Edit A Quýt
Truyện còn đang trong quá trình beta vẫn còn nhiều sai sót xin thông cảm.
Chương 34:
Phó lão thái thái không quá thanh tỉnh nằm ở trên giường bệnh rồi nhìn chằm chằm hắn, nhìn thấy Lệ Diễm liền coi như chính mình đứa nhỏ.
Bà ta quên đi những lùm xùm mà cô gái nhỏ của mình đã gây ra trong quá khứ, và cũng quên đi quá khứ thương tâm khi bà ấy cắt đứt mối quan hệ.
Nắm tay Lệ Diễm, lẩm bẩm không rõ những lời vu vơ, chắc là hoài niệm về quá khứ.
Phó lão gia tử cùng Phó Chấn Sinh cứng ngắc đứng ở bên cạnh không khỏi đỏ mặt, Lệ Diễm không hề bị lay động, lạnh nhạt phải gọi lòng người lạnh ngắt..
Bác sĩ đến nói đã đến giờ cho bệnh nhân nghỉ ngơi, bà cụ không nên làm việc quá sức nên mọi người ra về.
Đến cửa phòng bệnh, Phó lão gia tử quay đầu nhìn Lệ Diễm.
Đương nhiên lúc này ông ta không mang theo thân mình, nhưng khó có thể đảm bảo sẽ không tức giận quay đầu lại dí súng vào trán .
Đây không phải là điều chưa từng xảy ra.
Phó lão gia tử nhìn Lệ Diễm giống như con gái út của mình, trong lòng khẽ động, vẻ mặt dịu đi: " Cháu mới tới kinh thành, chỗ ở cũng không quen, liền để người khác dẫn đi, cho quen đường quen lối. Về phần chuyện kia trong thành phố Trường Kinh cháu không cần phải lo lắng về điều đó. "
Thành phố Trường Kinh Lệ thị Doanh nghiệp liên quan đến vụ mất súng của cảnh sát tại quốc lộ tỉnh Nam Việt và đang được cơ quan công an truy tìm.
Rất nhiều quan chức của Tỉnh Nam Việt đã bị giáng chức vì vụ việc này, văn kiện ném vào đầu, đỗ xuống chửi mắng một trận cũng có
Lúc này Lệ Hoài Lễ đã đặt tâm tư vào Phó gia và Lệ Diễm ở kinh thành, có người lúc đầu thực sự sợ hãi, về sau mới biết được hắn cùng Phó gia có quan hệ không tốt.
Hơn nữa, hạng này đã bắt cóc công chúa nhỏ của Phó gia nhà bọn họ , làm cho cha con hai người cắt đứt quan hệ, không hận sao?
Vì vậy, các quan chức đứng đầu làm việc chăm chỉ, không cho nửa mặt mũi chút nào, xí nghiệp Lệ thị coi như xong.
Phó lão gia tử đối với chuyện của thành phố Trường Kinh biết rõ trong bụng, nhắc Lệ Diễm thì đừng lui tới với Lệ Hoài Lễ.
Chỉ cần hắn ta ở lại thủ đô, thì chính là người họ Phó .
Những gì ông ấy nói tương đương với sự công nhận, đưa Lệ Diễm vào vòng vây của họ.
Đó là vòng tròn của thế hệ thứ hai và thứ ba của thế lực và quyền quý ở kinh đô, trừ khi bạn giàu có và nổi danh trong nước nếu không chỉ dựa vào tiền thì cũng không thể bước vào vòng của họ.
Lệ Diễm: "Tôi sẽ ở thủ đô tối đa hai tháng liền trở về thành phố Trường Kinh."
Nghe vậy, Phó lão gia tử nhíu mày, khá là nghiêm nghị.
Lệ Diễm: "Không liên quan gì đến Lệ Hoài Lễ, là do chính tôi quyết định."
Rõ ràng là ông già không tin, bị đứa con gái nhỏ đâm mạnh quá mức hung ác đến nỗi ông còn không tin lời cháu ngoại mình nói.
"Sau đó cháu định làm gì? Thành phố Trường Kinh Nơi đó phát triển nhanh chóng, nhưng có thể so sánh với thủ đô?"
Lệ Diễm không buồn không giận, thái độ thong dong, nhẹ nói: "Trở về thi tuyển sinh cấp ba."
Vẻ mặt của lão nhân lập tức cứng lại, nhìn chằm chằm Lệ Diễm, đột nhiên nhận ra Lệ Diễm quả thực là học sinh cấp hai .
Còn hai tháng nữa, quả thực là thời gian diễn ra kỳ thi tuyển sinh trung học phổ thông.
"Khụ khụ, trước tiên thi vào trung học phổ thông, sau đó chuyển hộ khẩu và hộ khẩu học sinh đến thủ đô. Chuyện này có thể giao cho dì hay cậu của con làm."
Lệ Diễm cụp mắt xuống, không từ chối, nhưng cũng không có ý đồng ý.
