Trở Thành Thiên Tài Tốc Biến Của Học Viện Ma Pháp

Chương 36: Hiệp sĩ (1)



Buổi huấn luyện hầm ngục đầu tiên đã kết thúc.

Tổng cộng 141 học sinh từ lớp A và S.

39 người bị loại.

Dù xếp hạng 2, Haewon-ryang thấy bản thân thật thảm hại, và dư vị sau trận đấu khiến cậu khó chịu trong lòng nên cậu đến thẳng sân tập của lớp S vào buổi tối.

Ngay cả khi Eisel không xen ngang vào phút chót… cậu khó có thể dành chiến thắng.

Dù Mayuseong gần như kiệt sức, cậu ta có thể nhanh chóng hồi phục thể lực sau một quãng nghỉ ngắn. Ngược lại, Haewon-ryang gần như đã cạn kiệt mana, nên cậu không chắc mình sẽ thắng hay thua nếu họ chiến đấu thêm nữa.

“Mình… Mình không thể đánh bại cậu ta dù có làm gì đi chăng nữa.”

"Cách biệt về tài năng lớn đến như vậy sao?"

Mayuseong luôn hờ hững với mọi việc, nhưng nếu có thứ gì đó khiến cậu hứng thú, cậu ta sẽ làm bất cứ thứ gì để trở nên xuất sắc trong mảng đó.

Và kết quả là? Ta-da!

Thành quả của cậu thậm chí còn vượt xa cả những chuyên gia chỉ tập trung vào cùng lĩnh vực với mình trong hơn một thập kỷ.

Mayuseong luôn như vậy. Cậu luôn được mọi người ngưỡng mộ.

‘Xin lỗi. Tôi muốn làm cho vui thôi, nhưng kết quả lại tốt hơn bạn.’

Đây là một lời xin lỗi chân thành. Cậu chưa bao giờ có ý định hạ thấp người khác.

Vì thế Haewon-ryang càng tức giận hơn. Cảm giác không thể giành chiến thắng dù chỉ một trận chiến trước một kẻ không hề nỗ lực chút nào đã khiêu khích cái tôi của cậu.

‘… Không, mình không có thời gian để tự trách bản thân. Mình cần cố gắng hết sức.'

Cậu lấy cây trượng ra và đứng trước con bù nhìn khổng lồ. Mana nhảy múa điên cuồng quanh cơ thể cậu.

Từ đầu đến cuối, hết ma pháp này đến ma pháp khác được thi triển. Con bù nhìn còn chẳng có cơ hội kích hoạt cơ chế phòng thủ đặc trưng của nó, bị oanh tạc đến mức đáng thương.

“Haewon-ryang. Sao cậu không bình tĩnh lại đã?”

“… Công chúa Hong Bi-Yeon.”

Haewon-ryang đã điên cuồng sử dụng mana của mình trong một thời gian dài, cuối cùng cũng có thể làm nguội cái đầu của mình nhờ lời nói của Hong Bi-Yeon.

Liên tục sử dụng ma pháp khiến cơ thể cậu phải chịu một gánh nặng lớn, trông cậu hiện tại không ổn chút nào.

Cho dù có rèn luyện thể lực đến bao nhiêu, ngấu nghiến hết công thức này đến công thức khác hay thậm chí luyện tập ma pháp ngày đêm, cậu vẫn không thể vượt qua giới hạn lượng mana có thể chứa trong cơ thể mình.

Trong khi thi triển hỏa hệ ma pháp, Hong Bi-yeon đứng kế bên Haewon-ryang, khuyên cậu hãy bình tĩnh lại.

Dù thực tế rằng Hong Bi-yeon không thể sử dụng nhiều thuộc tính giống như Haewon-ryang và tài năng của cô không bằng cậu, cô vẫn có thể thi triển ma pháp bậc 3 một cách hoàn hảo nhờ lượng mana khổng lồ và sức mạnh ma pháp được thừa hưởng từ dòng máu hoàng tộc.

“Ngươi cũng vừa bị ai đó đánh bại à?”

“… Cũng? Công chúa cũng giống thần ư?”

Haewon-ryang giật mình trước những lời đó. Cậu vừa lỡ lời, điều mà không giống tính cách thường ngày của cậu. Tuy nhiên Hong Bi-Yeon vẫn im lặng. Cô không phải loại người sẽ để tâm đến mấy thứ nhỏ nhặt như vậy.

“Đúng vậy. Là tên xếp hạng cuối cùng trong toàn khối năm nhất. Không thể chấp nhận được.”

Có rất nhiều lí do để bào chữa cho thất bại của cô.

Ví dụ như địa hình trong hầm ngục liên tục thay đổi; mọi ma pháp của cô đều đã lộ ra hết bởi sự nổi tiếng cũng như địa vị công chúa của cô; hay những ma pháp của cô tập trung vào sức công phá hơn là độ chính xác, và đối thủ của cô di chuyển rất nhanh...

