Trở Lại 2009 Ta Làm Lại Cuộc Đời

Chương 52: Cỡ Chị Chắc chỉ được Một Trứng Thôi



Chương 52: Cỡ Chị Chắc chỉ được Một Trứng Thôi

" Oayyyy! Buồn ngủ c·hết đi được!" Trọng Nhân nằm dài trên ghế ngáp một cái thật sâu.

" Dì ơi! hôm nay mưa to quá! chẳng có ma nào đến ăn hết! buồn ngủ c·hết đi được!" Trọng Nhân mắt nhắm mắt mở giọng lèm bèm.

Phạm Long nhìn lên đồng hồ, lúc này cũng đã 7h30 tối rồi. nếu như ở Sài Gòn hay 20 năm về sau tại Long Khánh thì 7h30 tối vẫn còn được tính là khá sớm. nhưng đây là những năm 2009 hơn nữa còn là trời mưa thì cho dù có mở cửa đi chăng nữa cũng sẽ chẳng có người đến ăn.

" Thôi được rồi! hôm nay chúng ta đóng cửa nghỉ sớm đi!" Mẹ Phạm Long có chút không cam lòng, thế nhưng với cái thời tiết này thì làm gì còn ai đến ăn. Hơn nữa trong suốt thời gian qua, có ngày nào là được nghỉ xả hơi đây, mấy đứa nhỏ cũng cần có chút thời gian nghỉ ngơi và thư giản mà.

" Ah! Ngon! Long hôm nay mày rảnh không! lâu lắm rồi tao chưa đi nét! Má ghiền quá!" Vừa nghe được nghỉ làm bữa tối hôm nay thằng Trọng Nhân ngay lập tức mắt sáng rỡ.

" Thôi! tao bận lắm!" Phạm Long lắc đầu từ chối! thật ra hắn lúc này cũng chẳng bận gì cả! chủ yếu là hắn không muốn đi chơi net thôi.

" Bận! mày lúc này thì bận cái quần què gì! Đi! Hôm nay tao bao mày! Đi!" Trọng Nhân tiếp tục dụ dỗ Phạm Long.

" Mày nay giàu lắm à! Vậy mày có dư thì mày bao luôn cả chị Tuyết chị Mai luôn đi!" Phạm Long liếc mắt nhìn về phía bốn cô gái đang ngồi tám chuyện bàn kế bên.

" Thôi! hai đứa đi đi! Bọn chị không đi đâu! Ra ngoài đó mấy thằng trẻ nghé chúng nó ồn lắm!" Chị Tuyết lắc đầu từ chối khéo.

" Ha ha ha! Nếu em có lòng thì lát đi chơi về ghé tiệm bánh bao Đường Rày mua cho chị một cái! Lâu quá không ăn cũng thèm!" Chị Tuyết nhỏ giọng nói.

" Bánh bao nào chị! cỡ chị chắc một trứng cút, một trứng muối quá!" Phạm Long thấy không khí có chút tẻ nhạt liền lên tiếng trêu chọc chị Tuyết.



Ban đầu đám người không ai hiểu những lời này của Phạm Long là gì, thế nhưng khi nhìn vào ánh mắt bất thiện của hắn đang nhìn chằm chằm vào bộ ngực căng tròn tràn ngập nhựa sống của chị Tuyết thì ngay lập tức hiểu ngay cái từ " Bánh Bao" trong miệng Phạm Long vừa rồi là gì.

" Biến thái!" ngay lập tức 5 miệng một lời cùng mắng Phạm Long.

Thế nhưng lúc này Phạm Long đã cao chạy xa bay trở về phòng, sau đó thằng Nhân cũng đi theo Phạm Long.

" Long! Mày có đi không!" Trọng Nhân chạy theo đuôi hỏi.

" Đương nhiên là có rồi! lâu rồi tao cũng không chơi! Chơi một chút cho khuây khỏa tinh thần một chút.

" Được! con mẹ nó! Tôi nay cày xuyên đêm! Mai là chủ nhất" Thằng Nhân nóng máu hô lớn.

