Triệu Hoán Thần Binh

Chương 261: Khống bàn quyết



Lều vải lớn nhất kia chính là của giáo quan, Vu Nhai không chút do dự xông về hướng đó. Cùng lúc đó, một khí thế cường đại đánh ra, khiến Vu Nhai cũng bị dọa giật mình.

- Các ngươi làm gì vậy? Tất cả đều bò trở lại cho ta!

Kỵ sĩ giáo quan quát:

- Tiếp tục đứng nghiêm. Đến sáng sớm ngày mai không ai được cơm ăn!

- Họ Vu kia, ngươi có bản lĩnh thì ra đây. Đứng ở phía sau giáo quan thì tính là nam nhân cái gì!

- Vu Nhai, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

- A, ta còn chưa tắm. Họ Vu kia, ngươi là tên hỗn đản.

Không quan tâm bên ngoài mắng thế nào, Vu Nhai đã trở lại trong lều.

Lều vải rất tốt, mỗi người đều có một cái, cũng không phải là mấy người cùng ở trong một lều. Binh sĩ mỗi người đều phải tu luyện. Nếu như nhét chung một chỗ, có thể sẽ ảnh hưởng lẫn nhau.

Vu Tiểu Dạ cũng không ở cùng Vu Nhai mà trở lại ngủ tiếp. Mỗi người đều có lều vải của mình. Nếu ở chung với biểu ca một chỗ, như vậy thật quá kỳ cục. Vu Nhai còn lại một mình. Sau khi chạy nhiều vòng như vậy, hắn cũng không cảm thấy mệt mỏi. Trái lại bởi vì vừa đột phá, hắn cảm thấy rất hưng phấn, có chút ngủ không được. Không có việc gì làm, suy nghĩ một chút, hắn lại lấy nhẫn không gian ra.

Chiếc nhẫn không gian của Dạ Tình có hơi nhỏ. Bên trong gần như đã chứa đầy ma tinh hắc ám. Về phần da lông của ma thú hắc ám cũng chỉ để lại có mấy tấm tốt nhất. Những cái khác hắn đều đã ném đi. Vừa rồi hắn thử vào thăm dò, chính là hắc ám nồng đậm, hình như cũng không có thứ gì cần sửa sang lại. Nhưng đúng lúc này hắn đột nhiên thấy được một quyển sách, trong lòng thoáng động, lấy ra ngoài.

- Khống Bàn Quyết!

Vu Nhai khẽ nhíu mày nói.

Đây chính là quyển bí tịch mà binh phòng đại nhân đưa cho hắn, nói là của một vị Kỳ Binh Giả có Huyền Binh bản mạng là cái thớt đã sáng tạo ra. Mấy ngày nay hắn đều không để ý tới. Có Thần Huyền Khí Điển hắn thật sự không cho rằng có bí tịch nào có thể so sánh được với nó. Hiện tại cũng đang nhàn rỗi, hắn lật ra xem.

Ban đầu, điều hắn chú ý là vận chuyển huyền khí thế nào để phối hợp với Kỳ Binh bản mạng trong cơ thể, làm sao để huyền khí có khả năng thăng cấp.

Trong đó có rất nhiều điều cơ bản, có nhiều chỗ khác hẳn với Thần Huyền Khí Điển. Vu Nhai lẳng lặng lật trang. Mãi đến khi lật hết quyển bí tịch, hắn bắt đầu cảm thấy chấn động. Vị Kỳ Binh Giả này tuyệt đối là một thiên tài. Phải biết rằng, công pháp bên trong có thể tu luyện tới Thiên Binh Sư sơ đoạn. Nói cách khác, vị Kỳ Binh Giả này nâng thực lực tới Thiên Binh Sư.

Hít một hơi thật sâu, Vu Nhai đột nhiên tách một tia huyền khí ra, sau đó ép xuống Khống Bàn Quyết. Hắn bắt đầu sử dụng tơ huyền khí này tu luyện. Hắn đột nhiên cảm thấy, đối với hắn công pháp này hữu dụng...

Tia huyền khí theo công pháp vận chuyển, chậm rãi chuyển vào trong Huyền Binh Điển.

Trong giây lát, Huyền Binh Điển vừa chạm được tơ huyền khí này, vài miếng phù văn giống như lá khô bị gió thổi bay lên, đột nhiên từ trong đó bay ra, sau đó lại bị tia huyền khí này xẹt qua trong nháy mắt rụt trở lại.

Vu Nhai ngây người. Thời điểm bình thường, không quan tâm hắn kích phát thế nào phù văn cũng không ra. Thật không nghĩ tới dưới tình huống như vậy, phù văn lại đi ra. Đây là chuyện gì vậy.

Đột nhiên, hắn cảm giác hình như có một tia huyền khí bị hấp thu vào trong, sau đó lại phóng thích ra ngoài. Nó không lớn mạnh hơn, nhưng lại cho cảm giác khác thường.

Hít một hơi thật sâu, Vu Nhai tiếp tục tăng huyền khí vận chuyển lên.

