Hàng trăm câu hỏi hiện lên trong đầu ông, ông vội đỡ cậu bé dậy, phủi bụi bặm dính trên quần áo cậu bé: "Này con, con tên gì, nhà con ở đâu, ta đưa con về nhé"
Một người sống lâu trong lĩnh vực kinh doanh đòi hỏi phải có năng lực quan sát và tư duy hơn người. Viên ngọc này vốn là vật gia truyền của bà nội ông, trên đời sẽ không có cái thứ hai, Khương Nhi em đang ở đâu, đứa bé này có phải là con chúng ta không. Trong lòng đã tỏ tường chỉ đợi chờ một đáp án, bao năm trôi qua Hàn Thiếu Trầm đã không còn là cậu thiếu niên ấm áp, giờ đây chỉ còn lại quyết đoán và tàn độc, trong lúc đưa cậu bé về nhà ông đã vờ vò đầu cậu bé và lấy đi một vài sợi tóc. Ông chỉ đưa cậu bé về trước nhà, một mình ông lang thang từ phía xa ngắm về, đến khi một người phụ nữ mang nét hiền từ bước ra khỏi nhà dịu dàng ôm cậu bé vào lòng ông mới thật sự không lưu luyến bước đi. Về khách sạn ông cho người điều tra chân tướng việc năm xưa Khương Nhi bỏ đi và làm xét nghiệm ADN với cậu nhóc ông gặp ở bờ biển.
Không đến hai ngày tất cả tỏ tường trước mắt ông, ông không hề đến gặp bà mà trực tiếp bắt cóc mẹ con Khương Nhi đến chỗ ông ta, cưỡng ép, trói buộc, nhốt bà lại không cho gặp Hàn Phong, bắt bà phải ở lại. Cố chấp ngông cuồng tuổi trẻ đã khiến ông phải trả giá, tình yêu của bà dành cho ông thật sự đã không còn, cho dù đến tận bây giờ họ vẫn sống cùng nhau nhưng thứ ông thầm khao khát nhất vẫn là tình yêu thuần khiết mà bà dành cho ông khi còn trẻ, đứng trên đỉnh cao quyền lực, xem tiền đồ của bản thân là tất cả, thái độ với người thân và những việc ông đã làm khiến ông vô cùng hối hận, sau khi giao công ty lại cho Hàn Phong ông suốt ngày chỉ quấn lấy vợ dỗ ngọt nhưng ông không thể ngờ trong những năm sống cơ cực Hàn Phong đã gia nhập tổ chức xã hội đen chuyên đào tạo sát thủ chuyên nghiệp. . Được copy tại # TRЦмtrцу eИ. V Л #
Một ngày khi anh đi học về bị một lũ nhóc giựt cặp đánh ở cuối hẻm vắng, bọn chúng chửi anh là đồ không có cha, đồ con hoang, cặp bị chúng vứt vào trong bụi rậm.
Mười lăm phút sau khi bọn chúng rời đi anh gắng gượng đứng dậy, tay chân bầm dập, đi về hướng bụi rậm lấy cặp sách về, không phải anh không có khả năng đánh bọn chúng, đánh nhau cha mẹ bọn chúng sẽ tìm mẹ anh, khi dễ mẹ anh, chút vết thương này có đáng là gì với mẹ. Bước vào bụi rậm anh bổng thấy một người cao lớn thân đầy máu me nằm bất tỉnh, trên ngực có hình xăng đại bàng rất lớn, Hàn Phong nhanh chóng lấy trong cặp ra vài đồng tiền đi mua băng gạc và nước muối, yên lặng không ai hay biết quay về chăm sóc người đàn ông kia. Đây cũng chính là bước ngoặc khiến ông trùm xã hội đen lúc bấy giờ nhận đệ tử duy nhất âm thầm huấn luyện kế thừa bang hội của ông sau này.
Mãi về sau khi biết được thân thế thật sự của Hàn Phong, Hàn Thiếu Trầm cả đời cũng không trả hết nợ cho mẹ con cậu ấy. Hầu hết đàn ông sẽ chia thành hai loại, nhu nhược và bá đạo. Dịu dàng, ấm áp nhưng đến lúc cần nhất lại chẳng thể bảo vệ được người mình yêu. Bá đạo ngang tàn, nhưng lại chẳng thể cho người mình yêu một hơi ấm. Còn loại đàn ông vừa ấm áp vừa bá đạo chính là người cả đời chúng ta kím tìm mà mấy ai có được.
