Chỉ là khi Võ Anh Phương cúi xuống để gửi email, thì cảnh tưởng trước mặt làm cho Ninh Đào xíu nữa chảy mũi cam, chỉ gặp Anh Phương không mặc đồ lót, nhất thời cúi xuống làm lộ ra cái mông căng tròn với cái dâm huyệt đang chảy ra nước của nàng. Ninh Đào tiến tới bóp cái mông căng tròn của nàng, thì thầm vô tài nàng nói.
-Nàng có phải cố ý không mặc đồ lót có phải câu dẫn ta không?
Võ Anh Phương quay đầu, tình ý nhìn hắn nói:
- Phải thì như thế nào, chàng có dám tiếp không.
Ninh Đào cười nói:
- Lần này nàng chọc trúng tổ kiến lửa, ta sẽ cho nàng biết sự lợi hại của ta.
Nói xong Ninh Đào nhanh chóng cởi hết quần áo ra, để lộ một cái dương vật dựng thẳng đứng, trên thân nổi đầy gân xanh như một con mãnh long đang chờ được xông trận.
Sau đó hắn cúi xuống hạ thân nàng thì há to miệng ngậm lấy. Do đã động tình nên hai mảnh âm thần của nàng sớm đã căng phồng mọng nước, nhô cao ướt át mời gọi đồng thời lại vô cùng nhạy cảm nên khi lưỡi Ninh Đào nhẹ nhàng chạm qua một cái thì dâm thủy từ bên trong mạnh mẽ bắn ra, tất cả đều được Ninh Đào nuốt vào bụng. Rồi hắn dùng lưỡi thọc sâu vào, co duỗi móc mài, ma sát cọ cọ huyệt hoa nàng khiến tiểu huyệt nàng liên tục trào ra dâm thủy, kiều đồn kia lại là nhấp nhô lên xuống, mu cao hẩy tới liên hồi, hai đùi kẹp chặt, đem cả đầu Ninh Đào đều muốn vùi lấp đi vào. Võ Anh Phương Không ngừng nhấp nhô thân thê.
- Aggggg.... Ư ư.... Ohmmm....
Võ Anh Phương thì rên rỉ dâm đãng như méo cái động nhục, lúc này hắn dạng hai chân nàng ra, từ từ đút vào.
Hắn đâm vào một chút thì hai cánh hoa mãnh mẽ mút lấy quy đầu, không chịu tách rời nhưng hắn không muốn như vậy đã cho nàng, hắn muốn nàng phải cầu xin hắn chơi nàng thì hắn mới chịu. Nên vừa đâm một chút thì hắn rút ra, cứ như vậy lặp lại nhiều lần khiến Võ Anh Phương muốn hỏi thăm mười tám đời tổ tông của hắn luôn, mắt thấy nàng sắp không chịu nổi nữa rồi. Ninh Đào cười tà, hắn cầm mãnh long của mình ma sát lên xuống khe suối nàng làm cho huyệt hoa căng mọng nở rộ, khe thịt đỏ hồng huyền bí khẽ mở, bên trong dâm thủy ngập tràn. Cuối cùng nàng không chịu nổi nữa mà mở miệng cầu xin:
- Ư ư ư.... Tiểu sắc lang, mau đâm vào.... Ư ư...Ta không chịu nổi nữa....Ahh....
Ninh Đào thấy nàng đã cầu xin, hai tay hăn nâng kiều đồn nàng lên, cuồng long thì chậm chậm tiến vào. Tiểu Ninh Đào sớm đã ướt đẫm dâm thủy, được hai mép thịt căng mọng ôm lấy. Nó tách cửa động ra, từ từ đi vào khe suối. Tuy chỉ mới tiến vào một chút nhưng các mép thịt bên trong bắt đầu nhuyển nhuyễn chuyển động, bám lấy quy đầu mà mút chặt khiến hắn hưng phấn không thôi. Hắn liền đâm vào toàn bộ khiến nàng phát ra một tiếng rên kiều mị.
