Trao Quyền Duy Nhất

Chương 117



"Khó hơn cả tưởng tượng của tôi."

Trong khoảnh khắc hai bên cùng xuống mic, người kia lưu lại câu này, hơn nữa con quay lại chất giọng tươi vui hớn hở. Tề Tĩnh không lên tiếng, một lòng chờ tổng điểm của giám khảo và kết quả vote của thính giả.

Nếu như người này cố ý phát huy kém ở vòng loại, tới vòng chung kết mới dốc hết sức, tất nhiên mọi người sẽ phải nhìn cậu ta với ánh mắt khác xưa.

Lợi dụng hiệu ứng tương phản sao?

Không thể không nói đây là hành vi gian lận điển hình.

Nhưng không phải ai cũng có thể làm ra được hiệu ứng tương phản, cần phải có thực lực và sự tự tin tuyệt đối.

"Tôi không muốn thua đâu..."

Tề Tĩnh lẩm bẩm.

Đối phương là bạn hợp tác, cũng là đối thủ. Anh không muốn bị đánh bại chỉ vì "cảm giác tương phản", như vậy còn khó chịu hơn thua một cách đường đường chính chính.

May mà Trường Cung biến mất trong hai vòng đầu loại cuối cùng cũng trở về, ban giám khảo lại là ba người. Chí ít ở phương diện công bằng, ba người này đều không có vấn đề gì. Nhưng... liệu người nghe có xuất phát từ tâm lí hiếu kì mà cố tình bỏ phiếu cho đối thủ của anh hay không?

"Ting". Tỉ số cuối cùng cũng được công bố.

Tề Tĩnh hít sâu một hơi, chậm rãi ngẩng đầu chăm chú nhìn màn hình.

Điểm phối hợp: 4.0, 3.5. Điểm trung bình 3.75 điểm

Thời gian sử dụng: 60 giây = 0.6 điểm

Tỷ lệ bỏ phiếu: 86.2% = 0.862 điểm

———————————-

Tổng điểm nhóm: 3.75 + 0.6 + 0.862 = 5.212 điểm

Điểm cá nhân – "Chẳng hỏi ngày về"

Chất giọng: 4.0, 3.5. Điểm trung bình 3.75 điểm

Phát âm: 4.0, 4.0. Điểm trung bình 4.0 điểm

Kỹ năng cơ bản: 4.0, 4.0. Điểm trung bình 4.0 điểm

Sức hấp dẫn: 4.5, 4.0. Điểm trung bình 4.25 điểm

———————————-

Tổng điểm trung bình: 3.75 + 4.0 + 4.0 + 4.25 = 16.0 điểm

Tỷ lệ bỏ phiếu: 77.4% = 0.774 điểm

Tổng điểm: 16.0 + 0.774 + 5.212 = 21.986 điểm

Điểm cá nhân – "Mãi mãi là bao xa"

Chất giọng: 4.0, 3.5. Điểm trung bình 3.75 điểm

Phát âm: 4.0, 3.5. Điểm trung bình 3.75 điểm

Kỹ năng cơ bản: 4.0, 3.5. Điểm trung bình 3.75 điểm

Sức hấp dẫn: 4.5, 4.0. Điểm trung bình 4.25 điểm

———————————-

Tổng điểm trung bình: 3.75 + 3.75 + 3.75 + 4.25 = 15.5 điểm

Tỷ lệ bỏ phiếu: 81.7% = 0.817 điểm

Tổng điểm: 15.5 + 0.817 + 5.212 = 21.529 điểm

Chênh lệch 0.5 điểm nho nhỏ...

"Phù..."

Tề Tĩnh thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ thật nguy hiểm.

Tỷ lệ bỏ phiếu của đối phương quả nhiên cao hơn như anh dự đoán, mà tổng điểm nhóm giống nhau, tổng điểm của Trường Cung cũng bằng nhau, đối thủ chỉ thua anh ở điểm cá nhân do Bồ Ngọc Chi chấm.

