Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời

Chương 168



Đại Lỵ nhìn cô nàng ngồi đối diện, khóe mắt cô có điểm chút lo lắng. Có điều, Đại Lỵ cảm giác, sự lo lắng này là không chân thực. Có lẽ là do từ ấn tượng ban đầu, cô đã có chút ‘không thiện cảm’ với cô nàng này.

"Tôi chỉ là bạn tốt của Mạch Khê, chẳng có năng lực lớn như vậy mà có thể ngăn truyền thông ngừng đưa tin. Tôi nghĩ, nếu Lôi tiên sinh là ông chủ công ty các cô, anh ta cũng sẽ tuyệt đối không ngồi nhìn những tin này tiếp tục đồn ra." Cô cũng không nói như lời Phí Dạ dặn mà ngược lại là đang cố gắng kéo dài thời gian.

Fanny nhẹ nhàng cười cười, "Đại Lỵ à, cô không thuộc giới giải trí, đương nhiên không hiểu phương diện này sâu xa đến đâu. Có điều, tôi nghĩ cô cũng biết rằng ‘miệng lưỡi thế gian’, giới truyền thông là đại diện cho tiếng nói của công chúng. Cho dù Lôi tiên sinh muốn bảo vệ Mạch Khê thì anh ta cũng không thể bịt miệng truyền thông trên toàn thế giới. Cho nên, giải thích thì nhất định phải giải thích, có điều là giải thích thế nào thôi."

"Cô muốn tôi đứng ra giải thích?" Đại Lỵ thản nhiên hỏi.

Fanny gật đầu, "Tôi chỉ muốn giúp Mạch Khê. Cô phải biết rằng, chuyện Bạc Cơ nhảy lầu đã đủ ồn ào náo nhiệt rồi. Nếu Mạch Khê và Lôi tiên sinh đúng là có quan hệ mờ ám như vậy công chúng càng nghi ngờ Mạch Khê hơn, hình tượng của cô ấy với công chúng sao có thể duy trì được chứ?"

"Mạch Khê cùng Lôi tiên sinh căn bản là không thể có quan hệ mờ ám!" Đại Lỵ nóng nảy nói, "Truyền thông nói chuyện này ra thật vô trách nhiệm, nếu là người con gái khác thì tôi hoàn toàn tin, nhưng Mạch Khê thì tuyệt đối không thể có quan hệ gì với Lôi tiên sinh!"

Fanny bắt được sơ hở này liền vội vàng hỏi: "Vì sao?"

"Bởi vì..." Đại Lỵ ấp úng, chỉ nói được nửa lời, lại theo bản năng nhìn đến gã đàn ông ngồi cách đó không xa, vừa đúng lúc gã quay đầu lại nhìn cô. Tim Đại Lỵ đập thình thịch, không biết gã này có phải người do Phí Dạ phái đến hay không.

Fanny thấy cô cứ muốn nói lại thôi thì càng thêm sốt ruột. Cho đến nay, cô ta thật sự vẫn luôn muốn biết cuộc sống trước kia của Mạch Khê như thế nào, chỉ hy vọng có thể tìm ra chút sơ hở. Có điều, Đại Lỵ này cứ khẳng định Mạch Khê với Lôi Dận không thể phát sinh quan hệ. Những lời này khiến cô ta cảm thấy thật kỳ quái. Vì sao những người con gái khác thì được, còn Mạch Khê thì không thể? Chẳng lẽ...

"Đại Lỵ, chẳng lẽ... Mạch Khê có bạn trai bí mật?" Cô ta thử bạo gan hỏi. Nếu Mạch Khê thật sự có bạn trai bí mật, nói không chừng ngay cả Lôi Dận cũng chẳng biết. Đến lúc đó, cô ta sẽ đem tin này tung cho giới truyền thông, khẳng định là rất có giá trị.

Ca sĩ mới Mạch Khê ‘một chân đứng hai thuyền’, một trong số đó lại là Tổng giám đốc Lôi thị. Hừ, theo như tính cách của Lôi Dận, nếu biết mình bị lừa, nhất định sẽ không sủng ái Mạch Khê nữa!

Đại Lỵ nghe thấy vậy thì buồn bực vung tay lên, "Không có! Mạch Khê chỉ một lòng muốn ca hát, sao cô ấy lại có bạn trai?"

Trong mắt Fanny thoáng xẹt qua nỗi thất vọng. Sao có thể như vậy?...

"Vậy nguy rồi, nếu Mạch Khê có bạn trai còn có thể trong sáng hóa chuyện này. Tôi đã khuyên Mạch Khê nên công khai rằng mình đã có người yêu đi, còn tốt hơn là phát sinh tin đồn với Lôi tiên sinh. Dù sao Lôi tiên sinh cũng không phải người đàn ông tầm thường, chỉ cần dính vào có quan hệ với anh ta thì đúng là không thể giải thích nổi, cho dù không có gì cũng thành có."

"Vậy để cho truyền thông tìm chứng cứ đi. Mạch Khê với Lôi tiên sinh, đừng nói là quan hệ mờ ám, ngay cả quan hệ tình nhân cũng khó có thể." Đại Lỵ nghe thế thì thật sự tức giận, chậm chạp nói những lời Phí Dạ dặn.