Ninh Đào ôm chặt cái mông căng tròn của nàng, dương vật thúc vào khe suối của nàng ngày càng nhanh làm cho tiếng rên rỉ duyên dáng của nàng ngày càng to hơn, âm đạo nhơn nhớt kết hợp với dương vật nóng bỏng làm cho hai người có cảm giác thật sung sướng khi giao hoan. " Phạch, phạch " thanh âm hạ thể hai người khi va chạm không ngừng vang lên, nàng thở gấp đồng thời hét lên những tiếng rên dâm đãng:
- Tốt... Giỏi quá... Ân... Ân... Sướng chết... Tiểu huyệt thật thoải mái... Chàng làm được ta rất thư thái... Ta muốn... A... Nha... Nha... Ân... Ta thoải mái chết rồi... Lại đi vào... Ta... Ta muốn chết rồi... Ân... Muốn... Muốn xuất... Ân... Hừ... Nha...
Nghe thấy tiếng rên rỉ dâm đáng của nàng, Ninh Đào càng thêm ra sức đút vào. Làm cho nàng sướng tới mức chảy cả nước mắt, thân thể nàng run rẩy, mái tóc đen nhanh trên đầu nàng thì tán loạn, hai bên má đỏ ửng vô cùng xinh đẹp, bên trong miệng nhỏ thỉnh thoảng kêu lên âm thanh dâm đãng, bên trong mị nhãn thì phun ra dục hỏa hừng hực, hai tay thì ôm chặt lấy cái bàn, hai đùi thì kẹp chặt eo Ninh Đào, cặp mông lớn không ngừng phập phồng lên xuống phối hợp nghênh đón dương vật Ninh Đào, nàng lớn tiếng rên rỉ:
- A... Nha... Ah...... Ai ôi!!!... Tốt... Thật thoải mái... Tốt... Hảo thống khoái... Ah... A... Ngươi... Muốn... Làm... Làm chết ta rồi... Ai ôi!!!... Ta... Ta chịu không được... Ờ... Ờ... Ờ... Sướng quá... Ah... Tốt... Thật lớn Cự Long... Dùng sức... Nhanh lên... Tại... Tại dùng sức... Ah... Không được... Ah... Ah... A... Ta muốn tiết... Ah... Đến rồi... Ah... Sướng quá... Ah... Ta tiết... Ah... A... Thoải mái quá... Ah... A...... Sướng quá... Ta rất thích... Rất lâu không có sảng khoái như vậy...Ah...
Võ Anh Phương cảm thấy mình như nổ tung vậy, bốn phía âm đạo co rút một hồi, đại lượng dâm dịch từ trong mật huyệt chảy ra xối xa ra ngoài. Ninh Đào thấy nàng đã tiết thân liền dừng lại, ôn nhu ôm thân thể mềm mại của nàng, đặt nàng ngồi trên đùi của Ninh Đào, cả người đối diện với hắn.
Hai người nghỉ ngơi một lát, thì Ninh Đào hôn lên môi Võ Anh Phương, hắn cảm thấy môi nàng tuyệt không thể tả. Nó mềm mại, ướt át lại giàu co giãn, để cho hắn có xung động muốn cắn nó một cái, hơn nữa nhiệt khí do nàng thở ra mang theo một mùi thơm ngọt ngào làm say mê lòng người.
Ninh Đào ngậm lấy đinh hương của nàng, mút lấy nước bọt như mật dịch trên lưỡi của nàng, từng ngụm từng ngụm mà nuốt vào trong bụng. Võ Anh Phương, hô hấp ngày càng càng gấp, càng ra sức ôm chặt Ninh Đào. Ninh Đào cảm nhận được cặp núi đôi của nàng không ngừng phập phồng lên xuống, ma sát với ngực hắn không ngừng. Cái loại tiếp xúc mỹ diệu này để cho tâm thần hắn chập chờn, nhịn không được càng thêm ra sức mút lấy lưỡi nàng như hận không thể nuốt lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng vào bụng vậy.
Đối với Võ Anh Phương mà nói thì bây giờ Ninh Đào không phải là bạn của con gái nàng, nàng không phải là a di của hắn mà hai người là một đôi tình lữ, chỉ có tình lữ nên hai người mới không cố kỵ trao cho nhau những nụ hôn yêu thương. Hôn thêm một lát, Ninh Đào mới hài lòng dời môi đi, Võ Anh Phương tình ý nhìn hắn, nói:
- Hôn đủ chưa?
