Trở Thành Người Cá Được Nuôi Dưỡng

Chương 64: Cung nghênh trở lại, Vương của chúng ta



Chương 64: Cung nghênh trở lại, Vương của chúng ta

Chuyển ngữ: TủChỉnh sửa: Diên

An Cẩn nghe Tiểu Ngân và các người cá khác bàn tán về giá cả đấu giá, ánh mắt vô thức nhìn sang Joellen đang đứng trong góc.

Cậu suy nghĩ một lát, bơi về phía Joellen.

Sắc mặt Joellen nghiêm túc, thỉnh thoảng quan sát An Cẩn. Hắn nhận thấy An Cẩn rất quan tâm đến đồng tộc, mà đồng tộc vô cùng tín nhiệm An Cẩn.

Trong mắt của hắn hiện lên suy nghĩ, nếu như nói cho Vương biết sự thật thì có khi ngài sẽ đồng ý rời đi!

Hoặc là, nghĩ biện pháp gói kẻ loài người kia mang về luôn.

Hắn đang suy nghĩ thì nhìn thấy Vương bơi về phía mình

Cặp mắt màu bạc của hắn thoáng chốc phát sáng!

Hắn nhanh chóng quét mắt xung quanh, những người cá còn lại đang tập hợp một chỗ tranh luận về chuyện giá đấu giá cao thấp.

Trên bờ, nhân loại đều ngồi đợi trong phòng pha lê, mặc dù có không ít ánh mắt nhìn vào trong hồ nước nhưng khoảng cách xa như vậy, bọn hắn không có khả năng nghe được tiếng nói chuyện.

Cơ hội tốt!

An Cẩn bơi tới trước mặt Joellen, nhẹ giọng hỏi thăm: "Khi trước anh tìm tôi là muốn thương lượng với tôi chuyện chạy trốn sao?"

Joellen gật đầu lia lịa.

Quả nhiên không phải là bởi vì nhìn trúng mình, An Cẩn hơi xấu hổ nghĩ thầm, may là Joellen không biết.

Joellen chuẩn bị thẳng thắn, thấy Vương định nói thì vội vàng chăm chú nghe.

Trước đó An Cẩn để ý thấy tâm trạng của hắn có hơi suy sụp nên cậu trấn an: "Chuyện anh lo lắng rất chính xác. Nhưng đuôi của người cá không tiện hoạt động trên đất liền, rất khó rời đi. Cho dù rời đi thì sống như thế nào? Tôi cho rằng tạm thời cứ duy trì tình trạng hiện tại là tốt nhất, giúp đỡ lẫn nhau với con người, chờ sau này trí nhớ của người cá phát triển hơn thì có thể học tập tri thức, được công nhận là sinh vật có trí tuệ thì có thể tự do sinh hoạt."

Con mắt Joellen khẽ nhếch, sắc mặt thoáng chốc kích động lên.

Vương quả nhiên đang cân nhắc vì đồng tộc! Ngài rất xem trọng đồng tộc!

Hắn cảm nhận được khí chất ôn hòa mà uy nghiêm của Vương, khom người, bàn tay chạm lên ngực trái, giọng vừa cung kính vừa kích động: "Vương!"

Mắt An Cẩn trợn to, kinh ngạc nhìn Joellen, cậu sửng sốt một giây, sau khi kịp phản ứng, cậu suy đoán: "Anh cũng nhận được truyền thừa à?"

Joellen lắc đầu: "Vào thời điểm ngài tiếp nhận truyền thừa, chúng thần cảm nhận được sự tồn tại của ngài, sau đó lập tức triệu tập quân đội đến đón ngài về hành tinh mẹ."

An Cẩn kinh ngạc hơn: "Anh không phải người cá lớn lên ở Obis... Anh là người cá thuộc hành tinh người cá ư?"

Joellen gật đầu: "Đúng thế."

An Cẩn ngẩn ngơ, mặc dù cậu tiếp nhận truyền thừa, thái độ của người cá bên cạnh đối với cậu cũng rất không bình thường, nhưng chưa khi nào họ gọi cậu là Vương cả.

Từ "Vương" đối với cậu rất xa vời, cứ như một giấc mơ vậy.

Thế nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt kích động của Joellen, cảm nhận được sự mong đợi vô ngần đến từ Joellen, cậu không thể không nhìn thẳng vào chuyện này: Cậu là Vương của người cá.

