Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 209: Tiểu Bình Quả nguy hiểm! Hóa giải!



"Chi chi..." tiếng kêu thống khổ của Tiểu Bình Quả vang lên làm không gian yên tĩnh của ký túc xá có vẻ phá lệ chói tai.

Hạ Thiên Tịch chịu đựng ánh sáng màu trắng chiếu rọi, đôi mắt bị ánh sáng này chiếu vào khiến đầu đau đớn, nhưng nghe thấy thanh âm thống khổ của tiểu Bình Quả, y vẫn không nỡ bỏ qua nó.

"Tiểu Bình Quả." Hạ Thiên Tịch nhịn xuống đau đớn trong đầu, đi hướng về phía tiểu Bình Quả.

Tiểu Bình Quả ngẩng đầu lên, một đôi mắt hổ ướt đẫm đáng thương hề hề nhìn Hạ Thiên Tịch, trong ánh mắt là thống khổ không chịu đựng được, lực lượng của nó bạo trướng, thân hình cũng chậm rãi phồng lên, nó chi chi kêu to đầy thống khổ.

Nhìn thấy Hạ Thiên Tịch đã đến, cặp mắt hổ đang thống khổ có vài phần hung ác, còn có vài phần đáng thương tội nghiệp.

Nó là thú, lực lượng cường đại chi phối thần kinh của nó, làm nó khôi phục bản năng của thú, một đôi mắt hổ tràn ngập thần sắc hung ác, cái miệng rộng mở ra nhe răng nhìn Hạ Thiên Tịch thị uy, nhưng là tiểu Bình Quả từ nhỏ được Hạ Thiên Tịch nuôi dưỡng, trong lòng nó đang đấu tranh kịch liệt với thứ lực lượng to lớn này, cho nên giờ phút này có thể nói là phi thường thống khổ.

"Graoo---" rốt cuộc, tiểu Bình Quả chịu đựng không nổi lực lượng cường đại trong thân thể phản phệ, gầm lên một tiếng, một ngọn lửa lớn từ trong miệng nó phun ra hướng tới đầu Hạ Thiên Tịch.

"Không tốt, nó sắp thất bại, nhanh ngăn nó lại!" Tiểu Cửu nhìn ra tiểu Bình Quả hiện tại thân thể đã bị cỗ lực lượng cường đại trong thân thể chi phối, lập tức cao giọng kêu lên.

Tiểu Cửu vừa nói xong câu này, giọng nói còn không có vang ra,thân hình tiểu Bình Quả đột nhiên lấy tốc độ mắt người có thể nhìn thấy lớn dần lên, vốn dĩ thân hình nó chỉ bằng một kim mao thành niên, nhưng hiện tại, thân hình lập tức tăng lên ước chừng cao hai mét, dài một mét, ở trong phòng nhỏ này thân hình to lớn lập tức liền chiếm một nửa không gian trong phòng.

"Thủy trụ thuật." Nhìn hỏa đoàn đánh úp tới trước mặt y, Hạ Thiên Tịch lập tức thi triển ra thủy hệ ma pháp.

Thủy có thể khắc hỏa.

Vì Tiểu Bình Quả đột nhiên phun ra hỏa đoàn, Hạ Thiên Tịch không muốn thiêu gian ký túc này, càng không muốn sự việc diễn ra trong phòng bọn họ trở thành tiêu điểm của thứ nguyên tinh tế, cho nên khi thấy hỏa cầu thật lớn phun ra từ miệng tiểu Bình Quả, Hạ Thiên Tịch lập tức hạ một cái kết giới trong phòng, đem y, tiểu Cửu và tiểu Bình Quả bao phủ bên trong, khiến người nhìn từ ngoài cửa sổ vào cũng không thấy bên trong phòng phát sinh một màn này.

Bằng không nếu để cho người khác nhìn thấy tình cảnh hiện tại trong phòng, Hạ Thiên Tịch cũng không dám tưởng tượng những nhà khoa học điên cuồng kia sẽ làm ra một số việc điên cuồng gì.

