Trong lúc Phạm Long đang suy nghĩ về tương lai, cuộc sống sau này, con đường mà hắn chọn thì tại thị trấn Long Thanh lại là một đêm không ngủ. không riêng gì những đơn vị đang điều tra vụ đại t·rọng á·n mà còn có rất nhiều người cũng bị mất ngủ, phải thức trắng đêm.
Nhưng cũng sẽ có người khi biết được tin Lê Đình Khương c·hết thì vui mừng đến cực điểm ăn ngon ngủ sâu thoải mái vô cùng.
Mà người đó không ai khác đó chính là chú ba của vợ Lê Đình Lễ là Trần Thiện Nhân và đồng thời cũng là em trai ruột của ba vợ Lê Đình Lễ.
Vào lúc gần 1 giờ sáng, sau cơn hôn mê sâu vì bị mất máu quá nhiều cũng như do tinh thần quá hỗn loạn, mà giờ phút này Trần Ngọc Hà mới tỉnh dậy trong phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện Long Khánh.
Trần Ngọc Hà trong cơn mơ màng vừa tỉnh dậy thì ngay hét lớn một tiếng thảm thiết vô cùng, giống như sẽ có ai đó sẽ trong nháy mắt đoạt mệnh bà ta vậy.
" Ngọc Hà! Ngọc Hà! Con sao vậy! đã có mẹ đây! Không sao! Không sao? Con đã an toàn! Con đã an toàn rồi!" Ngay lập tức có một người phụ nữ trung niên ôm lấy Trần Ngọc Hà không ngừng trấn an, an ủi con mụ đàn bà l·ẳng l·ơ này.
Đứng bên cạnh còn có một người đàn ông với mái tóc bạc trắng, thế nhưng từ phong thái, tác phong đi đứng đều chứng tỏ người đàn ông này từng giữ những chức vụ rất cao. phong thái người hơn người uy nghiêm, đỉnh đạc. người đàn ông này không ai khác đó chính là Trần Thiện Nghĩa anh trai của Trần Thiện Nhân và cũng là bố vợ của Lê Đình Lễ.
Trần Ngọc Hà nghe thấy thanh âm quen thuộc của cha và mẹ ả, thì ngay lập tức ả ta khóc òa lên trong sự kinh hoảng đến tột độ.
" Mẹ ơi! Mẹ ơi cứu con! Thằng khốn nạn kia nó muốn g·iết con! Mẹ ơi cứu con! Con không muốn c·hết!" Ả ta điên loạn nói.
Ngay lúc này một đoàn y bác sĩ đi vào, sau khi kiểm tra tình hình, nhận thấy bệnh nhân đang trong trạng thái hỗn loạn, cho nên ngay lập tức bác sĩ liền tiêm cho một mũi thuốc an thần để cho ả ta bình tĩnh trở lại.
Mà lúc này Lê Đình Khương cũng tỉnh lại, tên này nhìn bề ngoài tâm thần có chút bấn loạn, bọ dạng không khác gì một cái xác vô hồn, nhưng thực ra hắn đang giả vờ đấy.
Kỳ thực lúc công an phá cửa mà vào thì cũng đã nghe thấy động tĩnh, nhưng hắn không có vội ra mở cửa, thậm chí có tâm tư bỏ chạy. vì hắn biết dù có trốn hắn cũng không thể chạy thoát được.
Hơn nữa hắn cũng không cần phải chạy, vì hắn chỉ là đang phòng vệ chính đáng mà thôi. với lại năm này hắn chỉ vừa mới 16 tuổi, vẫn nằm trong độ tuổi vị thành niên. Thì cho dù hắn có làm đến tội ác tày trời khác đi chăng nữa thì mức xử phạt của hắn sẽ vô cùng nhẹ.
Với mối quan hệ của ông ngoại hắn, ông ba của hắn thì việc giúp hắn thoát khỏi tội này là vô cùng dễ dàng, không cần hắn quá quan tâm. Lúc này hắn chỉ cần diễn cho tốt nhiệm vụ của mình là được.
" Khụ! Khụ! Khụ! Ông ngoại! Ông ngoại! ba ba! Muốn g·iết con, ba muốn g·iết mẹ! ahhhh! Ahhhh! Cứu con" Lê Đình Khương vừa mới mở mắt ra thì ngay lập tức hét lên với bộ dáng vô cùng lo lắng hoảng sợ. trạng thái kích động vô cùng.
" Khương! Không sao! Không sao! Có ngoại đây! Có ngoại đây!" Người phụ nữ kia lại đặt Trần Ngọc Hà xuống rồi ôm lấy Lê Đình Khương với bộ dạng yêu thương, đau xót cho cháu ngoại.
Người ta thường nói rằng cháu ông chắc là cháu của ông. Còn cháu bà chắc chắn là cháu của bà. Do nên dù cho con gái có làm chuyện gì bên ngoài, có lăn lộn với bao nhiêu thằng đàn ông đi chăng nữa thì đứa con trong bụng con gái chắc chắn chính là cháu của mình.
Mà người đàn ông kia sắc mặt vẫn thâm trầm như nước, chỉ có thể nặng nề hít từng hơi thở thật sâu để cố gắng lấy lại bình tĩnh. Ông bà ta thường có câu phụ nữ thường lo chuyện tình cảm, đàn ông lo chuyện đại sự bên ngoài. Và đặc biệt với một người từng trải qua mưa gió chính trị như ông thì ông càng hiểu rõ cái thị trấn này sắp biến thiên, mà nguyên nhân chính bắt nguồn từ c·ái c·hết của con rể ông.
