"Không phải thần, cũng không phải ma sao?" Trác Phi Trì lẩm bẩm lặp lại lời của Mục Tư Thần, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Rêu phủ kín mặt của anh ta, khiến Mục Tư Thần không nhìn rõ biểu cảm của anh ta.
Nhưng Mục Tư Thần có thể nhìn thấy, Trác Phi Trì ngày càng sáng lên.
May mắn là Trác Phi Trì nhanh chóng mở mắt, ánh mắt của anh ta nhìn qua Mục Tư Thần, như thể đang nhìn về quá khứ xa xôi, nhìn thẳng vào những việc anh ta đã làm sau khi trở thành quái vật cấp Thần.
"Nhưng những việc đó, cuối cùng cũng là do tôi làm. Cậu có thể xem "Ngài" và tôi là hai người riêng biệt không? Cậu có thể tha thứ cho tôi không?" Trác Phi Trì nói.
Ánh mắt của anh ta tràn đầy mong đợi, như thể đang chờ đợi câu trả lời của Mục Tư Thần.
Mục Tư Thần lắc đầu nói: "Tôi không đủ tư cách thay mặt cho nhiều người như vậy để tha thứ cho anh."
Lý Tố Nguyên, Dương Vân Vân, rất nhiều người vô tội ở Thế giới thực bị cuốn vào, người dân thị trấn Khởi Nguyên, những người bị Khởi Nguyên hấp thụ Năng lượng linh hồn. Trác Hoài Sơ mang trên mình quá nhiều mạng người, Ngài đã mang đến quá nhiều tuyệt vọng cho mọi người, mặc dù hiểu được nguyện vọng của Trác Phi Trì, Mục Tư Thần không thể nói ra hai chữ "tha thứ" với anh ta.
Mục Tư Thần nói: "Tôi có thể "tha thứ" cho việc anh vô tình giết chết em họ, bởi vì chuyện đó không chỉ có lý do chính đáng, mà còn có sự điều khiển tinh thần. Nhưng những chuyện xảy ra sau đó, là anh đã làm bậy một cách bừa bãi tùy tiện khi đã có được sức mạnh, thực hiện tất cả những điều anh tưởng tượng, bất kể là thiện hay ác.
Trạng thái của anh giống như một đứa trẻ muốn trở thành anh hùng vĩ đại, đột nhiên có được sức mạnh vượt trội hơn con người, tùy tiện sử dụng sức mạnh đó, cuối cùng phát hiện ra hậu quả do hành động của mình đã vượt khỏi tầm kiểm soát, nên "trốn tránh" trốn đi, để lại tất cả hậu quả cho đứa "trẻ" không có khái niệm thiện ác đối mặt.
Anh muốn gánh vác trách nhiệm, cứu rỗi chúng sinh, đồng thời nhận được sự kính trọng và ngưỡng mộ của mọi người. Tâm nguyện của anh không sai, đáng tiếc thế giới này quá phức tạp, còn sức mạnh của anh trong số những quái vật cấp Thần cũng không phải là quá mạnh.
Tôi nói anh là một người bình thường, cũng khiến anh chấp nhận "Bản ngã" còn thiếu sót, nhưng càng là "Bản ngã" hoàn chỉnh, càng phải học cách chịu trách nhiệm.
Tôi nghĩ... nếu tôi chọn trở thành quái vật cấp Thần, thì tôi cũng phải chịu trách nhiệm cho những việc mình làm."
"Thật là một người vừa khoan dung vừa nghiêm khắc, vậy cậu định làm gì? Hử?" Trác Phi Trì nhướng mày nhìn Mục Tư Thần, nâng cao giọng mũi, tựa hồ nghi hoặc, lại tựa như đang khiêu khích.
Mục Tư Thần cảm nhận được ác ý của anh ta, không tự chủ được lùi lại một bước, nhưng bị Trác Phi Trì kéo lại.
"Đừng lùi nữa, lùi nữa là sẽ chạm vào bản thể của tôi, cậu không cần cái chân này nữa sao?" Trác Phi Trì nói.