Bày ra kết giới đem bọn họ bao vây bên trong, Hạ Thiên Tịch lập tức thi triển thủy hệ ma pháp, thủy nguyên tố phối hợp cao độ, khiến y căn bản không cần phải đọc chú ngữ gì đó, theo lời nói của Hạ Thiên Tịch vang lên, hai tay của y nắm giao nhau, hai ngón trỏ hướng mục tiêu, từ đỉnh ngón trỏ phun ra cột nước thật dài, cột nước có đường kính hơn 10cm, nghênh diện trực tiếp công kích vào hỏa cầu đang bay về phía y.

Tiểu Bình Quả tuy lực lượng bạo trướng, nhưng trình độ công kích của nó cũng không lợi hại cho lắm, dù sao nó hiện tại còn ở thời kỳ ấu niên, mới sinh ra được mấy tháng mà thôi, cho nên thủy trụ thuật của Hạ Thiên Tịch dễ như trở bàn tay diệt trừ đoàn hỏa cầu đang bay tới của nó.

Thân thể tiểu Bình Quả lúc này đã dừng tăng trưởng, chỉ còn đang kêu lên thống khổ, hai mắt hổ lớn như hai cái đèn lồng tràn ngập hung ác, nhìn Hạ Thiên Tịch dễ dàng triệt tiêu công kích của nó, nó mở ra cái miệng rộng như bồn máu rống lên một tiếng, mắt hổ đỏ đậm, nhìn đặc biệt dọa người, hung ác nhảy tới công kích về phía Hạ Thiên Tịch.

Thân hình thật lớn va chạm vào kết giới Hạ Thiên Tịch bày ra bị bắn trở về, Hạ Thiên Tịch hiện tại tốt xấu cũng là ma pháp sư sơ cấp, không phải một con Lục Dực Thiên Hổ nhỏ tuổi có thể đối phó được, cho nên khi tiểu Bình Quả công kích về phía y, hai tay Hạ Thiên Tịch ở trước ngực nửa mở ra, lòng bàn tay hướng về phía trước, giống như thác cầu, ngay sau đó đẩy ra "kamehameha" à quên "Thủy vụ chướng". (^o^)y

Đây là một loại thủy hệ ma pháp lấy hơi nước ảnh hưởng tầm mắt của địch nhân, khi trước mắt hổ của tiểu Bình Quả hình thành một vách ngăn mơ hồ, cỗ hơi nước mơ hồ này ngăn cản chỉ ba giây đồng hồ mà thôi, nhưng trong ba giây này cũng đủ cho hạ Thiên Tịch chế phục tiểu Bình Quả.

Khi thân ảnh tiểu Bình Quả bị thủy vụ chướng ngăn cản mà tạm dừng lại, Hạ Thiên Tịch thả người nhẹ nhàng nhảy lên cái lưng xù lông của tiểu Bình Quả, tấm lưng rộng lớn của nó phủ một lớp lông rất dài, khiến cho thân thể Hạ Thiên Tịch vừa ngồi lên lưng nó đầu tiên ăn một mồm đầy lông, Hạ Thiên Tịch mặt đầy hắc tuyến lập tức từ trên tấm lưng mụm thịt đô đô của tiểu Bình Quả đứng lên, ánh mắt nhìn quanh nhà một chút, trên ban công nho nhỏ bày biện một chậu hoa nhỏ, Hạ Thiên Tịch lập tức dùng mộc hệ ma pháp thúc dục bồn hoa kia, cành lá nho nhỏ của cây hoa vờn quanh, lập tức điên cuồng lớn lên, trong nháy mắt liền mọc ra dây đằng thật dài vũ động trong không trung.

"Đằng mạn hoàn nhiễu." Hạ Thiên Tịch thúc giục nguyên tố mộc hệ trong cơ thể khống chế dây đằng thật dài kia quấn quanh bốn móng vuốt thô tráng của tiểu Bình Quả, đem thân hình cường đại của tiểu Bình Quả trói lại, khiến nó muốn giãy giụa cũng không thoát ra được.