Nhưng sau cùng, kẻ thua cuộc thì nói gì chả được.

Hong Bi-Yeon không thể chối bỏ sự thật rằng mình đã thua do bản thân vẫn còn kém cỏi.

Và rồi kết thúc buổi huấn luyện, cô xếp hạng 3. Dù không về nhất, mẹ cô vẫn khá hài lòng.

Hong Bi-Yeon chợt nhận ra cô có thứ hạng như này chỉ vì Baek Yu-Seol không lấy hết số Thanh điểm thưởng cô đã ném đi. Cô đâm cây trượng phép xuống nền đất.

Bang! Bang!

Mục tiêu phía trước đã bị thiêu rụi hoàn toàn.

Vì lòng kiêu hãnh của bản thân, cô đã ném số Thanh điểm thưởng cho Baek Yu-Seol.

'Chuyện gì sẽ xảy ra nếu lúc đó Baek Yu-Seol quyết định lấy hết chỗ Thanh điểm thưởng? Mình sẽ ra sao nếu không lọt vào top đầu bảng xếp hạng?'

Cô nhớ lại rằng trái tim lo lắng, sợ sệt của mình đã nhẹ nhõm hơn bao nhiêu khi cậu trả lại cô số điểm đó.

Khó chịu quá!’

Cô không thích cái cảm giác này. Không phải cô có ác cảm với Baek Yu-Seol, cô chỉ ghét bản thân vì thấy sợ hãi, lo lắng, nhẹ nhõm và hứng thú trước mọi hành động của một tên thường dân.

‘Một ngày nào đó mình sẽ đốt cháy cái bản mặt phiền phức đó cho mà xem.’

Khi tưởng tượng khuôn mặt của con bù nhìn đần độn kia giống như mặt của Baek Yu-Seol, sức mạnh từ ma pháp công kích của cô tăng lên đáng kể.

Hơn nữa, Hong Bi-Yeon nhớ lại buổi học ‘đặc biệt’ cách đây vài ngày.

‘…Giả vờ là một dân thường tốt bụng sao, hmph.’

Nhưng sự thật là, sự giúp đỡ của cậu ta tỏ ra hiệu quả.

Sau khi cố gắng thay đổi cách suy nghĩ của bản thân, cô đạt được nhiều tiến bộ hơn.

Cô có thể khống chế ma pháp của bản thân theo nhiều hướng khác nhau, và cô vạch ra được những chiến lược cẩn trọng hơn để đánh bại đối thủ. Cô vẫn không tự tin bản thân có thể giải quyết 3 câu hỏi kỳ lạ trong bài kiểm tra đầu vào, nhưng sự tiến bộ là hoàn toàn rõ rệt.

Cây trượng trên tay Hong Bi-Yeon chợt dừng lại theo dòng suy nghĩ của cô.

Cậu ta thuộc tầng lớp thường dân, có điểm số tệ hại nhất, và tính cách không thể nào ưa nổi, nhưng… Cậu là chàng trai duy nhất biết cách bù đắp cho khuyết điểm của cô.

Bởi chưa có gia sư hoàng gia nào cô theo học từng đề xuất một phương pháp độc đáo giống như của Baek Yu-Seol.

“Công chúa.”

Đúng lúc đó, hiệp sĩ hộ tống của Hong Bi-Yeon – Yuri xuất hiện cùng với một chiếc hộp nhỏ trên tay.

“Ta đây. Có chuyện gì?”

“Một bưu kiện được gửi đến từ các thợ rèn hoàng gia. Việc chuyển đổi cây đũa ‘Argento’ đã hoàn tất. Thần có nên thông báo cho học sinh Baek Yu-Seol này không?”

“Ừ, làm đi. Như thế sẽ thuận tiện hơn.”

“Vậy thần sẽ đi gặp cậu ta.”

Nói xong, Yuri chuẩn bị rời khỏi sân tập, nhưng Hong Bi-Yeon bất giác nắm lấy vai cô.

“… Có chuyện gì sao, thưa Công chúa?”

“Uh… Không, ngươi đừng đi. Để ta đưa đến cho cậu ta. Tình cờ ta cũng có việc cần làm trên đường đến đó.”

“Thần hiểu.”

Khi Hong Bi-Yeon nhận lấy chiếc hộp, cô thở dài.

Mình điên mất…’

'Mình đã nghĩ gì khi nói rằng sẽ đích thân mang nó đến cho tên đó.'

'Dù sao cũng đã đồng ý làm việc này rồi, không thể quay đầu lại được.'

Cô hướng đến ‘Nhị tháp’[note56274] nơi Baek Yu-Seol đang có mặt.