Ninh Đào cười nói:
- Làm sao mà đủ a, coi như là cả đời này cũng hôn không đủ, đầu lưỡi của nàng thật ngọt, sau này ta còn có thể như vậy hôn ngươi có được không?
Võ Anh Phương má ngọc phát nhiệt, mị nhãn ngậm xuân gật đầu, êm ái nói:
- Ân, có thể, chỉ cần ngươi muốn thì lúc nào cũng được.
Nghe Võ Anh Phương nói xong, Ninh Đào cởi áo tắm của nàng ra, hai cái tay hữu lực của hắn nhẹ nhàng vuốt ve thân thể nàng. Hành động này của Ninh Đào khiến cho thân thể nàng vô lực nằm xuống, trong lòng nàng sinh ra một loại cảm giác xung đột không rõ, đi theo loại xung động này là một loại khoái cảm cấm kỵ mãnh liệt khiến nàng không thể mở miệng nói chuyện. Lúc này bàn tay đang vuốt ve sau lưng nàng liền chuyển tới trước ngực nàng. Ninh Đào nhìn chằm chằm vào ngục nàng, chỉ thấy hai vú nàng vừa to vừa lớn đứng ngạo nghễ, trên đỉnh vú là hai núm vú màu đỏ tươi hết sức mê người. Võ Anh Phương co người lại nằm trong lòng hắn, có thể thấy được nàng lúc này đã xuân tâm nhộn nhào, vẻ mặt đỏ bừng, trong miệng phát ra những tiếng rên rỉ như có như không, đôi mắt thì si ngốc nhìn Ninh Đào.
Ninh Đào há miệng rộng ngậm lấy một bên ngực nàng, hắn nhẹ cắn một cái rồi dùng lưỡi liếm vú nàng, rồi dùng một tay xoa nắn bầu ngực còn lại, còn tay kia thì hắn cắm vào khe thịt giữa mảnh âm thần mập mạp của nàng mà chơi đùa, chỉ một lát sau, bàn tay của hắn đã dính đầy dâm thủy của nàng.
Võ Anh Phương bị Ninh Đào ba điểm tấn công như vậy khiến cho cả người nàng run rẩy, mị nhãn như tơ, đôi môi đỏ mọng hơi mở phát ra tiếng rên rỉ thở dốc, toàn thân nàng bị dục hỏa đốt cháy khiến nàng vô cùng khó chịu, nàng vội vàng đè tay Ninh Đào, nói:
- Hàn nhi....Chàng dừng một chút tay.....Ta bị ngươi làm khó chịu quá.....
- Nàng người khó chịu chỗ nào?
Ninh Đào đẩy hai tay nàng ra, tiếp tục trêu đùa nàng, sàm sỡ nàng.
- Ngươi xấu lắm....Ngươi đào móc như vậy khiến ta ngứa chết mất.....Ta muốn ngươi.....Cho ta.....
Nói xong Võ Anh Phương chủ động nắm lấy dương vật của Ninh Đào nhắm ngay dâm huyệt của mình rồi ngồi xuống. Nàng phải đứng lên ngồi xuống vài lần mới làm cho dương vật đâm đến tận cùng, khiến cho âm đạo của nàng bị nhét đầy, không chút khẽ hở, rồi nàng mới thở ra một hơi, nũng nịu nói:
- Ah.....Thật lớn.....Thật thoải mái.....Ah....
Mông ngọc bắt đầu lên xuống sáo động.
- Tiểu phu quân của ta......Nha.....Ngươi thật.....Thật muốn mệnh ta mà.....
Nàng cúi người dùng song nhũ to lớn của mình ma sát với ngực của hắn, hai tay nàng thì ôm chặt cổ Ninh Đào. Môi nàng như mưa rơi hôn lên môi, mắt, mũi, hai gò má của hắn, cặp mông ngọc đầy đã của nàng nhịp nhàng lên xuống, khiến cho quy đầu Ninh Đào luôn chạm phải hoa tâm nàng. Mông nàng càng lúc càng nhanh, hơi thở gấp gáp, cả người nàng đổ mồ hôi như mưa rơi, song nhũ trái phải lay động lên xuống đẹp cực kỳ. Ninh Đào thấy vậy liền bốc hỏa, hai tay duỗi ra xoa nắn song nhũ. Ninh Đào vuốt ve vú nàng càng thêm kích thích dục hỏa của nàng, khiến nàng liều mạng sáo lỗng, đong đưa thân thể mềm mại phát ra những tiếng thở gấp.
