Trọng Sinh: Bù Đắp Cho Lão Công Chiếm Hữu

Chương 48: Quỷ dị



Nam Hành nhìn một màn này liền đoán đại khái được chuyện đã xảy ra, nhanh chóng chạy lại chỗ Hàn Phong đá văng chiếc búa sang một bên, miệng không nhịn được mắng lão thậm tệ.

"Nè, lão già, sống từng tuổi này cái gì cũng biết sao lại không biết điều vậy hả?" Kiều Chấn bị búa đập trúng không nhẹ, máu đã chảy lênh láng ra mặt đất.

Nam Hành liếc thấy nét mặt Hàn Phong có chút lạnh lẽo, hàm răng nghiến ken két nhìn ra cửa sổ theo kinh nghiệm bao lâu nay của mình Nam Hành liền đoán ra được. Lão đại từ trước đến nay chỉ thích giao đấu với người thật sự có tư cách hoặc có tâm cơ. Đối với một lão già cố chấp giết bẩn tay lại vướn vào rắc rối của đời trước thật khiến anh khó chịu.

"Xử lí đi" Hàn Phong nói xong dứt khoát nhảy hai bước phóng đến cửa sổ, nhảy qua cửa sổ lại nhảy xuống các giàn giáo đặt sẵn chưa đến vài động tác đã tiếp đất, tiêu sái rời đi.

Nam Hành lắc đầu cười trừ, bước đến chỗ Kiều Chấn nhẹ nhàng đánh ngất ông ta, nhắm đến sợi dây xích dưới chân và mấy ống tiêm gần đó Nam Hành cũng chẳng lãng phí chút nào.

Dùng dây xích sắt khóa ông ta lại trước đề phòng bất trắc sau đó gôm tất cả các "đồ nghề" ông ta đã chuẩn bị, Nam Hành vác Kiều Chấn lên vai một tai đỡ, tay còn lại cầm chiếc balo đã để gọn đồ vào trong nhanh chóng đi xuống. Anh cũng muốn được rời đi ngầu như cách lão đại làm nhưng anh còn phải lôi ông già này về nữa, hứ.

**********************

Bách thị sau khi nhận được tiền đầu tư liền nhanh chóng lao vào dự án, phía cảnh sát luân phiên làm việc ngày đêm tìm ra chứng cứ tòng phạm, âm thầm liên lạc với nhà dân bị cướp đất lấy lời khai.

Vốn dĩ số tiền bỏ ra để lật đổ Bách thị sẽ do hai nhà Hàn Lâm gộp lại nhưng để thể hiện chân thành của nhà trai, Hàn Phong đêm qua đã liên lạc với Ngạn Bách uy hiếp anh ta phải nhường phần gánh nặng này cho Hàn thị.

Lâm Ngạn Bách vốn đã cảm thấy nợ Hàn Phong quá nhiều, khi anh mới bước chân chập những vào giới kinh doanh có gì không biết, không hiểu, thiếu hụt đều một tay Hàn Phong giúp đỡ, sợ cha Lâm chặt đứt đuôi nên bản thân chỉ biết dựa dẫm vào người bạn thân này. Ngạn Doanh đúng là bảo bối của Ngạn Bách nhưng Hàn Phong quả thật là người tốt khó tìm, lại thầm yêu em gái anh bao nhiêu năm như thế. Lúc đầu Ngạn Bách nhất mực không chịu, nhưng nghe Hàn Phong nói cũng cảm thấy xuôi tai.

"Tuy hai nhà chúng ta đã quá thân thiết, nhưng dù sao con gái sính lễ càng nhiều sẽ càng có thể diện hơn, chúng ta thì không sao nhưng người ngoài nhìn vào sẽ không tốt." Với tâm lí của một người anh trai cuồng em gái thì lời này giống như rót mật vào lòng, cuối cùng cũng phải thỏa hiệp, sau khi lật đổ Bách gia một số khu đất và căn hộ trống ở nơi đó sẽ thuộc về Lâm gia.

