Trở Thành Thiên Tài Tốc Biến Của Học Viện Ma Pháp

Chương 59



Crackle! Crackle!

Số lượng cốt binh ngày càng tăng, và nếu không phải ảo ảnh thì chúng đang cố tình tập trung về nơi này.

“…Có khi nào lũ này muốn bắt chúng ta không?”

Tiền chuộc cho mỗi học viên của Stella bị bắt khá cao. Hoặc có thể họ sẽ bị ép biến thành những khô cốt pháp sư[note60859] với sức mạnh lớn.

“Chỉ vì thường xuyên ăn kiêng không có nghĩa là tao muốn biến thành một bộ xương biết đi đâu!”

Ben hét lên rồi vung trượng phép, một cơn gió mạnh lập tức thổi qua và cuốn bay đám khô cốt binh. Dù chúng không chết ngay lập tức, nhưng Eisel tạo ra một vụ nổ với ngòi là ma pháp sấm sét của mình để phóng những băng trụ sắc nhọn với tốc độ lớn, nghiền nát hộp sọ của những khô cốt binh.

Những học viên xuất sắc nhất của học viện ma pháp danh giá nhất đang tập trung ở nơi này. Nên dù đây là trận thực chiến đầu tiên của bọn họ, có thể nói cả nhóm đang làm rất tốt.

Tuy nhiên, luôn có một ngoại lệ.

“Hee, hee!”

Perseok! Kashif Derek, sợ hãi trước quân đoàn cốt binh trỗi dậy từ mặt đất, gào thét rồi ngã xuống.

Anh ta là một pháp sư tầm xa. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu ma pháp đang được niệm chú thì bị ngắt giữa chừng?

“Phản ma pháp[note60860]! Cúi xuống!”

“…!”

Hong Bi-Yeon nhanh chóng nhận ra và hét lớn, nhưng Eisel và Denmark do ở quá gần nên đã bị thổi bay.

Pew!!

Sức công phá của vụ nổ chỉ như một quả pháo thông thường, nhưng thứ đáng sợ nhất của hiện tượng phản ma pháp trong một nhóm nhiều người lúc chiến đấu là nó dẫn tới hiệu ứng domino.

“Kyaaak!”

“Keugh!”

Ma pháp của Eisel bị ngắt bởi vụ nổ từ Kashif, gây ra vụ nổ phản ma pháp, và rồi người tiếp theo cũng chịu chung số phận.

Pew! Pop! Hàng ngũ hoàn hảo của cả nhóm tan vỡ ngay lập tức bởi những vụ nổ liên tiếp. Edna nhờ nhanh chóng lùi ra sau nên đã không bị thổi bay, nhưng một số thành viên của nhóm Hong Bi-Yeon thì không được như thế.

May thay, không có ai bất tỉnh, nhưng do trào ngược mana[note60861], họ tạm thời không thể sử dụng ma pháp.

‘Tên đần đó!’

Hong Bi-Yeon tái mặt trong khi vực dậy những người trong nhóm bị ảnh hưởng bởi phản ma pháp.

“Công chúa, xin người hãy đi đi. Thần xin lỗi…”

Cô gái bị thổi bay vừa rồi là Arshuang, người đã tiêu diệt rất nhiều tên cốt binh với độ chính xác cao nhất nhóm. Cô đã sử dụng một lượng lớn mana vì muốn tỏ ra có ích hơn Hong Bi-Yeon, khiến hậu quả càng nặng nề hơn.

“Không. Không có gì phải xin lỗi cả, để Meradin cõng cô đi.”

“Nhưng Meradin là tiên phong…”

“Im lặng và đứng dậy đi! Cô muốn cản trở cả nhóm à?”

Giờ không phải là lúc để tranh cãi. Cô không có ý định bỏ lại dù chỉ một thành viên trong nhóm, và cô sẽ bảo vệ họ dù bất kỳ chuyện gì xảy ra .

“…Vâng.”

