Vì mọi người lập tức tiếp nhận 10 nhiệm vụ, ở trường Quân đội số 1 lại nhấc lên một trận sóng gió.
Những tiểu đội có số lượng thành viên như vậy chỉ tiếp nhận hai hoặc ba nhiệm vụ là đã được người khác cao độ coi trọng, nhưng bọn họ lại lập tức tiếp nhận 10 nhiệm vụ, đây không phải nói là quá tự đại thì chỉ có thể nói bọn họ quá kiêu ngạo mà thôi.
Lập tức tiếp nhận nhiều nhiệm vụ như vậy, học viện vốn là không cho, nhưng trải qua bọn họ tìm giáo phương, trương quan bàn bạc, thân phận của mấy người cũng không thấp, cuối cùng dưới sự đồng ý của hai vị nguyên soái liên bang cùng nữ vương đế quốc, học viện mới đồng ý cho bọn họ lập tức tiếp nhận 10 nhiệm vụ.
Những nhiệm vụ này có kỳ hạn 3 năm, nếu ba năm sau không trở về trường học báo cáo kết quả công tác, liền tính nhiệm vụ thất bại. Mà 10 nhiệm vụ này điểm thưởng tích phân cũng hơn 5 triệu điểm.
Mặc kệ mọi người trong trường học ghen ghét hay là hâm mộ, mấy người bọn họ đã ra khỏi trường Quân đội số 1.
Từ trường Quân đội số 1 đi tới Xích Tinh còn có một chặng đường rất dài, nếu muốn cưỡi tòa hạm, khởi động không gian gấp, chỉ cần 1 ngày là có thể đi tới Xích Tinh, nhưng mấy người Hạ Thiên Tịch không lựa chọn như vậy, bọn họ hiện tại đều còn chưa tụ tập xong đồng bọn, cho nên dọc đường đi tới Xích Tinh này, nhiệm vụ của bọn họ chính là khảo nghiệm Lancet và Lạc Vô Dật có thích hợp trở thành đồng bọn hay không, mà bọn họ lựa chọn 10 cái nhiệm vụ này cũng nằm trên lộ tuyến đi tới Xích Tinh.
"Cho nên, chúng ta có 3 năm thời gian, các ngươi tốt nhất đều báo tin cho người nhà một tiếng, ba năm này chúng ta rất có thể không trở về được."
Mấy người sau khi rời khỏi trường học trực tiếp cưỡi tòa hạm đi tới Bạch Ải tinh gần tinh cầu Hadassah nhất, Bạch Ải tinh chỉ là một tinh cầu nho nhỏ, khoảng cách tới tinh cầu Tuệ Tinh nơi nhiệm vụ thứ nhất mà bọn họ tiếp nhận là ba tinh cầu trung gian.
Chẳng qua hiện tại mọi người vừa mới ra khỏi trường nên đều muốn thả lỏng, cho nên không lập tức chạy tới Tuệ Tinh, ngược lại ở Bạch Ải tinh lưu lại, chuẩn bị thả lỏng mấy ngày rồi mới đi.
Hạ Thiên Tịch nhìn mọi người hỏi: "Dùng một năm chúng ta hoàn thành 10 nhiệm vụ này, dư lại 2 năm chúng ta tới Xích Tinh tu luyện, các ngươi cảm thấy thế nào?"
"Ta không sao cả." Lạc Vô Dật xua xua tay vẻ mặt không quan tâm, dù sao em họ hắn đều ở chỗ này, hắn cũng không có lý do gì lùi bước!
Bằng không lại bị khinh bỉ thì không chịu nổi.
Mọi người gật gật đầu, cũng không có ai phản bác, dù sao bọn họ ra ngoài cũng là để tu luyện, đi nơi nào cũng giống nhau.
A! Đúng rồi, lại nói, tiểu đội tám người bọn họ có tên là Liên Minh Quái Vật~
Muốn nói vì sao lại lấy tên như vậy, lúc ấy khi 8 người quyết định tạo thành một đội, phải đi đăng ký trước rồi mới có thể nhận nhiệm vụ, vì thế khi đăng ký gặp khó khăn, tên của tiểu đội là một vấn đề lớn, trải qua một trận thảo luận cùng tranh chấp kịch liệt của mọi người, cuối cùng Flina nói một câu: "Ta cảm thấy thành viên tiểu đội chúng ta nói dễ nghe một chút mỗi người đều là thiên tài, nhưng cảm giác kỳ thực mỗi người đều là thiên tài trong quái vật."
Mệnh danh thiên tài quá mức rêu rao, kết quả là hai chữ quái vật liền trở thành danh từ của mọi người, đã được mệnh danh là Liên Minh Quái Vật!
"Đi trước ăn cơm đã, ở chỗ này hai ngày nghỉ ngơi một chút, chúng ta liền khởi hành đi Tuệ Tinh hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất trước."
