Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 157: Lăng Thần vẻ mặt đầy khẩn trương!



"Tiểu thiếu gia, nếu là đi gặp cha mẹ Lăng thiếu gia, tiểu thiếu gia cũng không cần mặc quá nghiêm chỉnh, nghe nói tính cách Lăng nguyên soái tương đối rộng rãi, chắc chắn sẽ không thích ăn mặc quá nghiêm chỉnh." Libor quản gia đúng lúc xuất hiện giải cứu Hạ Thanh đang trong tình huống quẫn bách, vì anh cũng không biết phải mặc như thế nào mới thích hợp đây!

Libor quản gia xuất hiện ở cửa, nhìn trong phòng lộn xộn, làm một đại quản gia, ông rất phù hợp với thân phận chức trách quản gia, mỉm cười nói với Hạ Thiên Tịch xong, rất nhanh chóng đem phòng ốc hỗn độn của Hạ Thiên Tịch thu thập sạch sẽ, hết thảy đồ vật đều bày biện ra dáng ra hình.

Thu thập xong đống quần áo, ông tự mình tìm ra vài bộ quần áo phối hợp với nhau nói: "Nhưng tiểu thiếu gia cũng không thể mặc quá tùy tiện, như vậy sẽ tạo cảm giác không quá lễ phép với người khác."

"Tiểu thiếu gia đem bộ quần áo này mặc vào, vừa không nghiêm chỉnh cũ kỹ, cũng sẽ không tùy tiện đơn giản, có thể cho người lưu lại ấn tượng." Libor đêm một bộ quần áo phối hợp tốt đưa cho Hạ Thiên Tịch.

Hạ Thiên Tịch nhìn nhìn, một cái quần jean màu lam, một cái áo lông màu vàng nhạt, bên ngoài phối hợp với một ái áo gió đen dài, trên chân đi một đôi boot màu đen, Hạ Thiên Tịch thay xong, cả ngươi vừa như ánh sáng mặt trời vừa soái khí.

Bản thân y chính là một thiếu niên diện mạo xinh đẹp, mặt mày tinh xảo, khóe môi cong cong, rất có cảm giác như anh trai nhà bên, khiến người khác nhìn lần đầu tiên đã có ấn tượng thật tốt, với khuôn mặt phúc hậu vô hại này, tuyệt đối là lừa chết người không đền mạng nha!

Hạ Thiên Tịch rất nhanh chuẩn bị xong cho bản thân, mặc vào quần áo Libor quản gia phối hợp cho y, cả người hiện lên thần thái sáng láng, Hạ Thanh nhìn con trai như vậy, nghĩ đứa con trai này là con của mình, trong lòng liền cảm giác được một trận kiêu ngạo.

Con anh nhìn qua tuy còn niên thiếu, nhưng cũng khiến người thích.

Lăng Thần rất nhanh liền tới, đương nhiên khi nhìn thấy Hạ Thiên Tịch mắt cũng sáng ngời, Hạ Thiên Tịch lớn lên xinh đẹp, bình thường không trang điểm cũng đã là một mỹ thiếu niên hấp dẫn, nhưng hiện tại hơi chút chú ý một cái, là có thể cho người ta cảm giác như y đáng tỏa sáng.

Hạ Thiên Tịch thần sắc hơi có chút khẩn trương nhìn Lăng Thần hỏi: "Ngươi cảm thấy ta như này được không?"

Vì cái gì cứ phải gặp người lớn?

Hạ Thiên Tịch thật là rất khẩn trương được không?

"Rất tốt." Lăng Thần đánh giá đúng trọng tâm.

Xác thực rất tốt!

Người hắn yêu, bảo bối của hắn, vô luận là mặc cái gì cũng rất đẹp!

Hai người chào hỏi với Hạ Thanh xong liền ra ngoài, đi đến nửa đường Hạ Thiên Tịch nói Lăng Thần dừng xe lại, nói muốn tới siêu thị mua quà tặng, nào có người nào lần đầu tiên đến nhà người khác chơi mà không mang theo quà chứ?

Lăng Thần bất đắc dĩ đành phải đi theo Hạ Thiên Tịch vào siêu thị, kỳ thực Hạ Thiên Tịch cũng không biết nên mua cái gì, y quay đầu nhìn Lăng Thần hỏi: "Lăng nguyên soái thích cái gì? Lạc bá phụ thích cái gì?"

Lăng Thần nghĩ một lát nói: "Phụ thân thích nhất chính là luận bàn cách đấu."

Hạ Thiên Tịch "....."

Được rồi! Đây là không mua được.

"Mẫu thân thích nhất là trồng hoa." Đó là việc Lạc Ngôn yêu nhất.