**********************

Bách Duật tha hồ hưởng thụ phần thưởng và lời khen ngợi của Bách Hoành Sơn, cả mẹ hắn ta cũng được ông ta yêu thương hơn trước. Tiền trong tài khoản tiên tục được Bách Hoành Sơn rót vào đầy đủ, hắn hết ăn chơi với bạn bè rồi cờ bạc, lân la các quán bar lớn nhỏ tha hồ vui đùa với các chân dài nổi tiếng.

Hôm nay hắn ta mặc một thân vest xám nằm dựa vào ghế đong đưa ly rượu sóng sánh, áo cởi ra quăng trên sô pha, cà vạt cũng hé rộng, vừa uống rượu vừa được hai nàng tiếp viên trẻ liên tục đút trái cây vào miệng, thỉnh thoảng vuốt ve ngực và đùi hắn. Hắn quay qua hôn cô gái bên trái một cái, lại quay sang bên phải tay vuốt me cặp mông cong vút của cô gái bên phải, miệng cười vô cùng tà đạo.

Tiếng nhạc sôi động vang lên, cửa phòng ba có hai người bước vào, là quán lí và một cô gái. Bách Duật thấy cô ấy liền một dạng ngất ngây, cô gái khoảng chừng hai mươi tám không trẻ nhưng mang một nét đẹp quyến rũ thu hút vô cùng, một thân váy ngắn cúp ngực lộ ra cảnh xuân vô cùng bắt mắt, mái tóc vàng xoăn che đậy nửa bộ ngực vừa che vừa lộ làm ai nhìn thấy cũng máu nóng dâng trào.

"Bách thiếu gia, đây là cực phẩm của nơi đây a, mời ngày vui vẻ".

Nhận được cái gật đầu vội vàng của Bách Duật, tên quản lí béo liếc mắt thấy hắn ta không rời mắt khỏi dáng người Thu Thu liên biết đại sự đã thành, cười cười xin phép cáo lui.

Thu Thu bước lên sàn nhảy dựa người vào xà làm một động tác hôn gió với Bách Duật, một tay Thu Thu đặt tên xà làm trụ thu người uốn quanh xà, đường cong bốc lửa qua điệu múa trên xà càng làm nổ mắt người bên dưới, hai ả kia tận lực vuốt ve làm hắn nổi lên phản ứng.

"Ra ngoài đi." Nghe thấy lời hắn nói hai cô gái lập tức ngoan ngoãn đi ra, phòng bar chỉ còn lại Thu Thu và Bách Duật. Thu Thu dừng lại, bước đến dàn nhạc bật một bài cực kỳ sôi động, bắt đầu động tác nhảy, đúng hơn là nhảy thoát y. Hắn ta không chịu nổi nữa nhanh chóng đi lên sàn nhảy vừa đi vừa cởi quần áo, một thân Bách Duật đè người Thu Thu lên xà múa, không ngừng sờ soạn trên thân hình bốc lửa ấy, Thu Thu người buông lơi vừa rên rỉ vừa liếc mắt nhìn chiếc camera nhỏ cạnh loa nhạc, miệng cười u ám, quần áo càng ngày càng rải rác xung quanh.

Quản lí sau khi đi khỏi phòng đặt riêng của Bách Duật cũng ba chân bốn cẳng về một căn phòng đặc biệt, gõ gõ cửa phòng.

"Bà chủ".

"Vào đi". Một giọng nói hết sức già dặn yêu kiều vang lên, ông ta đẩy cửa bước vào cuối đầu báo cáo.

"Đã thành công thưa bà chủ."

"Được" Ngồi trên ghế quay lưng lại với ông ta là một phụ nữ khoảng tầm bốn mươi, mặc một chiếc váy ôm màu đỏ rượu, vắt chân trên sô pha nhâm nhi chút rượu nho thượng hạng. Quản lí lui ra ngoài tiện thể đóng cửa phòng lại, trên mặt người phụ nữ hiện ra chút quỷ dị, cầm điện thoại gửi đi một tin nhắn.

_________________________

Một số bé dễ thương thấy tương tác ít còn nhắn tin nhắc nhở Tước luôn á. Cảm ơn các bạn đã yêu thương Tước và truyện. Cho mình 1 like, vote nhé