Trỗi Dậy

Chương 9: Khai sáng.



Chương 9: Khai sáng.

Cái quái gì thế này? Đây thực sự là con kiến mối trước đó hay sao?

Tại sao quả cầu pha lê lại cảm thấy vật chủ vào lúc này và vật chủ hồi sáng là hai cá thể hoàn toàn khác biệt vậy? Trên đời này thực sự có chuyện như vậy hay sao?

Tất cả mọi thứ còn lại đều nát nhưng chỉ số INT tại sao lại tăng nhiều đến như vậy chỉ trong vài giờ ngắn ngủi?

Rõ ràng chỉ cách đây có vài giờ, khi đến giai đoạn cuối cùng của tạo dựng Dungeon thì chỉ số này vẫn cực thấp mà? Rốt cuộc thì cái gì đã khiến chỉ số INT thay đổi nhiều đến như vậy?

Cả Passive quái thai kia nữa, đây là lần đầu tiên mà quả cầu pha lê thấy qua một thứ như vậy, thậm chí nếu không phải mọi thứ đang hữu hiệu ngay trước mặt nó thì nó không đời nào tin chuyện này là thật.

Chỉ cần ăn cũng học được những kỹ nghệ, kỹ năng, thậm chí là nội tại mà đối phương tốn không biết bao nhiêu công sức, có khi cả cuộc đời, thậm chí là yếu tố thiên sinh sao?

Điều này căn bản là quá vô lý nhưng sự thật lại đang vỗ thẳng vào mặt nó đoan đoác.

Đây chính là hiện thực, một hiện thực thật ngọt ngào, hơn cả chỉ số Potential quái quỷ gì đây?

Đây là lần đầu tiên mà quả cầu pha lê nghe về Rank LE++ đấy, vật chủ đầu tiên và mạnh nhất của nó, Lich King cũng chỉ dừng lại ở ngưỡng SSR+.

Cao nhất mà nó từng gặp cũng chỉ ngang UR, theo giả thuyết thì đó là bên trên của SSR+ còn LE++ là cái quái gì nữa đây?

Quả cầu pha lê cũng bắt đầu hoài nghi về độ may mắn của mình, nó thực sự may mắn đến mức độ vớ đại cũng được một vật chủ như vậy sao?

Tuy bản thân nó không rõ Rank LE++ cao đến ngưỡng như thế nào nhưng Lich King ngày trước đã sớm vượt qua giới hạn hiện tại mà các Dungeon Master có thể đạt tới rồi, tức là bước qua bên kia.

LE++ một mức Rank chưa từng được biết tới, ít nhất so với những gì nó biết thì là như vậy.

Nếu như vật chủ này mà thành công trưởng thành và cũng chỉ cần trưởng thành thôi thì quả cầu pha lê hoàn toàn có thể một lần nữa quay trở về bên kia, nó cuối cùng cũng có thể làm được những chuyện còn dang dở kia.

Nhưng hình như lúc nãy vật chủ đang muốn giao tiếp với nó thì phải, quả cầu pha lê quên mất rằng con kiến mối này là sinh vật đến từ bên ngoài nên ngôn ngữ của nó vẫn chưa được cập nhật vào bên trong hệ thống của Labyrinth.

Giống như con người vậy, vậy nên con người mới phải học tập thứ ngôn ngữ thông dụng của Labyrinth để tiến hành giao tiếp.

Có điều đó là trường hợp thụ động mà thôi, Labyrinth hoàn toàn có thể ngay lập tức cài đặt ngôn ngữ của bọn họ vào hệ thống.

Nhờ thế mà bất cứ thiết bị thông dịch nào trong Labyrinth đều sẽ có thể dịch được ngôn ngữ của con người cả,

Đáng tiếc rằng con người không đáng giá đến mức như vậy, nhất là khi bọn họ dễ dàng bị một con rồng Rank R+ hủy diệt chỉ trong thoáng chốc.

Về bản chất thì quả thật là con rồng kia cũng không phải hạng bình thường gì do nguồn gốc xuất thân của nó nhưng thông qua đó thì cũng đã giúp các Labyrinth liệu ra được một chút đánh giá nhất định về con người tại thế giới này.

