Liễu Bạc Hoài đối với việc Lê Khinh Chu thế mà lại muốn giới thiệu đối tượng cho anh cảm thấy rất tức giận, lúc này cũng không khỏi dần dần giảm đi.
Rốt cuộc —— Liễu Bạc Hoài không dấu vết mà nhìn Lê Khinh Chu trên đỉnh đầu bọt khí tiểu nhân, trong lòng vẫn là bất đắc dĩ, đa phần là sủng nịnh.
Đáng yêu như thế, làm sao có thể thật sự nổi giận với cậu được, liền nghĩ muốn “dạy dỗ”, cũng chờ đến khi……
Nghĩ đến đây, Liễu Bạc Hoài ánh mắt không ngăn được ý vị trở nên thâm trường.
Kỳ thật, so với khả năng Lê Khinh Chu cảm thấy hứng thú với Lữ Mi San, Liễu Bạc Hoài càng giận cậu nghĩ muốn đem Lữ Mi San giới thiệu cho mình.
—— có lẽ, phương pháp từ từ nấu chậm của anh vẫn luôn không thích hợp.
Thế cho nên Khinh Chu đến bây giờ nửa điểm đều không có phát giác chính bản thân cậu đối với anh có để ý, thái độ chờ mong đều không giống với người khác……
Anh giương mắt nhìn bọt khí tiểu nhân còn đang ngơ ngác, duỗi tay véo nhẹ lên gương mặt của Lê Khinh Chu, mềm mại đàn hồi, cảm xúc không tồi.
Lê Khinh Chu lấy lại tinh thần, hơi ngốc nghếch mà sờ sờ mặt, biểu tình nghi hoặc —— vừa rồi…… Tam gia véo mặt cậu?!
“Ngồi đi, trước tiên ở nơi này chờ tôi một chút, tôi đi ra ngoài lấy áo ngủ, khăn lông ấm rồi lại về.”
Liễu Bạc Hoài làm bộ khuôn mặt biểu cảm
không có gì lạ thường, hoàn toàn không cảm thấy anh mới vừa rồi làm ra cái gì làm người ta cảm thấy có gì ngoài ý muốn.
Phảng phất hành động của anh hết sức bình thường.
Lê Khinh Chu ngơ ngác gật đầu.
Liễu Bạc Hoài xoay người đi vào phòng tắm.
Sau đó anh lại đi vào cầm theo một bộ áo ngủ khô ráo đặt lên mặt bàn bên cạnh, tiếp theo mở nước nóng.
Tiếng nước xì xào vang lên.
Liễu Bạc Hoài đi tới, lại lần nữa giúp Lê Khinh Chu cởi quần, đương nhiên, lúc này cũng không bao gồm "nội y".
Lê Khinh Chu chịu đựng sự ngại ngùng đỡ lấy bả vai của Liễu Bạc Hoài, bên tai trừ bỏ tiếng nước chảy ở bên ngoài, còn có tiếng kéo khóa quần, âm thanh khóa kéo va chạm nhau……
Dòng nước càng ngày càng nhiều, chậm rãi lấp đầy bồn tắm.
Hơi nóng thật nhanh bốc lên, tấm lưng trần của Lê Khinh Chu mơ hồ hiện ra trên gương, trong phòng tắm cũng dần dần trở nên ấm áp.
Liễu Bạc Hoài một tay chặn ngang bế Lê Khinh Chu lên, mặt khác một bàn tay động tác nhẹ nhàng chậm chạp lại nhanh chóng mà túm chặt quần cởi ra.
—— thoáng chốc, Lê Khinh Chu trắng nõn, phát sáng • khỏa thân • đôi chân thon dài hiện ra.
[ thực gầy…… Nhìn chân dài của tôi xem, mặc váy vào che khuất từ trên xuống dưới, ai có thể nhìn ra tôi là một đại lão gia, ha. ]
—— bọt khí tiểu nhân đầu tiên là dẩu dẩu miệng, sau đó lại nhe hàm rang trắng, mi mắt cong cong mà nâng lên một cái chân nhỏ thưởng thức.
Quan trọng nhất chính là, người nhỏ nửa người dưới thay đổi một cái váy ngắn…… Liễu Bạc Hoài yết hầu giật giật, ngay sau đó biểu tình chưa tan mà đi nhúng khăn lông ướt.