Hạ Thiên Tịch nghe xong, lập tức lôi kéo Lăng Thần ra siêu thị, chạy tới gian hàng hoa cỏ.

"Tịch Tịch, không cần mua, mẫu thân và phụ thân sẽ không để ý những thứ này." Nhớ tới sáng nay khi mình ra cửa, phụ thân quy quy củ củ ngồi ở trong nhà vẻ mặt vui sướng chờ đợi con dâu, khóe miệng hắn không thể không run rẩy.

Ánh mắt Lăng Thần nhìn nhìn Hạ Thiên Tịch đang lựa chọn từng bồn hoa ở gian hàng, khóe môi lại nhếch lên một cái, bảo bối của hắn đáng yêu như vậy, tốt như vậy, tin rằng cha mẹ gặp được nhất định sẽ thích.

"Như vậy sao được?" Hạ Thiên Tịch quay đầu trừng mắt với Lăng Thần một cái: "Nào có ai lần đầu tiên đi gặp cha mẹ lại không mang theo lễ vật?"

Tuyệt đối là không thể để cho người ta có ấn tượng không tốt nha!

Hơn nữa, ngày hôm qua trong video lần đầu tiên nhìn thấy Lạc Ngôn, đã để lại ấn tượng không tốt rồi, Hạ Thiên Tịch lúc này liền thề, nhất định phải đem hình tượng không xong của mình trong mắt Lạc Ngôn hôm qua thay đổi lại.

Bằng không hôm nay y cũng sẽ không khẩn trương như vậy.

Lăng Thần sờ sờ mũi, được rồi! Trách không được Hạ nguyên soái không thừa nhận hắn, có lẽ là do mình không mang lễ vật đến sao?

Hạ Thanh oan chết ở trong WC!

Ở gian hàng hoa cỏ, Hạ Thiên Tịch lựa chọn một chậu hoa mai cùng một chậu quất vàng, hơn nữa lại được nuôi trồng bằng thổ nhưỡng, thời điểm hiện tại sau mạt thế, cây cối hoa cỏ được trồng trong thổ nhưỡng chắc chắn là trân quý hiếm có.

Hạ Thiên Tịch không lựa chọn những chậu hoa không trồng trong đất, kỳ thực y đối với hoa cỏ cũng không hiểu biết, bình thường y không chú ý tới những thứ này, sao có thể hiểu biết được.

Chẳng qua chủ tiệm cực lực đề cử cho y, nói hoa này đó là truyền từ kỹ thuật gieo trồng ở cổ địa cầu, hơn nữa hoa mai cùng quả kim quất vào dịp Tết là hợp lý.

Hoa mai ra hoa vào đúng dịp xuân, đó là phi thường cát lợi.

Mà quất vàng có quả sai trĩu cành, thể hiện sự hạnh phúc no đủ, cho nên Hạ Thiên Tịch dưới sự cực lực để cử của chủ tiệm, không chút do dự lựa chọn chậu mai và quất này.

Lựa chọn xong, Hạ Thiên Tịch mới phát hiện một vấn đề quan trọng, y cư nhiên không mang theo tiền!

Khuôn mặt tươi cười của Hạ Thiên Tịch nháy mắt khổ bức, loại trạng thái quẫn bách này giống như đi WC xong phát hiện không có giấy vệ sinh vậy!

"Làm sao vậy?" Lăng Thần phát hiện biểu tình không đúng của Hạ Thiên Tịch, liền quan tâm hỏi một câu.

Hắn còn tưởng Hạ Thiên Tịch lạnh, tuy hôm nay tuyết đã ngừng, nhưng nhiệt độ không khí vẫn rất lạnh, hơn nữa Hạ Thiên Tịch hôm nay để bảo trì hình tượng soái khí như ánh mặt trời, nói cái gì cũng không mang theo bao tay và mũ lông.

"Ta không mang theo tiền." Hạ Thiên Tịch vẻ mặt đau khổ nhỏ giọng nói với Lăng Thần.

Còn có thời điểm quẫn bách hơn được không? Hạ Thiên Tịch quả thực muốn che mặt mà khóc.

"Không sao, ta có." Vừa nghe tức phụ của mình nói không có tiền, Lăng Thần chắc chắn sẽ không để tức phụ không vui! Lập tức nói hắn tay trái ôm một chậu mai, tay phải ôm một chậu quất vàng Hạ Thiên Tịch lựa chọn, nói với Hạ Thiên Tịch: "Ví tiền trong túi quần của ta, ngươi tự lấy đi."

