*Hai Tuần Sau - Ngày Đám Cưới Diễn Ra*
Bữa tiệc được diễn ra tại một nhà hàng 5 sao lớn, với khá nhiều gia tộc có tiếng được mời đến dự. Hiện tại người nhà Nhược Gia đang bận rộn chào khách. Y Nguyệt vận chiếc váy trắng, do chính tay Nguyệt Hạ chọn. Ở phòng thay đồ, trang điểm.
Tuy không có hạt đính đầy trên váy, nhưng cũng bộ váy lại hoàn toàn hợp với Y Nguyệt, đơn giản không cầu kỳ. Cùng tông trang điểm nhẹ, lại giúp Y Nguyệt mang nét đẹp dịu dàng, đơn thuần. Vân Thần thì mặc vest trắng, mỉm cười trước mẹ mình.
- Mẹ đẹp quá. Tiểu Thần với mẹ chung màu này.
Y Nguyệt mỉm cười nói.
- Vì đám cưới nên khách rất đông, Tiểu Thần không được chạy lung tung đâu đấy.
Vân Thần gật đầu.
- Vâng.
Vân Trạch mở cửa phòng đi vào, anh vận bộ vest đen bên ngực trái còn cài bông hoa hồng. Mái tóc đen được vuốt lên nhìn trông lịch lãm hơn, Y Nguyệt đi đến giúp anh chỉnh cà vạt lại rồi cười nhẹ.
- Anh đẹp lắm.
Vân Trạch lúc đi vào cũng bị ngất ngây bởi chiếc váy cùng vẻ đẹp của cô. Anh hơi đỏ mặt nói.
- Cô...cô cũng vậy.
Y Nguyệt cúi xuống nói.
- Mình đi thôi, Tiểu Thần.
Rồi cô không nói thêm gì nữa, cùng nắm tay Tiểu Thần đi ra ngoài phụ giúp đón khách. Nguyệt Hạ cũng từ trong phòng thay đồ riêng đi ra.
Mái tóc đen được cô xoã dài sau lưng, ở được gắn cái nơ như hình trên. Tiểu Thần mắt lấp lánh nhìn cô.
- Oa, cô Hạ xinh quá.
Nguyệt Hạ cười nói.
- Xinh như thế nào ?
Tiểu Thần nói.
- Rất rất rất xinh luôn ạ.
Nguyệt Hạ chọt má thằng bé nói.
- Miệng ngọt lắm.
Y Nguyệt nhìn cô, rồi cười nói.
- Thấy tâm trạng em ổn, chị thấy yên tâm rồi.
Nguyệt Hạ cười trừ.
- Vâng.
Rồi cô nói tiếp.
- Chúng ta đi thôi.
Cả hai cùng nhau đi ra tới sảnh tiếp khách, Y Nguyệt để Tiểu Thần ngồi vào bàn đặt thùng tiền, Tiểu Thần ngoan ngoãn ngồi bên cạnh mẹ mình. Ngữ Yên vận chiếc váy đuôi cá ôm người.
Cùng cánh tay phồng, giúp bà trở nên trẻ hơn nhiều so với tuổi của mình. Bà đưa danh sách cho cô.
- Con kiểm tra bên trong giúp mẹ.
Cô nhận lấy, đi vào trong phòng tiệc lớn, màu đám cưới đang trang trí những bông hoa hồng xinh xắn. Cô nâng mắt đếm số lượng rồi bắt đầu lật danh sách xem xét lại một lượt. Cô gạt gù đã đủ, nhìn qua phía kia Bạch Liên đang ngượng ngùng leo đẽo theo anh ba cô. Váy của cô ta.
Vân Lang cùng các chú phụ mẹ cô tiếp khách. Vân Trạch và Nhạc Hoa ở bên cạnh chụp hình với khách. Cô thầm nghĩ.
- Váy cưới có hơi lớn nhỉ.
Váy cưới của Nhạc Hoa.
Ở ngoài, gia tộc Hắc Gia, Vương Gia đã đến. Từ Hy cùng Đình Mặc vui vẻ đi đến với cô. Từ Hy cầm váy xoay một vòng nhìn cô cười tươi.
- Hạ Hạ, tớ xinh không.
Nguyệt Hạ gật đầu cười.
- Đương nhiên là rất xinh rồi.
Đình Mặc diện vest đen bên người. Ba mẹ của Từ Hy cùng Đình Mặc đi đến, Nguyệt Hạ quay sang cúi chào nói.