Đối với kết quả này, Mãi mãi là bao xa dùng những icon tuyệt đối không phù hợp với chất giọng của cậu ấy để bày tỏ sự thương tâm.

Mãi mãi là bao xa: ┭┮﹏┭┮Hu hu hu... Quả nhiên vẫn thua...

Người nghe 1: Phụt ha ha ha ha, xin lỗi, tôi đã cố gắng bỏ phiếu cho cậu (tuy rằng tôi cũng bỏ phiếu cho Ngày về)

Người nghe 2: (* 艹 "*) Thật ra tôi muốn xem thử Ngày về thua thì sẽ ra sao...

Người nghe 3: (* 艹 "*) Thật ra tôi cũng vậy (Ngày về đại nhân đừng đánh tôi~)

Người nghe 4: (* 艹 "*) Giống như hai lầu trên.

Người nghe 5: (* 艹 "*) Xếp hàng bày tỏ muốn biết yêu cầu của bạn trẻ Mãi mãi là gì~ Mau nói đi, dù sao cũng không thực hiện được, nói ra cũng không sao mà... (nè nè)

Người nghe 6: Phụt, lầu trên thật xấu xa. Chỉ có mình tôi không muốn để cho Mãi mãi là bao xa thực hiện được hay sao? Tôi luôn cảm thấy vòng loại không dốc sức, trận chung kết lại phát huy thực lực, có vẻ như có mưu đồ gây rối. Tôi muốn bảo vệ quyền lợi của Chẳng hỏi ngày về!! (ưỡn ngực)

...

...

Sau khi biết được điểm số, Tề Tĩnh hơi yên lòng. Nhưng nhìn thấy những người đang mắng mỏ, anh lại hơi mềm lòng. Thói quen làm người tốt bụng lại quậy phá.

Nếu không phải yêu cầu gì quá hoang đường, thật ra đồng ý với cậu ta cũng không sao mà.

Vì vậy anh âm thầm mở cửa sổ chat riêng.

Bạn nói với Mãi mãi là bao xa: Cậu cố ý hả?

Mãi mãi là bao xa nói với bạn: Hả?

Bạn nói với Mãi mãi là bao xa: Đấu vòng loại. Lúc đó cậu cố ý không dùng thực lực thật sự đúng không? Nghe nói cậu xếp thứ mười trong vòng loại.

Tề Tĩnh nói thẳng vào vấn đề, nhưng đối phương lại lăn lộn thề thốt phủ nhận.

Mãi mãi là bao xa nói với bạn: Hu hu không phải đâu!! Chẳng qua em thuộc kiểu "bị dụ dỗ" mà thôi.

Bạn nói với Mãi mãi là bao xa: Dụ... (dụ thụ?)

Mãi mãi là bao xa nói với bạn: Phụt, không phải dụ thụ mà là dụ dỗ. Tức là kiểu người khi đối kịch mới có thể phát huy năng lực, còn khi phối một mình thì không thể nhập vai được.

"Ồ?" Tề Tĩnh nhíu mày. Trước đây khi phối kịch, anh thường nghe nói có những CV không thích ứng được với việc đối kịch trực tiếp tại hiện trường, không thế nào phối âm được. Không ngờ bây giờ lại gặp trường hợp ngược lại. "Nếu thật sự là như vậy... thì ngại quá."

Bản thân anh là người phối một mình cũng được, đối kịch cũng được, cũng có thể coi như thuộc loại CV dễ bị dẫn dắt nhập vai, vì vậy anh có thể thông cảm được.

Vừa thông cảm, anh còn có chút đồng tình với đối phương...

Bất kể võng phối hay phối âm thương mại, ai cũng sẽ dần dần từ bỏ thói quen đối kịch một – một, đa phần đều xử lí một mình. Mãi mãi là bao xa bị hạn chế quá lớn.

Nghĩ vậy, Tề Tĩnh nhịn không được gõ một câu gửi qua: Được rồi, nói cho tôi biết cậu muốn cái gì, tôi có thể cân nhắc.

