Trói Buộc Trái Tim Em

Chương 32: MÁY BAY GẶP TRỤC TRẶC



Tại sân bay, Ô Lập Na trong bộ váy tay dài giả nhiều lớp kiểu Pháp và được sánh vai cùng với Ảnh Quân đến sân bay, mọi người chung quanh nơi đây cũng phải ngoảnh mặt lại nhìn sau đó miệng mồm không ngừng trầm trồ khen lấy khen để.

Lâm Huyền Châu mắt thấy Ảnh Quân đến gương mặt cô ta không giấu được sự vui mừng xen lẫn hạnh phúc, cô ta toan định chạy lại ôm lấy cánh tay của Ảnh Quân nhưng khi thấy Ô Lập Na đang đứng bên cạnh anh khiến bước chân của cô ta chợt khựng lại và nặng như chì không thể nhức chân lên nổi.

Ánh mắt của cô ta nhìn Ô Lập Na đầy căm hận, quay sang nhìn Ảnh Quân bằng ánh mắt đau lòng nhưng trái ngược lại anh không hề bận tâm đến chỉ hờ hững nhìn cô ta.

_ Chừng nào máy bay cất cánh ?

Lâm Huyền Châu lấy lại dáng vẻ bình tĩnh, cô ta gắng gượng một nụ cười xán lạn nhất cười nhìn anh đáp.

_ Sắp rồi, Ảnh Quân ! tôi cảm thấy rất vui khi thấy cậu đến tiễn tôi, nhưng cậu có thể đáp ứng một yêu cầu của tôi được không ?

Ảnh Quân đảo mắt sang Ô Lập Na xem cô có phản ứng như thế nào nhưng chỉ thấy cô khẽ gật đầu, anh mới lại quay sang nhìn Lâm Huyền Châu khẽ đanh giọng nói.

_ Được, chị nói đi

Ánh mắt đầy tức giận của Lâm Huyền Châu khi nhìn Ô Lập Na, hà cớ gì Ảnh Quân lại hạ thấp mình chỉ để hỏi cô có đồng ý hay không ? cô ta không cam tâm một chút nào, Ảnh Quân chưa bao giờ làm thế với cô ta. Mắt thấy Ảnh Quân đang quay lại nhìn mình, cô ta nhanh chóng thu lại dáng vẻ nhã nhặn.

_ Tôi có thể ôm cậu lần cuối được không ?

Hai tay Ô Lập Na bỗng chốc siết chặt lại nhưng hai hàm răng đang nghiến ken két, đứng bên cạnh cô Ảnh Quân có thể nghe thấy bất giác người anh thoáng sững gai óc, sau đó quay ngoắt sang Lâm Huyền Châu nói lời ngụ ý từ chối.

_ Điều khoản này tôi không thể đáp ứng với yêu cầu này của chị được, bởi tôi không muốn bạn gái của tôi phải khó chịu vì ghen

Nghe Ảnh Quân nói thế, khoé môi Lâm Huyền Châu khẽ nhếch mép cười khổ, thì ra anh không muốn ôm cô ta chỉ vì lo sợ người con gái đang đứng bên cạnh anh phải khó chịu sao ? hai tay cô ta siết chặt đến mức móng tay phải đâm vào lòng bàn tay, lòng cô ta càng thêm uất ức và nỗi hận thấu tận tâm can của cô ta.

Hít hơi thở thật sâu Lâm Huyền Châu nhìn Ảnh Quân một cách đau khổ sau đó quay sang nhìn Ô Lập Na khẽ khinh bỉ nói.

_ Hóa ra tính chiếm hữu của Ô tiểu thư cũng cao quá đi ? ngay cả một cái ôm tạm biệt với Ảnh Quân cũng không thể cho, chứng tỏ độ ghen tuông của cô cũng hơi quá nhỉ ?

Ô Lập Na nghe những lời châm chọc của Lâm Huyền Châu, cô nhất thời nóng nảy muốn lên tiếng phản bác lại cô ta nhưng bất ngờ lại nghe giọng điệu khá là khó chịu của Ảnh Quân.

_ Đúng là độ ghen tuông của Na Na rất cao, nhưng ghen ở đây của cô ấy không phải nghi ngờ đối phương mà đơn giản chỉ là bảo vệ thứ thuộc về cô ấy mà thôi

Ngay cả Ô Lập Na và Lâm Huyền Châu đều bất ngờ với lời của Ảnh Quân thốt ra. Nhưng người vui sướng nhất vẫn là Ô Lập Na, cô hóm hĩnh nhìn Lâm Huyền Châu đầy thách thức, cô ta thật sự rất tức giận muốn làm gì với cô nhưng Ảnh Quân vẫn đang hiện diện ở đây đành nuốt cơn tức giận vào trong lòng ngực.



_ Thôi bỏ đi ! giờ chuyến bay sắp cất cánh rồi, chị phải đi rồi tạm biệt cậu, Ảnh Quân !

Lâm Huyền Châu nhanh chóng quay người rời đi trong sự tiếc nuối và hậm hực, cô ta không hề nghoảnh mặt lại cứ thế mà đi. Ảnh Quân và Ô Lập Na quay sang nhìn nhau khẽ thở dài ngao ngán nhưng rồi cũng nhanh chóng rời khỏi sân bay.

Ngồi trong xe Ô Lập Na nhiều lần thở dài khiến Ảnh Quân cũng phải ngao ngán theo, không nhịn được đành lên tiếng hỏi.