Thực sự thì các Labyrinth đã hy vọng nhiều hơn chỉ là như vậy, cũng vì thế nên những đặc quyền đơn giản nhất từ Labyrinth thì con người đều không được hưởng lợi từ đó.

Còn trong trường hợp này thì lại khác, bản thân quả cầu pha lê này đủ sức để Labyrinth phải nể mặt vài phần nên dù nó đã rơi vào tình cảnh éo le như vậy rồi mà Labyrinth vẫn sẵn sàng phục vụ nó đến mức độ này.

Cũng chính vì thế nên việc cập nhật thêm một loại ngôn ngữ mới lại càng trở nên đơn giản hóa hơn trông thấy.

Mất một lúc để loại ngôn ngữ mới này thành công được cập nhật lên hệ thống của toàn Labyrinth, trong khoảng thời gian đó thì hai bên cũng chỉ biết nhìn chằm chằm nhau thôi nhưng quả cầu pha lê cũng phải công nhận rằng vật chủ mới này đúng là kinh khủng thật.

Bình thường khi một sinh vật cạn kiệt mana thì não của chúng sẽ ngay lập tức bị c·hết máy, nếu lượng mana được tạo ra trên giây hay MRS không đủ thì hoàn toàn có thể dẫn tới tình trạng c·hết não hoàn toàn.

MRS có thể bị ảnh hưởng bởi rất nhiều yếu tố như trang bị, buff, dược phẩm, v.v nhưng quan trọng nhất vẫn là chỉ số INT.

Chỉ số thông minh càng cao thì thanh MP cũng sẽ được kéo dài kèm theo đó là những chỉ số khác như M.ATK hay MRS cũng sẽ được ảnh hưởng tích cực theo.

Hiện tại chỉ số INT của vật chủ này là E+.



Nếu phải đánh giá thì đây là một ngưỡng thấp vì bất cứ sinh vật có trí tuệ bậc cao đủ để hình thành nên bộ ngôn ngữ, phát triển thành hình thái xã hội, cũng như khoa học kỹ thuật nào cũng sẽ có INT thấp nhất là C+.

Trừ khi xảy ra khiếm khuyết về mặt tinh thần hoặc trí óc không thì những chủng tộc như vậy đều có tài năng với Magecraft, Witchcraft và Wizardry/ma thuật cả.

Dù sao thì ngưỡng thấp nhất để học tập ma thuật là INT phải ở ngưỡng D trở lên.

Thấp nhất ở đây cũng tức là gần như không có tài năng với ma thuật, thậm chí dù có cố gắng đi chăng nữa thì cũng chưa chắc là đã có thể hoàn tất quá trình nhập môn được.

Vậy nên INT Rank E+ này thực sự quá thấp, dưới cả tiêu chuẩn nên MP lẫn chỉ số M.ATK đều thấp đến như vậy cũng là dễ hiểu mà thôi.

M.ATK thậm chí còn ghi hẳn là None, tức là hoàn toàn không có bất cứ tài năng ma thuật nào trong người cả.

Vì vậy nên MRS có thấp đến mức gần cực hạn với 0 thì nó cũng chẳng bất ngờ là mấy, chỉ là nếu như vậy thì theo lý bình thường vật chủ này sớm đ·ã c·hết não mất rồi mới phải.

Hoặc ít nhất thì cũng phải b·ất t·ỉnh vì đầu đau như búa bổ, búa tạ rơi vào, muốn p·hát n·ổ, v.v.

Đây không, ánh mắt của vật chủ từ đầu đến cuối vẫn nhìn chằm chằm vào quả cầu pha lê.

Ban đầu nó cũng sợ là vật chủ này b·ất t·ỉnh mà không nhắm mắt nhưng trên thực tế thì không phải, vật chủ vẫn tỉnh, thậm chí còn đang từ từ ổn định lại cơ thể để đứng lên.

Có vẻ như hậu quả của việc để MP chạm đáy đã thực sự ảnh hưởng đến vật chủ nhưng không quá nhiều.

Điều này có chút quá kinh khủng rồi, nhất là khi vật chủ dùng cả hai kỹ năng cao cấp như triệu hồi giáp và hoán đổi ý thức.

Tuy vì tài năng ma thuật của vật chủ quá thấp nên Rank của chúng đã hạ đến F- cả nhưng vẻ ngoài thực sự của chúng là một cái Rank B- còn một cái Rank B.