Nhưng cậu rất ngờ vực: "Các anh chỉ dựa vào truyền thừa để xác định Vương à? Tôi không có nhiều hiểu biết đối với người cá và hành tinh người cá, cũng không biết cách cai trị quốc gia, các anh muốn một vị Vương như vậy à, có tác dụng gì đâu?"

Joellen nghiêm túc nói: "Sao chúng thần có thể để Vương hao tâm tốn trí vì chuyện quản lý quốc gia chứ? Các trưởng lão sẽ xử lý chính vụ. Ngài là tín ngưỡng tinh thần của người cá, có ngài, bất kỳ người cá nào gặp phải tình cảnh khó khăn đều sẽ giải quyết được."

An Cẩn bỗng nhiên cảm thấy áp lực thật lớn: "Tôi không lợi hại như vậy."

Giọng điệu Joellen kiên định: "Không, ngài mạnh nhất! Thần đã cảm nhận được lực lượng của ngài."

An Cẩn giật mình, chẳng lẽ là dị năng nước?

Joellen nghĩ đến sự đối xử mà Vương của mình đang phải chịu, rất phẫn nộ: "Ngài chịu khổ rồi! Trước khi tới, chúng thần hoàn toàn không nghĩ đến việc người cá sẽ bị con người xem thường như thế! Bọn họ dám xem các ngài như thú cưng!"

"Chỉ cần ngài đồng ý, thần ngay lập tức liên hệ đội tiên phong, nội ứng ngoại hợp đưa ngài và đồng tộc đi!"

Hắn nhìn An Cẩn, giọng thành khẩn: "Mời bệ hạ theo chúng thần trở lại hành tinh mẹ Raabe, tất cả người cá đều đang chờ mong được nhìn thấy ngài."

An Cẩn rõ ràng cảm nhận được cảm xúc mong đợi của hắn, trong lòng cũng dâng lên gợn sóng kỳ lạ.

Cậu im lặng một lát, sau khi tỉnh táo thì lắc đầu tự hỏi: "Không được, tôi không thể đi theo anh được."

Cậu vừa mới đồng ý kết hôn với Norman đấy.

Joellen: "Là bởi vì ngài vừa ý loài người kia sao?"

An Cẩn 'ừ', không hề phủ nhận.

Hành tinh người cá đối với cậu mà nói thật xa lạ, càng giống một giấc mộng hơn, còn Norman là người sống sờ sờ đang ở chung với cậu.

Cậu lo lắng Joellen sẽ làm ra chuyện lỗ mãng, nhắc nhở: "Anh cũng không thể trực tiếp đưa người cá đi được, người cá vô cùng quan trọng đối với con người. Nếu anh đưa nhiều người cá đi như thế thì quân đội Obis tuyệt đối sẽ không buông tha, các anh khó mà rời khỏi hành tinh Obis."

Joellen: "Chỉ cần đồng tộc phối hợp thì nhất định có thể thuận lợi rời đi!" Hắn nhìn về phía đám người cá đang trò chuyện vui vẻ, có chút mệt mỏi: "Vốn thần nói chuyện bán đấu giá kích động bọn họ chính là vì lo lắng họ sẽ không phối hợp."

"Vương, chỉ cần ngài đồng ý rời đi, bọn họ chắc chắn sẽ đi theo ngài!"

An Cẩn lắc đầu: "Tôi không thể quyết định thay họ được, anh có thể nói cho bọn họ hành tinh người cá là gì rồi để chính họ tự lựa chọn."

Cậu lại nghĩ tới một chuyện quan trọng khác, hỏi thăm: "Trí nhớ của bọn họ rất kém, người cá ở hành tinh người cá có xuất hiện tình trạng này không?"

Joellen lắc đầu: "Không." Ánh mắt hắn tối đi, sắc mặt cũng rất nghiêm túc, "Nhưng bởi vì cây thánh khô héo nên càng ngày càng nhiều người cá không thể làm lễ trưởng thành, đuôi không thể biến thành hai chân, dẫn tới sức khỏe suy giảm mạnh."

Hắn nhìn An Cẩn, giọng nặng nề: "Vương, hành tinh Raabe cần ngài."

An Cẩn còn đang sững sờ vì những gì hắn nói trước mắt: "Ý của anh là, đuôi người cá muốn biến thành hai chân thì cần trải qua lễ trưởng thành à?"

Trong mắt Joellen hiện vẻ khiếp sợ: "Ngài không biết sao? Trong truyền thừa ngài tiếp nhận không đề cập ư?"