"Graoo---" giờ phút này trướng vụ trước mắt Tiểu Bình Quả đã biến mất, tứ chi bị dây đằng thô tráng quấn lấy, hai mắt đỏ đậm kêu lên, giãy giụa.

Hạ Thiên Tịch trong đầu một trận choáng váng, một hồi sử dụng ma pháp này đem ma lực trong thân thể y tiêu hao không ít, hơn nữa tiểu Bình Quả kịch liệt giãy giụa thân thể, khiến y thiếu chút nữa hụt chân rơi khỏi lưng của tiểu Bình Quả, cũng may lông tiểu Bình Quả đủ dài, y đúng lúc bắt được đám lông sau lưng tiểu Bình Quả mới không bị ngã xuống.

Cho dù vậy nhưng cũng đủ nguy hiểm, nếu y rơi xuống từ trên lưng tiểu Bình Quả, lại bị thân hình khổng lồ của tiểu Bình Quả đè lên, y lập tức biến thành thịt nát.

"Ma lực trong cơ thể ngươi chống đỡ hết nổi, nhanh ăn vào một ít đan dược khôi phục ma lực." Thanh âm nôn nóng của tiểu Cửu truyền đến từ trên giường.

Hạ Thiên Tịch lúc này mới nhớ tới trong không gian của y còn có không ít đan dược, không nói hai lời lập tức lấy ra từ trong không gian, một đống giống như trâu nhai mẫu đơn mà ăn vào thật nhiều, tuy cách làm này của y có chút lãng phí, nhưng khi sinh mệnh nguy hiểm, Hạ Thiên Tịch làm gì còn quan tâm lãng phí hay không, giữ được mạng là quan trọng trước nhất.

Đan dược vào miệng là tan được nuốt vào bụng, Hạ Thiên Tịch lập tức cảm giác được ma lực trong cơ thể điên cuồng tăng lên, đầu óc nặng nề giờ phút này cũng không phục thanh tỉnh, Hạ Thiên Tịch một tay làm lực lại nhảy lên lưng Tiểu Bình Quả lần nữa, thừa dịp tiểu Bình Quả bị y trói buộc, một trận ánh sáng màu trắng nhu hòa tiến vào cơ thể tiểu Bình Quả, nhưng tiểu Bình Quả cũng không phải bị thương thân thể, nó là bị linh lực trong cơ thể bùng phát không khống chế được, cho nên ma pháp quang minh của Hạ Thiên Tịch trị liệu cho tiểu Bình Quả là vô dụng.

Hạ Thiên Tịch cau mày, quang minh ma pháp vô dụng, như vậy y phải làm cái gì bây giờ?

"Dùng mộc hệ ma pháp trị liệu, mộc hệ sẽ sinh cơ, có thể chữa trị kinh mạch bị vỡ trong cơ thể, chẳng qua ngươi hiện tại cấp bậc ma pháp còn quá yếu kém, nhưng may mà tiểu Bình Quả vẫn đang ở thời kỳ ấu niên, ma pháp của ngươi hiện tại vẫn có tác dụng với tiểu Bình Quả." Tuy rằng lời nói của tiểu Cửu giờ phút này tràn ngập châm chọc, nhưng Hạ Thiên Tịch cũng không có một câu phản bác nào.

Ai bảo y vốn dĩ cấp bậc ma pháp quá yếu kém chứ!

Hạ Thiên Tịch lập tức thúc giục ma pháp mộc hệ trong cơ thể, ánh sáng xanh nhu hòa trên tay Hạ Thiên Tịch bao trùm trên đầu tiểu Bình Quả, ánh sáng xanh này chậm rãi tiến vào trong đầu tiểu Bình Quả, Hạ Thiên Tịch nhắm lại hai mắt cảm nhận được bạo loạn trong cơ thể tiểu Bình Quả, y có thể cảm giác được một cỗ lực lượng bạo loạn trong cơ thể tiểu Bình Quả kia đang di chuyển, Hạ Thiên Tịch không do dự thúc giục càng nhiều mộc nguyên tố trong cơ thể, trấn an tiểu Bình Quả đang táo bạo.

