Trọng Sinh: Bù Đắp Cho Lão Công Chiếm Hữu

Chương 40: Sự lựa chọn của Như Lan



Hứa Thiên mua nước xong vào phòng thì không thấy Như Lan đâu cả, anh đặt chai nước lên bàn đi khắp phòng tìm kiếm cô.

"Như Lan, Như Lan, em ở đâu?" Phòng của lão đại và chị dâu ở tận lầu ba, khách sạn chỉ còn hai phòng trống nên đêm qua Ngạn Doanh cũng chấp nhận thuê luôn, một phòng ở lầu một, một phòng ở lầu ba. Như Lan chưa lên phòng chị dâu lần nào nên không thể nào biết đường tự đi lên, huống hồ thẻ phòng anh cũng đã cầm đi, cửa khách sạn đông đúc này được bảo mật rất cao, không có thẻ phòng không thể ra vào.

Hứa Thiên chạy vào phòng tắm xem cô có ở trong không, cửa vừa mở ra liền thấy Như Lan đang nhắm mắt như ngất xỉu trong bồn lắm. Hứa Thiên nhanh chóng rút khăn tắm quấn cô lại ôm ra khỏi bồn tắm, bật nước ấm dùng vòi sen tắm lại cho cô. Hứa Thiên đi đến cạnh giường bỏ cô vào trong chăn quấn Như Lan lại. Sờ sờ lên trán cô ấy thấy có chút nóng, anh liền hoảng hốt.

"Như Lan em có sao không, Như Lan." Anh định ra ngoài mua thuốc hạ sốt cho cô thì một đôi tay ấm nóng ôm chặt hông anh lại không cho anh đi.

"Hứa Thiên, anh đừng đi" Giọng nói vô lực như cầu xin anh đừng đi của cô nhẹ nhàng vang lên khiến Hứa Thiên thấp thỏm còn hơn bước vào dầu sôi lửa bỏng. Anh quay lại vuốt vuốt sóng lưng cô, anh nghĩ cô sốt nên mê sản, dùng giọng dịu dàng nhất dụ dỗ cô ngoan ngoãn ngủ:

"Như Lan ngoan nào, ngủ đi nha, anh ra ngoài mua thuốc sẽ về ngay mà." Cô không trả lời anh, hành động duy nhất cô làm là kéo hai dây áo ngủ Hứa Thiên lúc nãy đã thay cho cô xuống. Áo ngủ rộng tuột xuống nửa thân trên trần trụi của Như Lan liền lộ ra ngoài. Hứa Thiên nhanh chóng quay mặt đi nơi khác.

"Như Lan, em làm gì vậy, mau kéo áo lên đi." Anh dùng tay định mò lấy dây áo cô kéo lên thì bị bàn tay nhỏ nhắn của cô nắm lại. Như Lan chồm người tới ôm cổ anh, dán cả thân thể lên người anh.

"Hứa Thiên, Hứa Thiên anh đừng đi, anh đừng trốn tránh em được không anh."

"Như Lan"

"Em biết anh đã phải nhẫn chịu tình cảnh của em rất nhiều, bọn họ không cho em tự do, chỉ có anh thôi. Em muốn có một đứa bé, sau đó chúng ta liền cao chạy xa bay, bọn họ sẽ đuổi em đi mà thôi, em đi theo anh, sống khổ cũng được, nguy hiểm cũng được. Em cũng không muốn đi học nữa, anh cho em một đứa con được không, chỉ khi có đứa bé họ mới buông tha em mà thôi." Như Lan dù bị cha mẹ bỏ rơi nhưng họ vẫn nghĩ cho Như Lan đến nhà ông nội là cơ hội để Như Lan sống tốt hơn, từ nhỏ cô đã thiếu tình thương từ cha mẹ, mỗi dịp lễ Tết nhìn hai em được cha mẹ thương yêu cô ước ao lắm, có lần cô bế em nhưng lỡ vấp ngã làm đầu em bị thương liền bị cha mẹ đánh rất thảm. Từ đó cô bé luôn nhu thuận nghe lời, ông bà nội Lâm thấy cô bé nhu thuận như thế sợ rằng ra đời sẽ dễ bị ức hiếp nên càng khó khăn nghiêm khắc dạy dỗ.

Hứa Thiên nghe những lời này trái tim như bị vò nát, anh dịu dàng kéo cô ra khỏi ngực anh, cúi xuống dán vào môi cô một nụ hôn. Hai thân thể cứ thế quấn lấy nhau theo tiếng gọi của tự do, của tình yêu, của tình dục.

"Như Lan, anh sẽ theo ý em, cho em một đứa bé, nhưng em quyết định như vậy em biết sẽ có hậu quả gì không? Lão đại đã nói với anh chị dâu đã nhờ lão đại sắp xếp thân phận giám đốc chi nhánh Hàn thị cho anh, em không cần phải làm vậy, trong vòng 24h em có thể uống thuốc tránh thai."Hứa Thiên nói thủ thỉ vào tai cô mong cô suy nghĩ lại, anh thật sự rất lo cho cô.

"Chẳng lẽ phải dấu họ cả đời, em không muốn."

" Được rồi, anh luôn ủng hộ em, ngủ một lát đi." Anh hôn nhẹ lên trán cô một nụ hôn, kéo chăn đắp lên hai người, Hứa Thiên quay sang ôm chầm lấy cô, cả hai rơi vào giấc ngủ bình yên mặc kệ phía trước có chông gai thử thách ra sao đi nữa.

Xã hội đen không đáng sợ, thế lực đứng đầu bóng tối không đáng sợ. Điều đáng sợ nhất trong mối tình Hứa Thiên - Như Lan chính là sự phản đối của gia đình. Không như Ngạn Doanh không sợ trời không sợ đất, Như Lan từ nhỏ đã vô cùng yếu đuối, sự vô tâm một cách vô tình của bậc làm cha làm mẹ đã hại cuộc đời một cô gái lương thiện. Cách yêu thương sai cách của ông bà khiến cháu gái mất đi sự tự do. Cách Như Lan chọn không phải bồng bột, không phải quá tiêu cực. Cô ấy muốn được tự do, được làm những điều ngoài vòng tròn được vẽ sẵn. Được đến với tình yêu một cách thăng hoa cháy bỏng nhất.