Lời này vừa nói ra, Mãi mãi là bao xa lập tức gửi một chuỗi icon "~(≧▽≦)/~", trông có vẻ vô cùng mừng rỡ.

Mãi mãi là bao xa nói với bạn: Thật sao? Thật sao? Thật sao??? Ngày về đại nhân, anh quả nhiên là người cực kì tốt bụng!!!

Bạn nói với Mãi mãi là bao xa:... (Tôi tự nhiên thấy hối hận = =)

Mãi mãi là bao xa nói với bạn: ┭┮﹏┭┮ Đừng mà~ Đừng như vậy mà~ Em thật sự rất muốn có được thứ này!! Van xin anh đấy!!

Bạn nói với Mãi mãi là bao xa:... Vậy cậu nói đi.

Mãi mãi là bao xa nói với bạn: (////// 艹 //////)Em... Em... Em muốn cầu Ngày về đại nhân giả mạo "Khoái mã khinh cầu" một lần, có được không?

...

...

... Cái gì?

Tề Tĩnh nhất thời trượt tay, suýt chút nữa lách cách gõ ra mấy từ "Xin lỗi, tôi không muốn bị đùa giỡn" gửi sang. Sau đó suy nghĩ lại một chút, anh vẫn yên lặng xóa đi, không nỡ lòng phát hủy hình tượng cao thượng của mình trong lòng đối phương. Cuộc sống ngoài đời đã rất khó khăn rồi, vẫn nên giữ gìn những hiểu lầm tốt đẹp trên mạng thì hơn.

Chat tới lúc này, anh quyết định đổi sang hình thức chat voice, vì tốc độ đánh chữ không thể nào theo kịp tốc độ phát triển của sự việc.

"Khoái mã khinh cầu? Ý cậu là bị đại thần Khoái má khinh cầu đã lui giới ấy hả?"

"Đúng rồi, đúng rồi!"

"Hóa ra cậu là fan của anh ta..." Chẳng trách lại yêu thích chất giọng của anh tới vậy...

"Ừa~" Mãi mãi là bao xa dùng chất giọng nam trung niên của mình hưng phấn nói giống như một thiếu nữ đỏ mặt thẹn thùng, "Em là fan cuồng của Khinh Cầu đại nhân! Anh và anh ấy rất giống nhau, đều thuộc loại giọng công tử hoa lệ... À, không đúng, rất đáng yêu!"

Tề Tĩnh cảm thấy huyệt thái dương bắt đầu nhức nhối.

Mãi mãi là bao xa tiếp tục liến thoắng không ngừng: "Khinh cầu đại nhân đã lui giới nhiều năm, không thể tìm được. Em rất buồn, luôn tìm kiếm những giọng nói gần giống anh ấy, vì vậy khi nghe được tác phẩm của anh, em rất kích động! Cầu Ngày về đại nhân ghi âm cho em một đoạn, em van anh đấy!"

Quả nhiên là muốn cầu ghi âm. Fan hâm mộ thường xuyên xin CV thứ này.

"Cậu có thể đảm bảo tuyệt đối không phát tán ra ngoài chứ?"

"Tuyệt đối không phát tán ra ngoài!"

"Được rồi, cậu chờ một chút... Tôi đi hỏi ý kiến của một người. Có được hay không cần phải nghe theo ý kiến của cậu ấy."

Mãi mãi là bao xa ngây thơ đồng ý, hiển nhiên không biết "cậu ấy" mà Tề Tĩnh nhắc tới là ai.

Tề Tĩnh không nói không rằng mở cửa sổ gõ vào khung tìm kiếm ID, tạm thời đóng khung chat hiện tại, mở cái mới.

Bạn nói với Bún qua cầu: Chào buổi tối

Bún qua cầu nói với bạn: Chào buổi tối, Ngày Về. Vừa rồi nghe màn diễn của anh, thế nào, có chuyện gì thế?

Bạn nói với Bún qua cầu:... Tôi muốn mượn bạn trai của cậu dùng một lát.

Bún qua cầu nói với bạn:............................