Hạ Thiên Tịch giật nhẹ khóe miệng, vẻ mặt không cao hứng, thật vất vả muốn tự mình mua chút đồ vật, cư nhiên còn không mang tiền, thật là quẫn!

Nhưng mà đồ y đã lựa chọn xong, chủ tiệm cũng nhiệt tình đề cử nửa ngày, y cũng không thể không mua được, cho nên Hạ Thiên Tịch chỉ phải đem ví tiền trong túi quần Lăng Thần lấy ra, mở ra liền thấy, trong ví có không ít tinh tế tệ, đều là từng tờ từng tờ giá trị lớn, Hạ Thiên Tịch rút ra mười tờ đưa cho chủ tiệm nhiệt tình, sau đó quay đầu nói với Lăng Thần: "Ngươi xem, ta tổng cộng lấy 10 tờ, hôm nào ta sẽ trả lại cho ngươi."

"Bảo bối, của ta còn không phải là của ngươi sao, chúng ta không cần phân biệt rõ ràng như vậy." Lăng Thần lập tức nói, hắn và bảo bối đều đã chính thức kết giao, thân là trượng phu vì tức phụ của mình tiêu tốn chút tiền thì có là gì! Đừng nói là để tức phụ tiêu tiền, ngay cả đem thẻ gì đó của mình đều cho tức phụ bảo quản cũng không thành vấn đề nha!

"Không được, chuyện này nhất định phải phân rõ." Hạ Thiên Tịch lắc lắc đầu, loại chuyện này khác với những chuyện khác, cần phải phân rõ ràng, bằng không để cha mẹ Lăng Thần biết, mình mua hoa hiếu kính bọn họ, lại là Lăng Thần trả tiền, ấn tượng về bản thân chắc chắn sẽ giảm xuống.

Lăng Thần nhìn biểu tình kiên định như vậy của Hạ Thiên Tịch, cũng không nói gì nữa, dù sao người đều là của mình, hiện tại y còn kiên trì, về sau mình tất nhiên sẽ có biện pháp không cho y kiên trì như vậy.

Bàn tính nhỏ trong lòng Lăng Thần vang lên tành tạch.

Hai người từ gian hàng hoa cỏ rời đi, Hạ Thiên Tịch đi phía trước, Lăng Thần ôm hai chậu hoa đi theo sau, một nam nhân tuấn mỹ cao lớn đi ra từ cửa hàng hoa, lại còn ôm theo hai bồn hoa xinh đẹp, rất là hấp dẫn người nhìn.

Hạ Thiên Tịch vốn không phát hiện hiện tượng này, bởi vì có nữ nhân cố ý đụng phải y một chút sau đó ngã về phía Lăng Thần, biết Hạ Thiên Tịch có tính sạch sẽ Lăng Thần tự nhiên sẽ không cho nữ nhân này chạm vào mình, lập tức ôm hoa né thân rời đi.

Lại nói, không chỉ Hạ Thiên Tịch chán ghét bị người đụng chạm, hắn cũng không thích bản thân bị người đụng chạm, càng không thích Hạ Thiên Tịch bị người đụng vào.

Cho nên nữ nhân cố tình va vào Hạ Thiên Tịch để ngã không chú ý hung hăng té quay trên mặt đất, kêu thảm một tiếng, mà Lăng Thần đi sau Hạ Thiên Tịch còn vẻ mặt khẩn trương nhìn Hạ Thiên Tịch dò hỏi: "Tịch Tịch, ngươi thế nào? Có bị đụng đau không? Nếu như bị đụng vào, ta lập tức kiện cô ta lên tòa án!"

Lăng Thần vẻ mặt nghiêm túc nói, khuôn mặt tuấn mỹ biểu tình rất là lạnh lẽo.

Hạ Thiên Tịch nhìn vẻ mặt đầy khẩn trương của Lăng Thần, nhìn nhìn lại nữ nhân té nhào trên mặt đất, khóe miệng hung hăng run rẩy.

Người xung quanh nhìn một màn này, tuy biết nữ nhân này là cố ý tìm tra, nhưng nghe được Lăng Thần nói như vậy, khóe miệng cũng không nhịn được run rẩy vài cái.

Mịa nói! Ai bị gì? Ái không bị gì? Này không phải vừa nhìn liền biết sao?

Mà nữ nhân nằm trên mặt đất bị đôi mắt sắc bén của Lăng Thần nhìn thoáng qua, thân thể nhỏ bé lập tức run rẩy, ánh mắt người nam nhân này quả thực khủng bố.

Nữ nhân này vốn đang định lại gần, bị ánh mắt của Lăng Thần dọa một cái, lập tức đứng lên xám xịt chạy mất....

..........