Sau đó anh cầm khăn lông ấm lại đây, Lê Khinh Chu muốn duỗi tay tiếp nhận, nói: “Tam gia, tôi có thể tự làm được.”
Liễu Bạc Hoài liếc cậu một cái, không có đưa qua, nói: “Tôi giúp cậu.”
“Khinh Chu, đều là đàn ông, thẹn thùng cái gì.”
“Không cần khách khí với tôi, chúng ta rốt cuộc…… Còn cùng nhau ngâm suối nước nóng, cái gì cũng nhìn qua rồi, cậu nói đúng không.”
[ ai da…… Tam gia cùng ta phía trước nghĩ đến một khối đi. ]
—— bọt khí tiểu nhân khuôn mặt ngượng ngùng xqmà cúi đầu, niết ngón tay, một con jio tại chỗ xoay quanh tìm kiếm.
Lê Khinh Chu còn có thể nói cái gì.
Khăn lông còn phải đi nhúng nước nóng, mà cậu xác thật hành động không tiện.
Lê Khinh Chu chỉ có thể nói phiền toái tam gia, lúc sau an tâm hưởng thụ “Phục vụ chất lượng”.
—— Liễu Bạc Hoài sợ cậu thấy lạnh, còn chu đáo mà lót tấm thảm lông nhỏ ở dưới mông cậu, sau khi lau người xong, trên người cũng khoác một cái chăn nhỏ.
Liễu Bạc Hoài hơi khom lưng, kiên nhẫn mà vì cậu lau hai lòng bàn chân, đầu ngón tay Lê Khinh Chu nắm lấy tấm chăn cuộn chặt lại.
Từ góc độ của cậu nhìn tới, có thể thấy sợi tóc Liễu Bạc Hoài bị hơi nước làm cho ướt át, dáng chân mày đẹp, đôi mắt híp lại, sóng mũi thẳng, cuối cùng, còn có môi mỏng mấp máy……
Tuy rằng cẳng chân của cậu không cảm thụ được chút cảm giác nào, nhưng lại có thể thấy được lúc này người đang vì cậu lau người có bao nhiêu dốc lòng cùng ôn nhu.
Thật giống như……
[ thật giống như trong mắt tam gia chỉ có mỗi cậu…… Ha ha, cũng đúng, trong phòng tắm chỉ có hai người bọn họ, anh không nhìn tôi, chẳng lẽ nhìn quỷ sao, ha ha ha ha ha. ]
—— bọt khí tiểu nhân hết sức vui mừng mà che bụng lại.
Liễu Bạc Hoài thiếu chút nữa nỗi lòng phức tạp mà lấy không xong khăn lông ấm.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Liễu Bạc Hoài đứng thẳng người nói: “Xong rồi, mặc áo ngủ vào đi đi.”
“Dạ, vâng.”
Liễu Bạc Hoài giúp Lê Khinh Chu mặc áo ngủ xong thì rời khỏi phòng tắm.
Phía trước ngoài cửa sổ tiếng mưa rơi tí tách tí tách không ngừng đã sớm biến mất, hiện tại là một mảnh yên tĩnh.
Cửa sổ mở ra một khe hở nhỏ, sau cơn mưa mùi cỏ xanh cùng bùn đất phảng phất theo cửa sổ chui vào.
Lê Khinh Chu thở một hơi dài, thần sắc thả lỏng.
Liễu Bạc Hoài đi qua đi đem cửa sổ giấu thượng, lại lần nữa tiến vào phòng tắm thu thập một chút sau mới lần thứ hai ra tới, hắn nói: “Muốn nghỉ ngơi sao?”
Tắm rửa xong tự nhiên là muốn nghỉ ngơi.
Vì thế, Lê Khinh Chu gật gật đầu.
Giây tiếp theo, cậu liền bị bế lên đưa đến trên giường nằm xuống……
[I"m fine, I"m ok, trước lạ sau quen, tam gia đối với bạn bè thật tốt, bế mình lên
giường. ]—— bọt khí tiểu nhân mặt mang đỏ ửng, thần thái an tường mà nằm yên.
“Khinh Chu.”
Liễu Bạc Hoài ôm cậu nằm ở trên giường, lại không có lập tức đứng dậy.
