Trở Thành Thiên Tài Tốc Biến Của Học Viện Ma Pháp

Chương 30: Huấn luyện tại hầm ngục (4)



Ngay khi cảm nhận được thứ gì đó giống như ma pháp công kích lao về phía mình, tôi kích hoạt Tốc biến và dịch chuyển lên ngọn cây.

Viu! Một viên ‘Quang đạn’ xuyên qua chỗ tôi vừa đứng và biến mất sau khi va vào cái cây gần đó.

Tôi sởn hết cả da gà trong khi quan sát Edna đang sụp xuống đất ở đằng xa.

“Bộ cô có thù oán gì với tôi à?”

Gần đây cấp độ của ‘Rối loạn hấp thụ mana’ đã tăng nên bây giờ tôi có thể cảm nhận được những biến động mana từ khoảng cách mười tám mét. Tôi thở phào nhẹ nhõm vì suýt soát né được pha đánh úp bất ngờ từ Edna.

Trong khi các pháp sư khác cường hóa cơ thể họ bằng nhiều lớp ma pháp phòng thủ khác nhau, tôi không thể làm điều tương tự như vậy.

‘Hơn nữa, ‘Quang đạn’ rất nguy hiểm.’

Chẳng phải hơi quá tay khi sử dụng ma pháp này để tấn công một học sinh à? Trong thế giới Aether, một pháp sư 17 tuổi đã được gọi là ‘thiên tài’ nếu biết sử dụng ma pháp bậc 2.

Nhưng tại học viện Stella, đây chẳng phải điều hiếm thấy. Những học sinh năm nhất đã có thể sử dụng ma pháp bậc 2 một cách dễ dàng, và những cá nhân xuất sắc, chẳng hạn như Edna, có thể sử dụng những ma pháp bậc 3.

Tốt nhất là tôi không nên đáp trả lại những ai sử dụng ma pháp thuộc tính ánh sáng. Chúng nhanh và có sức sát thương vô cùng khủng khiếp, thậm chí còn có khả năng hồi phục nữa.

'Độ thông thạo kỹ năng của tôi đã tăng, nên nếu tận dụng địa hình một cách hợp lý, tôi có thể đối phó với cô ấy…'

[Tốc biến]

[Bậc: 1]

[Khoảng cách tối đa: 12m]

[Tích trữ tối đa: 2]

[Thời gian hồi: 3 giây]

Nhờ luyện tập mỗi sáng sớm, số lần liên tiếp tôi có thể sử dụng Tốc biến đã tăng lên con số 2. Giờ đây, việc di chuyển đã dễ dàng hơn.

‘Tuy nhiên thế này là chưa đủ để hạ gục Edna.’

Cố gắng làm chuyện điên rồ đó chỉ phí thời gian, tôi nhanh chóng rời đi.

Mục tiêu của tôi là lọt vào top 5. Đúng hơn là tôi đang nhắm đến chính xác vị trí thứ 5 trong bảng xếp hạng.

Theo như trí nhớ của tôi, phần thưởng cho người xếp hạng 5 là ‘Rễ cây Edelic'. Khi ăn, nó tăng cường sức mạnh vật lý và thể lực, và dù không phải vật phẩm chất lượng tuyệt vời hay gì, nó được sử dụng làm sản phẩm hồi phục năng lượng cho các học sinh nhỏ tuổi trong quá trình học tập.

Jeremy xếp thứ nhất, theo sau là Haewon-ryang ở hạng 2, rồi Hong Bi-Yeon hạng 3. Mayuseong xếp hạng 4, nhưng trong game sẽ có đoạn Edna vươn lên vị trí của cậu ta.

Dù sao số điểm của những người trong top 4 quá áp đảo khiến tôi chẳng quan tâm đến việc cố gắng đạt thứ hạng cao làm gì. Tuy nhiên để đạt hạng năm cần đâu đó khoảng 70 điểm. Tôi chỉ cần tìm thêm 3 Thanh điểm thưởng nữa thôi.

Nhưng có một vấn đề là dù có lục tung trí nhớ lên, tôi không thể nhớ được vị trí của chúng ở đâu. Tôi chỉ còn cách dựa vào độ cơ động cao của Tốc biến và tiếp tục tìm kiếm thôi.

“Lại một ngõ cụt nữa à?”

Tôi đã đi sai hướng. Nơi này thật dễ gây lú lẫn vì địa hình cứ liên tục thay đổi.

