Tần Tư Truy trong bộ áo choàng từ phòng tắm đi ra, thấy Mạnh Diệu Hàm đang cầm điện thoại của hắn thì không hề nói gì chỉ nhẹ nhàng đi đến ôm chầm lấy sau lưng người cô ta.
Tham lam hít mùi hương thơm từ trên người Mạnh Diệu Hàm rồi khẽ nói bên tai.
_ Diệu Hàm, người em thơm thật đấy
Mạnh Diệu Hàm mỉm cười sau đó khẽ gỡ cánh tay Tần Tư Truy ra, vòng hai tay ôm lấy cổ hắn héo rũ nói.
_ Tư Truy này, ban nãy có một người phụ nữ gọi cho anh đấy nhưng không hiểu sao người phụ nữ đó lại nói là nhầm số
Vừa nói Mạnh Diệu Hàm đưa điện thoại cho hắn xem. Tần Tư Truy đón lấy, mắt thấy số điện thoại của Ô Lập Na hắn thoáng chốc sững sờ nhưng sau đó lấy lại dáng vẻ bình thản, cũng may là hắn không lưu tên cô.
_ Chắc là nhầm số thôi
_ Ò !
Mạnh Diệu Hàm cũng không nghĩ nhiều nhanh chóng bác bỏ ngay, cô ta bất ngờ ngỗ ngược bổ nhào lên người Tần Tư Truy hai chân quấn lấy hông hắn sau đó chủ động cúi xuống hôn lên môi hắn, hai người cứ thế mà hôn ngấu nghiến nhau.
____
Ngồi nghiêm túc làm việc thì trợ lý Hạ Vũ gõ cửa bước vào, cậu ta trước tiên khom người cúi đầu cung kính sau đó trịnh trọng lên tiếng.
_ Thưa Chủ tịch, đêm nay Ảnh Quân Dao tiểu thư sẽ tổ chức sự kiện biểu diễn thời trang FASHION SHOW, trong danh sách khách mời cô ấy đã đặc biệt mời ngài đến tham dự, vậy có cần từ chối không ạ ?
Theo kinh nghiệm nhiều năm đi theo Ảnh Quân, trợ lý Hạ Vũ luôn hiểu ý của anh tất nhiên mọi sự kiện, bữa tiệc thượng lưu hay xã giao đều bị từ chối thẳng thừng rất đơn giản vì anh không thích ồn ào và cũng như chán ghét những con người nịnh bợ.
Ảnh Quân khẽ nhướng mày lên một cái sau đó nhàn nhạt nhìn trợ lý Hạ Vũ lên tiếng.
_ Không cần, đêm nay tôi sẽ tham dự
Trợ lý Hạ Vũ thoáng chốc giật thót người vì kinh ngạc, cậu ta là đang nghe nhầm hay gì hay đang gặp ác mộng chăng.
" Gặp quỷ rồi, sếp thế mà đồng ý đi mà không một chút do dự nào "
Mắt thấy trợ lý Hạ Vũ còn ngây người không nhúc nhích khiến Ảnh Quân khẽ nhăn mày hắt giọng.
_ Cậu ngây người đó làm gì nữa còn không mau cút ra ngoài
_ À dạ, thưa Chủ tịch
Hạ Vũ nhanh chóng cụp đuôi chạy khỏi phòng làm việc của anh, Ảnh Quân bỏ xấp tài liệu xuống khẽ ngã người ra thành ghế nghĩ nghĩ gì đó đột nhiên anh bần thần ngồi thẳng, cầm lấy điện thoại gọi cho Ô Lập Na.
Rất nhanh đầu dây bên kia vang lên một giọng nói rất chi là ngọt ngào.
_ Alo, anh tìm tôi có việc gì ?
Ảnh Quân khẽ cười, không hiểu sao mỗi khi nghe giọng nói của cô thì sẽ khiến tâm tình anh tốt hẳn, anh không nhạt cũng không lạnh lên tiếng.
_ Tôi muốn em ở cạnh bên tôi một đêm
Khuôn mặt của Ô Lập Na chợt biến sắc, anh là đang giở chứng gì nữa đây cô đêm nào cũng ở bên cạnh anh. Nhưng có điều sao hôm nay lại trịnh trọng đến vậy.
_ Anh muốn tôi ở bên cạnh anh một đêm sao ? không lẽ anh lại muốn ư
_ Chậc, Na Na bé yêu của tôi, em nghĩ đi đâu vậy tôi chỉ nói muốn em đêm nay cùng tôi tham dự sự kiện thời trang thôi mà
Bùm.
Đầu óc của Ô Lập Na dường như muốn nổ tung lên, tại sao cô có thể đi hiểu lầm lời nói của Ảnh Quân chứ thật đúng là xấu hổ đi mất, cô ảo não lên tiếng.
_ Thì ra là vậy
" Không ngờ lại chỉ là sự kiện thời trang, còn tưởng anh ta sẽ đem mình ra hành hạ trên giường "
Ô Lập Na khẽ thở dài ngao ngán trong lòng, ơ ? sao cô lại nghĩ đến chuyện trên giường, cô khẽ giật người một cái sau đó lắc đầu một cách ngọ nguậy.
_ Hửm ! sao trông giọng nói của em có vẻ rất thất vọng vậy ? có khi nào em mới chính là người ham hố muốn cơ thể của tôi không đó ?
" Kể cả có phải hay không thì tôi cũng không thể nói thẳng ra với em đâu "
Cái giọng điệu đê tiện này của Ảnh Quân đã làm cho Ô Lập Na cô trở nên bất lực nhân đôi.