Một chuỗi lặng câm của Bún qua cầu khiến Tề Tĩnh bật cười. Anh vừa cười vừa mởi chat voice, giải thích sự thật với cậu.

Sau khi nghe xong, Bún qua cầu không quá bất ngờ, rất bình tĩnh đáp: "Một thí sinh rất nỗ lực, ghi âm mấy câu cổ vũ cho cậu ấy cũng không sao."

Tề Tĩnh hiếu kì hỏi: "Chẳng phải người kia chưa từng ghi âm cho cậu sao? Nói là muốn gì cũng phải mặt đối mặt nói trực tiếp mới được?"

Bún qua cầu cười nhếch mép, "hừ" một tiếng: "Chẳng qua anh ta chỉ mượn cớ để tới gặp tôi mà thôi."

Tề Tĩnh ngẩn người, sau khi kịp phản ứng mới nhẹ nhàng hắng giọng.

Bún kun, đừng đột nhiên nói như vậy chứ...

Mãi mãi là bao xa vẫn ở chỗ cũ mong ngóng chờ đợi. Tề Tĩnh quay lại nhắn tin cho cậu, hỏi xem muốn ghi âm những câu gì, rồi lập tức biến mất luôn, không nói nửa lời thừa thãi.

Lần thứ hai anh quay lại ngắn hơn lần đầu tiên, chỉ mất ba phút.

Sau ba phút, Tề Tĩnh gửi cho cậu một file Mp3, lịch sự cười nói: "Ghi âm xong rồi, tôi đã cố gắng hết sức để bắt chước. Cậu thử nghe xem có giống không?"

Mãi mãi là bao xa liên tục cảm ơn, sau đó bỏ dở khung chat một lúc, chắc là chạy đi nghe.

Tề Tĩnh giữ nguyên nụ cười, chờ đợi phản ứng của cậu.

Quả nhiên, lúc trở lại, giọng cậu run rẩy, quả thật có thể dùng bốn từ "gào khóc la hét" để hình dung: "A a a a a a, Ngày về đại nhân! Ngày về đại nhân! Quả thật rất giống, cực kì giống! Chẳng khác nào đích thân Khinh Cầu đại nhân ghi âm!"

Tề Tĩnh híp mắt cười, bổ sung một câu trong lòng: Đâu phải là giống, thật sự là đích thân Khinh Cừu đại nhân nhà cậu ghi âm mà.

"Bắt chước có giống không?"

"Vâng, vâng, vâng! Anh quá giỏi!"

Thật là một người dễ bị lừa...

Lúc này, Mãi mãi là bao xa nói một câu anh hoàn toàn không ngờ được: "Thế này thì sang năm thi đại học, em nhất định sẽ đạt điểm cao! Cảm ơn Ngày về đại nhân!"

Chờ chút...

"Đại... Đại học?" Tề Tĩnh hít sâu một hơi, "Cậu bao nhiêu tuổi?"

"Em mười bảy tuổi."

Câu này dùng giọng nam trung niên để nói ra, nhất thời khiến Tề Tĩnh cảm thấy thế giới quan vỡ nát.

Có lẽ đối phương cũng đoán được phản ứng của anh, ai oán buồn rầu nói: "Em biết giọng em nghe rất già. Nhưng lúc em dậy thì đã bị vỡ giọng thành ra thế này, bình thường luôn bị các chuẩn bị gọi tới phối vai cha, vai chú... Em cũng rất bất đắc dĩ..."

Bạn nhỏ... cậu vất vả rồi.

Nhưng mà cái này cũng rất thường thấy.

Trong giới võng phối, có những người thật sự mang giọng nói không phù hợp với tuổi tác, giọng nam trung niên là một trong số đó, kể cả Thẩm Nhạn, người được xưng giọng "ông nội vạn năm" cũng vậy.

Còn cả Bún qua cầu nữa...

Tề Tĩnh quả thật giật mình trước độ tuổi thật của Mãi mãi là bao xa, lúc này trên khung chat đang bình luận về chất giọng "trẻ trung" của Bún qua cầu. Thay vì nói là bình luận, phải nói là họ đang tranh luận, hai bên sặc mùi thuốc súng, rất căng thẳng.