Trong lòng Fanny sinh nghi hoặc...Mạch Khê với Lôi Dận ngay cả quan hệ tình nhân cũng khó có thể ư? Đó là kiểu nói gì vậy? Suy nghĩ rất lâu, cô ta mới nở nụ cười, "Đại Lỵ, cô nói như vậy là không đúng rồi. Nếu Mạch Khê và Lôi tiên sinh công khai quan hệ yêu đương thì cũng chẳng phải khó. Nói trắng ra, Bạc Cơ chỉ là tình nhân bao dưỡng của Lôi tiên sinh, sao có thể can thiệp vào chuyện yêu đương của Lôi tiên sinh. Nhưng nếu Mạch Khê cùng Lôi tiên sinh có chuyện đó thật thì tình hình sẽ rất bất ổn. Bởi vì điều đó chứng minh Mạch Khê dồn Bạc Cơ vào đường cùng, cướp đi ‘ngọn núi vàng’ là Lôi tiên sinh."

Đại Lỵ buồn rầu, sắc mặt cũng càng tỏ vẻ mất kiên nhẫn, "Cô nói gì vậy? Tôi đã bảo là Mạch Khê không thể yêu Lôi tiên sinh rồi, hai người họ càng không thể có cái quan hệ mờ ám kia. Cô nghe thế mà cũng không hiểu à?"

"Đương nhiên là tôi hiểu, nhưng mà những lời này không có bằng chứng thì không ai tin cả. Sở sĩ truyền thông nói như vậy là vì không phải họ không có bằng chứng. Tất cả ảnh chụp đều rất bất lợi, có ảnh Mạch Khê từ xe Lôi tiên sinh xuống, có ảnh chụp hai người cùng ăn tối, thậm chí còn có..." Fanny dừng một chút, cố ý ngập ngừng, quan sát sắc mặt Đại Lỵ.

Đại Lỵ sao có thể biết được lòng dạ sâu xa đó của Fanny, liền lo lắng hỏi: "Còn có cái gì?"

Fanny than nhẹ một hơi, "Còn có ảnh chụp hai người đang hôn nhau. Cô nói xem chừng đó có thể khiến truyền thông không nghĩ ngợi gì sao?"

"Không thể nào!" Đại Lỵ một mực phủ nhận: "Chỗ ảnh đó nhất định là giả, loại ảnh này thật quá nực cười! Tưởng gì chứ cũng chỉ là giả."

"Sao cô khẳng định vậy?" Sự hưng phấn trong lòng Fanny càng mãnh liệt hơn, như thể muốn lập tức sôi trào ra khỏi lồng ngực vậy. Có điều, cô ta vẫn cố nén cảm giác hưng phấn đó lại, cố ý thở dài, "Đại Lỵ, cô là bạn tốt nhất của Mạch Khê, ít ra cô cũng nên đứng ra giải thích mới đúng. Cho dù cô không muốn xuất đầu lộ diện, vậy thì để tôi làm cho, tôi không thể nhìn Mạch Khê bị bọn truyền thông này phá hại được."

Đại Lỵ nắm chặt tay, mép khăn trải bàn cũng bị cô nắm lấy. Trong lòng cô đang không ngừng cân nhắc những lời sắp nói ra. Đến tột cùng là giúp Mạch Khê hay vẫn là hại Mạch Khê đây?

"Đại Lỵ, hiện giờ, người có thể giúp Mạch Khê cũng chỉ có mình cô thôi. Vì sao cô khẳng định Mạch Khê với Lôi tiên sinh không thể thành người yêu được? Phải là một lý do thật chính đáng thì mới khiến truyền thông thôi đoán mò. Cô cũng biết, kiểu đoán già đoán non của giới truyền thông là cực kỳ đáng sợ." Fanny liều mạng mà ‘giật dây’ cho Đại Lỵ. Cô ta có dự cảm, hôm nay cô ta sẽ biết được một bí mật cực kỳ lớn!

Đại Lỵ vẫn im lặng, sau một lúc mới ngẩng đầu nhìn Fanny, như thể là đã ra một quyết định khó khăn. Cô nhẹ nhàng nói...

"Mạch Khê cùng Lôi tiên sinh sở dĩ không thể trở thành người yêu đó là vì...Lôi tiên sinh là cha nuôi của Mạch Khê. Tám tuổi, Mạch Khê đã được nhận nuôi vào Bạc Tuyết bảo!"

Cô vẫn dựa theo lời Phí Dạ mà nói. Lúc ban đầu, cô nghĩ một khi tin này truyền ra sẽ khiến truyền thông bới móc về thời thơ ấu của Mạch Khê. Nhưng xem ra hiện tại cô nhất định phải nói như vậy. Ít nhất sẽ không để cho họ nghĩ Mạch Khê là con hồ ly tinh đi quyến rũ đàn ông.

Fanny hoàn toàn kinh hãi. Đây là bí mật...mà cô ta không thể ngờ đến được!