Triệu Hoán Thần Binh

Chương 284: Ta chính là thợ rèn



Sáng sớm hôm sau, liên tục có đội ngũ tiến vào tiểu thành Thanh Man. Huyền Thần Điện rất công bằng. Huyền Điện Thánh Hội vạch ra lộ trình tới tiểu thành Thanh Man cho mỗi một tổ đều có khoảng cách tương đương nhau.

Đám người Vu Nhai nhờ nhận được Địa Yểm Thú mới tới nhanh hơn những người khác. Tất nhiên, trước cửa thành của tiểu thành Thanh Man xuất hiện các loại giằng co, nhưng không phát sinh chiến đấu. Bất kỳ ai cũng không biết cái gì đang chờ đợi bọn họ.

Mãi đến buổi trưa Vu Nhai mới trở về. Lúc trở lại vẫn chỉ có sáu người bọn họ. Sáu người ngoại trừ có chút mệt mỏi ra, cũng không bất kỳ vết thương nào. Không có cách nào, cướp càng nhiều, cao thủ theo cướp cùng lại càng nhiều. Bọn họ làm sao có thể bị thương được?

Bởi vì thời gian không đủ, Vu Nhai không thể tới cướp hết từng tổ được. Hiện tại hắn cũng chỉ cướp có bốn tổ. Lại tính thêm tổ 16 và tổ 7 bọn họ, như vậy mới được 6 tổ. Số nhẫn không gian trên người hắn đã tăng lên tới đầu số hai.

Thật ra Vu Nhai không có ý nhìn trộm những thứ trong nhẫn không gian kia. Vừa về tới trong thành, mọi người đã bán sạch những thứ không hữu dụng.

Sau khi dọn sạch mấy cái nhẫn không gian, hắn đồng thời ghi ra một loạt danh sách, bảo người ta đi thu mua.

Hiện tại mọi người đã biết, trên cơ bản người trong tiểu thành này đều là người của Huyền Thần Điện, khẳng định không phải kỵ sĩ các loại gì đó. Phần lớn đều từ khắp nơi kéo lại cho đủ số. Chắc hẳn đó là những thế lực nhỏ của Bắc Đấu cùng Huyền Thần Điện hợp tác với nhau.

Đương nhiên, bên trong chắc hẳn cũng có một vài Huyền Điện Chấp Sự các loại cùng lăn lộn.

Hoàng đế của đế quốc Huyền Binh cũng e ngại Huyền Thần Điện sẽ áp chế hoàng quyền. Trong lịch sử chuyện thần quyền áp chế hoàng quyền đã quá nhiều. Cho nên không phải mỗi địa phương đều tồn tại các loại phân điện. Chỉ có ở thành trấn quan trọng mới có.

Nhưng thế lực như vậy làm sao có thể không có dã tâm. Cho dù không, cũng không hy vọng bị khống chế chặt chẽ được. Hoàng thất cũng không có khả năng dồn vào chỗ chết. Như vậy hiệu quả lúc đầu chẳng phải đã phế bỏ rồi sao? Cho nên bọn họ sẽ âm thầm phát triển một vài hoạt động tình báo. Thế lực nhỏ, gia tộc nhỏ chính là một con đường tốt nhất. Tiểu thành Thanh Man tuy nói là tiểu thành, nhưng căn bản chính là một trại thô sơ, nhân số cũng không nhiều.

Vu Nhai thu mua nhiều như vậy, sẽ luôn phải mặc cả. Do đó bọn họ phân chia nhau ra ngoài thu mua.

Nhiều người, lực lượng quả nhiên lớn. Những người thanh niên tham gia vào Thánh Hội đều là người của các thành trong tỉnh Bắc Đấu, là tinh anh của các thế lực. Những người này không thiếu tiền, thậm chí còn có kẻ tham tiền. Nhẫn không gian tất cả đều là châu bảo, tự nhiên phải kính dâng ra.

Đây là do Tiết tổ trưởng đưa tới, bên trong là tư liệu về mỗi thành viên của bọn họ!

Dạ Tình tạm thời làm liên lạc trong đội ngũ. Tất nhiên mấy đội ngũ này sẽ không tập trung toàn bộ ở cùng một chỗ. Như vậy mục tiêu quá lớn. Kẻ địch của bọn họ cũng không chỉ là kỵ sĩ Huyền Điện, còn có các tổ khác.

Tiết tổ trưởng lại không quên chuyện Vu Nhai nói sẽ cho mỗi người bọn họ một trang bị tam giai đỉnh phong, tất nhiên sẽ phải đưa tư liệu về mỗi người qua.

Vu Nhai xem qua danh sách tư liệu vừa đưa tới một chút, khẽ nhíu mày!

- Vu Nhai, ngươi rốt cuộc muốn giúp bọn họ chế tạo trang bị thế nào? Lẽ nào trong chúng ta có cao thủ rèn sao?