Mục Tư Thần vội vàng dừng bước, cậu lại cảm nhận được một chút thiện ý từ Trác Phi Trì.
Ít nhất Trác Phi Trì không có ý định dùng năng lực của quái vật cấp Thần để làm tổn thương cậu.
Nhưng Trác Phi Trì lại có một loại địch ý tương tự như ý định cạnh tranh đối với cậu.
Nhớ lại vấn đề của Trác Phi Trì, Mục Tư Thần đưa ra câu trả lời kiên định: "Tôi đến để chiếm lấy thị trấn Khởi Nguyên, tôi sẽ chiếm lấy hai "Trụ" của anh, khiến lĩnh vực của anh vỡ vụn, và sẽ chiến đấu với anh bằng vũ khí đã tiến hóa."
"Ồ? Chỉ dựa vào cậu, một kẻ mà mà ngay cả nhìn thẳng vào tôi, chạm vào tôi cũng không làm được?" Trác Phi Trì hỏi.
Mưu Tư Thần cũng cảm thấy mình yếu đến mức không thể tin được, nhưng vẫn kiên cường nói: "Tôi đương nhiên có át chủ bài, điều này chắc chắn không thể nói cho anh biết."
Tuy nhiên át chủ bài của cậu chính là 100% giá trị tin cậy, nhưng cậu vốn chỉ có 85% giá trị tin cậy, trước đó còn cho Trác Phi Trì 10%, bây giờ chỉ còn 75%, thậm chí còn không đủ tư cách lên ngồi vào bàn chơi.
"Hệ thống, còn bao lâu nữa tôi mới tăng thêm 25% giá trị tin cậy nữa?" Mục Tư Thần hỏi.
【Người chơi không cần phải thất vọng, tốc độ tăng giá trị tin cậy của cậu rất nhanh, trước đây chỉ mất bốn ngày đã tăng 80%, hiện tại đang tăng đều đặn với tốc độ 20% mỗi ngày, chỉ cần 1.25 ngày là có thể tăng lên 100% rồi.】
Tốc độ thực sự rất nhanh, đáng tiếc là Mục Tư Thần chưa kịp yên tâm, hệ thống lại thông báo cho anh ta một chuyện khác.
【Đáng tiếc là bây giờ cậu đã đối mặt với bản thể của Khởi nguyên rồi.】
【Ngài dường như không định cho cậu thời gian đâu.】
【Để rời khỏi Giếng sâu Trốn tránh dường như phải đánh bại bản thể Khởi nguyên.】
【Cho dù Ngài có cho cậu thời gian 1.25 ngày, thì cơ thể của cậu ở vườn hoa Buông thả cũng đã bị ám sát rồi.】
【1.25 ngày sau, Đan Kỳ có lẽ cũng đã đổi tín ngưỡng luôn rồi? Hạ Phi và Trì Liên thì tôi nghĩ cậu cũng không cần quá lo lắng, Hạ Phi gặp nguy hiểm đe dọa đến tính mạng chắc chắn sẽ đổi tín ngưỡng, chuyện này cậu ta đã rất quen thuộc rồi. Trì Liên ý chí kiên định hơn, nhưng cô ấy và búp bê vải là cộng sinh, búp bê vải rất dễ bị Khởi nguyên ô nhiễm, búp bê vải bị ô nhiễm cô ấy cũng sẽ bị ô nhiễm.】
【Yên tâm đi, mọi người đều có tương lai mất đi Bản ngã.】
Mục Tư Thần: "..."
Hệ thống chỉ thiếu điều nói thẳng với cậu: "Ai mượn cậu không nghe kế hoạch của tôi, ai mượn cậu ngày nào cũng đọc Hạt giống tâm hồn, cậu cho quái vật cấp Thần ăn Hạt giống tâm hồn, cậu xem Ngài có chịu ăn không?"
