"Không có." Hạ Thiên Tịch nhìn mọi người biểu tình quan tâm nói, kỳ thực y và bọn họ cũng không phải quá quen thuộc, nếu nói giữa bọn họ có thể dùng hai chữ bằng hữu để hình dung có vẻ hơi miễn cưỡng, nhưng giờ phút này, Hạ Thiên Tịch quả thực cảm động, ở bên cạnh mình có người quan tâm, y còn có cái lý do gì bài trừ bọn họ ra bên ngoài, không coi là bằng hữu.
Hạ Thiên Tịch nhìn thoáng qua Lancet, nói thực, Lancet có thể nói là một biến số lớn nhất. Khi y vừa mới trọng sinh, y kỳ thực rất hận Lancet, càng hận không thể giết chết hắn, khi đó mục tiêu duy nhất của y là có một ngày có thể dẫm lên đầu Lancet, giẫm đạp lên tự tôn của Lancet, nhưng ở cùng Lancet nhiều ngày như vậy, hận ý trong lòng y với Lancet dần dần tiêu tán, đặc biệt là từ khi y có được Lăng Thần, có được tình yêu chân chính, đột nhiên quay đầu, y mới phát hiện, kỳ thực trước kia y cũng không yêu Lancet.
Trước kia ái mộ hư vinh, thích là thích vẻ ngoài đẹp đẽ của Lancet mà thôi, hơn nữa y và Lancet lúc ấy cũng không ở cùng bao nhiều thời gian, thậm chí ngay cả tính cách của đối phương cũng không rõ ràng lắm.
Lancet mang theo mục đích tiếp cận y, mà y lại chỉ ái mộ vẻ ngoài của Lancet.
Sau khi trọng sinh, suy nghĩ cẩn thận hết thảy, trải qua thời gian hơn một năm này, hận ý của y với Lancet cũng dần tiêu tán, tận đến giờ phút này gặp lại Lancet, trong lòng y cũng không có bất cứ gợn sóng nào.
Nhận thấy được tầm mắt của Hạ Thiên Tịch, Lancet ngạo kiều hừ hừ một tiếng quay đầu đi, kỳ thực trong lòng y đối với Hạ Tiên Tịch cũng thực phức tạp.
Hắn không thích Hạ Thiên Tịch, đó không thể nghi ngờ.
Tới tận hôm nay, người có thể khiến cho Lancet điện hạ yêu thích còn chưa xuất hiện, bao gồm cả vị hôn thê trên danh nghĩa của hắn.
Lúc ấy, nhìn đến trong mắt Hạ Thiên Tịch yếu đuối vô năng đối với mình tràn đầy khuynh mộ, hắn liền lợi dụng người này muốn khơi mào chiến tranh của Đế quốc và Liên bang, làm một vương tử điện hạ của Đế quốc, hắn vẫn luôn có dã tâm lớn lao, hắn vẫn luôn muốn thâu tóm Liên bang vào Đế quốc, sau đó kế hoạch này thất bại, hắn cũng đương nhiên không chút do dự vứt bỏ Hạ Thiên Tịch.
Hiện tại, nhìn người một năm trước còn yếu đuối hiện tại trở nên cường thế lóa mắt như vậy, trong lòng Lancet rất phức tạp, nhưng loại phức tạp này cũng không phải là hắn thích Hạ Thiên Tịch, hắn chỉ phức tạp là một tên phế vật như thế nào trong một đêm liền biến thành như vậy? Chẳng lẽ thật là bởi vì bị mình vứt bỏ khiến cho hắn nản lòng thoái chí tức giận mà phấn đấu?
Lancet không nghĩ ra, nhưng hắn cũng không rối rắm lâu lắm, hiện tại, hắn duy nhất phải làm chính là cường đại bản thân, tiếp tục hoàn thành mộng tưởng thống nhất Đế quốc của bản thân.
Hai người rời đi tầm mắt, hiện tại bọn họ đều có thể bình tĩnh đối đãi đối phương, không có cảnh tượng muốn chết muốn sống giống như lúc mới chia tay.
"Chúng ta sao có thể chia tay!" Hạ Thiên Tịch gợi lê khóe môi nhàn nhạt nói, dùng ngữ khí nghi vấn trần thuật một sự thật này.
Chỉ làm một nữ nhân mà thôi, đối với y cũngkhông tạo thành được bất cứ uy hiếp gì.
Y tức giận, cũng không phải tức giận vì Lăng Thần phản bội, y tin tưởng Lăng Thần không có khả năng phản bội y, y chỉ là tức giận Lăng Thần rõ ràng biết y ghét nhất là trên người hắn có khí vị của người khác, cố tình, Lăng Thần cư nhiên còn dám ôm nữ nhân kia, điều này khiến Hạ Thiên Tịch tức giận nhất.