Phó lão gia tử cùng những người khác mặc định lấy hắn, dù sao người thông minh cũng biết lựa chọn, Lệ Diễm hiển nhiên không ngốc.
chug ——
Động cơ gầm rú, tĩnh lặng, tiếng người huyên náo.
Lệ Diễm cầm điện thoại dừng lại một chút, sau đó nói tiếp: "Bán cổ phiếu của công ty khác, nếu cần thì bán cổ phần của công ty kẹo, nhất định phải đảm bảo nắm giữ 10% cổ phần của công ty điện lực."
Ở đầu bên kia là trợ lý Chung", đáp lại là một cái gật đầu, không cần suy nghĩ gì thêm.
Ban đầu, không mấy lạc quan về hai công ty thành lập mà Lệ Diễm mua lại cổ phần, một công ty đầu tư vào các dự án luôn thua lỗ, còn một công ty khác bị chấn động tài chính, cổ phiếu rớt giá.
Nhưng chưa đầy nửa tháng sau khi mua lại, cổ phiếu của công ty kẹo từ từ phục hồi, đối với công ty điện lực thì ngược lại, cổ phiếu của công ty này ngày càng giảm dần
Nhưng trợ lý Chung vẫn chọn cách tin tưởng ông chủ, làm theo chỉ thị của hắn, bán cổ phần của công ty kẹo và mua cổ phần của công ty điện lực
Ở tầng dưới, một chiếc Hummer H1 dòng quân sự và một chiếc xe địa hình Jeep, với bốn hoặc năm người trên xe.
Người chủ Hummer bấm còi thúc giục những người trong phòng nhanh chóng ra ngoài, một lúc sau, Phó Bồi Doanh vội vàng bước ra ngoài.
Đi —— đòi mạng a! Thẩm Phong con mẹ nó anh nếu để cho cha tôi biết, tôi thề phải đán chết anh!"
Phó Bồi Doanh là anh họ của Lệ Diễm, nhóm người dưới đây cũng là con nhà danh giá ở thủ đô
Một nhóm người chạy xe ô tô định đến bãi săn chơi rồi dắt theo vài cô gái đi dạo vui vẻ.
Có sáu người trong nhóm này cộng với Phó Bồi Doanh,có hai cô gái trong số họ đềurất xinh đẹp.
Người lớn tuổi nhất trong số họ chỉ mới mười chín, Phó Bồi Doanh là người trẻ tuổi nhất, mười sáu.
Tuy còn nhỏ tuổi lại có thể chơi ra nhiều thứ, ngoại trừ Phó Bồi Doanh quản lý nghiêm ngặt ở nhà, còn lại nam tính sinh vật đã sớm nếm thức ăn mặn.
Sau đó Thẩm Phong ghé vào tai Phó Bồi Doanh cười nói: "Đừng nói ca đây không nghĩa khí, chú có nhìn thấy cô gái trên xe không? Cô gái ngồi ghế phụ, xuất thân từ đại viện quân đội, trong sạch thuần khiết. . "
Phó Bồi Doanh cau mày: "Tôi không chơi."
Thẩm Phong bỗng nhiên âm dương quái khi: "Yo - ngươi không dám chơi ta cũng không dám mai mối. Ta chỉ giới thiệu hai người quen nhau và kết bạn, nếu không ca đây ném cho ngươi cái loại yêu diễm tiện hoá cho lần đầu tiên ?"
Thẩm Phong luôn ăn nói lưu manh, Phó Bồi Doanh không thích lắm, nhưng cùng một vòng, cũng không nói được gì
Thẩm Phong vô tình ngẩng đầu nhìn thoáng qua Lệ Diễm đang đứng bên cửa sổ nghe điện thoại: " Kia là ai?"
Phó Bồi Doanh nhìn lên: "Em họ tôi."
Thẩm Phong: "Chưa thấy qua a.".
Phó Bồi Doanh: " Ồ, anh nhận biết hết tất cả người trong nhà tôi chắc ?"
Thẩm Phong sầm mặt: "Gọi hắn cùng nhau chơi đi."
Phó Bồi Doanh còn đang do dự, nhưng người bên cạnh đều khuyến khích hắn, cô gái ngồi trên ghế phụ cũng nháy mắt, đành phải kiên trì cất giọng hỏi Lệ Diễm: "Chúng ta tới bãi săn, em đi không?" ? "
Lệ Diễm gảy phật châu, nhìn chằm chằm đám người phía dưới, cảm thấy có chút quen thuộc.
Ở nơi nào gặp qua?
Lạch cạch, lạch cạch. . .
Tốc độ gảy hạt Phật càng ngày càng nhanh, biểu hiện bên trong tràn đầy tâm ma xuất hiện, kế tiếp ấn hạt phật quấn cổ tay, Lệ Diễm trầm mặc nhìn đám người trẻ tuổi dưới lầu, mặt không chút cảm xúc.
A, nhớ rồi
Kẻ chủ mưu sau vụ tai nạn ô tô kiếp trước.