Nguyên nhân là nhóm thi đấu thứ 20 bắt đầu, cũng diễn vai "Phương Di Thanh" và "Diêm Bất Lưu".

Thí sinh tham gia gồm có "Bún qua cầu" vs. "Tiếng pháo vang trời".

Người nghe 1: °. °(((p(≧ 口 ≦)q)))°. ° Hú hú~ Bún qua cầu! Bún nhà chúng ta xuất hiện rồi!

Người nghe 2: °. °(((p(≧ 口 ≦)q)))°. ° Thật căng thẳng! Bún cố gắng lên! Chị sẽ bỏ phiếu cho tất cả các màn diễn của em!! Bún giỏi nhất!!

Người nghe 3: Đấu với ai không đấu lại đi đấu với Bún qua cầu? Cậu ta quá non, sẽ liên lụy tới điểm nhóm của Pháo Pháo.

Người nghe 4: Lầu trên đừng có khinh! Bún cũng có giọng thanh niên nhé! (╯-_-)╯╧╧

Người nghe 5: Giọng thanh niên thì sao, tuổi vẫn quá nhỏ, hoàn toàn không có cảm giác từng trải như trong nguyên tác, không đủ phong độ. Đừng bảo là tôi chưa nghe đã nói bừa. Tôi đã nghe vòng đấu loại "Phương Di Thanh", cảm giác lạnh lùng diễn rất tốt, nhưng bởi vì không phải màn kịch kịch tính nên không nghe thấy khuyết điểm. Trận chung kết là cảnh đối kháng. Chú Pháo nhà chúng tôi sẽ thuận buồm xuôi gió, còn Bún nhà các cô thì sao? *ngoáy mũi*

Người nghe 6: Cho tới giờ Bún qua cầu luôn diễn các vai thiếu niên ngây thơ, có lẽ tuổi tác ngoài đời cũng không lớn lắm. Chất giọng có thể làm giả, nhưng phong cách thì không thể mạnh mẽ lên được. (tôi không phải fan của ai, đừng chụp mũ)

...

...

"Bị nghi ngờ cũng không có gì kỳ quái..." Tề Tĩnh chậm rãi lắc đầu trước màn hình.

Anh đã nghe kịch của Bún qua cầu, đều cùng một kiểu nhân vật, chính là loại "thiếu niên ngây thơ" mà người ta đang nhắc tới. Cho dù dùng giọng thanh niên, cũng chỉ toàn những vai người đẹp ốm yếu hoặc thư sinh hào hoa phong nhã, chỉ khoảng hai mươi tới hai mươi bốn, hai mươi lăm tuổi, không có vai già hơn.

Nhân vật "Phương Di Thanh" trong nguyên tác hai mươi bảy tuổi, đối với Bún qua cầu mà nói thì hơi khó khăn.

Fan của Tiếng pháo vang trời nói cũng có lý, một màn đối thoại bình thường không thể hiện được điều gì, nhưng tới lúc cần phải phát huy tối đa tính cách nhân vật, chất giọng quá trẻ sẽ trở thành khuyết điểm.

Hồi Bươm Bươm Ngọc cố ý gây xích mích giữa họ, để hiểu được tính cách của Bún qua cầu, Tề Tĩnh đã từng xem weibo của cậu, cũng từng nghe thử ghi âm trên YY của cậu, muốn biết cậu thường nói gì với các fan hâm mộ, liệu có cùng một loại người với Đồng Tước Đài hay không?

Kết quả là anh vừa nghe đã ngẩn người.

"Cáo nhỏ rúc trong lòng mẹ, vừa đi vừa chớp đôi mắt to tròn, đánh giá xung quanh. Không lâu sau, phía trước xuất hiện một tia sáng. Cáo nhỏ nhìn thấy, nói rằng: "Mẹ ơi, ngôi sao rơi xuống đằng kia, đúng không?"