Triệu hồi giáp thật ra chỉ là cái tên sau khi tiêu giảm mà thôi, bản chất thật của nó là triệu hồi kỵ sĩ c·ái c·hết/Death Knight.

Nếu dựa theo phân cấp tiến hóa thì nó là một hình thái tiến hóa bậc 5 của Skeleton, đây là một kỹ năng bậc cao nhất trong những kỹ năng của Lich King.

Lich King Rank SSR là một hình thái tiến hóa bậc 6 của Skeleton, vậy nên để triệu hồi một cá thể bậc 5 như Death Knight thì đương nhiên cũng phải bỏ ra rất nhiều thứ.

Thực sự thì quả cầu pha lê chỉ có thể mô phỏng lại kỹ năng đó với chức năng triệu hồi một bộ giáp đơn điệu mà thôi.

Dù sao hiện tại điểm S của nó còn thừa lại cũng không quá nhiều nữa rồi, ai mà ngờ vật chủ lại có thể thông qua ăn để học lỏm được một kỹ năng như vậy chứ?

Còn về phần hoán đổi ý thức thì nghe thôi đã biết đây là một kỹ năng cao cấp rồi.

Lý do duy nhất mà quả cầu pha lê nghĩ ra được khi thấy vật chủ trong tình trạng như thế này là chỉ số ẩn.

Ví dụ như ASPD, LS, Accuracy, v.v nhưng chỉ số có thể khiến vật chủ kiên trì đến mức độ này chỉ có thể là Will.

Ý chí, nghe đồn các loại máu lạnh dù c·hết đi vẫn thường sẽ lưu trữ hình ảnh của kẻ thù mình vào sâu bên trong tròng mắt bằng cách nhìn chằm chằm vào chúng kể cả khi c·hết, nhờ vậy nên đồng loại sẽ theo đó mà trả thù.

Nhất là loài rắn, vì vậy nên g·iết rắn thì phải c·hặt đ·ầu, hơn cả là phải đập nát đầu lẫn mắt hoặc trực tiếp vứt nó ở nơi mà những con rắn khác không thể tìm thấy được không thì chuyện gì xảy ra thì ai cũng biết rồi đó.

Ngay sau khi nhận được tin là hệ thống Labyrinth đã hoàn tất tải lên ngôn ngữ mới thì quả cầu pha lê cũng ngay lập tức tải về ngay, không tốn quá nhiều thời gian để cuối cùng cả hai bên cũng có thể nghe hiểu nhau.

"Tổ...cần phải xây dựng tổ...bảo vệ kiến chúa...bảo vệ trứng...."

Những lời nói cực kỳ vỡ vụn, quả cầu pha lê hiểu được khát khao của vật chủ, vật chủ đang hoạt động dưới tư cách là một con kiến, vật chủ coi Dungeon của hang kiến là nhà của mình.

Lý do thì là vì nó đã truyền vào đầu của kiến mối những suy nghĩ như vậy.

Còn những lời nói ở phía sau thì nó lại không quá hiểu ý mà vật chủ muốn truyền đạt, có điều nếu ngay từ lần đầu tiên giao tiếp mà vật chủ đã có thể làm tới mức độ này rồi thì cũng đã khá hơn rất nhiều so với kỳ vọng của nó rồi.



"Kiến chúa đ·ã c·hết, ngài chính là kiến chúa mới."

"Ta...là kiến chúa mới?...Không thể đẻ trứng....không phải là kiến chúa."

Thông minh, quá thông minh, đây là ký ức mà vật chủ đã được kế thừa từ kiến chúa ư hay là ngộ nhận mà vật chủ đã tiếp thu khi vẫn là một con kiến mối bên cạnh kiến chúa? Rằng kiến chúa là cá thể có thể đẻ trứng.

Là hạch tâm của toàn tổ? Nếu thật vậy thì kiến chúa cũng là một cá thể đặc biệt thông minh, thông minh hơn nhiều so với chính những đồng loại kiến chúa khác của mình, quả đúng là đặc thù thật.

"Tại sao kiến chúa phải đẻ trứng?"

"Trứng...tạo ra đời sau...cần thiết."

"Vậy ngài là gì?"

"Ta...là...gì?"