Arshuang cắn răng chịu đựng với vẻ mặt xanh xao và được cõng đi bởi một nam sinh tên Meradin. Vì chỉ có Denmark và cậu là pháp sư tiên phong ở nơi này, tình hình càng trở nên tồi tệ hơn.

Điều này khiến trái tim Arshuang nặng trĩu.

Crackle! Crackle!

Càng nhiều khô cốt binh tiến đến gần chỗ bọn họ. Cả nhóm giờ không rõ phải đi về hướng nào. Hi vọng rút lui an toàn về trại căn cứ cũng theo đó mà tan biến.

“Ráng lên! Nếu ai bị bắt thì sẽ phải chịu số phận giống như chúng đấy!”

“Hahaha, phải thế chứ! Denmark ta đây trong đời chưa từng bị đánh bại!”

“Thôi nói chuyện vớ vẩn đi!”

May thay, các tiền bối năm hai - Ben và Denmark, vẫn đang dẫn dắt mọi người một cách hợp lý. Không ai ngờ rằng hai người này lại đáng tin đến vậy.

Mặc dù phong ma pháp của Ben và thổ ma pháp của Denmark nghe chẳng có vẻ gì là tương thích, cả hai đã phối hợp vô cùng ăn ý, trở thành bộ đôi hoạt động hiệu quả hơn cả những học viên năm nhất tài năng.

Nhưng...

Chỉ thế thôi là không đủ.

Không pháp sư chủ lực, không kế hoạch, không phối hợp nhóm.

Không có cách nào để họ có thể vượt qua tình cảnh này.

Đối thủ là một chiêu hồn sư cấp 5 đang ở trạng thái tốt nhất.

Trong khi đó, bên họ chỉ có những pháp sư tập sự cấp 2, cấp 3 không có kinh nghiệm thực chiến.

‘Không ổn.’

Edna cắn môi, nắm lấy tay Jecky. Jecky đã không ngừng run rẩy suốt một thời gian dài, thậm chí còn không thể thi triển ma pháp. 

“Chuyện gì sẽ xảy ra với chúng ta đây…?”

“… …”

Edna không thể trấn an cô ấy bằng câu “Đừng lo” như thường lệ. Bởi chính cô cũng đang không biết mình phải làm gì.

“Haa… Haaa…”

Cô kiệt sức đến nỗi không thể sử dụng ma pháp được nữa. Nếu có chút thời gian, cô có thể hồi phục lượng mana của mình với nội tại ‘Vận khí điều tức’, nhưng hy vọng nhỏ nhoi đó còn chẳng có.

Tookung!

“Ugh!”

Ở ngay gần, một tên cốt binh dùng toàn bộ cơ thể lao về phía cô, nhưng bị chặn lại kịp thời bởi khiên chắn của Haewonryang. Tuy vậy, lớp khiên không trụ được lâu và nhanh chóng tan vỡ. Haewonryang có lượng mana rất ít, nên cậu ta đã đến giới hạn rồi.

Nhưng cậu đưa tay mình lên xoa đầu Edna rồi nói với vẻ mặt kiên định.

“Edna… Tôi sẽ bảo vệ cô, nên cứ mặc kệ tôi mà chạy thoát đi.”

“Khiếp, sao tự dựng lại nói mấy câu sến súa như thế? Có biết những người nói như vậy thường dễ chết lắm không?”

“Uh?"

Dù cô chỉ đùa với Haewonryang, nhưng tấm lòng của cậu ta là thật. Và cô cũng không thể bỏ lại chàng trai này, bởi chính cô là người đã dẫn cậu đến đây.

“Thôi đi, tôi biết rõ hơn ai khác rằng lượng mana của cậu đang chạm đáy rồi.”

“Không, tôi…”

Khi Haewonryang vẫn không nghe theo, Edna cố tình hét lên.

“Đừng kiêu căng nữa! Nghĩ cách giúp chúng ta thoát khỏi nơi này đi. Cậu thông minh mà, đúng không?”