Còn tình cảm của Lăng Thần đối với y, y không hề nghi ngờ.
Hơn nữa, hiện tại y đã không phải y của trước kia.
Trước kia y sẽ yếu đuối tự sát, y hiện tại, cho dù lại bị phản bội lần nữa, y cũng sẽ không lựa chọn phương thức yếu đuối như vậy nữa, y sẽ khiến bản thân càng trở nên cường đại, ngạo thị quần hùng, cùng lắm thì về sau y sẽ phong bế lại trái tim của mình, không để ý tới tình yêu là được.
Hiện tại, tim của y đã rất mạnh mẽ, y tin tưởng, cho dù bị phản bội thêm lần nữa, y cũng tuyệt đối không tự sát.
Huống chi, y tin tưởng tình cảm của Lăng Thần đối với mình.
"Đi thôi! Dẫn ta đi nhìn xem nữ nhân kia!" Y thật ra khá tò mò về nữ nhân này, là dạng nữ nhân như nào có thể tính kế Lăng Thần cũng thật không đơn giản.
"Vâng, Hạ thiếu, một lát nữa ta giúp ngươi giáo huấn nữ nhân kia." Flina ý chí chiến đấu tràn ngập nói: "Nữ nhân đánh nữ nhân sẽ không bị người ta nói vào nói ra, nếu là Hạ thiếu ngươi đánh nữ nhân, sẽ bị người nghị luận." Flina vừa đi vừa nói.
"Ngươi xác định ngươi là nữ nhân?" Ánh mắt Lancet đánh giá Flina từ đầu đến chân một lần, phi thường nghi ngờ hỏi.
" Ngươi đồ hoa khổng tước này, ngươi nói cái gì?" Flina vung nắm tay hướng tới Lancet thị uy.
"Nữ nhân đáng chết, không cho gọi ta là hoa khổng tước." Lancet cũng lập tức tạc mao, hắn cảm thấy từ sau khi quen biết những người này, giáo dưỡng của hắn học tập ở Đế quốc đến giờ đều bị vứt bỏ hết thảy.
"Hoa không tước, hoa khổng tước, hoa khổng tước..." Flina ngược lại kêu lên càng nhiều.
"Ngươi....nói cho ngươi, bổn điện hạ không đánh nữ nhân, nếu không bổn điện hạ đã sớm không khách khí với người." Lancet hai mắt phun lửa giận.
"Không cần dùng tới chiêu nam nhân không đánh nữ nhân này với ta, có bản lĩnh ngươi liền tới đánh ta!" Flina ánh mắt đắc ý rất dễ khơi mào lửa giận của Lancet.
Hạ Thiên Tịch nhìn hai người quả thực không còn gì để nói, y trước nay cũng không biết, thì ra Lancet cũng có một ngày vứt bỏ lễ nghi giáo dưỡng, tức muốn hộc máu như này. Mà Flina, quả thực là khắc tinh của Lancet!
"Được rồi, Flina, đừng gây chuyện." Hạ Thiên Tịch cảm thấy đầu mình lúc này thực đau, nhưng mà bị Flina ầm ĩ như vậy, tức giận buồn bực trong lòng y thật ra tan đi không ít.
Flina lập tức câm miệng, chỉ là ánh mắt khiêu khích nhìn Lancet, quả thực khiến Lancet muốn phun khói qua đỉnh đầu.
"Lancet, ngươi đừng cùng nàng so đo." Thẩm Hạo đi ở bên cạnh Lancet nhìn Lancet tức giận muốn nổ phổi, hảo tâm nói một câu.
"Cái gì kêu ta đừng cùng nàng so đo? Rõ ràng là nàng gây sự với ta?" Lancet hai mắt phun hỏa hung tợn trừng Thẩm Hạo, tức giận đến khó thở, cuối cùng nói: "Bổn điện hạ đầu đúng là động kinh mới có thể đi cùng các ngươi."
Nói xong, Lancet lập tức xoay người rời đi.
"Lancet." Thẩm Hạo nhìn bóng dáng Lancet một cái lắc lắc đầu, vị điện hạ này tính tình thật không phải người khác có thể chịu đựng.
"Thẩm Hạo a, ta nói cho ngươi, ngươi chính là với ai có JQ, cũng ngàn vạn không thể cùng chỉ hoa khổng tước kia có JQ a! Không đúng, ngươi nếu là cùng chỉ hoa khổng tước kia có JQ, ngươi có thể đem chỉ hoa khổng tước kia đè ở dưới thân." Flina dùng ánh mắt đem Thẩm Hạo trên dưới đánh giá một lần đột nhiên hưng phấn nói: "Nếu chỉ hoa khổng tước kia bị ngươi đè ép, vậy ngươi đã làm một việc phi thường vĩ đại a!"