Tôi quay lại và thử đi theo con đường khác.

Bãi cỏ phía trước rẽ ra, và rồi 5 nam sinh xuất hiện.

“Ồ ồ, đoán xem ai đây này?"

“Chẳng phải là Baek Yu-Seol từ lớp S sao?”

Khi tôi kiểm tra thẻ tên của một kẻ trong nhóm thì trên đó có ghi: Raiden. Mấy tên này khá nổi tiếng trong học viện dạo gần đây. Cậu ta thuộc phe của Yuslek, là người mà trước đây tôi đã gán cho cái biệt danh là ‘tay sai của Jeremy.’

Vậy, nhóm trước mặt tôi đây là thành viên của một phe được tạo ra bởi kẻ lại là thành viên của một phe khác. Bên cạnh hắn ta là những người mà tôi nghĩ cũng thuộc phe Yuslek, hơn nữa tôi thực sự rất ấn tượng vì...

Raiden đang cầm 3 Thanh điểm thưởng trên tay.

‘Bọn họ tìm thấy được nhiều thật.’

Nhóm Raiden đến gần, trịch thượng nói.

“Ngươi là Baek Yu-Seol đúng không? Tên thảm hại không thể sử dụng ma pháp nhưng vẫn vào được lớp S?”

“Không thể tin được ngươi lại có thể trả lời đúng 3 câu hỏi kỳ lạ đó. Học viện Stella gần đây nới lỏng công tác tuyển sinh hay sao ấy.”

“Ta nghe nói ngươi là chủ nhân của cây đũa bậc trung cơ mà. Sao không mang nó ra cho bọn ta xem nhỉ? Một pháp sư không thể sử dụng ma pháp thì cây đũa đó cũng chẳng có tác dụng gì cả.”

Dù tôi thấy chẳng hài chút nào nhưng bọn chúng cứ cười khúc khích với nhau. Đây đúng là hình tượng một nhóm bắt nạt thường thấy trong trường học.

‘Thật lạ lẫm khi lâu lắm rồi mới chứng kiến tình huống như này.’

Hồi còn đi học, tôi thường xuyên chạm trán với mấy đứa trẻ chuyên đi bắt nạt người khác.

“Ngươi bị câm à? Mà thôi kệ, giao nộp thanh điểm thưởng ra đây.”

“Không muốn.”

Raiden cười lớn trong khi tôi bí mật giấu thanh điểm thưởng sau lưng.

“Tự tin quá nhỉ? Ngươi nghĩ mình sẽ an toàn vì đã mặc bộ đồ bảo hộ à?”

Một bộ đồ bảo hộ được cấp khi học sinh tiến hành huấn luyện trong không gian nhân tạo. Nó được phủ một lớp lá chắn để bảo vệ, và nếu chịu sát thương vượt quá giới hạn, người mặc sẽ được dịch chuyển khỏi chiến trường.

Hay nói cách khác là bạn bị loại.

“Nhưng thứ này chỉ khiến ngươi không mất mạng, chứ nó không có tác dụng làm giảm nỗi đau đâu. Haha, bọn ta chắc chắn sẽ khiến ngươi đau đớn đến mức ngươi thà ước mình chết đi còn hơn.”

“Hmm…”

Tôi tính toán những bước hành động tiếp theo để đối phó với bọn này.

Ma pháp bậc 1 như ‘Tốc biến’ sẽ hiệu quả đối với mấy tên gà mờ trong nhóm, nhưng tôi không rõ hạ gục một pháp sư tài năng đến từ một gia tộc danh giá như Raiden là chuyện dễ dàng hay không. Giả sử cấp độ của Tốc biến cao hơn và có thể sử dụng 3 lần liên tiếp, tôi vẫn không tự tin mình sẽ chiến thắng.

Tuy nhiên, có những ‘biến số’ ảnh hưởng đến trận chiến này.

Đó là việc cả 2 bên đang ở trong một hầm ngục và trong tay tôi là Thanh điểm thưởng.

“Có thế chứ.”

“Mày biết điều đấy.”

Khi tôi đưa Thanh điểm thưởng ra phía trước, Raiden ngạo nghễ tiến lại gần. Cậu ta coi đây là hành động đầu hàng của tôi.

Và rồi…

[Tốc biến]

Cơ thể của tôi tan biến như một làn sương mù. Trong khoảnh khắc 0.1 giây đó, chỉ còn âm thanh của chiếc áo choàng tung bay trong gió.