Nghe được câu hỏi trên của quả cầu pha lê thì con kiến mối bắt đầu tự hỏi với một giọng điệu mông lung, nếu nó không phải kiến chúa thì là gì?

Không, chắc chắn rồi, nó không phải là kiến chúa do bản thân nó thậm chí còn chẳng có chức năng của một kiến chúa thông thường nhưng đi đâu mới tìm được kiến chúa cơ chứ?

Kiến chúa phải đẻ được trứng, trứng cần thiết để sinh ra đời sau, đời sau cần để phát triển tổ, vậy tổ tồn tại là để làm gì?

Bảo vệ kiến chúa! Vậy tại sao kiến chúa lại cần phải được bảo vệ? Vì xây dựng tổ nên mới sinh trứng.

Trứng lại nở ra đời sau, đời sau lại xây tổ, tổ lại bảo vệ lại kiến chúa, kiến chúa lại đẻ trứng, trứng lại nở ra đời sau, đời sau xây dựng tổ, săn mồi cho kiến chúa để kiến chúa tiếp tục đẻ trứng, trứng lại nở ra đời sau.

Đời sau lại xây dựng tổ, săn mồi, chăm sóc trứng, kiến chúa lại đẻ trứng, đời sau lại được sinh ra, được đào tạo rồi phân chia công việc, kiến chúa lại đẻ trứng, đời sau lại được sinh ra, kiến lính, kiến dọn xác, kiến trồng nấm, kiến chăn rệp, kiến ....

Vậy tới khi nào mới dừng? Con kiến mối chỉ với vài phút ngắn ngủi đã tự hỏi ra được một câu quan trọng nhất về cuộc đời của một tổ kiến, vậy khi nào mới dừng?

Kiến chúa đẻ trứng, từ trứng nở ra ấu trùng.

Ấu trùng được kiến bảo mẫu chăn non, được kiến giáo viên đào tạo, trưởng thành thì phân chia nghành nghề phụ thuộc theo kết quả kiểm tra, làm việc cả một đời trong tổ, vậy khi nào mới là kết thúc?

Từ đây kiến mối bắt đầu thấy xa hơn, bên ngoài tổ kiến, tới những sinh vật nhìn chằm chằm chúng từ bên ngoài kia.

Con người, sinh ra được nuôi dưỡng, lớn lên theo trường lớp, thi cử vào trường tốt, ra ngoài xã hội chạy theo đồng tiền.

Kết hôn lấy vợ sinh con, tiếp tục bị đồng tiền chi phối, tới tuổi trung niên mà vẫn chưa tự chủ được kinh tế, chưa có nhà, chưa có xe dẫn tới khủng hoảng tuổi trung niên, cố gắng vay nợ để chi trả đủ thứ tiền.

Lại một lần nữa chạy theo đồng tiền, về già vẫn tiếp tục trả nợ, trả xong rồi thì cũng tốn tiền nuôi con, nuôi cháu, tiền xăng, tiền cưới hỏi, tiền đi học, tiền thuế, v.v đến khi c·hết đi cũng tốn tiền để làm đám tang.

Vậy khi nào mới kết thúc? Kiến và con người khác gì nhau?

Một cái chạy theo kiến chúa, hoạt động bên trong tổ kiến, một cái chạy theo đồng tiền, hoạt động bên trong một cái tổ lớn hơn mang tên xã hội.

Vậy khi nào mới kết thúc!?

Kiến thức tiếp tục chảy vào đầu của kiến mối, cả những kiến thức mà nó đang có lẫn lấy được từ quả cầu pha lê hay từng chứng kiến qua, thậm chí là đến từ một nguồn không rõ nào đó.

Cuối cùng kiến mối nhận ra cuộc đời mang ý nghĩa gì và nó, đúng hơn là tổ kiến thiếu cái gì nhất.

Con người hơn kiến chỗ nào cuối cùng nó cũng đã hiểu, chỉ là nó không muốn làm con người mà cũng chẳng muốn làm kiến.

Vậy đến cuối cùng bản thân nó muốn gì? Hay Labyrinth muốn gì?



Lúc này kiến muối ngắm nhìn khung cảnh xung quanh, nó cảm thấy bản thân đã phần nào đó hiểu được nhưng cảm thấy vẫn có thứ gì đó ngăn cản lại không cho nó đưa ra câu trả lời kia.