"Được! Ta thấy tiệm cơm phía trước phi thường không tồi, chúng ta vào xem."
Một hàng tám tuấn nam mỹ nữ đi trên đường lớn kỳ thực chính là một hình ảnh rất hoành tráng, khiến cho người qua đường sôi nổi nhìn về phía mấy người. Bạch Ải tinh là một tinh cầu nhỏ, không phồn hoa như Đế tinh, bên trong chỉ có một thành thị chính là Thành Trung Tâm, không giống Đế Đô tinh, riêng đại thành thị đã không ít, một cái thành thị lớn ở Đế Đô tinh so với toàn bộ Bạch Ải tinh này còn lớn hơn nhiều.
Cho nên, Bạch Ải tinh là một tinh cầu thực không phát triển, tiệm cơm bọn họ tiến vào là tiệm cơm lớn nhất của tinh cầu này.
Lệ Xá đã là tiệm cơm sang quý nhất ở Bạch Ải tinh, người có thể đi vào nơi này ăn cơm đều không phú tức quý, bên trong trang trí xa hoa, cũng không có cái gọi là đại sảnh, chi có nhã tọa cùng ghế lô. Tám người được phục vụ dẫn vào một toa ghế lô, trong ghế lô bố cục phi thường thoáng mát lịch sự tao nhã, trong ghế lô có một cái cửa sổ sát đất rất lớn, rèm cửa bằng hạt châu san sát rũ xuống cửa sổ, những hạt châu này cũng không nhuộm màu, chỉ có màu trong suốt, nhưng lại thật xinh đẹp, hai bên cửa sổ sát đất bày biện từng chậu cây xanh, không khí toàn bộ ghế lô đều phi thường mới mẻ, không hoa lệ nhưng lại rất lịch sự tao nhã.
Nhìn bố cục trong ghế lô, tuy rằng nơi này cũng không phát triển bằng Đế Đô tinh, nhưng cũng có thể tưởng tượng được, mọi người ở nơi này phi thường hưởng thụ cuộc sống.
"Không tồi, phù hợp với thẩm mỹ quan của bổn điện hạ." Lancet vẻ mặt vừa lòng ngồi xuống đầu tiên.
Mấy người nhìn phong cách trang hoàng trong ghế lô, cũng thực vừa lòng, nhất nhất ngồi xuống.
Nơi này phục vụ đều thống nhất là nữ nhân, một đám nữ nhân còn đặc biệt xinh đẹp, dáng người ngạo xuân, mặc cũng không phải trang phục người hầu, mà là trang phục hết sức nóng bỏng có thể bày ra dáng người ngạo nhân, có điểm giống như sườn xám ở cổ địa cầu.
Nữ phục vụ nghe được Lancet nói như vậy, dung nhan kiều mỹ lộ ra tươi cười, ngay sau đó đem thực đơn đưa cho mọi người, mỗi người một phần, sau đó nhất nhất vì mọi người rót nước trà, phục vụ phi thường chu đáo, e lệ cười giải thích: "Các vị soái ca, các vị đi vào Lệ Xá xem như chính xác, Lệ Xá chúng ta những cái khác không dám nói, nhưng đồ ăn tuyệt đối là tinh mỹ phi phàm, tiền nào của nấy, các vị ở nơi khác tuyệt đối là không ăn được."
"Quá đắt!" Tinh Dạ nhìn món ăn trên thực đơn cau mày nói, thực đơn chế tác cũng phi thường tinh mỹ, chữ in vàng trên nền đỏ thẫm, từng hàng chữ rõ ràng ghi tên món ăn kèm hình ảnh, chỉ nhìn thôi cũng khiến người chảy dãi ba thước, nước miếng ngăn không được chảy ròng ròng.
"Cảm giác có vẻ ăn rất ngon, nhưng chính là quá đắt." Lạc Vô Dật hai mắt sáng lấp lánh nhìn hình ảnh món ăn, thiếu chút nữa đem thực đơn ăn luôn.
"Xác thực rất đắt." Hạ Thiên Tịch cũng nhịn không được nhíu mày nói, mở thực đơn ra, một mâm thức ăn đơn giản cư nhiên mất trên trăm tinh tế tệ, nếu dựa theo lương cơm của tám người bọn họ gọi một bàn đồ ăn, không có 5000 tinh tế tệ tuyệt đối không ăn nổi.