An Cẩn nhăn mày nghĩ lại: "Tôi biết khi trưởng thành đuôi sẽ biến thành hai chân, sẽ... phân hoá thành người cá Tek và Aisa, sau khi kí khế ước thì có thể tự do chuyển đổi hình thái hai chân và đuôi, không kí khế ước thì có thể dùng tinh thần lực duy trì hai chân."

Cậu nhìn về phía Joellen: "Trong truyền thừa không nói cụ thể tới việc khi trưởng thành thì đuôi sẽ biến thành hai chân như thế nào." Cậu bổ sung, "Khi tôi trưởng thành, đuôi trực tiếp biến thành hai chân."

Cậu còn tưởng rằng cứ trưởng thành là đổi được.

Bỗng nhiên, cậu nhớ tới cái cây tròn to lớn xuất hiện trong đầu lúc tiếp nhận truyền thừa, chẳng lẽ đó chính là cây thánh?

Joellen: "Ngài là Vương, khi trưởng thành vừa tiếp nhận truyền thừa đồng thời tiếp nhận cả việc chuyển hóa năng lượng, nhưng người cá bình thường thì cần trải qua lễ thanh tẩy để nhận lấy năng lượng ấy."

An Cẩn thầm nghĩ, vậy hóa ra việc đuôi biến thành chân không liên quan đến gen của người cá ư?

Joellen nhìn An Cẩn, chau mày lo lắng: "Vương, có thể ngài chưa tiếp nhận toàn bộ truyền thừa, ngài cũng nên về Thánh Điện để tiếp nhận lễ trưởng thành."

An Cẩn nhìn biểu cảm của hắn, không khỏi có chút quan tâm: "Nếu không tiếp nhận lễ trưởng thành thì sẽ như thế nào?"

Joellen: "Nhận được truyền thừa hoàn chỉnh sẽ giúp ngài có được thực lực cường đại, truyền thừa không hoàn chỉnh sẽ ảnh hưởng đến thực lực của ngài."

An Cẩn sững sờ, thời điểm cậu tiếp nhận truyền thừa hình như cũng không có thay đổi gì lớn. Không đúng, cậu bỗng nhiên nhận ra được tốc độ thăng cấp của bản thân thực tế đã tăng lên rất nhanh.

Mặc dù thời gian thăng cấp ba và bốn không khác biệt lắm nhưng theo lý thuyết, càng về sau tốc độ thăng cấp càng chậm, tốc độ của cậu không thay đổi thật ra là đang mạnh lên!

Joellen nói lần nữa: "Xin ngài cùng thần trở về đi."

An Cẩn nghĩ, hành tinh người cá xuất hiện, vấn đề của người cá lúc trước cậu lo lắng hoàn toàn có thể giải quyết, cậu có thể buông tay để xử lý tạp chất rồi.

Mặc dù không biết truyền thừa hoàn chỉnh có thể mang đến thực lực như thế nào nhưng với cậu mà nói thì thực lực càng mạnh càng tốt.

Cậu không khỏi có chút chờ mong, hi vọng về sau khi cùng Norman ra ngoài, trên đường không còn vắng bóng trơ trọi mà khắp chốn đều có tiệm tạp hóa, tiệm cơm, mùi thơm bốn phía.

Cậu hỏi: "Vấn đề cấp bách cần giải quyết hiện tại của người cá có liên quan đến việc cây thánh bị khô héo đúng không?"

Joellen gật đầu.

Dị năng nước đúng là có khả năng trị liệu, nhưng An Cẩn không quá chắc chắn: "Tôi đồng ý đến hành tinh Raabe thử giải quyết vấn đề cây thánh, nhưng không phải hiện tại." Cậu nhìn về phía những người cá còn lại, "Chờ trí nhớ của bọn họ khôi phục rồi tôi mới trở về. Còn chuyện bọn họ có đồng ý trở về hay không thì để chính bọn họ quyết định."

Cậu tạm dừng một chút: "Còn nữa, tôi sẽ quay lại hành tinh Obis. Đương nhiên, nếu người cá gặp khó khăn mà tôi có thể hỗ trợ thì tôi sẽ cố hết sức."

Joellen mặc dù thất vọng nhưng hoàn toàn có thể hiểu được. Hắn nghĩ, Vương chưa tiếp nhận toàn bộ truyền thừa mà có thể suy nghĩ vì người cá đã rất không dễ dàng.

Giọng điệu hắn đầy vẻ chờ mong: "Hi vọng đến lúc đó, hành tinh Raabe mỹ lệ và các dũng sĩ Tek anh tuấn có thể khiến Vương thay đổi chủ ý, đồng ý ở lại hành tinh Raabe."

