Lâm Chi vừa phá thân, cho dù đã làm một lần nhưng đường vào của cô vẫn rất chật hẹp. Côn thịt thô to của anh mở rộng cửa huyệt đến cực hạn. Thịt mềm bên trong xoắn chặt lấy cự vật xâm nhập, đè ép hành thân, như muốn đẩy nó ra ngoài.
Hơi thở của Quý Hoài Thịnh rối loạn: “Chặt quá, ừm...... Bị cô bấm gãy rồi.”
Anh kiềm chế thôi thúc muốn được tự do luật động, chỉ nhẹ nhàng đưa đẩy hạ thân, từ từ đâ, côn thịt thô to vào sâu bên trong, rồi lại rút ra, cứ lặp đi lặp lại không ngừng nghỉ.
“A.... .... Trướng quá.” Lâm Chi nhíu mày, nhỏ giọng rên rỉ, thừa nhận sự thâm nhập càng ngày càng sâu của anh.
Côn thịt cọ qua cọ lại trong âm đạo, mang đến khoái cảm, không bao lâu sau, bên trong Lâm Chi bị làm cho mềm nhũn. Theo động tác thọc vào rút ra của Quý Hoài Thịnh, chỗ kết hợp của hai người vang lên tiếng nước òm ọp òm ọp.
Anh duỗi tay lau chỗ giao hợp của hai người, bôi ái dịch dính đầy trên tay lên ngực cô, rồi khép ngón tay lại vuốt ve bầu vú đầy đặn.
“Ừm, ngứa, bên trong ngứa.......A” Lâm Chi rầm rì than nhẹ, sâu trong hoa huyệt vừa tê vừa ngứa, khiến cô phải thắt chặt âm đạo, hút lấy côn thịt thô to đang nằm bên trong, muốn nó cắm vào càng sâu, giảm bớt cảm giác ngứa ngáy.
“Hừm…..” Quý Hoài Thịnh bị hút đến tê dại, miệng khẽ rên rỉ, hơi thở dồn dập nặng nề. Anh thẳng lưng, đẩy eo về phía trước, cắm côn thịt vào sâu bên trong, va chạm mạnh mẽ với cổ tử cung nhỏ hẹp.
“A.... Sâu quá.” Lâm Chi khẽ kêu lên.
“Không phải nói bên trong ngứa sao? Cắm sâu một chút mới bớt ngứa.” Quý Hoài Thịnh rút côn thịt ra, đâm nhẹ nhàng vài cái, rồi đột nhiên thúc mạnh vào, theo quy luật chín nông một sâu.
Mỗi lần anh đâm vào thật mạnh, đều sẽ làm Lâm Chi không kiềm chế được, phải kêu ra tiếng. Tiếng ngâm nga kia như tiếng hót của chim dạ oanh, quyến rũ đến mức Quý Hoài Thịnh nhiệt huyết sôi trào.
Anh quỳ xuống, đặt đôi chân trắng nõn thon dài của Lâm Chi lên vai mình, để mông cô nâng cao hơn, rồi đột nhiên thúc mạnh côn thịt về phía trước, đâm vào thật sâu, bắt đầu chạy nước rút.
Côn thịt thô to nhanh chóng ra ra vào vào hoa huyệt đỏ bừng, tiếng nước òm ọp òm ọp càng thêm vang dội. Theo động tác của anh, hai túi cầu không ngừng đập lên đùi Lâm Chi, vang lên những tiếng bạch bạch bạch.
“A a a.....” Tiếng rên rỉ của Lâm Chi cao vút lên theo tiết tấu của anh.
Cô cau mày, hai tay nắm chặt lấy ga trải giường dưới thân, đón nhận sự mạnh mẽ của anh. Hoa tâm trở nên tê dại, đã chẳng còn ngứa nữa.
Với tư thế này, Quý Hoài Thịnh có thể nhìn rõ mình đang ra vào cơ thể Lâm Chi như thế nào. Anh nhìn dương vật màu đỏ tím tách hai âm môi đầy đặn, ra ra vào vào hoa huyệt ướt đẫm. Chỗ kết hợp của hai người dính đầy ái dịch, âm mao ướt đẫm.
Tác động thị giác mãnh liệt kích thích thần kinh Quý Hoài Thịnh. Tần suất đưa đẩy mông của anh càng lúc càng nhanh, động tác mạnh mẽ như đóng cọc, ái dịch ở cửa huyệt biến thành những bọt trắng.
Sau mấy trăm lần đưa đẩy, rốt cuộc anh cũng chịu đi thẳng đến điểm cuối, đâm vào cổ tử cung nhỏ hẹp, cự vật sưng to nảy lên vài cái, phun trào tinh dịch nóng bỏng.
Cơ thể Lâm Chi nóng bừng lên, cả người bủn rủn vô lực nằm sõng soài trên giường, thở hổn hển.
Quý Hoài Thịnh đè lên người cô, hưởng thụ dư vị cao trào. Những giọt mồ hôi nóng hổi của anh nhỏ lên người Lâm Chi. Hai cơ thể nóng bỏng nhớp nháp dán chặt vào nhau.
Anh chầm chậm đưa đẩy côn thịt vẫn còn hơi cứng thêm hai cái, rồi mới tiếc nuối rút ra khỏi tiểu huyệt ướt át của cô một chút. Khi đi ra đến cửa huyệt, anh lại đẩy côn thịt vào trong, nghiền ép cổ tử cung thêm lần nữa.
Quý Hoài Thịnh bế Lâm Chi vào phòng tắm, giúp cô tắm rửa sạch sẽ. Gần tắm xong, anh mới chịu rút côn thịt ra khỏi tiểu huyệt của cô ra, khiến tinh dịch chảy ra ào ạt. Ánh mắt anh dính chặt vào nơi riêng tư của cô, tiểu huynh đệ dưới thân lại từ từ ngóc đầu dậy, nhưng bị anh cực lực áp xuống.
Tối nay là lần đầu tiên của cô, trong lòng Quý Hoài Thịnh rất thương tiếc, nhưng vẫn muốn bắt nạt cô thêm một lần.
Anh vội vàng vứt bỏ những suy nghĩ linh tinh, chuyên tâm rửa sạch nửa người dưới cho côm dùng ngón tay móc hết tinh dịch trong tiểu huyệt của cô ra.
Sau đó Quý Hoài Thịnh ôm Lâm Chi ra khỏi phòng tắm, hai người cùng nằm lên giường, ngủ say sưa.
Sáu giờ sáng, Quý Hoài Thịnh nhận được một cuộc gọi, bèn vội vã đứng dậy mặc quần áo. Trước khi đi, nhìn Lâm Chi còn ngủ say, anh viết tờ giấy đặt trên tủ đầu giường cho cô.
Đến khi nắng mai chói chang, rốt cuộc Lâm Chi cũng tỉnh giấc.