Tự tại? Dục vọng? Thống trị? Lòng tham? Hạnh phúc?

Kiến mối không muốn thứ gì trong đó cả, bởi vì nó là một con kiến mối, nó không muốn làm kiến nhưng lại chưa từng khước từ bản chất của chính bản thân.

Đúng vậy, dù như thế nào đi chăng nữa thì nó vẫn là kiến mối, bản thân nó chỉ cần biết như vậy là quá đủ.

Chẳng cần quá nhiều hay quá ít, chẳng cần phải đặc biệt hay thật vĩ đại, chỉ cần nó biết bản thân là ai ở vào lúc hiện tại là được.

Đúng vậy, sau cùng thì nó đơn giản chỉ là một con kiến mối.

*INT: E+ -> C (Enlightenment).

M.ATK: None -> E-.*



*MP: 0/9 ->121/121.*

*Passive:

Kẻ giác ngộ (mới): thức tỉnh vô hạn, sáu con mắt, Rank EX.

Sáu con mắt (mới): bước đi trên con đường lục đạo với tư cách là một kẻ giác ngộ, Rank F-.*

*Skill/kỹ năng:

Vô hạn: khoảng cách giữa hai thứ luôn đúng bằng vô hạn, Rank F-.*

*Mô tả: tuy giác ngộ nhưng vẫn chỉ là một con kiến mối với sáu con mắt và có khả năng dùng được ma thuật.*

*Lưu ý: cá thể kiến mối vô danh đã hoàn tất bước đầu tiên của giác ngộ, chấp nhận bản chất của mình, cộng hưởng với đặc tính máu lạnh, con đường mà cá thể kiến mối vô danh được định là sẽ trở thành ????*

Quả cầu pha lê từ nãy đến giờ vẫn chưa thích ứng được những chuyện vừa xảy ra.

Tại sao chỉ trong vài phút ngắn ngủi mà vật chủ đã thay đổi nhiều đến vậy?

Trước đó cả hai cũng mới chỉ nói qua lại vài câu mà thôi, nó còn đang có ý định giải thích vài chuyện để vật chủ nhanh chóng tiếp nhận thực tại trước mắt nhưng ai ngờ không cần nó nói gì thì vật chủ cũng tự chủ động bước vào trạng thái khai sáng rồi thành công trở thành kẻ giác ngộ rồi?

Mà thế quái nào loài máu lạnh lại có thể khai sáng thành công được cơ chứ?

Rồi rõ ràng vài phút trước vật chủ vẫn đang nói chuyện một cách hết sức ngu ngơ, tuy đã có vài phần thông tin trong đó cũng như bớt đi vài phần bản năng.

Giờ quay đi quay lại thì thành công khai sáng luôn rồi?

Đây là lý do mà Potential ở Rank LE++? Cái Rank này rốt cuộc cao đến bao nhiêu mà quá quắt vậy?

Kiểu này thì đừng nói qua bên kia, nói vật chủ hiện tại thành công đạt tới độ cao mà Lich King dù có ngưỡng gãy cả cổ cũng không thể trông thấy được nó vẫn tin ấy chứ.

"Phần còn lại của kiến chúa đâu rồi?"

Kiến mối là kẻ mở miệng đầu tiên, hơn cả ở lần này thì nó nói chuyện một cách rất sành sỏi, quả cầu pha lê cũng không thấy bất ngờ lắm.

Chỉ riêng việc sở hữu chỉ số INT Rank C thôi đã nói lên rất nhiều thứ rồi, đây đi kèm với hiệu ứng Enlightenment cũng càngkhông thể đùa được.

Có điều nó vẫn chưa hiểu vật chủ định làm gì với cái đầu của kiến chúa, nó cảm thấy rất tò mò về chuyện đó nên cũng nhanh chóng đưa cho vật chủ phần đầu còn thừa lại của kiến chúa cũng như mấy bộ phận của những con kiến khác.

Căn bản thì chúng vẫn ở kích cỡ của những con kiến nên rất nhỏ, muốn làm gì cũng không được nên quả cầu pha lê cũng chỉ để đại ở một góc nào đó, nếu bình thường thì chắc vài ngày sau nó cũng quên mất là mình vất ở đâu luôn rồi.