- Cháu chào cô chú. Thật tốt vì cô chú có thể tạm gác công việc bận rộn để đến chúc mừng cùng nhà cháu.
Khả Vi mỉm cười dịu dàng, tay bà khoác lấy khuỷu tay Hắc Sát.
- Cô cũng rất nôn nóng được dự đám cưới của Vân Hạ hơn.
Cô cũng chỉ cười đáp lễ, Hắc Sát nhìn cô nói.
- Đúng là y hệt như ba của cháu. Một nét khác cũng chẳng có.
Nguyệt Hạ cười nhẹ, rồi 2 vợ chồng Hắc Gia về chỗ, Hắc Mộc Vu diện vest đen theo sau ba mẹ mình, một câu cũng chẳng thốt ra. Từ Hy đứng cạnh cô nói.
- Anh ấy, có lẽ vì đau lòng quá nên mới vậy.
Nguyệt Hạ lắc đầu.
- Không sao.
Mẹ của Đình Mặc - Hiên Huyên nay vì đám cưới của anh cả cô nên mới bay từ nước ngoài về dự. Bà mỉm cười chào.
- Tiểu Hạ.
Nguyệt Hạ cười nói.
- Cô mới về ạ.
Hiên Huyên gật đầu.
- Ừm, ta đã nghe việc xảy ra giữa Đình Mặc và chú ba của cháu.
Nguyệt Hạ nghe vậy, chỉ đành cười trừ.
- Là do cháu sơ sót. Xin lỗi cô.
Hiên Huyên lắc đầu.
- Cô không trách cháu, thằng bé này tự lập quen rồi. Nó quen ai, yêu ai, ta đều ủng hộ. Miễn là nó hạnh phúc là được rồi.
Nguyệt Hạ gật đầu mỉm cười. Đình Mặc cùng mẹ về chỗ ngồi trước, Từ Hy cũng theo đó trở về chỗ mình luôn. Sau người của Huỳnh Gia đến, cô đưa hai ông bà vào chỗ ngồi, Huỳnh Y Vũ diện vest xanh đen lúc này mới cất lời.
- Về sau này, nhờ cô chăm sóc Y Nguyệt và Tiểu Thần.
Nguyệt Hạ khoanh tay nhìn anh.
- Việc này anh đã nhắc tôi nhiều lần rồi đấy.
Y Vũ cười nói.
- Tôi lo nên nhắc lại thôi. Nhưng mà, cô hôm nay đẹp lắm.
Nguyệt Hạ cười nói.
- Tôi nên vui hay nên buồn vì lời khen của anh đây.
Y Vũ không nói gì chỉ cười rồi ngồi xuống ghế. Nguyệt Hạ đi ra phía cửa phụ việc đón khách, Lam Phong nhìn thấy cô cùng Y Vũ nói chuyện mà lại cười với nhau trong lòng anh có chút đố kị. Sau lại đến bạn bè của Y Nguyệt, rồi đến gia tộc Cố Gia đi đến. Cô gái mái tóc nâu được búi gọn, diện váy ôm trắng mỉm cười tranh nhã đi đến đối diện cô.
- Chào em,Vân Hạ.
Nguyệt Hạ mỉm cười đáp lễ.
- Chị Tịnh Sa, chị về từ hồi nào. Còn bác Sở đâu ạ. Không về cùng chị à.
Cố Tịnh Sa - chị gái của Cố Tịnh Hải, Tịnh Sa cười nói.
- Ông ấy bị vướng chút việc, nên không thể đi được. Sẵn tiện, chị có công việc cần làm nên về nước luôn. Khi giải quyết xong, chị mới về đó được.
Nguyệt Hạ nói.
- Chị vất vả rồi.
Tịnh Sa nhìn ra phía Vân Lang, rồi thở dài nói.
- Thật là, vẫn giữ khoảng cách như vậy.
Cô chỉ mỉm cười, rồi giúp Tịnh Sa về chỗ ngồi của mình. Tịnh Hải vẫn như cũ, diện vest rồi ngẩn ngơ nhìn cô. Đến khi Tịnh Sa gọi thì anh mới hồi hồn được, Tịnh Sa nhìn anh nói.
- Em đấy, thích thì phải nói. Không nói thì không kịp đâu.
Tịnh Hải thở dài hụt hẫng.
- Em đã chậm mất rồi còn đâu.