- Ah...Tốt Ninh Đào....Ta... Không chịu nổi... Tiểu huyệt của ta.....thư sướng quá.....Lại tiết cho tiểu phu quân.....Nha.....
Một cỗ nhiệt dịch lại phóng ra, cả người Võ Anh Phương mềm nhũn gục trên người Ninh Đào không muốn động. Ninh Đào đang cảm thấy sướng khoái vô cùng thì nàng đột nhiên dừng lại khiến hắn vô cùng khó chịu, vội vàng ôm lấy nàng đặt xuống giường, rồi xoay người một cái, đem thân thể xinh đẹp của nàng đặt dưới thân. Hai tay hắn bắt tay song nhũ to lớn của nàng, phía dưới phát lực mãnh mẽ đâm vào mật huyệt nàng. Võ Anh Phương đã tiết mấy lần, cả người nằm liệt trên giường thiu thiu ngủ, lại bị Ninh Đào mãnh mẽ tấn công nên tỉnh lại.
- Tốt Ninh Đào... Nhanh... Dùng sức cắm... Ohhh... Tốt... Đẹp quá... Bảo bối lão công... Cho ta... A... Dùng sức...
Võ Anh Phương phóng đãng kêu loạn.
- Mợ... Nhanh động nha... Ta muốn tiết rồi... Nhanh...
Lúc này, Ninh Đào lớn tiếng nói. Võ Anh Phương cảm thấy quy đầu trong mật huyệt nàng bắt đầu trướng lên, nàng là người từng trải nên biết hắn sắp đạt đến cao trào liền liều mạng xoay lắc mông to, đồng thời ép mật lại để kẹp lấy quy đầu để hắn nhanh bắn ra.
- Ah...Anh Phương... Ta... Ta bắn...
Ninh Đào cảm thấy bản thân như nổ tung, phiêu điêu trong vũ trụ vậy. Hắn gầm mạnh một tiếng, mãnh mẽ bắn ra đại lượng tinh dịch vào tử cung nàng. Nàng bị hắn bắn mạnh như vậy cũng tiết thân, thân thể nàng mãnh liệt co rút lại sau đó mông nàng ưỡn lên cao, trong l-n nàng tuôn ra đại lượng chất lỏng đẩy dương vật Ninh Đào ra ngoài. Ninh Đào sững sỡ nhìn nàng, chỉ thấy mông nàng nâng cao, dâm huyệt đóng mở rất nhanh rồi từ trong lỗ tiểu phun ra chất lỏng tượng trưng cho triều phun, đồng thời từ trong dâm huyệt nàng mãnh mẽ bắn ra đại lượng chất lỏng màu trắng hơi đục. Cứ như vậy được nửa phút thì nàng mới nhuyễn ngã trên giường, lúc này nàng mệt tới mức không nhúc nhích nổi một ngón tay, nàng hữu khí vô lực nói:
- Ngươi thật đúng là đ-t chết ta rồi.
Nói rồi nàng nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ, Ninh Đào không ngờ An Phương lại có thể chất triều phun trong truyền thuyết. Hắn mỉm cười rồi ôn nhu ôm lấy nàng chìm vào giấc ngủ.
Thẳng đến 3h chiều, Ninh Đào thức dậy thì nhìn thấy Võ Anh Phương đang đi tắm. Ninh Đào thấy vậy cũng cảm thấy cả người khó chịu, liền khoát đại quần áo rồi chạy đi tắm. Lúc hắn tắm xong trở về thì trên tay hắn có hai phần thức ăn, lúc về phòng thì hắn thấy nàng đã tắm xong đang ngồi trên ghế đợi hắn, hắn để thức ăn xuống cùng nàng ăn. Hai người ăn xong sau đó ở trong phòng triền miên một lát rồi Ninh Đào nói:
" Anh Phương, thời gian không còn sớm. Ta muốn trước về trường học, gian phòng điện thoại ta nhớ kỹ. Có chuyện gì, ta hội gọi điện thoại nói cho ngươi. Ngươi có chuyện gì, thì gọi điện thoại đến qua ta. Nhớ kỹ, trừ ta bên ngoài, bất kỳ người nào gõ cửa cũng không nên mở...”