Cậu có chút lo lắng, lén nhìn Trác Phi Trì, sợ rằng anh ta có thể nghe thấy cuộc đối thoại trong đầu của cậu với hệ thống, một khi Trác Phi Trì biết cậu đang cố gắng làm ra vẻ thì sẽ rất thảm cho xem.
Nhắc mới nhớ, tại sao nhất định cậu phải gặp Trác Phi Trì? Biết được bản chất của Trác Phi Trì thì có ích gì? Cuối cùng vẫn phải đánh một trận!
Gặp Trác Phi Trì như mong muốn, hiểu được tình hình của người này, nói một đống lời vô nghĩa, rồi lại quay về điểm xuất phát là phải chiến đấu.
Nếu theo kế hoạch của hệ thống, hiện tại ít nhất cậu có thể chiếm được vườn hoa Buông thả. Sau đó, nhân lúc Trác Hoài Sơ đang ngủ, tận dụng một ngày để chờ Giá trị tin cậy đầy đủ, sau đó đến Trận đấu đường cùng chiến đấu với Trác Hoài Sơ.
Khởi nguyên phân chia thành Trác Hoài Sơ và Trác Phi Trì, Trác Phi Trì ở trong Giếng sâu Trốn tránh mà cậu chưa chiếm lĩnh, giống như thư viện lúc trước bị ngăn cách ở một lĩnh vực khác, không thể can thiệp vào trận chiến bên này.
Trác Hoài Sơ bị chia làm một nửa, sức mạnh chắc chắn không bằng quái vật cấp Thần bình thường, cuốc chữ thập sau khi hấp thụ Cán cân tư duy biến thành vũ khí Tế nhật cấp, dư sức đối phó với Trác Hoài Sơ, cậu có tỷ lệ thắng rất cao.
Sau khi tiêu diệt Trác Hoài Sơ, cậu lại lợi dụng "Đào góc tường" để có được sức mạnh Khởi nguyên nghiền nát lĩnh vực bên ngoài Giếng sâu Trốn tránh, chiến đấu với Bản thể Khởi nguyên bên trong giếng, lúc này cậu sở hữu 100% giá trị tin cậy, một nửa sức mạnh của Khởi nguyên, không gian giấc mơ, Trăng non, cung chữ thập tiến hóa có cái tên rất dài, bản thể Khởi nguyên gần như không có cơ hội thắng.
Hệ thống quả thực đã sắp xếp cho cậu một con đường có tỷ lệ thắng cao nhất, có thể lấy yếu địch mạnh, đánh bại Khởi nguyên một cách hoàn mỹ, thu hồi thị trấn Khởi Nguyên.
Nhưng nửa đường cậu lại cứ nhất quyết phải trò chuyện với Trác Phi Trì, đánh thức bản thể Khởi nguyên trong Giếng sâu Trốn tránh, bỏ lại đồng đội ở vườn hoa buông thả đến Giếng sâu Trốn tránh, không có cuốc chữ thập, không có 100% Giá trị tin cậy, không chiếm được nửa lĩnh vực, trực tiếp đối mặt với Bản thể Khởi nguyên...
【Có thể nói là đã nỗ lực hết sức để tìm chết.】Hệ thống đánh giá hành vi của Mục Tư Thần.
Mục Tư Thần suy nghĩ, Trác Phi Trì vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cậu, không khỏi cười nói với cậu: "Biểu cảm của cậu thật phong phú."
"Rõ ràng như vậy sao?" Mục Tư Thần không khỏi đưa tay sờ mặt mình.
Cậu cảm thấy khả năng kiểm soát biểu cảm của mình vẫn rất mạnh, bạn cùng phòng luôn gọi cậu là đồ mặt lạnh, ở trường cũng là cấp bậc hot boy lạnh lùng đó.
"Không rõ ràng lắm, nhưng tôi rất nhạy cảm với cảm xúc của cậu. Kết hợp với cảm xúc và quan sát biểu cảm của cậu, là có thể nhận ra sự thay đổi nhỏ trong tâm trạng của cậu." Trác Phi Trì nói.