_ Ảnh Quân, anh đang nói ngáo cái gì vậy hả ?
_ Vậy nhé !
Tút...Tút...Tút !!!
Không thèm để Ô Lập Na phản bác thêm thì Ảnh Quân nhanh chóng ngắt kết nối. Đêm đến Ảnh Quân chạy xe đến khách sạn Châu Sa đón Ô Lập Na sau đó đến shop thời trang Louis Vuitton nổi tiếng nhất thành phố Lạc Thành.
Một người quản lý thấy tổng tài quốc tế Ảnh Thị là Ảnh Quân đến, cô ta thoáng chốc kinh ngạc nhưng vẫn vội vã chạy đến lịch thiệp chào hỏi.
_ Rất vui khi Ảnh tiên sinh đã ghé thăm nơi đây
Anh không buồn mà ngẩng đầu lên nhìn cô quản lý kia mà chăm chăm nhìn Ô Lập Na, lạnh nhạt lên tiếng.
_ Ừ, cô hãy giúp cô ấy chọn mẫu váy nào mới ra mắt và phải phù hợp theo cô ấy
_ Dạ được Ảnh tiên sinh
Cô quản lý kia khẽ gật đầu sau đó quay sang nhìn Ô Lập Na khẽ kéo tay cô đi. Khoảng ba mươi phút sau Ô Lập Na đi ra với bộ váy body đỏ vạt hai dây hạt chất phi sang chảnh.
Ảnh Quân nhìn mà ngớ cả người trong giây lát, một lúc sau cảm thấy bản thân hơi bất ngờ lố nên khẽ ho một tiếng đi đến ôm lấy eo Ô Lập Na, rồi quay sang nhìn cô quản lý nhàn nhạt nói.
_ Một chút nữa Hạ Vũ sẽ đến thanh toán
Đến FASHION SHOW, Ảnh Quân và Ô Lập Na được sắp xếp vào chỗ ngồi có không gian hợp lý sao cho không thừa cũng không thiếu, từ xa xa một người phụ nữ trong bộ váy dáng ôm body quyến rũ khoe trọn vẹn thân hình chuẩn chỉnh, Ảnh Quân Dao đi đến chỗ Ảnh Quân nở một nụ cười thân thiện nhất khẽ gọi hai tiếng.
_ Anh hai
Tiếng gọi Anh Hai này Ảnh Quân không hề hài lòng ngược lại còn ghê tởm hơn là đằng khác, đưa ánh mắt hung dữ xoẹt qua Ảnh Quân Dao khiến cô ta thoáng chốc sợ hãi.
_ Ai là anh hai cô, tôi là con một
Câu nói của Ảnh Quân đã thành công chọc cho Ô Lập Na bật cười nhưng sau đó lại bụm miệng cười, Ảnh Quân Dao bị câu nói của anh làm cho xấu hổ vừa tức giận hai tay cô siết chặt lại hậm hực bỏ đi.
Đợi Ảnh Quân Dao đi khuất, Ô Lập Na mới ngừng cười hơi nhích người lại gần Ảnh Quân sau đó tinh nghịch khẽ thủ thỉ vào tai anh.
_ Người phụ nữ đó là ai vậy ? em gái mưa của anh à
Đối với lời ngỗ nghĩnh của cô thì Ảnh Quân lại mặt lạnh trừng mắt liếc xéo cô, anh không nhìn cô mà hờ hững nói.
_ Không phải em gái mưa mà là em gái ghẻ
???
Trong đầu Ô Lập Na bắt đầu xuất hiện ba chấm hỏi, em gái ghẻ ? cái từ ngữ hổ báo gì đây không biết nhưng chỉ có thể là Ảnh Quân mới chế tác ra được. Chưa được nửa tiếng thì Ảnh Quân đã cảm thấy chán chường không nói không rằng anh đứng phắt dậy kéo Ô Lập Na rời khỏi đây trước sự mến mộ của các cô gái.
Vừa mới bước ra ánh mắt Ảnh Quân tinh ranh nhìn thấy Tần Tư Truy trong nụ cười hạnh phúc khi mở cửa xe cho một người phụ nữ kia lên xe, Ảnh Quân ngay lập tức nhận ra người phụ nữ này anh dường như rất sợ Ô Lập Na sẽ đau lòng không nghĩ nhiều nữa vội túm lấy cô ôm chặt vào lòng.
Ô Lập Na thoáng chốc sững sờ trước hành động ôm bất ngờ của anh, cô khẽ giãy giụa trong lòng anh.
_ Anh đang làm gì vậy hả ? mau buông tôi ra ngay
_ Ngoan, đừng nhúc nhích gì cả
Không hiểu sao khi nghe giọng nói ngọt ngào của Ảnh Quân thì tâm tình Ô Lập Na lại trở nên mềm nhũn, cô khẽ nhắm tịt mắt lại để cảm nhận vòng ôm ấm áp từ Ảnh Quân.
Ô Lập Na thừa nhận rằng ngoài Ảnh Quân ra cô không cảm nhận được hơi ấm từ một ai khác, mặc dù Tần Tư Truy có là bạn trai của cô nhưng cô không thể nào cảm nhận được ngoài sự hụt hẫng trong lòng hắn. Đối với cô bây giờ, Ảnh Quân tuy là một con người ngang ngược luôn bắt ép cô thỏa mãn anh nhưng ít ra anh là người luôn đem lại những hành động quan tâm mà Tần Tư Truy chưa từng làm được.