Lại nghe Tô Hàn nhắc đến Cảnh Tử Sâm, Tô Nhược vội lắc đầu..
- Không..không có..Người ta Chủ Tịch lớn em làm sao quen biết được.
Thấy Tô Hàn nhìn cô bằng ánh mắt rà soát.
Tô Nhược cười cười..
- Đúng là em đang hợp tác với Hoa Hạ nhưng chưa có diễm phúc được gặp Cảnh Tử Sâm lần nào.Còn anh, em thấy hình như hai người biết nhau.
Tô Hàn rất tin ý, anh thấy Tô Nhược có điều gì đó không nói ra nhưng anh không vạch trần.
- Trên thương trường ai mà không biết Cảnh Tử Sâm. Chỉ là cũng gặp mặt vài lần.
Tô Thị so với Cảnh Thị thì cũng xem như kém hơn vài phần, riêng về mặt quốc tế Tô Thị vẫn còn non kém hơn rất nhiều.Tô Hàn cũng chỉ tập trung về một mảng tài chính không lớn mạnh làm kinh tế đầu rồng như Cảnh Thị..
Không là đối thủ cũng chẳng thân nhau, mỗi người một bầu trời..
Nhìn vào kính âm thầm quan sát sắc mặt của Tô Nhược.
Tô Hàn nhàn nhạt nói.
- Anh cứ tưởng hai người quen biết nhau.
Lúc ngay sảnh nhà hàng, anh thấy ánh mắt anh ta nhìn em có phần không đúng.
Tô Nhược vội hỏi..
- Không đúng chổ nào?
Tô Hàn nhìn qua cô.
- Như đang săn mồi.
Tô Nhược đứng hình vài giây,sau đó xua tay cười khan..
- Không thể nào, bên cạnh anh ta đàn bà đẹp vô số kể.
Tô Hàn chuyên tâm lái xe không nói nữa.
Nhưng là đàn ông với nhau,Tô Hàn nhớ lại ánh mắt của Cảnh Tử Sâm lúc vừa rồi, có thể hiểu được đang biểu hiện điều gì..1