Dạ Tình thấy Vu Nhai nhíu mày, nghi ngờ hỏi. Tuy rằng Vu Nhai bình thường đê tiện lại thêm vô sỉ, nhưng thời khắc quan trọng hầu như hắn chắc chắn sẽ không nói đùa.

- Trong đội ngũ các ngươi có người nào là thợ rèn hay không?

Chân mày Vu Nhai giãn ra, hỏi.

- Có một vị chiến hữu. Chỉ có điều hắn chỉ từng làm trợ thủ cho một vị đại sư rèn mà thôi.

Dạ Tình cũng nhíu mày theo. Nàng không hiểu nổi Vu Nhai rốt cuộc tìm đâu ra cao thủ rèn.

- Được, ta cần người như vậy. Tốt nhất là nhiều một chút. Nếu như có thể tìm được năm trợ thủ là tốt nhất. Nếu không tìm được, có thể đi tới bốn đội ngũ kia hỏi một chút!

Vu Nhai gật đầu, sau đó lại nói:

- Còn nữa, thông báo với các đội ngũ, nói cho bọn họ biết vật tư trong tiểu thành quá ít. Trang bị tam giai đỉnh phong khẳng định có, cũng tuyệt đối vừa người, nhưng kiểu dáng các loại ta không có cách nào thỏa mãn được.

- Vu Nhai, rốt cuộc ngươi tìm thợ rèn tam giai đỉnh phong ở đâu ra?

Cuối cùng Dạ Tình không nhịn được hỏi.

- Ở đâu sao? Đương nhiên là xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.

Vu Nhai cười hắc hắc nói, không có khả năng giấu diếm nữa.

- Cái gì mà gần ngay trước mắt?

Dạ Tình nhìn bên trái một chút lại nhìn bên phải một chút, phát hiện xung quanh không hề có người nào. Hiện tại gần như mọi người đều đang bận rộn. Người thì ra ngoài thu mua. Người thì chăm sóc ma thú. Người thì huấn luyện. Người lại bị điều đi nghiên địa hình...

Cuối cùng, Dạ Tình thấy Vu Nhai đang dùng ngón tay chỉ vào chính hắn, nàng trợn trừng mắt lên, tức giận nói:

- Vu Nhai, bây giờ không phải là lúc để nói đùa!

Vu Nhai cảm thấy phiền muộn. Vì sao mỗi lần hắn nói thật, lại không bao giờ có người tin tưởng chứ?

Vu Nhai cũng không giải thích, trực tiếp lấy bệ rèn từ trong chiếc nhẫn không gian ra. Đây là chiếc bệ rèn, ngày hôm qua hắn phải bỏ ra mấy ngàn kim tệ mới mua được ở trong tiểu thành. Nhẫn không gian chứa đồ không phải là nhẫn không gian của hắn. Cái của hắn đã chứa đầy trang bị ma tinh hắc ám. Hiện tại đã có mấy chiếc nhẫn không gian chứa đủ các thứ. Ngày hôm qua hắn mua chính là để chuẩn bị rèn.

Một vài thứ không chứa vào được, hắn trực tiếp ném ở trong khách điếm. Dù sao nơi này cũng là khách sạn lớn nhất toàn thành.

- Nhanh chóng tìm kiếm mấy trợ thủ rèn. Ta muốn bắt đầu rèn!

Vu Nhai quyết định lấy hành động để chứng minh mình không phải là người nói dối. Mình là nam nhân vô cùng thành thật tốt bụng. Hắn lấy ra ma tinh hỏa hệ cũng được thu mua ngày hôm qua, trực tiếp đặt vào trong bệ rèn.

Trong nháy mắt, nhiệt độ trong khách sạn tăng lên cất cao. Ngọn lửa hừng hừng thiêu đốt ở trên đe rèn sắt. Cái bệ rèn này vô cùng tốt. Dường như lần này, các loại vật tư linh tinh đều được Huyền Thần Điện chở tới đây. Bên trong không ngờ cất giấu một vài thứ tốt. Nói ví dụ như bệ rèn này, so với bệ rèn của cha con Khắc Lạp Phu chỉ kém có một chút.

Mấy ngàn kim tệ, sử dụng cách nói của Khắc Liệt Luân Tư, mấy vạn kim tệ cũng không chắc có thể mua được.

Huyền Thần Điện đưa ra một sơ hở rõ ràng như vậy, nếu như Vu Nhai còn không thể phát hiện ra, vậy thật có lỗi đối với hệ thống tình báo hiện đại ở kiếp trước.

Keng!

Vu Nhai trực tiếp lấy búa huyền tinh biển sâu ra. Hắn nhìn nội dung và chủng loại trên danh sách, sau đó rất nhanh liền xuống búa.

Đầu óc hắn thật ra đã sớm nghĩ xong hình thức và linh kiện cần phải chế tạo. Tuy rằng nguyên vật liệu để chế tạo tam giai đỉnh phong không phải tùy ý có thể thấy được, nhưng cũng không phải trả với giá quá đắt.