Dưới tình huống Hạ Thiên Tịch không chút keo kiệt ma pháp nguyên tố, tiểu Bình Quả đang táo bạo gầm nhẹ dần dần đình chỉ tiếng gầm, thân thể giãy giụa cũng chậm rãi dừng lại, tứ chi chỗ bị dây đằng quấn quanh đã siết tới huyết nhục, một khối da lông mơ hồ một mảnh, nhưng dưới sự trấn an của Hạ Thiên Tịch, tiểu Bình Quả rốt cuộc đình chỉ giãy dụa.

Thấy mộc hệ ma pháp có hiệu quả với tiểu Bình Quả, Hạ Thiên Tịch lập tức không nghĩ nhiều điên cuồng thúc giục nguyên tố thổ hệ trong cơ thể, ma lực trong cơ thể dần dần tiêu hao hết, y lập tức lấy đan dược khôi phục trong không gian ra, một ngụm liền nuốt hết toàn bộ đan dược vào bụng, chỉ chốc lát đan dược mà hệ thống khen thưởng trong thời gian dài như vậy bị y ăn gần hết.

Cũng chính khi Hạ Thiên Tịch không chút keo kiệt hao phí ma pháp cùng đan dược, cảm xúc của tiểu Bình Quả rốt cuộc được trấn an, thậm chí khi Hạ Thiên Tịch trấn an và trị liệu, tiểu Bình Quả cũng thăng cấp thành công.

Thân thể khổng lồ của tiểu Bình Quả khi thăng cấp thành công nhanh chóng co lại,lớn như lúc nó vừa mới sinh, nó hiện tại đang nhanh chóng thu nhỏ, Hạ Thiên Tịch đứng trên lưng nó, vì ma lực trong thân thể tiêu hao không còn, cho nên khi thân hình tiểu Bình Quả co lại, Hạ Thiên Tịch không xong lập tức từ trên thân thể tiểu Bình Quả rớt xuống.

May mắn chính là, trong phòng của họ trải thảm thật dày.

Hạ Thiên Tịch là một người thích đi chân đất từ trên giường xuống, khi biết Hạ Thiên Tịch có một tật xấu như vậy, Lăng Thần liền đem thảm trải thật dày lên nền nhà của hai người, để tránh cho Hạ Thiên Tịch khi đi chân trần bị hàn khí từ lòng bàn chân tiến vào cơ thể.

Cho nên giờ phút này Hạ Thiên Tịch thực may mắn, nếu trên mặt đất không có một tầng thảm lông thật dày này, chắc chắn y muốn đầu rơi máu chảy.

Nằm trên mặt đất, ma lực của Hạ Thiên Tịch bị tiêu hao hoàn toàn không còn chút nào, y hiện tại ngay cả động ngón tay cũng không có sức, cho nên không nên trông cậy vào y hiện tại có thể đứng lên.

"Chi chi..." Thân hình co lại của tiểu Bình Quả ghé vào bên người Hạ Thiên Tịch, tứ chi nó huyết nhục mơ hồ một mảnh, trong phòng ký túc nho nhỏ tràn ngập nhàn nhạt huyết tinh. Nhìn Hạ Thiên Tịch nằm bên người nó, trong ánh mắt tiểu Bình Quả tràn ngập lo lắng, nâng lên cái đầu thân mật cọ cọ đầu Hạ Thiên Tịch.

Hạ Thiên Tịch giương giương mắt nhìn tiểu Bình Quả đã bình yên vô sự, khóe miệng nhếch lên, đôi mắt nhắm lại hôn mê bất tỉnh.

..........