tỉ mỉ hôn trên tấm lưng nõn nà của nàng: “Chúng ta cùng nhau…”

“A…” Ta vô lực nũng nịu kêu lên một tiếng, chỉ có thể nhắm mắt lại cố nén cảm giác tê dại bủa vây toàn thân.

“Tiểu yêu tinh, ta yêu nàng~~~” Một trận tê dại từ hạ thân lan ra khắp cơ thể, dưới sự co rút mãnh liệt, Lang Mình Thần kêu lên một tiếng sung sướng, nắm chặt eo nhỏ của nàng không ngừng rút ra cắm vào, cùng thiên hạ dưới thân mình đạt đến cao trào dục vọng…

“Lang Minhh Thần, đến lượt ta rồi~~~” Một tay đẩy nam nhân đang thở hổn hển sung sướng trên giường sướng, lại vơ lấy y phục của hắn ném qua, khuôn mặt băng lãnh nhìn mỗ lang vẫn chưa hết thỏa mãn dục vọng, nụ cười tà lãnh khẽ cong lên: “Không phải vừa rồi đã hứa với tiểu nha đầu sao, mỗi người chỉ được làm một lần thôi?”

“Bắc Ngao Liệt, ngươi nghĩ tiểu yêu tinh còn thể lực đối phó với ngươi sao?” Đôi mắt lam chứa đầy sự bất mãn đồng thời cũng đắc ý nhìn thân thể đỏ ửng đã mềm nhuyễn như nước trên giường, giương khóe mắt đầy tà khí: “Nhìn vật nhỏ đi, đã ngủ mất rồi!”

“Đi ra ngoài!” Cho dù có ngủ say như khúc gỗ hắn cũng tuyệt đối tự tin có thể đốt cháy nàng.

“Hứ~~” hắn đi ra ngoài cửa phòng nhìn tên hồ ly áo trắng đang tỏ vẻ thản nhiên ngồi ngắm trăng cũng đành oán hận ngồi xán đến, nói thật có làm thêm vài lần nữa hắn cũng không thỏa mãn.

“Tiểu nha đầu, nhanh tỉnh lại chút đi, nàng đã quên rồi sao? Còn có ta chưa được ăn no đâu~” hắn nhẹ nhàng tách đôi chân xinh đẹp, vùi đầu giữa hai chân nàng, liếm nhẹ lên cánh hoa mềm mại, bàn tay to xoa nắn khiêu khích tiểu hạch nhi mẫn cảm, thỏa mãn khi nghe thấy từng trận thở mỗi lúc thêm gấp gáp của thiên hạ dưới thân.

“Ưm~ đừng chọc ta, ta mệt lắm rồi~~” Từng trận khoái cảm từ hạ thân truyền đến, sự khô nóng dần tỏa ra khắp toàn thân khiến ta lại không khỏi bắt đầu run rẩy, vừa thở dốc rên rỉ vừa bất an giãy giụa thân mình: “Không muốn~~”

“Thực sự không muốn sao? Tiểu nha đầu, còn chưa thỏa mãn ta đã muốn ngủ sao? Như vậy là không công bằng nha!” Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn vì dục vọng xâm chiếm mà đỏ bừng, mỗ ngưu cười vô cùng gian xảo, ghé sát vào vành tai nhỏ xinh nhẹ nhàng cắn liếm, giọng nói trầm thấp gợi cảm khiêu khích: “Thế nào? Nàng nghĩ ta sẽ bỏ qua cho nàng sao?”

“Bắc Ngao Liệt~ ngươi~ ngươi câm miệng cho ta~~” Hung dữ lườm hắn một cái, nếu như thêm lần nữa chắc vài ngày tới ta thực không xuống nổi giường.

Đón nhận cái lườm yêu của nàng, Bắc Ngao Liệt cong khóe môi cười đầy cưng chiều: “Đêm còn rất dài, ta sẽ thả chậm tốc độ, không khiến nàng mệt mỏi đâu.’ Nói xong liền nắm hai chân nàng quấn lên thắt lưng cường tráng của mình, cúi đầu liếm mút nhũ hoa non mềm, cố tình cắn nhẹ những nơi mẫn cảm nhất của nàng, sau đo bất ngờ dùng nơi đã sưng đỏ cứng nóng tấn công vội vã.

“Ta không còn sức nữa rồi, ngươi có thể nhanh một chút hay không~~~ ta muốn ngủ~” từng đợt sóng khoái cảm lần nữa trào đến khiến ta cảm giác nơi bụng dưới lại nhanh chóng co rút.

“Ngoan~~~ đừng ngủ vội~~~ ngoan ngoãn chờ ta làm xong đã~~” trong lòng hắn không ngừng gầm thét, không thể khống chế chính mình hở dốc, say sưa cảm nhận cảm giác chặt chẽ tuyệt vời phía dưới, cả người kịch liệt vận động, mỗi lúc một thêm cuồng dã…

Theo từng trận ra vào thong thả của mỗ ngưu, khoái cảm dần biến thành một loại dằn vặt ngọt ngào, lửa nóng thiêu đốt khiến ta không kìm được rên rỉ đứt quãng…

“Tiểu nha đầu, ta yêu nàng, suốt đời cũng chỉ yêu mình nàng~~~” Theo từng trận co rút đang mãnh liệt tiến đến, lửa nóng từ Bắc Ngao Liệt không ngừng phả lên đôi tai nhỏ trắng nõn

Nghe từ trong phòng truyền ra từng trận thở dốc mạnh bạo xem lẫn những tiếng cầu xin mềm mại khiến sói hổ lại nổi lên lửa đố kị hừng hực, không nhịn được nữa mỗi kẻ một chân đá văng cửa phòng, hung hãn nhìn vẻ mặt sung sướng thỏa mãn của mỗ ngưu mà nghiến răng kèn kẹt: “Làm đủ chưa hả? Đủ rồi mau để yên cho nàng ngủ đi~~~”

“Hứ~~~ vừa rồi các ngươi không phải cũng làm đến mức dục tiên dục tử hay sao?” Hắn nhẹ nhàng đặt thiên hạ mệt đến hôn mê bất tỉnh xuống giường, đắp chăn cẩn thận, ngón tay thon dài âu yếm vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng của nàng: “Đừng làm phiền nàng nữa~ để nàng ngủ yên đi~~”

“Các ngươi đi ra ngoài hết đi, ta muốn lưu lại hầu nàng ngủ~~~” Hắn nhẹ nhàng giật chăn lại, không để ý đến ánh mắt hung ác không cam lòng của lang ngưu, thân thể cao lớn nằm bên cạnh mỗ Nha dịu dàng ôm nàng vào lòng.

“Dựa vào cái gì chứ, Cổ Nguyệt Lan, dựa vào cái gì mà ngươi được lưu lại? Tiểu yêu tinh cũng là của ta chứ!”

“Đúng thế, vì sao không phải là ta, tiểu nha đầu không phải cũng rất yêu ta hay sao?”

“Bởi vì ta là chính phu, các ngươi là thiếp, đơn giản vậy thôi!”