Hàn Phong chính thức được Huyết Vũ nhận làm đệ tử năm mười tuổi sau khi cứu ông khi bị thương nặng sau vụ truy sát. Hàn Phong buổi sáng đến trường, buổi trưa chiều cứ như thường lệ đi thư viện đọc sách nhưng kể từ lúc đó hướng anh đi không phải là thư viện mà là đường lớn, hằng ngày sẽ có một chiếc xe màu đen đưa đón anh đến tổng bộ huấn luyện, mẹ anh cũng chưa từng nghi ngờ vì vốn dĩ Hàn Phong đã gặp trở ngại giao tiếp và sống hướng nội từ bé, sáng đi học, trưa đi đọc sách đến tối mịt mới về, từ năm bảy tuổi đã như thế.
Nơi huấn luyện của Huyết Vũ vô cùng tàn bạo, cho dù có là trẻ nhỏ cũng chưa từng giảm bớt cường độ huấn luyện, đánh quyền, tập bắn súng, ném lựu đạn, tập lặn, leo núi, tranh giành sự sống với thú dữ, nhịn đói, nhịn khát theo năm tháng rèn luyện nên bang chủ Hắc Long ông trùm xã hội đen nắm trong tay hơn hai ngàn họp đêm, bar, hơn nửa địa bàn từ nam chí bắc. Tổng giám đốc Hàn thị dưới trướng có hơn hai trăm khách sạn, một trăm công ty con, tung hoành từ lĩnh vực thời trang, thương mại, showbiz, du lịch, bất động sản, giáo dục, đào tạo nhân tài...
Khó có ai biết được anh đã từng là một cậu bé một tuần đi học với mười nghìn đồng, cả buổi học chỉ ăn một ổ bánh mì không, mẹ con nương tựa nhau sống mười năm trời không biết cha là ai. Mẹ anh vốn dĩ là con gái thất lạc của nhà họ Tịch buôn đồ cổ lâu đời, mãi đến khi bà quay về sống với Hàn Thiếu Trầm hai năm nhà họ Tịch mới tìm đến, bà thừa kế chuỗi cửa hàng đồ cộ đồ sộ tiếp tục học cao lên giáo sư nắm vị thế quan trọng trong ngành giáo dục.
Ông cụ Hàn vì cảm thấy có lỗi với Khương Nhi ( sau này bà đổi tên thành Tịch Nhi) nên lui về nhà thờ cổ sống, thân là một quân nhân nhưng hại con dâu và cháu trai phải sống cơ cực bao năm trời. Nhà họ Hàn từ đó sóng yên biển lặng, nhưng vẫn làm nên sóng gió chốn thương trường khi tất cả tài sản được Hàn Phong thừa kế năm mười tám tuổi.
_____________________________________________
Chắc sẽ có nhiều người thắc mắc chuyện tình cảm của Hàn Thiếu Trầm và Khương Nhi sao lại khó hiểu đến như thế. Nhưng vốn dĩ tâm lí nhân vật Hàn Thiếu Trầm chính là rất mâu thuẫn, khi còn trẻ ông luôn khao khát có một sự nghiệp vĩ đại và một tình yêu thật đẹp, đây chính là tham vọng chính đáng, nhưng ông lại là một người nhu nhược, vì muốn thừa kế tài sản mà nhất mực nghe lời cụ Hàn, mới dẫn tới lộ ra khuyết điểm khiến ông Cụ Hàn hoàn thành được kế hoạch. Ông yêu Khương Nhi thật lòng nhưng chưa từng lắng nghe cảm nhận của bà, bà đã từng nói bà rất thích biển, nếu ông nhớ rõ điều này thật sự không cần phải chia cắt mười năm. Nếu Hàn Thiếu Trầm tận lực xin lỗi cầu bù đắp mà không phải bắt cóc bà, trách móc bà tại sao lại rời đi lâu như vậy, không cho ông gặp được con thì bà nhất định sẽ không hết tình cảm với ông. Hàn Thiếu Trầm là biểu tượng cho lớp thanh niên đầy tham vọng, bản tính nhu nhu nhược, có tất cả trong tay chỉ biết bản thân mình đã mất cái gì, phải đòi lại ra sao. Chuyện tình cảm là thứ không thể dính đến tiền, nếu dính đến nó thật đáng sợ, đàn ông không thể nhu nhược, nó thật tàn bạo, trân trọng tình yêu hiện tại đi, sau này có một ngày rồi sẽ phải khao khát thứ mình từng có.1