Trọng Sinh: Bù Đắp Cho Lão Công Chiếm Hữu

Chương 19: Phú bà



Sau khi thấy cô mệt mỏi mà ngất đi anh mới chịu dừng lại. Kỳ thật đây là lần đầu tiên của anh cũng như của cô, cảm xúc ấy thật sự khiến anh rất thõa mãn, có điều anh đã dùng cách đê tiện này để có được cô.

Đê tiện? Cô sẽ hận anh? Điều đó có ý nghĩa gì chứ, cô là vợ sắp cưới của anh, bọn người ngoài kia chỉ rắp tâm hại cô mà thôi. Nhưng anh thật sự không muốn cô ghét anh, ngẫm lại anh thật sự có chút quá đáng, thấy hành động của hai tên kia mà kích động tổn thương cô. Anh bồng cô đi vào nhà tắm, xả nước ấm ra bồn, nhiệt độ thích hợp và thả cô vào bồn tắm lớn, bản thân cũng nhảy vào tắm cho cô, nhìn vết tím bầm trên người cô anh có chút xót, nước ấm dội lên người khiến cô rất thoải mái không cựa quậy nữa, ngủ càng ngon hơn.

Tắm xong anh quấn khăn tắm lên người cô, bản thân cũng mặc áo tắm vào bế cô ra ngoài đặt cô trên sopha, anh thu dọn ga giường chứa ái dịch hai người và máu xử nữ của cô sang một bên, trải ga giường mới để cô lên giường đắp chăn cẩn thận. Anh đi ra ban công ngồi xuống, đốt một điếu thuốc lá, anh gọi điện cho cha cô thông báo hôm nay cô say rượu, không thể về nhà, ở tạm chỗ anh một đêm. Ông Lâm có thể kêu Ngạn Bách hoặc tự mình đi đón con gái nhưng dù sao cũng là người từng trải, bản thân đã từng dùng kế tương tự mới lấy được bà Lâm, dù sao hai đứa cũng sắp đám cưới, ông đành mắt nhắm mắt mở vậy.1

Anh vào phòng nằm cạnh cô, vòng tay ôm lấy cô thật chặt, không lâu sau trong phòng chỉ còn tiếng hít thở đều đặn.

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ __

Sáng sớm ánh nắng chiếu thẳng vào phòng qua cửa sổ kính, làm thức giấc người trên giường, cô vươn vai ưỡn mình, thật là mệt chết cô rồi, haizz cả người cô như muốn phanh thành tám mảnh vậy.

Cô cảm thấy được một vòng tay âm ấm đang ôm cô, quay qua thì gặp gương mặt đẹp trai tinh tế của anh đang ôm cô ngủ. Khi ngủ anh không hề có nét lạnh lùng thường ngày thay vào đó là một vẻ mặt rất ấm áp, cô không nhịn được sờ dọc theo đường nét khuôn mặt anh. Hôm qua cô ăn xong bổng nhiên cả người nóng lên, cô biết rõ chuyện gì đã xảy ra, kiếp trước đã từng xảy ra chuyện này. Thuốc của anh cho cô dùng là xuân dược lành tính, cô bị ảnh hưởng bởi thuốc nhưng vẫn sẽ ý thức được việc gì đã xảy ra sau khi tỉnh lại, vạch chăn lên xem xét thì quả nhiên cô chỉ quấn một cái khăn tắm quanh người, cũng tốt thôi, lần đầu tiên cô sẽ sợ đau nhưng bây giờ đã qua rồi, sau này cô có thể gần gũi anh mà không cần lo sợ.

"Dậy rồi à" Anh mở mắt ra liền nhìn thất hai mắt to tròn của cô đang dáo dác suy nghĩ, anh không nhịn được hôn khắp mặt cô.

"Ưm...em đói rồi" Cô trở người tránh né, cô thật sự rất mệt đó nha.

"Em...không giận anh chứ" Anh tưởng cô tỉnh dậy sẽ cho anh bạt tay cơ.

"Không, nhưng anh phải chịu trách nhiệm đó nha" Cô lí nhí chọc ghẹo anh.

"Được, ngày mai chúng ta đăng ký kết hôn được không, ngày mốt liền chuyển nửa tài sản của anh cho em, à không, toàn bộ cũng được."1

Anh thật sự không ngờ cô tin tưởng anh đến như vậy. Cô bị anh xâm phạm cũng không trách anh, toàn tâm toàn ý giao mình cho anh.

"Được nha, vậy chẳng phải em thành phú bà rồi sao".

"Đúng nha, Doanh nhi trở thành phú bà rồi là phải nuôi anh đó nha".

"Được, em sẽ bao nuôi anh luôn".1

"Được rồi, mau đi ăn nào, bảo bối muốn ăn gì?"

"Sườn xào chua ngọt, canh măng hầm xương, miếng xào cua, vịt quay Bắc Kinh, nhím biển nướng dầu mè" Cô thật dự rất hào hứng.1

"Được, đều cho bảo bối hết" Anh yêu thương hôn lên môi cô, cô cũng rất phối hợp vòng tay lên cổ anh, haizz ngoài ý muốn hai người bọn họ lại một hồi triền miên mà bên này, công ty nhà họ Bách lại trong hoàn cảnh dầu sôi lửa bỏng.

______________________________________________