Quả nhiên, lại có văn phù từ trong đó bay ra ngoài. Lần này huyền khí tăng lên, phù văn bay ra ngoài càng nhiều hơn. Đồng thời hắn cảm giác được hình như Huyền Binh Điển có tâm tình vui sướng. Không ngờ Huyền Binh Điển lại cảm thấy vui sướng. Lẽ nào nó cũng cần hấp thu huyền khí để thăng cấp sao?

Huyền Binh Điển đương nhiên phải hấp thu huyền khí, đương nhiên cũng muốn thăng cấp.

Thời điểm tu luyện Thần Huyền Khí Điển cũng sẽ hấp thu huyền khí. Chỉ có điều đó là để chuẩn bị mở trang trắng. Khi đó cũng không có văn phù xuất hiện. Bây giờ lại có phù văn xuất hiện, nhưng có thể có cảm giác vui sướng. Nguyên nhân là gì vậy?

Khẽ cắn môi, Vu Nhai vận dụng tất cả huyền khí chiếu theo Khống Bàn Quyết vận chuyển. Huyền Binh Điển bắt đầu phát ra tiếng động khe khẽ. Mỗi khi huyền khí chảy qua, đều có thể thấy văn phù. Mà lần này văn phù xuất hiện càng nhiều hơn. Đồng thời hắn cũng có thể cảm giác được, sau khi bị chuyển hoán, huyền khí hình như càng tinh thuần hơn. Ban đầu, cóThần Huyền Khí Điển tu luyện ra được huyền khí đã đủ tinh thuần. Nhưng lúc này vẫn có thể tiếp tục tiến bộ hơn. Trong lòng Vu Nhai vô cùng hưng phấn, tu luyện suốt một giờ, mới dừng lại. Sau đó hắn kiểm tra một chút.

Hắn lấy Huyền Binh Điển ra. Ách, cũng không có gì khác cả?

- Phong Doanh, Huyền Binh Điển có thay đổi gì không?

- Hình như có chút biến hóa, nhưng Phong Doanh cũng không biết biến hóa ở chỗ nào!

Phong Doanh lắc đầu.

- Chỉ biết là, Huyền Binh Điển dường như rất cao hứng. Hơn nữa huyền khí của chủ nhân cũng càng thêm dễ chịu.

Vu Nhai lại nhìn Binh Linh khác một chút. Ngay cả Khắc Liệt Luân Tư cũng điên cuồng lắc đầu. Có lẽ so với Vu Nhai, hắn càng muốn biết Huyền Binh Điển phát sinh biến hóa gì. Đáng tiếc, loại Siêu Cấp Thần Binh này hiện tại lấy thực lực của hắn cũng chỉ biết vài thứ linh tinh. Đáng tiếc hơn, những thứ linh tinh này căn bản cũng không được đầy đủ. Hắn đối với Vu Nhai có thể nói là hâm mộ đố kỵ căm hận. Vì sao năm đó hắn không có một cái như thế chứ?

- A, Thí Thần Ma Nhận à Thí Thần Ma Nhận, ngươi có muốn đánh với Thôn Thiên Kiếm một trận hay không? Ta tới trợ giúp ngươi?

Đột nhiên trong lòng Vu Nhai thoáng động, sau đó cười quỷ dị cười, quay sang nhìn Thí Thần Ma Nhận nói.

Oong...

Thiên Thiên Kiếm kêu lên từng tiếng. Thí Thần Ma Nhận cũng chuẩn bị động tác. Chỉ có điều rất nhanh bọn họ lại trở nên yên tĩnh.

Cho dù có Vu Nhai giúp đỡ, nó khẳng định có thể đánh bại được Thôn Thiên Kiếm. Nhưng khi Vu Nhai không trợ giúp nó sẽ gặp bi kịch. Tuy rằng Thôn Thiên Kiếm không thể trực tiếp động thủ, nhưng có thể cho nó uy áp. Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, nó cũng không muốn đang không tìm ngược.

Vu Nhai phiền muộn. Xem ra ở bên trong Huyền Binh Điển Thôn Thiên Kiếm vẫn có thể độc quyền. May là hiện tại nó đã thu liễm hơn rất nhiều.

Vu Nhai không quan tâm nhiều như vậy, đánh một đạo ấn quyết ra ngoài, rơi xuống trên Ma Nhận.

Oong một tiếng, Ma Nhận đột nhiên trở nên hưng phấn, trong nháy mắt thể hiện lực lượng, rõ ràng lớn hơn so với lúc còn ở sâu trong dãy núi sương mù. Thời điểm Vu Nhai đánh ra ấn quyết, hình như càng thêm thuận buồm xuôi gió...

Lẽ nào, công pháp này có thể tăng cường khả năng khống chế của mình đối với Huyền Binh Điển sao?

Ngoại trừ có thể thu thập Huyền Binh ra, Vu Nhai đối với Huyền Binh Điển gần như hoàn toàn không biết gì cả. Ngẫm lại cũng thật sự bi kịch. Huyền Binh bản mạng của mình, nhừng mình lại hoàn toàn không biết gì. Bản mạng a, đó gần như liên kết với tính mạng của mình.