Mà là một tay chống bên tai Lê Khinh Chu, một tay vén lên sợi tóc phủ trên đôi mắt cậu, ngay sau đó cúi đầu nhìn chăm chú ——
Ánh mắt sâu thẳm của Liễu Bạc Hoài dường như muốn đem người ta nuốt vào, muốn bóng hình nằm dưới thân anh lúc này thu hết vào trong mắt, không cho phép thiếu mất chỗ nào.
“…… Vâng.”
—— bọt khí tiểu nhân lén lút thu chân lại.
Ngón tay Liễu Bạc Hoài nắm một lọn tóc, nhẹ nhàng vân vê, thấp giọng nói: “Tôi đối với Lữ Mi San không có hứng thú.”
“Về sau, không cần để tôi ở cùng cô ta, hoặc là sắp đặt bất kì một người phụ nữ nào ở bên cạnh tôi, tôi sẽ không cao hứng, biết chưa.”
[ Biết rồi, đã nhìn ra……]
—— bọt khí tiểu nhân nằm yên, đôi tay nắm chặt đặt trên bụng, hai chỉ tiểu jiojio cũng lộ ra vẻ khẩn trương mà va chạm vào nhau.
Lê Khinh Chu nhấp nhấp môi, gật đầu: “Đã biết, tam gia.”
Dứt lời, anh đứng dậy, giúp Lê Khinh Chu đắp chăn đàng hoàng sau đó liền rời khỏi phòng.
Đôi tay Lê Khinh Chu từ trong chăn vươn ra, bắt lấy chăn bên cạnh, mày nhăn lại, biểu tình nghi hoặc mà lẩm bẩm nói: “Bất kì…… Một người phụ nữ nào?”
Cậu không nhịn được hồi tưởng khi trước bà Chung Lan ở trong phòng khách nói những lời này ——
‘ đến bây giờ còn không có một phụ nữ có thể rơi vào tầm mắt của thằng bé……’
“A —— chẳng lẽ tam gia thích…… Là đàn ông?!”
Cho nên, giới tính không thích hợp, yêu đương kiểu gì.
“Trách không được.”
Lê Khinh Chu không tự chủ được mà ngáp to, đem chăn kéo lên, nhỏ giọng nỉ non: “Thì ra là thế, tôi đây hiểu rồi.”
Lần sau, giới thiệu cho tam gia một tiểu soái ca anh tuấn.
Hay là, anh thích tiểu mỹ nam? Chó con? Tiểu khả ái ngọt ngào?
Cơn buồn ngủ tới càng lúc càng rõ, Lê Khinh Chu nghĩ nghĩ liền ngủ say, hoàn toàn không có ý thức được —— chính cậu cũng là một tiểu khả ái vừa ngọt vừa mặn, lại xinh đẹp lại ngây thơ đáng yêu.
*
Ngày hôm sau, Liễu Bạc Hoài đưa Lê Húc Sanh và Hạ Dịch Quân đi đến trường học, thuận tiện đưa Lê Khinh Chu quay về công ty.
Lê Khinh Chu trên người mặc quần áo mà sáng sớm hôm nay Trâu Minh đưa tới.
Khi cậu đến văn phòng, phía trước gửi đi tin tức gọi tới người đã đến đông đủ —— Phương Tây Ngạn, Dữu Triết, Lữ Mi San, Đổng Lâm.
Còn có trí tuệ nhân tạo người máy giao sau khi kết thúc trận giao lưu chung kết, liền bị đưa tới trong văn phòng bảo tồn người máy Cứu Viện Số 1.
Thấy Lê Khinh Chu bước vào, Phương Tây Ngạn đứng dậy nói: “Lê tổng.”
Dữu Triết, Lữ Mi San ba người cùng hắn vốn dĩ ngồi vây quanh ở trên sô pha nhìn cái gì đó, lúc này cũng đứng lên.
Lê Khinh Chu gật gật đầu: “Ngồi đi, đang xem gì vậy?”
Phương Tây Ngạn nói: “Đang xem bình luận bình luận, hot search Cứu Viện Số 1 còn không có hạ nhiệt.”
“Lê tổng, ngày hôm qua ngài phân phó dẫn dắt dư luận, yêu cầu ban tổ chức giao lưu trí tuệ nhân tạo người máy điều tra rõ việc người máy cứu viện xảy ra vấn đề.”
“Cho dù có không ít người thi đấu ở official website phản hồi lại.”