An Cẩn: "..."

Đừng có thoải mái hi vọng cậu thay lòng đổi dạ thế được không?

Nhưng mà Joellen không nhắc đến việc trở về để chữa trị trí nhớ, rất có thể trình độ y học của hành tinh người cá kém hơn hành tinh Obis.

Cậu hỏi Joellen, quả nhiên là thế.

Cậu nói với Joellen: "Anh cũng đừng gọi tôi là Vương, tôi sẽ không định cư ở hành tinh Raabe đâu."

Joellen: "Ngài chính là Vương, đây là việc đã định. Ngài có thể ở lại bất kỳ nơi nào ngài thích, đương nhiên, thần càng hi vọng hành tinh Raabe có thể nhận được sự ưu ái của ngài."

Hắn khom mình hành lễ, "Nhị trưởng lão của Thánh điện, Joellen, chờ chỉ thị của ngài. Ngài không đồng ý trực tiếp đưa người cá đi, vậy thì, ngài thấy chúng thần cần phải làm như thế nào đây?"

An Cẩn trầm ngâm rồi nói: "Tôi cho là nên lấy danh nghĩa quốc gia bàn bạc với liên minh các hành tinh. Người cá rất quan trọng với con người, âm thầm dẫn người cá rời đi rất dễ dàng gây nên chiến tranh."

"Những con người ghê tởm kia khẳng định sẽ vì tư tâm mà không đồng ý thả người cá rời đi." Joellen nói.

Đây cũng là lí do vì sao bọn hắn ngay từ đầu chỉ ẩn nấp mà không trực tiếp bàn bạc.

An Cẩn nghĩ đến mầm cây nhỏ tinh khiết mọc ở sân sau, tính toán: "Tôi có biện pháp."

Cậu có năng lực thanh lọc, có thể khiến đất đai mọc ra đồ ăn tinh khiết, có thể tạo ra một lượng lớn hạt giống tinh khiết mà người cá chỉ có thể giúp đỡ một nhóm người, trồng trọt mới có thể cứu giúp toàn bộ hành tinh.

Cậu tin tưởng, tất cả các thành viên của liên minh các hành tinh đều sẽ lựa chọn hạt giống có lợi hơn chứ không phải người cá.

Huống hồ, dựa theo luật pháp liên minh, hành tinh người cá có tồn tại thì việc người cá được phán định là sinh vật có trí tuệ sẽ là chuyện đương nhiên.

Sinh vật có trí tuệ có được quyền tự chủ, bọn họ không có cách nào bẻ cong ý kiến của người cá được.

Joellen theo bản năng tín nhiệm An Cẩn, nghe cậu nói có biện pháp cũng không hỏi nhiều, thế là nói: "Thần lập tức bảo đội tiên phong lấy danh nghĩa hành tinh Raabe liên hệ liên minh."

Hắn đang nói, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì lại tạm ngừng: "Thời điểm chúng thần đến đã bắt giam một hạm đội của hành tinh Obis, cũng từ trí não của bọn họ biết được tình cảnh của người cá."

An Cẩn trong lòng căng thẳng: "Vậy bọn họ sao rồi?"

"Đã bị khống chế, không có ai bị thương tổn."

An Cẩn thở phào, vẫn còn may là không có ai thương vong, nếu không thì sợ rằng sẽ gây ra chiến tranh.

Cậu trầm ngâm một lát, nếu trực tiếp thả ra thì hạm đội bị bắt cóc rất có thể sẽ đánh trả và còn liên hệ với quân đội Obis, vậy thì đội tiên phong của người cá khả năng sẽ gặp nguy hiểm.

Cậu nói: "Liên hệ với liên minh các hành tinh và hành tinh Obis, nói rõ là xung đột ngoài ý muốn."

.

Rất nhanh, một tin tức khiến liên minh các hành tinh khiếp sợ bỗng nhiên xuất hiện: người ngoài hành tinh đến rồi!

Sau khi nhận được tín hiệu từ hành tinh Raabe, phản ứng đầu tiên của liên minh các hành tinh cùng hành tinh Obis là không tin.

Dù sao mặt mũi đối phương giống hệt con người, hoàn toàn nhìn không ra là người ngoài hành tinh.

Thậm chí bọn họ còn hoài nghi là đạo tặc vũ trụ hoặc phần tử phạm tội gì đó bí mật chỉnh sửa mặt, sau đó ngụy trang thành người ngoài hành tinh, lấy danh nghĩa ấy thay hình đổi dạng bắt đầu lại từ đầu.