"Tại sao anh lại nhạy cảm với cảm xúc của tôi?" Mục Tư Thần nghi hoặc hỏi.
Trác Phi Trì đưa tay chạm vào giữa ấn đường của Mục Tư Thần, thong dong nói: "Ý thức của cậu ở trong cơ thể do sức mạnh của tôi tạo ra, có gì thay đổi mà tôi không biết sao?"
Mục Tư Thần: "..."
Được rồi, lại tăng thêm một điểm yếu, thân thể đang dùng là của người ta.
【Cho nên Hệ thống thật sự không tán thành việc người chơi và bản thể Khởi nguyên đối thoại, cũng không tán thành việc người chơi sớm tiếp xúc với Trụ thứ ba.】
Hệ thống sắp thở dài đến nơi rồi.
"Nhưng cậu vẫn đồng ý với tôi." Mục Tư Thần trong lòng nghĩ.
【Bởi vì con đường Hệ thống đưa ra, và con đường "Định số" sắp xếp cho cậu hoàn toàn giống nhau. Trong việc tính toán dữ liệu lớn, không ai có thể sánh bằng "Định số", hệ thống cũng chỉ có thể đưa ra kết quả tính toán giống Ngài. Ở cuối con đường này, chắc chắn cậu sẽ trở thành quân cờ của "Định số". Cho nên hệ thống nguyện đánh cược một lần, tin tưởng trực giác kỳ diệu của người chơi, để người chơi tiếp xúc với bản thể Khởi nguyên, hy vọng có được một con đường khác.】
"Chưa phải tuyệt vọng đâu nhỉ? Dù sao tôi vẫn còn sống." Trong lòng Mục Tư Thần nghĩ.
【Người chơi cố lên.】Hệ thống đưa ra phương án cuối cùng của nó - cổ vũ tinh thần cho Mục Tư Thần.
Mục Tư Thần đành phải cố gắng vực dậy tinh thần đối mặt với Trác Phi Trì.
Lúc này, cậu cảm thấy điểm sáng ở trên đầu rung nhẹ.
Dù sao Trác Phi Trì cũng không có ý định chiến đấu, Mục Tư Thần dứt khoát ngẩng đầu nhìn lên trên.
Cậu thấy có vẻ như có thứ gì đó rơi xuống.
"Đừng nhìn nữa, là đội tuần tra đến lấy dịch cơ thể của tôi." Trác Phi Trì nói với Mục Tư Thần.
"Loại bình xịt thần kỳ đó là... máu của anh?" Mục Tư Thần đổi cách mô tả.
"Máu không quan trọng như vậy, dù sao bản thể của tôi to lớn đến mức cậu không thể tưởng tượng nổi. Quái vật cấp Thần ban cho Thân cận và tín đồ một số sức mạnh và thần khí, ở bất kỳ thị trấn nhỏ nào cũng là chuyện bình thường." Trác Phi Trì nói, "Họ sử dụng công cụ đặc biệt, không cần phải trực tiếp chạm vào cơ thể của tôi, sẽ không giống như cậu đâu."
"Không, tôi không có ý đó." Mục Tư Thần thở dài, "Dịch cơ thể của anh... có thể khắc chế ô nhiễm của Khởi nguyên, anh không cảm thấy điều này rất mâu thuẫn sao?"
Trác Phi Trì nhìn Mục Tư Thần.
Mục Tư Thần nói: "Bình xịt thần kỳ này đã giúp tôi rất nhiều lần, đó cũng là lý do tôi đến gặp anh. Tôi nghĩ, anh cũng từng muốn ngăn chặn bản thân mình phải không? Nhân tính và thần tính không ngừng chiến đấu. Có lẽ anh biết mình không thể chiến thắng sự ô nhiễm của tính thần, nên mới chọn bước vào Giếng sâu Trốn tránh, ít nhất như vậy có thể giữ lại một chút nhân tính, không cần phải như những quái vật cấp Thần khác, bị bóp méo nhân tính."