" Xuyên cái con bà mày chứ ở đó mà xuyên đêm! Mày tính mai nghỉ làm à!" Phạm Long trợn mắt trừng trừng nhìn thằng bạn.

" Thì 10 giờ mới làm mà! Với lại tối hôm nay có bán buôn gì được đâu! Nguyên liệu tồn kho còn cả đống! đâu cần chuẩn bị thêm nguyên liệu đâu!" Trọng Nhân nhanh trí nói.

" Được! mày được lắm! lát nữa mày trả hết! tao cho mày c·hết bà mày luôn!" Phạm Long hung hăng trừng mắt thằng bạn thân một cái rồi hai thằng chạy vào nhà trong lấy áo mưa.

Tại Long Khánh muốn đi chơi net thì đầu tiên đám học sinh sẽ luôn nghĩ tới đường Nguyễn Tri Phương và đương nhiên Phạm Long cũng không ngoại lệ. Hắn cùng thằng Trọng Nhân cưỡi trên chiến Cup cánh én hạ bánh lùn mà mẹ hắn vừa mới mua cho hắn lúc đầu học kỳ .

Từ cửa tiệm nhà hắn đến đường Nguyễn Tri Phương cũng không được tính là quá xa, đi xe máy chừng 5 phút là tới dù sao khoảng cách cũng chỉ là ba con đường mà thôi.



Theo lý mà nói thì tiệm net Phạm Long sẽ chọn đầu tiên đó chính là net Tuấn Khanh. Thế nhưng ai bảo cái tiệm nét kia lại là nơi đóng đô của bọn thằng Phi bờm ngựa cùng thằng Khương Mỏ Vịt. hắn cũng không muốn cùng bọn kia gây sự, cho nên hắn lượn xuống một chút đến một cửa hàng Internet có chất lượng máy tốt không kém.

" Chú Thanh! Còn máy không? Phạm Long vừa mới dừng xe thì ngay lập tức lớn tiếng hỏi.

" Còn hai máy dưới góc!" Lão Thanh già liếc nhìn Phạm Long một cái rồi chỉ tay vào phía dưới góc.

" Ah! Long! Tiệm ruột của mày à!" Thằng Trọng Nhân có chút ngạc nhiên hỏi.

" Cút! Vào kia mở máy đi! Tao đi gọi đồ ăn!" Phạm Long trường mắt thằng bạn một cái rồi chạy sang bên kia đường, nhìn cái bộ dạng của Phạm Long lúc này vô cùng thành thục giống như hắn từng ăn dầm nằm dề tại tiệm net này vậy.

" Cho hai Tô bún thịt nướng đi dì! Bên tiệm Bảo Hân á! Máy số 27 28! Nhanh nhanh nha dì! Con đói quá!" Phạm Long chạy qua bên kia đường cốt là tìm lại một chút hương vị ngày xưa. Tìm lại cái cảm giác chơi nét cỏ, uống sting ăn tô bún hay là một bát mì gói với một trái trứng. cái mùi vị đó, hương vị đó sẽ luôn làm người nhớ mãi không quên.

Sau khi gọi thức ăn xong thì Phạm Long cũng vội qua đường chạy về quán nét, đồng thời khi đi ngang máy chỉ hắn cũng không quên gọi thêm nước.

" Chú Thanh! Cho con hai chai sting!" Phạm Long thành thục nói.

" Ahhh! Đù má! Hay vậy trời! chị ơi! chị là thần tượng của em!" Phạm Long trong lúc chuẩn bị nói thêm gì đó thì dàn máy bên dưới lại truyền ra tiếng kinh hô.

" Đù má! Đỉnh vãi!" Lại có không dứt những lời cảm thán vang lên và đương nhiên trong đó có thằng Trọng Nhân.

Phạm Long đi xuống dưới dãy máy cuối thì phát hiện chỗ này đã đứng chật ních một đám đông, chí ít là khoảng 10 người, mà đại bộ phận đều ăn đồng phục học sinh.