Người phát ngôn Joan nghe bọn họ chất vấn, đơn giản điều chỉnh màn hình ảo thành chế độ toàn thân, sau đó biến đuôi thành hai chân ngay tại chỗ.

Toàn bộ đám người quân bộ và liên minh các hành tinh, ngoại trừ Norman ra, thì đều ngây dại.

Ánh mắt sắc bén của Norman hơi lóe lên: "Hành tinh người cá à?"

Joan gật đầu: "Đúng vậy đấy, nhân loại."

Norman: "Mục đích của các ngươi là gì?"

Joan: "Tìm đồng tộc về, nghênh đón Vương của chúng ta."

Norman mày kiếm cau lại.

Joan đối mặt với hắn: "Nhân loại kia, ta biết ngươi ngấp nghé Vương của chúng ta, nhưng Vương có sự tự do tuyệt đối, ngươi đừng hòng nghĩ đến chuyện ép buộc ngài ấy! Vây khốn ngài ấy!"

Những người còn lại nhìn nhau, bệ hạ ngấp nghé ai cơ?

Sau một khắc, trong lòng tất cả mọi người đều nhảy lên một ý nghĩ kinh ngạc nhưng hình như đúng ra phải là vậy, Vương của người cá là An An.

Trong tất cả người cá, người phù hợp để làm Vương của người cá nhất, chỉ có An An.

Dù sao những người cá còn lại đều có trí nhớ không được đầy đủ.

Norman trầm giọng nói: "Đúng, em ấy có quyền tự do tuyệt đối, các người cũng đừng nghĩ đến chuyện lấy danh nghĩa Vương tước ép buộc em ấy làm chuyện em ấy không muốn làm."

Hai người đối mặt, trong không khí phảng phất mùi thuốc súng.

Sau một lát, có người nói gì đấy bên cạnh Joan, hắn nhìn về phía Norman: "Chúng ta sắp đến hành tinh Obis, xin cấp phép thông hành."

Norman: "Tiến vào hành tinh Obis nhất định phải tuân thủ pháp luật của Obis, vì sự an toàn của dân chúng, cấm mang vũ khí, toàn bộ hành trình phải chịu sự giám sát của quân đội."

Joan: "Vậy còn cơ giáp?"

Norman: "Tháo bỏ vũ khí."

Joan nhắn tin cho Joellen, sau một lát gật đầu: "Được."

Không bao lâu, sáu chiến hạm nhanh chóng hạ xuống cảng hàng không quân đội, người trong quân đội đang chờ nhìn chằm chằm cổng.

Một nhóm người mặc trang phục màu đen bước xuống, bề ngoài của tất cả bọn họ đều vô cùng anh tuấn, phong cách trang phục có hơi khác con người, áo khoác cùng loại nhưng là kiểu vạt chéo, vạt áo dài đến bắp chân, chân mang ủng da chiến đấu.

Dẫn đầu chính là một người đàn ông rất trẻ trung, tướng mạo đường hoàng, tóc trắng cột đuôi ngựa, dáng đi rất nhanh.

"Hoan nghênh mọi người." Người tiếp đón duỗi tay ra, nói lẩm bẩm, những người này thật sự đều là người cá sao?

"Thiếu tướng Joan hành tinh Raabe." Joan tự giới thiệu, bắt tay, sau đó vô cùng phối hợp nói, "Mời cài đặt định vị."

Người tiếp đón còn lo lắng bọn họ sẽ phản cảm, khi thấy hắn chủ động thì cảm thấy kinh ngạc, Joan nói: "Tôi hi vọng nhanh chóng được nhìn thấy Vương."

Tất cả người cá đều lắp đặt trang bị định vị, sau đó được đưa đến hoàng cung.

.

Sau khi Norman kết thúc liên hệ với Joan, hắn sắp xếp người trong quân bộ đến cảng hàng không quân sự tiếp đón người cá hành tinh Raabe, sau đó liền đi đến trung tâm người cá.

Joan luôn liên lạc với Joellen, An Cẩn ở cạnh Joellen, bởi vậy rất rõ ràng mọi chuyện đang xảy ra như thế nào.

Lúc nhìn thấy Norman, cậu cũng không kinh ngạc, có chút vui vẻ, cũng có chút lo lắng.

Lo lắng Norman không vui, dù sao sau này cậu cũng sẽ đi một chuyến đến hành tinh người cá.