"Các vị soái ca, tuy nói thức ăn bổn tiệm tương đối đắt, nhưng đó tuyệt đối là tiền nào của nấy, ngài xem món cao lương gà nước vớt sò biển, chế biến tuyệt đối là thực tỉ mỉ, đầu tiên chúng ta đem cao lương ngâm trong nước lạnh 30 phút, rồi vớt ra để vào nước sôi nấu trong lửa lớn 5 phút, sau đó cho vào nước lạnh ngâm 10 phút. Sò biển cạy ra lột thịt, rửa sạch, dùng muối, bột gia vị gà, ướp 10 phút, để vào nước sôi đun lửa lớn nửa phút rồi bắc ra, còn có canh loãng cũng dầu hạt cải, mỗi một bước làm đều phi thường cẩn thận, tuyệt đối sẽ làm các vị tiền nào của nấy. Các vị lại nhìn món thịt nấu dứa này, chúng ta trước đem thịt ba chỉ cắt thành miếng nhỏ, dứa cắt thành khối vuông, ớt xanh đỏ bỏ hạt, cắt thành miếng vuông nhỏ...."
Mỹ nữ phục vụ xôn xao giới thiệu mấy món ăn tinh xảo, nói đến con giun trong bụng mọi người đều ùng ục kêu to.
Hạ Thiên Tịch nuốt nước miếng, vốn cảm thấy rất đắt, nhưng trải qua phục vụ giải thích, thực dễ dàng liền đem con giun trong bụng mấy người gọi ra. Nhìn ánh mắt sáng như sao của mấy người, mỹ nữ e lệ cười nói: "Các vị soái ca, ta thấy các vị cũng không phải là người thiếu mấy cái tinh tế tệ, hiện tại không bằng thỏa mãn dục vọng ăn uống của mình một chút, để mình vui vui vẻ vẻ ăn một hồi."
"Được." Lăng Thần nhìn thoáng qua ánh mắt lấp lánh của Hạ Thiên Tịch, gợi lên khóe môi cười cười: "Cho món thịt nấu dứa."
"Ta là cá nướng tương xoài."
"Tôm phô mai rượu Rum, tôm cuốn bóc vỏ."
"Cho bổn điện thịt bò bít tết, cánh gà coca, thịt cuốn như ý..."
"...."
Rất nhanh, mỗi người gọi hai ba món đồ ăn tận đến khi làm vị mỹ nữ phục vụ cười không khép miệng lại được, khách nhân gọi món càng nhiều, các nàng trích phần trăm càng nhiều, nàng vẫn là lần đầu tiên gặp được khách nhân hào phóng như vậy!
Gọi xong đồ ăn, mỹ nữ cười tươi cầm thực đơn lại hỏi đến rượu: "Các vị soái ca có cần chút rượu không?"
"Này..." Mấy người lập tức hai mặt nhìn nhau, kỳ thực bọn họ trước nay đều không uống rượu với nhau lần nào đâu!
Rượu, có thể nói là một loại đồ uống làm tăng tiến tình cảm hữu nghị.
Tầm mắt mọi người hướng về phía Hạ Thiên Tịch, vì khi thành lập tiểu đội Liên Minh Quái Vật, Hạ Thiên Tịch làm đội trưởng, cho nên hiện tại nhân vật dẫn đầu bọn họ có thể nói là Hạ Thiên Tịch.
Nhìn ra mấy người chần chờ, mỹ nữ lập tức tiến lên cười khanh khách đem thực đơn rượu đưa cho Hạ Thiên Tịch, nàng đã nhìn ra, Hạ Thiên Tịch hẳn là có địa vị lãnh đạo trong nhóm người, mỹ nữ chỉ vào danh sách một loại rượu nho trên thực đơn giá cả cũng không đặc biệt cao giới thiệu: "Loại rượu nho này nồng độ không cao, hơi ngọt, còn không dễ làm người bị say, nhìn mấy vị soái ca hẳn là ra ngoại tinh làm việc, uống loại rượu này không say cũng sẽ không trì hoãn công việc các vị muốn làm."
Mỹ nữ phục vụ rất biết ăn nói, cho nên Hạ Thiên Tịch không chút do dự lựa chọn loại rượu nho này, hơn nữa khi mỹ nữ đi ra cửa còn phi thường hào phóng boa cho mỹ nữ 500 khối tiền boa.
Khiến cho mỹ nữ càng cười thoải mái, khách nhân hào phóng như vậy chính là không thường gặp được đâu! Nàng ở chỗ này làm việc mấy năm bình thường có một số người cho tiền boa cũng chỉ là 100 hoặc mấy chục, lập tức cho nhiều như vậy khiến mỹ nữ phục vụ càng thêm dụng tâm.
Đồ ăn thực nhanh được mang lên, mấy người nếm thử, hương vị thực không tồi, cũng coi như là tiền nào của nấy.
Sau bữa cơm ngon rượu ngọt, không khí giữa mấy người tựa hồ càng thêm hòa hợp, ăn cơm xong, bọn họ tìm một khách sạn thuê 8 gian phòng để ở.
Ngày đầu tiên đi ra ngoài, không khí liền mỹ diệu hài hòa như vậy trôi qua.