Trác Phi Trì giơ tay lên, đặt lên giữa ấn đường của Mục Tư Thần, đầu ngón tay của anh ta mọc ra một bông hoa nhỏ màu vàng không rõ tên, nhẹ nhàng vuốt ve trán Mục Tư Thần.
"Cậu biết tại sao tôi tin lời của kẻ địch như cậu không?" Trác Phi Trì nói.
"Bởi vì tôi biết nói mấy câu chữa lành?" Mục Tư Thần nói, đây là điều hệ thống luôn chế giễu cậu, nhưng anh ta cảm thấy hạt giống tâm hồn cũng khá tốt, ít nhất có thể mang lại động lực để mọi người kiên trì.
Trác Phi Trì lắc đầu nói: "Thứ nhất, bởi vì cơ thể của cậu được tạo ra từ sức mạnh của tôi, tôi có thể đọc được sự dao động tinh thần của cậu, tôi biết mỗi lời cậu nói đều là chân thành.
Thứ hai, cậu đã nói những gì tôi muốn nghe. Con người chỉ có thể nghe những gì họ muốn nghe, lời của cậu nếu tôi không muốn nghe, dù cậu có nói hay đến đâu, tôi cũng chỉ cảm thấy chán ghét."
"Còn một điểm nữa," Mục Tư Thần bổ sung, "Bởi vì anh đã tiếp nhận sức mạnh bản ngã của tôi, có "bản ngã" mới có những điều muốn nghe, không có "bản ngã" thì ngay cả sở thích cũng không có."
"Đúng vậy." Trác Phi Trì thở dài, "Nếu tôi thực sự giống như câu chuyện tôi tự biên tự diễn, là đàn anh của cậu, từng làm việc với cậu trong cùng một công ty, có lẽ chúng ta sẽ trở thành bạn tốt."
"Có lẽ là vậy, dù sao chúng ta cũng rất có duyên." Mục Tư Thần cũng nói.
"Tiếc là bây giờ chúng ta là kẻ thù, rốt cuộc cùng cũng phải tranh đấu đến một mất một còn." Sắc mặt Trác Phi Trì trở nên nghiêm túc.
Mục Tư Thần cũng nắm chặt nắm đấm.
Cậu không biết mình có thủ đoạn chiến đấu nào có thể đánh bại Trác Phi Trì, hiện tại thứ có thể sử dụng, có lẽ chỉ có hạt giống bạch tuộc nhỏ trong ngực và đồ đằng bản ngã, có lẽ có thể lợi dụng sức hấp dẫn của hạt giống đối với "nảy sinh" để làm suy yếu Trác Phi Trì, sau đó dùng đồ đằng bản ngã chiếm lĩnh "trụ" này.
Khi cậu đang lên kế hoạch chiến đấu, thì nghe Trác Phi Trì nói: "Dù sao cũng chỉ có một ***."
"Anh nói gì?" Mục Tư Thần hỏi.
【Anh ta đang nói gì thế? Tại sao ba chữ đó hệ thống lại bị chặn?】Hệ thống cũng không khỏi hỏi.
"Cậu cũng bị chặn?" Mục Tư Thần trong lòng giật mình.
Trác Phi Trì rốt cuộc đã nói từ gì mà ba chữ đó bọn họ không được biết?
Từ trước đến nay, đều là hệ thống che chắn cho Mục Tư Thần, không cho cậu biết trước một số kiến thức. Nhưng lần này, ngay cả hệ thống cũng bị chặn, tại sao vậy?
"Cậu không biết chuyện này sao?" Trác Phi Trì kinh ngạc nhìn Mục Tư Thần, "Cậu không biết "Định số" tìm đến hai chúng ta, chính là bởi vì chúng ta là *******"
"Anh đừng nói nữa." Mục Tư Thần véo nhẹ tai mình, "Tôi nghe không được, lời của anh vào tai tôi chính là "Bíp —" "Bíp —" "Bíp —", tôi suýt nữa còn tưởng anh đang dùng từ ngữ gì bị cấm để mắng tôi."