“…”

Haewonryang đành cúi mặt trước những lời đó. Không chiến lược gia nào có thể nghĩ ra cách giải quyết tình huống này. Chưa kể, ma pháp của cậu không còn tác dụng nữa, nên Edna bắt cậu giữ lấy mạng sống lâu nhất có thể và sử dụng cái đầu để nghĩ ra cách gì đó.

Và cũng để cậu giữ lại danh dự của mình.

Bởi Haewonryang đã đau đớn nhận ra sự thực. Rằng cậu cảm thấy phẫn uất với bản thân, cậu muốn tự kết liễu cuộc đời mình.

Rằng cậu không thể bảo vệ được người mình thích, thậm chí còn nhận được sự thương hại từ người khác. Quả thực đây là điều tồi tệ nhất.

Cảm xúc dâng trào, đầu cậu thì quay như chong chóng trong khi tình hình mỗi lúc một xấu đi.

Deuk! Tadak! Crack!!

“Ugh… Chúng đông quá!”

“Tôi không thể sử dụng ma pháp nữa…”

Quân đoàn cốt binh đã đông đến mức bao vây từ tứ phía. Ai cũng kiệt sức, không còn có thể giữ chân chúng. Ngay cả Denmark - chỗ dựa vững chắc ở tuyến đầu, cũng không còn cách nào khác ngoài rút lui về sau.

Đột nhiên.

Tất cả cốt binh ngừng di chuyển.

“…Hả?”

Như những con rối bị đứt dây, chúng liền bất động tại chỗ trước sự sửng sốt của các chàng trai cô gái.

Và đồng loạt… chúng chậm rãi ngước đầu, nhìn về hướng nào đó, rồi tản ra để tạo thành một con đường.

Hệt như phép màu của Moses rẽ Biển Đỏ làm đôi.

Giữa vô số cốt binh đã phủ kín khu vực xung quanh, ai đó bước tới, chầm chậm xuyên qua quân đoàn bất tử.

Bóng người quen thuộc làm mọi người có mặt ở đây kinh ngạc.

“…Baek Yu-Seol?”

Trên tay phải của cậu là một bộ xương chỉ còn lại phần hộp sọ và cột sống.

Miễn là phần đầu vẫn còn thì con cốt binh đó sẽ không chết, và răng nó không ngừng va vào nhau lách cách, nhưng hoàn toàn không gây tổn hại gì tới Baek Yu-Seol.

Cả nhóm dường như đã hiểu chuyện gì đang xảy ra một cách muộn màng.

“Thứ đó là…”

“Một tên khô cốt...cấp tướng?”

Thoạt nhìn, một chiêu hồn sư có sức mạnh tự mình điều khiển đội quân gồm hàng trăm đến hàng nghìn cốt binh, nhưng thực tế, hắn không thể làm điều đó một mình.

Bởi lẽ đó, hắn cần tạo ra một hệ thống chỉ huy giống như trong quân đội thông qua một vài con cốt binh đặc biệt có trí thông minh nhất định và có quyền điều khiển những cốt binh dưới trướng.

Vì vậy, một trong những cách hiệu quả nhất để đối phó với đội quân của chiêu hồn sư là trấn áp hoặc tiêu diệt những tên cốt binh như thế.

Những ‘Khô cốt tướng’ chính là yếu tố then chốt trong sức mạnh của một chiêu hồn sư, đóng vai trò như một loại máy thu, tháp điều khiển, ăng-ten..., và trở thành tai, mắt, đôi khi là bộ não của hắn.

Với tầm quan trọng rất lớn, Khô cốt tướng mạnh hơn rất nhiều so với binh lính thông thường và chắc chắc được bảo vệ bởi những cốt binh tinh nhuệ.

‘Cậu ta tự mình đối đầu với một tên cấp tướng như thế, thậm chí còn bắt được hắn…?’

Một cảnh tượng đơn giản là không thể tin được.

Nhưng nhờ đó.

“Chuyện này… Nếu chúng ta sử dụng thứ đó hợp lý, có lẽ cả nhóm có thể sống sót rời khỏi đây…!”

Những học viên đã có thể lấy lại chút hi vọng, dù rất mong manh.