“Nhưng cho tới bây giờ, ban tổ chức cũng không có đưa ra một lời giải thích hợp lí……”
Giao lưu hội trận chung kết sau khi kết thúc, Lữ Mi San lưu lại xem xét cùng copy video theo dõi, nhưng chắc hẳn phải vậy, trong video không có xuất hiện bất cứ chứng cứ rõ ràng nào.
Ngày đó, tuyển thủ đi vào trận chung kết không ít, yêu cầu ở trước khi thi đấu thống nhất để kiểm tra người máy ở một gian phòng kín theo dõi cùng trông coi nhân viên kho hàng, nhân viên kiểm sát phải dùng đến từng cái dụng cụ thí nghiệm chuyên nghiệp.
Lữ Mi San suy đoán, người máy Cứu Viện của đội Kỳ Đặc bọn họ giữa chừng xuất hiện trục trặc hệ thống trình tự hỗn loạn chỉ có khả năng ở ngay lúc này bị gian lận.
Nhưng sau khi đề ra nghi vấn, cùng ngày sở hữu tham dự kiểm tra nhân viên đều thề thốt phủ nhận, hơn nữa dụng cụ chuyên nghiệp cũng không có bất kì vấn đề gì……
Video theo dõi nhìn không ra tới cái gì, về phía ban tổ chức cũng như thế nào không hoàn toàn phối hợp.
Lữ Mi San nói: “Hiện tại, ban tổ chức giao lưu trí tuệ nhân tạo người máy chủ yếu nghĩ muốn nhanh chóng đè chuyện này xuống.”
“Bọn họ không muốn trong trận chung kết lần này lộ ra làm ảnh hưởng trận chung kết kế tiếp, cùng với đã quyết định tổ chức cuộc thi đấu người máy quốc tế.”
“Còn có người nói……”
Cô ta nói tới đây, không khỏi tạm dừng một chút, trên khuôn mặt hiện ra biểu tình phẫn nộ.
Đổng Lâm nói: “Chị San, còn có người nói cái gì?”
Lữ Mi San: “Còn có người nói Lê tổng đã có năng lực đem người máy Cứu Viện sửa tốt rồi, đều đã đoạt được hạng nhất trận chung kết, liền không cần thiết truy tra không bỏ.”
“Có lẽ là tên tuyển thủ dự thi nào cảm thấy tài nghệ không bằng người khác, nên mới có tâm tư không đứng đắn.”
“Bọn họ cũng không có khả năng tốn thời gian loại bỏ từng cái, lại nói căn bản là tìm không thấy……”
Vừa dứt lời, Đổng Lâm liền cả giận: “Người này đầu óc có phải hay không có bệnh vậy!”
“May mắn chúng ta có Lê tổng, mới có thể dưới tình huống người máy Cứu Viện gặp trục trặc sửa tốt tiếp tục dự thi, phản kích đỉnh cao!”
“Nếu không có Lê tổng, đội Kỳ Đặc hiện giờ đã sớm thua trận chung kết, không có duyên trận chung kết cùng thi đấu quốc tế.”
“Cái gì gọi là không cần thiết truy tra không bỏ?!”
“Mấy người này có phải hay không bị mua chuộc, thông đồng làm bậy hãm hại chúng ta!”
Dữu Triết mặt lạnh nói: “Tôi thấy là tám chín phần mười rồi.”
“Về phần người làm ra cái chương trình virus này…… Trừ bỏ Đỗ Thầm Vi ra không nghĩ được ai khác.”
Phương Tây Ngạn: “Nếu thật là Đỗ Thầm Vi, việc này liền điều tra không tốt.”
“Sau lưng anh ta có tập đoàn Thôi Thị, khả năng trước tiên đã sớm bố trí tốt hết thảy, sẽ không làm chúng ta dễ dàng liền tìm được chứng cứ……”
Vị trí công ty Lê thị trước mắt ở Yến Kinh chỉ vừa mới trong giai đoạn khởi bước phát triển, tuy rằng có được thành tích huy hoàng, nhưng rốt cuộc nội tình không sâu, chủ yếu gốc rễ vẫn là ở Tây Thành.
Nếu lựa chọn cùng Thôi thị cứng đối cứng lời mà nói, ai cũng đừng nghĩ ở đây sống tốt.