" Đù!" Phạm Long đi xuống phía dưới cũng phải kinh hô một tiếng, vì ngay máy phía sau lưng của hắn đang có một cô gái đang chơi CF hơn nữa còn là màn Ghost viện nghiên cứu. Hơn nữa cô gái này còn là người mà hắn từng gặp qua hôm thứ năm. Và đương nhiên bên cạnh cô gái còn có thằng anh trai béo ú kia nữa.

" Má nó! Long! Mày nhìn con nhỏ kia! Nó chơi đỉnh thật sự! nó chơi Ghost mà cứ như đi vào chốn không người! mẹ nó kh·iếp thật! mày nhìn tốc độ tay của nó kìa! Thật là kinh khủng! không biết cái combo gì nữa! mẹ nó!" Trọng Nhân bên cạnh vừa xem không ngừng cảm thán.

" Ừ! Đúng là đỉnh thật! thôi vào game đi! Chẳng lẽ mày bỏ tiền ra xong ngồi xem người ta chơi game à!" Phạm Long liếc room bên kia một cái rồi trở lại máy của mình mở game.

" Long! Chơi gì mày! D-Day hay Đột Kích!" Thằng Nhân cũng ngồi xuống.

Vào những năm này thị trường game cũng đã có một chút dấu hiệu phát triển, các thể loại game online rất nhiều có thể nói đến với các trò chơi đình đám được giới học sinh, sinh viên yêu thích như Audition, Đột Kích, D-Day, Dota, Võ Lâm 1, Võ Lâm 2, Boom Online, Phong Thần, Gunny. . . nói chung rất là nhiều trò.

Nhưng nếu chơi game để giải trí, để giải tỏa căng thẳng thì mọi người thường sẽ chơi đột kích. Tuy đột kích là thể loại game Pay To Win. Thế nhưng vào những năm đầu phát triển thì cái game này vẫn chưa hút máu game thủ quá nhiều. chỉ cần lên chức Hạ Sĩ là đủ tiền để mua 1 cây súng tốt để chơi trong một thời gian dài rồi.

Phạm Long cố gắng nhớ lại tài khoản game của mình, dù sao đi chăng nữa cũng đã rất lâu hắn cũng không động đến món này rồi.

Hắn nhớ lại ký ức kiếp trước đây là trò chơi hắn yêu thích nhất cho dù sau này có rất nhiều game thể loại bắn súng hay, thế nhưng Đột Kích vẫn là thể loại trò chơi hắn chơi nhiều nhất, nạp tiền vào nhiều nhất. thậm chí hắn từng có một đoạn thời gian chuyên cày thuê game để kiếm tiền mà.

Mà đột kích thì có gì để cày thuê, đương nhiên là đi làm nhiệm vụ rồi, làm nhiệm vụ, cày thành tự, tuy số tiền không kiếm được bao nhiêu từ việc cày thuê này, nhưng nó cũng mang lại một nguồn thu nhập khá khá cho Phạm Long. Tuy không giàu có gì nhưng cũng đủ cho hắn sống vất vưởng qua ngày.

Cho nên khi nhìn thấy cô nàng bên cạnh chơi Ghost điệu nghệ như thế cũng khiến cho hắn rất là ngứa nghề muốn thử đấu lại một phen.

Phạm Long sau khi đăng nhập vào game thì chỉ thấy tài khoản của hắn đang ở cấp độ Trung Sĩ II, trong kho đồ thì chỉ có hai khẩu MG là M4a1 cùng khẩu M16 kèm theo đó là một khẩu súng ngắm M600, 1 quả lựu đạn nổ cùng mổ quả đạn choáng. Đây là một cái kho đồ cực kỳ nghèo nàn.

Phạm Long xoay đầu nhìn về phía sau nhìn vào màn hình của cô gái, chỉ thấy ván game chỉ vừa mới bắt đầu được 3 ván thôi. như vậy còn đến tận 10 ván nửa, thời gian đủ cho hắn luyện tay trước một ván.

" Vào game lẹ này!" Trọng Nhân nhìn thấy Phạm Long lề mề liền hối.

" Được rồi vào tự do 2 đi! Chơi Kim Tự Tháp đi! Nháp trước một ván! Lâu rồi không bắn! nên có chút cứng tay!" Phạm Long bóp bóp mấy đầu ngón tay khởi động.