An Cẩn bơi tới bên cạnh ao, Joellen cũng đi theo đến đây.

Norman nhàn nhạt nhìn Joellen một chút: "Hành tinh người cá à?"

Dáng vẻ Joellen và Joan rất giống nhau.

Joellen gật đầu: "Đúng, tôi muốn đi cùng Vương."

Norman nhìn về phía người cá nhỏ: "Em biết hết rồi?"

An Cẩn gật đầu: "Ừm."

Norman đón người cá nhỏ về hoàng cung, Joellen cũng đi theo nhưng không phải trên cùng một xe bay với An Cẩn mà là lên xe bay của đội hộ vệ.

Trước khi tách ra, Joellen vẫn không quên nhỏ giọng nhắc nhở: "Vương, ngài đừng quên chuyện đã đồng ý."

Joellen cảm nhận được đường nhìn chòng chọc của đội hộ vệ, hắn nhíu mày, hai tay để ở trước ngực: "Tôi có bạn lữ, con tôi cũng xấp xỉ các người."

Nhóm hộ vệ: ". . ." Tụi này chỉ tò mò người cá có thể biến chân thôi ba ơi!

Joellen lấy trí não giấu ở trong đầu tóc mình ra, sau đó lấy quần áo dài trùm lên, cái đuôi biến thành hai chân, chợt cảm thấy thật dễ chịu tự tại.

Vì ẩn núp, hắn vẫn luôn cởi trần, thực sự khiến bản thân khó chịu.

Hắn trừng mắt nhìn nhóm hộ vệ, lạnh giọng nói: "Nhìn cái gì vậy? Tôn trọng người lớn tuổi đi!"

Norman ôm người cá nhỏ lên xe bay, đặt cậu trên ghế ngồi. An Cẩn nhìn ra ngoài: "Xe của em làm sao bây giờ?"

"I-lo biết cách lái trở về."

Norman xoa cằm người cá nhỏ, cúi đầu nhìn cậu, ánh mắt hơi trầm xuống: "Em đã đáp ứng hắn điều gì rồi?"

An Cẩn lập tức phát hiện Norman không vui, kéo ống tay áo Norman: "Anh đừng tức giận."

Cậu ngắn gọn kể lại một lần chuyện mình thảo luận với Joellen.

Giọng Norman trầm xuống: "Lúc nào em đi?"

An Cẩn nói: "Sau khi trí nhớ của người cá khôi phục bình thường."

Norman nói: "Em muốn dẫn bọn họ rời đi?"

An Cẩn: "Nếu như bọn họ muốn về hành tinh người cá thì em sẽ dẫn họ đi cùng."

Mày kiếm của Norman nhướn lên, nhắc nhở: "Sau khi xuất hiện hành tinh người cá, việc giải phẫu này chỉ sợ khó mà làm được."

An Cẩn rất rõ ràng sự quan trọng của người cá đối với con người, cũng hiểu rõ ý Norman.

Hành tinh người cá tồn tại, lại thêm chuyện trí nhớ hoàn thiện thì người cá rất có thể không còn ỷ lại loài người, thậm chí sẽ trở lại hành tinh người cá, đối với việc con người cần người cá cung cấp tinh thần lực là tin tức vô cùng có hại.

An Cẩn nhìn Norman cười: "Em sẽ đại diện cho người cá họp với viện nghiên cứu khoa học và các quan chức cấp cao của Obis. Em đồng ý dùng một tin tức giao dịch với Obis, em tin tưởng tất cả mọi người sẽ đồng ý tiếp tục nghiên cứu thực hiện ca phẫu thuật này."

Trở lại hoàng cung, An Cẩn về biệt thự thay quần áo trước.

Sau đó lần đầu tiên đi về phía chính điện hoàng cung, khi cậu đi vào thì lập tức cảm thấy được rất nhiều ánh mắt kích động sốt ruột.

"Thiếu tướng Joan của hành tinh Raabe kính chào Vương." Joan đứng trước mặt An Cẩn, cực kỳ thân sĩ khom mình hành lễ.

An Cẩn không quá quen thuộc: "Không cần khách khí."

Joan đứng dậy, nhìn An Cẩn, mang theo sự thưởng thức ngay thẳng không che giấu của người cá từ trước đến nay: "Ngài thật là dễ nhìn."

An Cẩn: "... Cảm ơn."

Nét mặt Norman bất thiện nhìn Joan, nắm tay thiếu niên ngồi vào chủ vị.