Huống chi, hiện giờ tâm tư công ty còn chia ra phần lớn đều đặt ở phòng thí nghiệm sinh vật bên kia……
Lê Khinh Chu mở miệng: “Không cần lo lắng, có người sẽ giúp chúng ta, chuyện này thực nhanh là có thể giải quyết.”
Cậu nhìn về phía Cứu Viện Số 1, tạm thời còn thiếu hụt một cánh tay người máy cứu viện lẳng lặng đứng bên cạnh bàn làm việc.
Lê Khinh Chu từ tốn nói: “Rốt cuộc kẻ động thủ sau lưng vạn lần cũng không nghĩ tới tôi có thể làm ra Cứu Viện Số 1, mà Cứu Viện Số 1 giá trị tuyển vượt qua trí tưởng tượng của bọn họ……”
Quan trọng đến sẽ khiến cho quân đội chú ý cùng để tâm.
Hạ gia, phải nói quyền lực Hạ Tân Kiến tuyệt đối không thể khinh thường.
Có quân đội tham gia, vấn đề nan giải phía trước đều giải quyết dễ dàng.
Tất cả trò nhơ nhớp • bẩn thỉu đều bị phơi bày ở bên ngoài, chứng cứ cũng đưa tới tay Lê Khinh Chu —— ban tổ chức, nhà đầu tư, tập đoàn Thôi Thị, Đỗ Thầm Vi.
Lê Khinh Chu vốn tưởng rằng Đỗ Thầm Vi chủ yếu là đối phó đội Kỳ Đặc, Dữu Triết.
Nhưng cậu không nghĩ tới tập đoàn Thôi Thị thế nhưng muốn liên kết với ban tổ chức, nhà đầu tư âm thầm hành động, trực tiếp làm Đỗ Thầm Vi thắng đậm ở trận chung kết.
Đương nhiên, cũng bao gồm dẫm lên giáo sư Buffett cùng Keith học trò của ông ta.
Bất quá là hai học giả vô quyền vô thế.
Không nói bọn họ chẳng hay biết gì, mà biết được thì như thế nào.
Nơi này là Hoa Quốc Yến Kinh, cũng không phải là nước ngoài, cho bọn họ một bao thư tiền bịt miệng, lại vừa đe dọa vừa dụ dỗ một phen, hẳn là bọn họ tuyệt không dám nói đi ra ngoài.
Đổng Lâm khó có thể tin nói: “Đội CW liền muốn thắng lợi ở trận chung kết, nhưng lúc sau không phải còn có thi đấu quốc tế sao?”
“Tập đoàn Thôi Thị chẳng lẽ còn có thể giữa lúc này vươn tay bước vào đấu quốc tế
sao?!”
Chuyện này không có khả năng, hai tính chất lại không giống nhau.
Lê Khinh Chu nói: “Thắng trận quyết tái chung kết có thể trực tiếp nhảy đến quốc tế thi đấu trận cuối cùng.”
“Đến lúc đó, đội CW khởi đầu không chỉ không cần liền đối mặt rất nhiều đối thủ, lại còn có có thể dư ra một khoảng thời gian dài nghĩ cách…… Này liền tránh khả năng lật xe.”
“Về phần biện pháp quy tắc có rất nhiều, đều xem bọn họ sử dụng thủ đoạn gì rồi.”
“Dù là trận đấu quốc tế thì sao, trong đó cũng không chuyện đen tối.”
Đổng Lâm vẻ mặt hoài nghi nhân sinh.
Cậu ta lẩm bẩm nói: “…… Thêm kiến thức.”
Không được bao lâu, đã liên lụy tới trong ban tổ chức, nhà đầu tư tất cả đều chờ bị xét xử —— mất chức, phạt tiền……
Đương nhiên, còn có tập đoàn Thôi Thị cùng Đỗ Thầm Vi và đoàn đội kết cục còn thảm hại hơn.
Ở quân đội hạ thái độ cường ngạnh tạo áp lực, ban tổ chức thi đấu giao lưu trí tuệ nhân tạo người máy tới một lần thay máu.
Mà official website trên Weibo lập tức công bố nguyên nhân người máy cứu viện của đội Kỳ Đặc vì sao phát sinh —— cái này trên Weibo có liên quan tới bộ phận chuyển phát, hơn nữa nghiêm khắc phê bình nhân viên.
Trừ cái này ra, còn có quả dưa gây chấn động của Đỗ Thầm Vi • bạo • no.1……