Trở Về Làm Thiên Tài

Chương 99: Ngủ chung (tiếp)



Tôi nói với Ly rằng tôi không chơi game trên laptop của cô ấy nữa, thay vào đó, tôi sẽ đi ngủ. Ly vội cất laptop, dọn chỗ trên giường để tôi có thể nằm cùng, tuy nhiên tôi từ chối và nói tôi sẽ nằm dưới sàn nhà. Nói xong, tôi nằm xuống khoảng trống giữa giường của cô ấy và tủ quần áo. Ly lo lắng rằng tôi cảm thấy lạnh nếu nằm như vậy vào ban đêm và vẫn mời tôi lên giường nằm cùng, nhưng tôi đảm bảo mình không sao. Cô ấy định lấy chăn, gối và đệm cho tôi nhưng tôi khẳng định mình không cần.

Ly ngồi trên giường nhìn tôi nằm dưới sàn với ánh mắt mà tôi không biết diễn tả như thế nào. Tôi khuyên cô ấy nên nằm xuống và ngủ nhưng cô ấy vẫn lo lắng cho tôi, tôi cười và khẳng định mình không sao. Hết cách với tôi, cô ấy đành nghe theo lời tôi nằm xuống giường. Cô ấy đột nhiên trò chuyện với tôi, tôi cũng đáp lại lời của cô ấy. Sau một lúc, tôi giả vờ không trả lời Ly để cô ấy tưởng rằng tôi đã ngủ. Kế hoạch của tôi đã thành công khi Ly không nghe thấy tôi nói gì nữa.

- Anh ngủ rồi phải không? Vậy thì em cũng sẽ ngủ. Chúc anh có giấc ngủ ngon! – Ly nói.

Tôi giật mình khi nghe thấy Ly chúc tôi ngủ ngon và nhận ra là mình vẫn chưa kịp chúc cô ấy nhưng do tôi đã giả vờ ngủ nên tôi chỉ đành tiếp tục giả vờ.

Tôi bỗng thấy mình đang trong một không gian màu trắng, tôi chẳng hiểu vì sao mình lại ở nơi này. Tôi bước về hướng trước mặt để biết mình sẽ gặp gì, đang quan sát xem cảnh quan có thay đổi không thì đầu tôi đụng phải một thứ gì đó và cảnh quan tự nhiên biến đổi. Tôi nhận ra mình đang đứng trong sân nhà cũ, bên trái là ngôi nhà ngói và bên phải đặc biệt nhất vẫn là cây ổi.

Khi tôi nhìn xem đầu mình đã đụng phải thứ gì, tôi bất ngờ nhận ra đó là quả gấc, tôi nhớ lại đây là cảnh nhà cũ của tôi sau khi có thêm giàn sắt lớn ở giữa sân (cả kiếp trước lẫn kiếp này), bà tôi đã trồng gấc với quả lặc lè ở vườn ngay sau sân rồi cho nó leo lên giàn sắt này. Kí ức tự nhiên tràn về, mỗi khi gấc trĩu quả, cả nhà tôi đi qua đều phải chú ý nhìn để tránh bị đụng đầu. Mặc dù giàn sắt cao hơn tôi nhiều nhưng do nó được thiết kế theo chiều chéo từ dưới lên mà phần dưới cao hơn tôi một chút và cần đi qua phần dưới để đến cổng, quá tự tin vào bản thân, tôi đi mà không để ý trên đầu, khi ngẩng đầu lên đã đánh đầu vào quả gấc nhưng không hề cảm thấy đau (mà chỉ cảm thấy ngại) và còn vô số lần khác cũng vậy.

Tôi mơ hồ không biết là mình đang mơ hay đã tỉnh vì thấy mình đắp chăn và gối đầu trên gối, nhưng tôi nhận ra mình đang nằm dưới sàn, chắc chắn tôi đã tỉnh. Tôi ngồi dậy nhìn quanh thì thấy Ly nằm ngay bên cạnh, tôi ngạc nhiên khi cô ấy lại xuống đây nằm cùng tôi. Tôi vội vàng bế Ly cùng với chăn lên rồi đặt xuống giường, tôi không quên lấy theo chiếc gối và kê lên đầu cô ấy. Khi hoàn thành, tôi ngồi xuống sàn và kiểm tra điện thoại, biết mới 6 giờ sáng nên tôi đã ngẫm xem tại sao Ly lại xuống nằm cùng mình, tại sao cô ấy lại để tôi gối đầu trên gối trong khi cô ấy không có chiếc gối nào để gối đầu và tại sao tôi lại mơ thấy cảnh đánh đầu vào quả gấc, liệu có phải là do lời chúc từ Ly không.

Trong lúc mải mê suy nghĩ, tiếng gõ cửa đã khiến tôi giật mình. Tôi vội mở cửa và thấy bố mẹ Ly đang đứng đây. Họ hỏi tôi có làm gì với Ly không, tôi nói không, nhưng tôi cảm nhận được rằng họ dường như không tin tưởng tôi. Mẹ Ly vào trong gọi Ly dậy để hỏi sự thật, vừa mới tỉnh, Ly bất ngờ khi thấy bố mẹ mình trong phòng, mẹ cô ấy hỏi lại và Ly gật đầu, khiến bố mẹ cô ấy và tôi đều ngỡ ngàng. Thôi xong tôi rồi, giờ có nhảy xuống cái hố nào cũng không thể thoát được tội dù tôi không hề làm gì cô ấy. Sau đó, Ly giải thích rằng tôi đã bế cô ấy lên giường vì lúc đầu cô ấy nằm dưới đất cùng tôi. Nghe Ly giải thích, bố mẹ cô ấy và tôi mới thở phào nhẹ nhõm, tôi cũng thoát khỏi tình huống khó xử.

Ly kể lại mọi chuyện cho bố mẹ mình và tôi nghe rằng do thấy tôi nằm co ro dưới đất nên cô ấy mang chăn và gối xuống nằm cùng, cô ấy đã đắp chăn và nhấc đầu tôi lên gối, cuối cùng thì ngủ cùng tôi. Tôi hơi bất ngờ khi Ly làm vậy, nhưng nhờ lời đó của cô ấy mà tôi đã được chứng minh là trong sạch.

7 giờ sáng, tôi cùng gia đình Ly ăn sáng, bọn tôi vui vẻ trò chuyện với nhau và một tiếng sau, tôi đã về nhà. Gia đình tôi và gia đình Ly tiếp tục ngồi trò chuyện với nhau và trò chuyện đến bữa trưa, sau khi ăn trưa xong, gia đình Ly đã về. Tôi cũng lên phòng mình để nghỉ ngơi và nhận ra rằng ngày kia tôi phải lên học viện để tiếp tục việc học, tôi đã dành thời gian còn lại để ở bên gia đình, đặc biệt là Lan, em ấy rất buồn khi biết tôi phải lên học viện để học, tôi đã an ủi em ấy rằng không cần phải buồn, tôi sẽ đi chuyến xe tối để có thêm nhiều thời gian chơi với em ấy. Lan vui hơn khi nghe những lời an ủi từ tôi.