Lại cùng Võ Anh Phương giao phó vài câu, Ninh Đào thấy thời gian đã đều ba giờ hơn, buổi chiều lớp thứ hai cũng bắt đầu, liền tranh thủ thời gian cáo từ về trường học.
Ra Tam Giang Khẩu Khách Sạn, Ninh Đào mới bi ai phát hiện, trước cửa này căn bản cũng không tốt đón xe. Mà lại, hắn giữa trưa chỉ hỏi Tô Thiển mượn 50 khối, đánh hai lần xe về sau, trong túi chỉ còn lại mấy cái tiền xu.
Cho nên, bất đắc dĩ Ninh Đào đành phải làm ra một cái quyết định trọng đại, cái kia chính là một đường từ nơi này chạy về Cao Trung.
Sưu sưu sưu...
Tốc độ của Ninh Đào cũng không chậm chạy không thể so với đón xe chậm. Bất quá đến khu vực thành thị nhiều người về sau, Ninh Đào có thể cũng không dám lại khoa trương như vậy địa chạy.
“Dù sao buổi chiều khóa ta đều đã đến trễ, thì chậm rãi đi qua tốt.”
Khoảng cách Cao Trung trường học còn có đại khái hai mươi phút đường, Ninh Đào liền chậm rãi tại khu vực thành thị trên đường cái tới lui đi.
Chỉ chốc lát sau, Ninh Đào liền đi tới cửa Cao Trung, trở lại lớp 12 (2) ban trong phòng học. Lúc này, đúng lúc là buổi chiều lớp thứ hai tan học, trong phòng học các bạn học gặp Ninh Đào cúp học một ngày, vậy mà bây giờ trở về đến, liền đều hiếu kỳ địa mở đầu nhìn sang.
Bàn Tử Trương Chân càng là một mặt cười xấu xa địa lại gần, hỏi Ninh Đào nói: “Ta nói Ninh Đào ngươi bây giờ càng ngày càng ngậm! Cũng dám dạng này cúp học cả ngày a!”
“Haha, ta có chút việc bận đấy mà.” Ninh Đào mỉm cười hồi đáp.
Mà lúc này ở văn phòng Tiêu Vân Huyên, đột nhiên nghe được bên cạnh Phan Lão Sư vội vã địa bảo nàng nói: “Tiêu Lão Sư, mau đến xem! Thanh Hải Tỉnh một đài, trường học của chúng ta video đi ra, ta nhớ đến lúc ấy đập thời điểm, ngươi màn ảnh thế nhưng là nhiều nhất nha!”
Trong văn phòng hắn mấy cái lão sư, cũng đều nhao nhao buông xuống trong tay bắt đầu làm việc làm, hạng ở văn phòng trước ti vi mặt, mở ra Thanh Hải Tỉnh một đài chờ lấy.
“Trường học của chúng ta video? Đúng, ta nhớ tới. Tháng trước đập, nói là vì sáu tháng cuối năm chiêu sinh kế hoạch, không nghĩ tới nhanh như vậy ngay tại Thanh Hải Tỉnh một đài phát ra?”
Tiêu Vân Huyên cũng sững sờ một chút, nhớ tới. Tháng trước trường học mời một không biết tên đạo diễn đập video, lúc ấy cái kia đạo diễn còn đặc địa tại trong lớp mình đập một tiết khóa, sau đó còn để cho mình đọc một đoạn Cao Trung lời tuyên truyền cái gì tới.
Mà lại, Tiêu Vân Huyên còn nhớ rõ cái kia đạo diễn về sau trả lại cho mình một tấm danh thiếp, tán dương chính mình xinh đẹp cùng có khí chất, nói muốn mời mời mình qua đập hắn dưới một bộ điện ảnh tới, bất quá Tiêu Vân Huyên căn bản cũng không có để ở trong lòng.
“Đi ra! Đi ra... Tiêu Lão Sư, ngươi mau nhìn... Đây không phải là ngươi a?”