Thật Lê Đình Khương không phải là con trai của Lê Đình Lễ chuyện này ông đã biết từ lâu, thậm chí ngay khi Lê Đình Khương chưa ra đời thì ông cũng biết Lê Đình Lễ chỉ là một thằng đổ vỏ cho con gái của ông. Thậm chí ngay cả cái thằng cháu hoang trước mắt là con của ai ông cũng đã biết rõ mồn một.
Việc này nếu như đứng trên cương vị của một người đàn ông, đó là việc không thể nào chấp nhận được. cuộc hôn sự này nhất định sẽ bị tan ra. Vì không có bất kỳ một thằng đàn ông nào chấp nhận được đầu mình bị mọc hai cái sừng dài và còn phải nuôi con của thằng khác như thế.
Nhưng đây chính là con gái của ông, là cháu trai của ông. Ông không thể làm điều đó. Nếu có trách thì chỉ có thể trách Lê Đình Lễ mà thôi, trách vì hắn ta có khuôn mặt đẹp trai, trách vì hắn ta có tham vọng nhưng không đủ lực lượng.
Thuận thế thì cứ đẩy thuyền, thuận mua thì vừa bán. Trên thế gian này không ai cho không ai bất kỳ điều gì cả. quan trong đó chỉ là sự cân bằng về lợi ích mà thôi.
Trần Thiện Nghĩa ông ta cũng chẳng hề đối xử tệ bạc với Lê Đình Lễ, thậm chí ông còn vận dụng ưu thế của mình đẩy Lê Đình Khương l·ên đ·ỉnh cao của sự nghiệp, công thành danh toại. thậm chí Lê Đình Lễ có tình nhân ở bên ngoài, ông ta cũng mắt nhắm mắt mở. dù sao đi chăng nữa con gái của ông ta cũng không phải cái dạng phụ nữ thục đức gì.
Con dại thì cái phải mang. Nhưng ông ta thật sự không ngờ rằng Lê Đình Lễ lại làm đến mức này.
Dựa vào mối quan hệ của mình ông cũng đã biết đại khái của sự việc. đây là một phần nhỏ của kết quả điều tra mà thôi. mà nói đúng hơn là Lương Văn Hưng nói cho ông ta biết về vụ án tại nhà riêng của con gái cùng con rễ của ông.
Dựa theo kết quả thẩm định sơ bộ của pháp y cùng kết quả báo cáo hiện trường cho thấy c·ái c·hết của Lê Đình Lễ là do sự phòng vệ quá mức của Lê Đình Khương tức là con trai của Lê Đình Lễ.
Lúc k·hám n·ghiệm t·ử t·hi cho thấy trong máu của Lê Đình Lễ phát hiện ra một lượng lớn nồng độ cồn trong máu và c·hất k·ích t·hích tinh thần Aloditrol mophin (một c·hất k·ích t·hích có trong một loại nấm ảo giác thần kinh. Có thể xem đây là một loại mai thúy tự nhiên dưới dạng cây nấm)
Ngoài ra tại hiện trường còn có phát hiện hai giấy chứng nhận xét nghiệm ADN có kết quả Lê Đình Khương không phải là con của Lê Đình Lễ. và bà Trần Ngọc Hà lại b·ị đ·âm b·ị t·hương có dấu hiệu b·ạo h·ành.
Dựa vào kết quả điều tra sơ bộ có thể kết luận này Lê Đình Khương uống say, kết hợp với dung c·hất k·ích t·hích đã dẫn đến xung đột gia đình mà có ý định g·iết Trần Ngọc Hà để trả thù đồng thời muốn g·iết luôn cả Lê Đình Khương.
Trong tình thế cấp bách ảnh hưởng đến an nguy tính mạng, Lê Đình Khương đã phòng vệ quá mức cho phép dẫn đến n·ạn n·hân t·ử v·ong.
Bây giờ chỉ cần tổ chuyên án lấy lời khai của nhân chứng, người bị hại thì vụ án này sẽ được khép lại. vấn đề của Lê Đình Khương cũng không có gì quá là lớn lao, cùng lắm là bị khép vào tội phòng vệ chính đáng quá mức cho phép. Trắng án thì không thể, nhưng án treo hay là vào các trung tâm giáo dưỡng phục hồi tinh thần thì vẫn được. không đáng lo ngại.
Thế nhưng hệ lụy sau c·ái c·hết của Lê Đình Lễ thì không có dễ dàng đến như thế. cho dù ông đã không làm quan chính cũng gần 5 năm rồi. thế nhưng những chuyện mà Lê Đình Lễ cùng em trai của ông làm ông cũng biết một chút. Những sai phạm kia một khi bị đưa ra trước ánh sáng thì đừng nói là em trai ông, ngay cả ông thậm chí nhiều người khác cũng bị liên can vướng vào vòng lao lý. Đừng nói là an hưởng tuổi già mua một mảnh vườn nuôi cá và trồng thêm rau. Chỉ sợ đến lúc đó cả đám phải hát khúc ca sau sắt hay là có đôi bàn chân lặng lẽ. . . .