“Đúng vậy anh vẫn chưa biết sao? Vợ anh hôm nay bị ai đó thuê người đổ nước nóng lên làm cô ấy vừa bị bỏng vừa phải nhịn ăn trưa. Nếu không tin hãy nhìn thử cánh tay trái của cô ấy đang dấu phía sau người đi”
Tiêu Hà nheo mắt nhìn về phía Lộ Châu lúc này cô đang run rẩy mà bám chặt vào tay anh
Tiêu Hà cầm lấy cánh tay của cô lên. Vết bỏng rất lớn giường như muốn nấu chín cánh tay cô
“Con mẹ nó Trần Lan cô cũng gan to quá rồi đấy”
Trần Lan hốt hoảng thanh minh rõ ràng cô đã dẹp yên vụ này sao lại có thêm người biết
“Không…không phải tôi Tiêu Tổng anh đừng nghe cô ta nói bậy”
Ái Ái cười khinh thường đáp “ bổn tiểu thư trước giờ chưa đổ oan ai bao giờ đừng nghĩ việc mình làm sẽ không để lại manh mối”
Đúng lúc Trần Lan đang thanh minh thì Sở Hưng Chạy tới lúc nãy là anh đi điều tra mới tới muộn
“Trần Tiêu Thư tôi nghĩ hôm nay không ai cứu được cô đâu! Đây là video mà chúng tôi check cam được” Sở Hưng nói rồi đưa điện thoại cho Tiêu Hà
“Con mẹ nó mày được lắm sáng nay tao đã nhắc cấm ai được động đến vợ tao vậy mà mày vẫn liều cơ”
Nói rồi Tiêu Hà rút ra cây súng trong người anh nhắm chuẩn xác cánh tay trái của Trần Lan mà nổ súng
Một đường súng rất dứt khoát và chuẩn xác trong tích tắc mọi người chỉ cảm nhận được mùi máu tanh ở đâu đó đang rò rỉ
Là cánh tay Của Trần Lan đang không ngừng đổ máu
Ái Ái thấy vậy cũng chỉ biết cười khinh cô ta tưởng người cô ta động là ai chứ? Tiêu Thiếu Phu Nân đó
Sau khi hả giận cho Lộ Châu xong anh đưa cô lập tức ra xe
Lên đến xe Lộ Châu vẫn chưa hoàn hồn từ nãy đến giờ cô đều đã chứng kiến cảnh đổ máu này
Cô không ngờ Tiêu Hà lại vì cô mà làm vậy
“Này cô nghĩ cái gì đấy”
Tiêu Hà vùa khẽ chạm vào người cô. Lộ Châu liền oà khóc nức nở bao nhiêu tủi nhục bao nhiêu sự uất ức cô đều lan toả ra hết
Cô nhào vào lòng ôm Tiêu Hà mà khóc nức nở. Lúc này cô như một đứa trẻ bị bắt nạt về nhà mách lẻo vậy
Cô nhỏ bé lắm nên nằm gọn vào trong lòng Tiêu Hà. Anh chỉ nhìn cô mà hoang mang
“Không phải tôi xả giận cho em rồi sao? Sao em lại khóc?”
“Em không muốn tới đó nữa đáng sợ lắm huhu”
Tiêu Hà xoa đầu cô rồi vỗ về anh không ngờ lại có những lá gan to đến vậy dám đụng chạm đến người của anh trong chính địa bàn của anh
“Ngoan khong sao rồi tôi đưa em về”
Vì đau vì buồn bực cô đã khóc suốt dọc đường đi vì mệt quá nên đã ngủ thiếp đi trong lòng của Tiêu Hà
Tiêu Hà cũng không nỡ đánh thức cô dậy mà chỉ ôm cô vào lòng cho cô cảm giác an toàn
-Thiếu gia tôi thấy phu nhân chịu bao nhiêu uất ức cũng không đổ một giọt nước mắt vậy mà cậu chỉ vừa hỏi han một tý là Phu Nhân đã oà khóc lên rồi
-Ý cậu là gì?
-Thì đó! Thì chắc phu nhân thích cậu đó sếp
-Hừ trên đời có rất nhiều cô gái thích tôi cô ấy chắc cũng không là ngoại lệ
Tuy nói vậy nhưng khi Tiêu Hà nghe Sở Hưn nói là cô thích anh trong lòng anh bỗng có chút vui nhưng rất nhanh anh đã gạt bỏ được suy nghĩ ấy khỏi đầu
Xe của Tiêu Hà vừa dừng ở trong sân của Tiêu Phủ . Sở Hưng bước xuống mở cửa cho Tiêu Hà
Tiêu Hà đã gọi cô dậy trước khi gần về tới mà cô không chịu nên anh chỉ đành bế cô xuống xe rồi bế cô vào nhà