"JQ là gì? Áp là gì?" Thẩm Hạo chớp đôi mắt ngốc manh nhìn Flina.
"Chính là...nha! Tới rồi." Flina vừa muốn giải thích, ánh mắt liếc tới cửa ký túc xá phía trước, lập tức nhảy lên phía trước vẻ mặt khẩn trương nhìn Hạ Thiên Tịch nói: "Hạ thiếu, ngươi lát nữa ngàn vạn đừng động thủ nha, hết thảy để ta ra tay mới được, ta bảo đảm sẽ hung hăng giáo huấn nữ nhân này, giáo huấn đến khi ngươi vừa lòng!"
Hạ Thiên Tịch buồn cười nhìn Flina gật gật đầu, y chưa bao giờ có suy nghĩ nam nhân không đánh nữ nhân, chẳng qua, khi nữ nhân không đem y chọc mao, y vẫn sẽ không động thủ, y hôm nay tới chỉ là rất tò mò muốn nhìn xem nữ nhân này, trên ảnh chụp không nhìn rõ lắm, y thật ra muốn nhìn thử nữ nhân như nào có thể tính kế được Lăng Thần.
Flina giơ tay định gõ cửa, cửa đã bị mở ra từ bên trong, nữ nhân trên ảnh chụp sắc mặt tái nhợt xuất hiện.
Thần sắc nữ nhân thật không tốt, ánh mắt có điểm hoảng hốt, cả người lạnh run, trên tay còn bọc băng gạc, màu máu đỏ thẫm thấm qua băng gạc khiến người nhìn thấy ghê người.
Nữ nhân này không nghĩ tới bên ngoài có người, khi nàng ngẩng đầu nhìn thấy Hạ Thiên Tịch đứng bên ngoài cửa, biểu tình giống như nhìn thấy quỷ, thét chói tai lên một tiếng liền lùi lại đóng cửa phòng, nhưng lại bị Flina tay nhanh mắt lẹ chặn lại không cho nữ nhân này đóng cửa lại.
Nữ nhân cả người lạnh run vẻ mặt biểu tình hoảng sợ, lập tức nhanh chóng lùi lại vào phòng cuộn tròn thân mình, đầu loạng choạng miệng lải nhải nói thầm, không có ai nghe thấy nàng nói cái gì, nhưng biểu tình giống như thấy quỷ kia của nàng thực khiến người khác đồng tình.
Đáng tiếc, mấy người bọn họ đều không phải là những người có trái tim đồng cảm tràn lan như vậy, cho nên thấy một màn này, không ai trong ánh mắt có sự đồng tình.
Dạ Đồng vẻ mặt vân đạm phong khinh, giống như không việc gì có thể hấp dẫn lực chú ý của hắn vậy.
Tinh Dạ mở to đôi mắt nai nhìn nữ nhân này, tuy hắn cảm thấy nữ nhân này thực đáng thương, nhưng người đáng thương tất có chỗ đáng giận, ai bảo nàng lại thương tổn bằng hữu của hắn trước chứ chứ!
Thẩm Hạo lại càng không đồng tình, hắn chỉ là đối với ăn uống và bằng hữu của mình mới phân tán lực chú ý của hắn.
Filna? Tiêu chuẩn một nữ hán tử, nàng tiến lên một bước một tay bắt lấy tóc nữ nhân hung ác đem người nhấc lên, nữ sinh thét chói tai liên tục, nhưng Flina giơ tay cho nữ sinh hai cái tát nói: "CMN không phải tiện sao? Thích câu dẫn nam nhân như vậy, ta đem ngươi bán vào quán bar được không? Quán bar đều là nam nhân..."
Từ ngữ thô tục liên tiếp từ miệng Flina thoát ra.
Trán Hạ Thiên Tịch treo đầy hắc tuyến, khóe miệng không ngừng run rẩy, y vốn dĩ cho rằng Flina là một nữ hán tử bưu hãn, nhưng giờ phút này y mới biết được, thì ra nữ hán tử không chỉ hung mãnh, mà còn là người đàn bà đanh đá nữa!
Tinh Dạ hai mắt như nai con trừng lớn nhìn Flina, cảm thấy Flina hiện tại quả thực quá hung ác, âm thầm thề trong lòng, sau này hắn tuyệt đối sẽ không chủ động đi trêu chọc Flina.
Tầm mắt Thẩm Hạo rốt cuộc bị Flina dẫn qua.
Dạ Đồng khóe miệng run rẩy một chút khó phát hiện.
Nữ hán tử hung mãnh lên, liền nam nhân đều phải né xa ba mét.