Thanh âm mềm mại, dịu dàng hơn cả khi phối kịch, dùng giọng điệu bình thản, yên ổn, chậm rãi đọc truyện cổ tích.

Có đoạn độc thoại, cũng có đoạn đối thoại, cậu sẽ tự đổi thay đổi cách biểu diễn.

Ví dụ như lúc cáo nhỏ nói chuyện với mẹ, giọng của Bún qua cầu đột nhiên thánh thót hơn, trong sáng như trẻ con, vô cùng ngây thơ, đáng yêu.

Ngay lúc đó, Tề Tĩnh chỉ có một suy nghĩ.

Đó chính là... Không ngờ Bún qua cầu kể chuyện cổ tích trong YY!! Cậu ấy, một người lạnh nhạt, lí trí như vậy trên weibo, lại dùng chất giọng dịu dàng này để kể chuyện cổ tích!!

Hơn nữa, Ninh Tiêu Tiêu tiết lộ với anh, bình thường Bún qua cầu lên YY chưa bao giờ nhắc tới chuyện ngoài đời, không nhắc tới scandal trên mạng, không tổ chức ca hội, không làm phỏng vấn, cũng không tham gia bất cứ hoạt động nào... Cậu chỉ kể chuyện, hơn nữa toàn kể chuyện cổ tích trong sáng.

Đa phần các fan hâm mộ của Bún qua cầu đều là những cô gái trẻ, nghe cậu kể như vậy còn thấy rất đáng yêu.

Chỉ có mình Tề Tĩnh không biết phải dùng vẻ mặt gì để đối mặt.

Mỗi ngày đều kể chuyện như vậy, giới võng phối gán cho Bún qua cầu hình tượng "thiếu niên điềm đạm, đáng yêu, ngây thơ, trong sáng" cũng là bình thường...

Phải hợp tác với một người có hình tượng như vậy, Tiếng pháo vang trời rất tức giận.

Mặc dù bên ngoài hắn vẫn giả vờ giả vịt tươi cười: "Thí sinh xếp hạng ba trong vòng đấu loại, mong rằng cậu có năng lực xứng đáng với vị trí đó."

Bún qua cầu không nói gì.

Mấy câu này đang ám chỉ Bún qua cầu đạt hạng ba hoàn toàn nhờ vào tỷ lệ phiếu bầu của fan, không có thực lực.

Tiếng pháo bang trời xếp hạng nhất trong vòng loại "Diêm Bất Lưu", lúc được xếp đội với người đứng hạng ba "Phương Di Thanh", hắn đã lén mừng thầm. Nhưng vừa nhìn thấy ID Bún qua cầu, hắn không mừng nổi nữa. Danh tiếng của Bún qua cầu trong giới võng phối rất cao, chủ yếu bởi vì cậu ta là CP của Đồng Tước Đài, cũng bởi vì cậu ta là "giọng thụ khiến người ta yêu thương".

Tiếng pháo vang trời và Đồng Tước Đài luôn luôn không hợp nhau.

Tiếng pháo vang trời ghét gay, đặc biệt đám bóng lộ.

Đương nhiên, Tiếng pháo vang trời cho rằng Bún qua cầu sẽ làm liên lụy tới hắn, vì vậy vừa lên mic đã mỉa mai người ta.

Hắn nói xong, đối phương không trả lời, hắn càng đắc ý hơn, không kiềm chế được mà nói thêm câu tiếp theo: "Đừng vì được đối kịch với đàn ông mà bám riết không tha, biến thành cô vợ nhỏ."

Những lời này rõ ràng đang đả kích xu hướng tình dục của người khác.

Người hâm mộ còn chưa kịp giận dữ, Bún qua cầu nãy giờ im lặng đột nhiên lạnh lùng mở miệng đáp lễ: "Yên tâm, giọng của anh còn kém xa tiêu chuẩn chọn bạn trai của tôi."

"Phụt..."

Là một trong số những người phù hợp tiêu chuẩn chọn bạn trai của Bún qua cầu, Tề Tĩnh bật cười.