Trên TV Ninh Hải Cao Trung video đi ra, nương theo lấy sáng sủa sách âm thanh, hình ảnh thứ nhất màn là Ninh Hải Cao Trung huy hiệu trường cùng đại môn, mà gấp tiếp xuống thứ hai màn, lại chính là Tiêu Vân Huyênmỉm cười cho lớp 12 (2) ban các bạn học đi học hình ảnh.
“A? Thật đúng là ta nha?”
Vừa nhìn thấy trên TV ra bày ra chính mình thân ảnh, Tiêu Vân Huyên cũng nghiêm túc nhìn sang.
Ngay tại lúc đó, toàn bộ Cao Trung sở hữu lớp học truyền hình cũng bị mở ra. Các lão sư đều tạm dừng đi học, đi theo các bạn học cùng một chỗ nhìn xem trường học tốn hao món tiền khổng lồ tại Thanh Hải Tỉnh một đài thả hình tượng video.
Mà Ninh Đào cùng với Bàn Tử Trương Chân, thì kỳ quái phát hiện, cả Toán Học Lão Sư cùng bạn cùng lớp nhóm cùng một chỗ nhìn chằm chằm phòng học truyền hình nhìn thấy.
“Kỳ quái! Toán Học Lão Sư tốt như vậy? Không lên lớp để mọi người xem tivi?”
Ninh Đào quay đầu đi xem tivi, mới phát hiện nguyên lai nhìn là Cao Trung video.
“Ninh Đào, ngươi mau nhìn! Phía trên cái kia không phải chúng ta giáo viên chủ nhiệm Tiêu Vân Huyên a?”
Tô Thiển cười chỉ trên TV, nói với Ninh Đào.
“Ưm, đúng là Tiêu Lão Sư a?”
Ninh Đào xem tivi bên trên, Tiêu Vân Huyên đứng trên bục giảng, tỉ mỉ cho các bạn học đi học, phiêu dật mái tóc, thon dài tất chân (đẹp) chân, còn có cái kia ngọt ngào thanh âm, quả thực là đẹp vô cùng.
Giống như Ninh Đào lớp 12 (2) ban các bạn học, cũng chưa từng có từ trên TV nhìn thấy Tiêu Lão Sư đi học bộ dáng. Riêng là đi qua đạo diễn tăng thêm bối cảnh âm nhạc và sắc thái phủ lên về sau, Tiêu Vân Huyên cái kia mỉm cười giáo thư dục nhân bộ dáng, giống như là xinh đẹp như thiên sứ tài trí lại mỹ lệ.
“Tiêu Lão Sư thật đẹp nha!”
“Đây là lớp chúng ta chủ nhiệm Tiêu Vân Huyên, như thế ngẫm lại, chúng ta thật sự là thật hạnh phúc nha! Mỗi ngày có thể nhìn thấy xinh đẹp như vậy Tiêu Lão Sư...”
“Ha-Ha! Cái này video vừa ra tới, không biết hắn ban lại muốn làm sao hâm mộ chúng ta á!”
Xem tivi bên trên ưu nhã lại xinh đẹp tài trí giáo viên chủ nhiệm Tiêu Vân Huyên, lớp 12 (2) ban các bạn học, trong nội tâm cái kia kiêu ngạo nha! Vì có thể tại lớp 12 (2) ban học tập mà cảm thấy tự hào.
Đồng dạng, tại Tiếng Anh tổ trong văn phòng, nhìn thấy những hình ảnh này Anh Ngữ lão sư nhóm, nhao nhao tán dương dậy Tiêu Lão Sư tới.
“Tiêu Lão Sư, ngươi xem một chút video đem ngươi đập đến thật đẹp nha!”
“Lần này, chỉ sợ truy Tiêu Lão Sư người lại phải tăng gấp mấy lần rồi...!”
“Thật hâm mộ Tiêu Lão Sư nha! Người dung mạo xinh đẹp, còn đặc biệt mặt đất kính...”
Mà Tiêu Vân Huyên tự mình nhìn đến trên TV hình ảnh, cũng là hơi kinh hãi, nàng không nghĩ tới cái kia đạo diễn thật đúng là thật sự có tài, vậy mà thông qua sắc thái ánh sáng điều chỉnh cùng tăng thêm bối cảnh âm nhạc, đem chính mình một đường rất lợi hại phổ thông lớp Anh Ngữ đập đến đẹp như vậy.