Tranh Phong Lưu

Chương 16: Quân sư chơi hột le, Nhu Nhi phun âm tinh.



↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────

Sa y mỏng manh vừa rơi xuống đất, Cam Nhu lập tức bị Đường Nguyên Thanh kéo vào lòng hôn lên miệng nhỏ.

Tiếng rên yêu kiều mềm mại thoát ra giữa môi lưỡi quấn quýt, hệt như lửa cháy lan ra đồng cỏ, nháy mắt khiến Đường Nguyên Thanh bốc lên dục vọng.

Bàn tay khớp xương rõ ràng lướt qua trên người nàng, nơi hắn đi qua kích thích khiến nàng phải rùng mình. Cam Nhu rất nhanh đã bị hắn tra tấn mềm nhũn cả người, hai bầu vú bự run run dán trước ngực hắn, nhu tình như nước làm hắn phát cuồng. Hai viên núm vú cứng ngắc, cách lớp quần áo cọ xát, hô hấp Đường Nguyên Thanh theo đó bắt đầu trở nên thô nặng.

"Cơ thể Nhu Nhi đúng là bảo vật, chẳng lẽ nàng biết hôm qua ta nhịn thật vất vả cho nên hôm nay vội vã đến đây bồi thường?"

Cơ thể nổi lên từng trận ngứa ngáy, Cam Nhu đỏ mặt vặn vẹo, sau đó khi hắn cúi đầu liếm mút núm vú thì phát ra một tiếng ngâm khẽ. Đường Nguyên Thanh không ngẩng đầu lên cười hỏi: "Kêu quyến rũ như thế, núm vú bị ta hút sướng à?"

Cam Nhu khẽ gật đầu, "Vâng... A... Quân sư làm ta thoải mái quá..."

"Kêu quân sư nghe xa cách quá, về sau nàng cứ gọi ta Nguyên Thanh."

"Nguyên... Nguyên Thanh ca ca..." Cam Nhu đáp ứng một cách ngoan ngoãn, nàng lại ưỡn ngực đưa núm vú run rẩy kia đến bên miệng hắn, "Bên này cũng ngứa... Nguyên Thanh ca ca cũng ngậm bên này... A... mút nhẹ chút nha..."

"Cô nương ngốc, nhẹ có thể làm nàng thoải mái sao?"

Hắn chui đầu vào giữa ngực nàng, môi mỏng nhấm nháp núm vú nhỏ, sau đó dùng lưỡi trêu chọc liếm mút, mãi cho đến khi tiểu cô nương mới quen tình dục không thể kiềm chế được mà giương miệng nhỏ thở hổn hển rên rỉ.

Đường Nguyên Thanh trời sinh có gương mặt tuấn tú, khí chất lại hào hoa phong nhã, mỗi lần hắn nhìn nàng trong mắt dường như có ánh sao lập loè. Rõ ràng động tác dâm mĩ mắc cỡ như vậy, vào tay hắn lại trở nên phong lưu kiều diễm. Cam Nhu bị nam sắc quyến rũ, huyệt non đột nhiên ngứa ngáy không thể chịu nổi. Ngón tay Đường Nguyên Thanh đúng lúc xâm nhập vào giữa hai chân nàng, đầu ngón tay chọc vào khe thịt phía trước, tìm được hột le giấu kín trong đó không nhanh không chậm nhẹ nhàng xoa nắn.

Cảm giác tê ngứa giống như điện giật từ hột le xông thẳng lên đỉnh đầu, Cam Nhu phát ra tiếng rên rỉ vụn vỡ nhưng bị Đường Nguyên Thanh ngăn cản, "Không được che, mở rộng chân để ta nhìn tiểu âm hộ của Nhu Nhi nào."

"Nguyên thanh ca ca... xin chàng đừng nói nữa... thật sự mắc cỡ lắm..."

"Hôm qua để cho nhiều nam nhân xem như vậy còn xấu hổ cái gì!" Đường Nguyên Thanh một lần lại một lần xoa ấn tiểu hạch để nàng mau chóng cảm nhận được khoái cảm, huyệt non cũng bắt đầu mấp máy kịch liệt. Thế nhưng hắn cảm thấy vẫn chưa đủ, cười tủm tỉm nói ra những lời mắc cỡ hơn nữa: "Những tiểu tử trong doanh đều bị nàng mê hoặc đến điên rồi, vây quanh nàng vừa sờ vừa liếm, đừng nói cặp vú bự này, ngay cả tiểu âm hộ cũng bị bọn họ liếm sưng, nàng khi đó kêu rên thật dâm đãng, sao chỉ xấu hổ với mỗi mình ta?"

Câu này của hắn làm nàng nhớ lại hồi ức mê người ngày hôm qua, Cam Nhu xấu hổ che mặt, "Ta cũng không biết khi đó bị làm sao nữa... xin chàng đừng... A... đừng ấn nơi đó..."

"Nơi đó là nơi nào?"

"Là hột le... Ưm a... Nguyên Thanh ca ca... đừng xoa hột le mà..."

"Ngày hôm qua lúc những tiểu tử đó mút liếm tiểu âm hộ sao không thấy nàng xấu hổ? Vật nhỏ bất công này, nàng nói rõ cho ta, nếu không ta sẽ khiến nàng tiết đến không còn sức lực để đi ra ngoài."

Đường Nguyên Thanh dùng hai ngón tay nhéo hột le sau đó vân vê xoay tròn, hột le cứng ngắc bị hắn ức hiếp ngã trái ngã phải nhưng vẫn không chịu quay về ẩn vào trong hoa môi, côn thịt thô dài cũng dựng đứng đánh bạch bạch lên mông nàng.

"Tiểu tao hạch đã cứng ngắc như này, chỉ sợ không bao lâu sau sẽ tiết ra đi? Nhu Nhi nếu còn bất công như vậy, ca ca sẽ trừng phạt nàng." Đường Nguyên Thanh làm bộ làm tịch hù dọa, "Hay là trước tiên chơi sưng hột le của nàng, sau đó để nàng dùng tiểu âm hộ nuốt dương vật ta đi đến giáo trường xem bọn họ thao luyện."

Tiểu huyệt non mềm đột nhiên căng chặt, kẹp lấy ngón tay của Đường Nguyên Thanh, "Đừng mà... Nguyên thanh ca ca... đừng làm vậy..."

"Nàng tới giáo trường thì khác nào dê vào miệng cọp, bọn họ mỗi người đều như lang tựa hổ, dương vật vừa thô vừa dài, một người thôi cũng đủ thao Nhu Nhi hôn mê, nếu nhiều người lên cùng lúc..."

Tưởng tưởng đến ngày hôm qua trong lúc mê mang, những con quái vật to lớn đó đều cắm vào thân thể nàng, Cam Nhu đã sợ run lên. Tiểu âm hộ mẫn cảm dù không bị trêu đùa nhưng lại run run giống như bị người ta ức hiếp, khoái cảm câu hồn nhiếp phách đột nhiên thổi quét toàn thân khiến nàng trực tiếp phun ra một dòng âm tinh.

"A... A... Không được... ta tới... Ca ca thao ta đi... không cần đưa ta tới đó..."