Trốn Thoát Khỏi Biệt Thự 1980

Chương 21



Hôm nay Lộc mặc bộ vest đen cùng kiểu dáng với anh ba Nghị. Tối qua được hương hoa nhài xoa dịu cơn đau đầu lúc ba giờ sáng nên cậu ngủ rất ngon. Tinh thần sáng láng nên vừa đi cậu chàng vừa huýt sáo.

- Cái gì vậy ta? Hôm nay vịt vô nhà đẻ trứng tập thể à?

Lộc vừa ngoảnh đầu sang hướng cầu thang thì thấy tập thể “ba con vịt” đang chu mông vểnh tai nghe lén.

Chà chà! Lộc xoa tay, giảm nhẹ lực chân bước lại gần “ba con vịt bầu”.

Bằng giác quan thứ sáu tinh tế của con gái, Hạ cảm nhận rõ cô nàng tên Tuyết này đang giả vờ. Đôi lông mày bén ngót, ánh mắt đảo liên tục, cách nói điệu đà và quan trọng là tướng ngồi đong trai của cô ta thể hiện rõ tính cách không ngoan hiền gì.

- Trà xanh cao cấp đấy!

- Trà xanh gì?

Một giọng nói trầm chợt vang lên bên tay Hà, cô hết hồn tính la lên. Chợt một đôi tay nam tính, khớp xương rõ ràng, cổ tay đeo một chiếc đồng hồ cơ hàng hiệu, tay áo sơ mi trắng chất liệu cao cấp phối cùng tay vest đen tôn lên nét lịch lãm… bịt miệng cô lại.
- Làm chuyện phạm pháp thì đừng có la!

“Phạm pháp cái đầu cậu á! Buông ra!”. Hà nhướng mi, đôi mắt to như biết nói chuyện liếc Lộc. Dù cho đôi tay đó được miêu tả đẹp cỡ nào thì điều kiện tiên quyết là không có bịt miệng cô lại. Bàn tay có vài nốt chai do quanh năm luyện võ làm mặt cô đau quá!

Phương và Hạ đưa mắt nhìn qua hiện trường gây án. Hung thủ mặc vest đang cố thủ tiêu nạn nhân mặc đồ tập thể dục bằng cách bóp miệng cho khỏi nói!

“Cứu chị em ơi!” Hà đánh mắt cầu cứu Phương.

“Chị với ổng đang diễn “Thiếu gia ác ma xin đừng trêu tôi à!””. Phương đáp trả cô bằng ánh mắt ngạc nhiên.

“Không! Chị mày đang diễn vai nạn nhân trong “Sát thủ biếи ŧɦái là tổng tài đại nhân”!”. Hà từ bỏ giãy dụa rồi. Đứa em trai nhỏ này không hiểu ý cô gì hết!
Lộc giơ một ngón tay lên môi làm động tác “Sụyt!”. Thấy Hà gật gật đầu, cậu chàng mới thả tay ra.

Da mặt con gái non mịn bị tác động mạnh xíu thì đỏ lên đôi chút. Lộc ngẩn ngơ nhìn mấy vệt đỏ trên khuôn mặt trắng nõn của Hà, ma xui quỷ khiến thế nào cậu đưa tay lên định chạm vào những vết hằn đỏ ấy.

“Ê ê, quân tử động khẩu không động thủ! Bớ người ta ở đây có người tính bịt miệng gϊếŧ người!” Hà thầm kêu cứu trong lòng, vị thiếu gia này bị gì nữa đây? Cô vội bịt miệng mình trước khi Lộc đưa bàn tay tội ác tới.

Lộc nhìn Hà tự bịt miệng mình lại, đôi mắt mở to như nói “cậu tính làm cái quỷ gì vậy?”. Mắt nai à? Dễ thương ghê! Nhận thấy cô hiểu lầm, cậu cười nhẹ giải thích:

- Xin lỗi! Đỏ hết rồi!

- Không sao!

Không bịt mỏ tui lại là được! Nói xa chút tui nghe được rồi, đừng có gần như vậy, ngứa lỗ tai quá á! Hà thầm nhủ trong lòng, khoát tay với Lộc tỏ ý không sao. Vịt Hà vểnh phao câu tròn trịa tiếp tục hành vi phạm pháp công khái của mình.
Thấy cả đám lén lén lút lút, Lộc liền quỳ một chân nhìn qua khe hở cầu thang, hỏi lại điều bản thân thắc mắc lúc nãy:

- Trà xanh gì? Mà ai nói chuyện với mẹ đấy?

Trà xanh chỉ cô gái ngoài mặt tỏ vẻ đáng yêu, yếu đuối, thích đóng vai nạn nhân nhưng hành động lại đầy mưu mô xấu xa ấy. Ngôn ngữ mạng thế kỉ 21, giải thích ra thì hơi dài dòng. Thế là Hà đánh trống lảng:

- À! Tui thèm trà đường ấy mà! Loại trà xanh cao cấp thơm ơi là thơm ấy!

Hạ nói nhỏ trả lời anh trai:

- Cô Nga phó hiệu trưởng và ba mẹ Hiệp qua nói về vụ hôm qua cướp tiền, đánh người ấy! Còn chị mặc váy vàng là Tuyết học lớp 12. Còn người kia là thằng Hiệp em kể hôm qua á!

Trà xanh cao cấp thì có gì mà thơm! Ở đây có hương nhài thượng phẩm này! Hương nhẹ nhàng quấn quanh chóp mũi, hít một hơi làm cho người ta thanh thản thân tâm. Cô ấy dùng sữa tắm hay dầu gội gì nhỉ? Sao con gái có thể mềm mịn thơm tho thế nhỉ? Lộc không để ý em gái nói gì mà cầm đuôi tóc của Hà hít lấy hít để.

Cảm thấy tóc mình như có ai đó kéo Hà quay lại nhìn. Cậu là biếи ŧɦái đúng không? Hà hốt hoảng. Lộc đang ngồi dang chân hai bên cô, quan trọng là cậu ta đang cầm đuôi tóc của cô ghé sát mũi ngửi.

- Cậu làm gì vậy?

- À, tui thấy tóc Hà dính gì nè! Để tui lấy ra cho!

- Không cần đâu! Giờ này cậu không đi làm sao? Trễ rồi đó!

Lộc tiếc nuối bỏ tóc Hà ra. Còn chưa kịp hỏi cô ấy dùng hiệu dầu gội hoa nhài gì nữa! Mà nhìn con gái người ta bị cậu doạ cho hốt hoảng thế kia mà bây giờ hỏi vấn đề này thì cũng hơi kỳ.

Lộc chạy vội xuống lầu khi nghe tiếng khởi động xe hơi của anh ba Nghị vang lên ngoài sân. Chết tiệt! Mãi ngửi hương hoa mà quên mất hôm nay có hợp đồng quan trọng! Không nhanh chân thì anh ba bỏ cậu ở nhà mất! Thế là bay luôn chiếc cup 50 á!

Khi đi ngang qua phòng khách Lộc chỉ kịp gật đầu chào mọi người, rồi nhìn lướt qua Hiệp. Nghe em gái kể là một chuyện, khi gặp Hiệp trực tiếp, sâu trong tâm cậu trào ra một sự căm hận vô cùng. Tựa như kẻ thù không đội trời chung gặp nhau đỏ cả mắt.

Riêng Hiệp, gã cảm thấy rợn sống lưng trước ánh nhìn của Lộc. Gã thầm mắng trong lòng, mấy thằng anh của Hạ người này còn khó chơi hơn người kia!