_ Em có điều gì phiền muộn à ? sao cứ phải thở dài thở ngắn vậy

_ Hầy, thật ra có phải em rất ích kỉ không vậy ? nhìn thấy gương mặt luyến tiếc của Lâm Huyền Châu khiến em có chút thương tiếc cho chị ta

Ảnh Quân nhoẻn miệng cười cười, không ngờ cô nhóc nhà anh vậy mà cũng biết thương tiếc cho tình địch của mình, cô như vậy có quá lương thiện rồi không ? nhưng ngược lại là anh, anh sẽ không như cô mà thương tiếc cho Lâm Huyền Châu. Bởi anh quá hiểu tính cách của Lâm Huyền Châu, xảo quyệt, bất chấp thủ đoạn vốn là sở trường của cô ta nhưng cô nhóc của anh còn quá ngây thơ chưa hiểu nhiều nội tâm của Lâm Huyền Châu.

_ Em đó, đừng nhìn vẻ mặt đáng thương của Lâm Huyền Châu mà đánh lừa rồi thương tiếc, chị ta vốn không hề là người bình thường như em nghĩ

_ Điều này em có thể biết, chỉ là thấy thương tiếc mà thôi

Nghe Ô Lập Na nói thế, Ảnh Quân cũng cứng họng không thể thốt lên lời nào chỉ lặng lẽ im lặng.

_____

Ảnh Quân đang trong thư thái làm việc thì bất ngờ trợ lý Hạ Vũ gõ cửa bước vào phòng, cậu ta cung kính khẽ cúi thấp người chào anh sau đó trở lại dáng vẻ nghiêm túc, Ảnh Quân không buồn mà ngẩng đầu lên chỉ nhàn nhạt lên tiếng.

_ Chuyện gì ?

_ Khoảng bảy giờ tối nay, ngài sẽ bay sang Anh Quốc công tác để khảo sát thị trường bên đó ạ

Công tác ? suýt chút nữa là anh quên mất nói chuyện này chưa nói cho Ô Lập Na biết, Ảnh Quân khẽ nhăn mày thể hiện sự không tự nhiên lên tiếng nói.

_ Được rồi, cậu hãy chuẩn bị đồ đi

_ Vâng, Chủ tịch

Trợ lý Hạ Vũ nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc của anh, đợi cánh cửa khép lại Ảnh Quân mới ngã người ra sau ghế sau đó bất ngờ rơi vào trầm tư. Khoảng một lúc sau anh nhanh chóng cầm lấy điện thoại nhấc máy gọi cho Ô Lập Na.



Rẩy nhanh chóng đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói đầy ngọt ngào của Ô Lập Na.

_ Quân, có chuyện gì sao anh ?

_ À, ừm...Anh sẽ có một chuyến công tác ở Anh Quốc vào bảy giờ tối nay, anh chỉ gọi điện để thông báo với em một tiếng để em không phải lo lắng cho anh

Ô Lập Na thoáng chốc rơi vào trầm ngâm, trong lòng không hiểu sao như lửa đốt vậy như muốn thôi thúc không cho Ảnh Quân đi chút nào, lòng càng thôi thúc cô càng trở nên sợ hãi bất ngờ buộc miệng nói.

_ Ảnh Quân, anh không đi có được không ?

Vì tưởng rằng cô chỉ đang không muốn xa anh nên mới không cho anh đi thôi, Ảnh Quân chỉ nhoẻn miệng cười rất xán lạn.

_ Không đi là không được, bên tập đoàn ở Anh Quốc đã xảy ra một chút vấn đề nên cần anh phải đích thân bay qua đó xử lý

Ô Lập Na thật sự rất muốn nói ra lời những trong cồn cào của mình nhưng không thể nào có cách mở miệng được, đành ngậm ngùi lên tiếng.

_ Vậy thôi, nhớ chiều nay phải về sớm em sẽ thu xếp đồ đạc giúp anh

_ Được ! cảm ơn em, vậy anh cúp máy trước nhé

Đúng như lời đã hứa Ảnh Quân sau khi tan tầm liền khởi động xe chạy nhanh đến dinh thự Thống Tâm, sau đó cùng Ô Lập Na dùng bữa tối rồi khoảng hai tiếng sau anh lại giở chứng âu yếm với cô cho đến khi khởi động đi công tác.

..

Tối bảy giờ, chuyên cơ tư nhân của Ảnh Quân nhanh chóng cất cánh, Ảnh Quân ngã hẳn người ra sau ghế hai mắt nhắm nghiền lại nhưng không hiểu sao trong lòng cứ thóp thỏm không yên nhưng anh lại không hiểu lý do đó là gì.

Khoảng một lúc sau chuyên cơ sắp hạ cánh thì bất ngờ chuyên cơ trở nên rung lắc Ảnh Quân nhanh chóng mở choàng hai con mắt quay sang nhìn trợ lý Hạ Vũ đang lái chuyên cơ.

_ Có chuyện gì xảy vậy ? tại sao máy bay lại tự nhiên trở nên rung lắc thế này

_ Tôi cũng không rõ thưa ngài

Dứt lời, trợ lý Hạ Vũ cố gắng điều chỉnh lại hệ thống nhưng chưa kịp làm gì thì bị Ảnh Quân túm người cậu ta qua ghế phụ còn anh thì là người điều khiển lại. Hai mắt Ảnh Quân nhất thời trố lên, lúc này anh mới phát hiện hệ thống ga tự động của một trong các động cơ máy bay đã không hoạt động bình thường.

Ảnh Quân thay vì tắt hệ thống ga tự động, anh đã cố gắng làm cho van tiết lưu của thiết bị hoạt động trở lại nhưng điều đó đã tạo nên sự chênh lệch công suất rất lớn giữa các động cơ khác khiến chuyên cơ khó kiểm soát mà rơi xuống tự do.