Hai người ngồi trong ghế lô ôm nhau, lẳng lặng hưởng thụ hạnh phúc ấm áp thuộc về riêng bọn họ, đặc biệt là Lăng Thần, trong lòng hắn chưa từng ngọt ngào như này bao giờ, cho nên hắn gắt gao ôm lấy Hạ Thiên Tịch, hận không thể đem Hạ Thiên Tịch hòa tan vào máu thịt của mình.
Hai người nhìn cảnh tượng bên ngoài, đột nhiên đánh lên, đám người hỗn loạn thét chói tai vội vàng chạy, bọn họ ngồi trong ghế lô nhìn một màn bên ngoài, cũng không thể cảm nhận được hỗn loạn bên ngoài, nhưng vẫn có thể nhìn đến bên ngoài chắc chắn là cảnh tượng đang đánh nhau.
"Mặc kệ không liên quan tới chúng ta." Lăng Thần ôm lấy Hạ Thiên Tịch đem đầu đặt lên bả vai y, hít một hơi thật sâu hương vị độc đáo trên người nam hài trong ngực hắn, đây cũng không phải mùi thơm, nhưng lại có thể khiến hắn mê muội thật sâu.
Hạ Thiên Tịch cả người lười biếng thả lỏng oa trong lòng ngực Lăng Thần, đôi mắt sáng ngời, khóe miệng gợi lên, ngẩng đầu ôn nhu nhìn Lăng Thần.
Thanh âm ồn ào bên ngoàikhông thể truyền vào ghế lô, cách âm ở ghế lô rất tốt, chờ bên ngoài đám người tản ra, lộ ra bên trong là hình ảnh hai đám người đối địch, hai người mới run rẩy khóe miệng.
Người đang đánh nhau ở bên ngoài đúng là Flina, Thẩm Hạo và Tinh Dạ, một đám nam nhân ăn mặc tây trang màu đen đang triển khai vây công ba người.
"Sao lại thế này?" Hạ Thiên Tịch nhíu nhíu mày, Flina tính tình tuy rằng nữ hán tử một chút, bưu hãn một chút, nhưng cũng sẽ không dễ dàng gây chuyện!
Thẩm Hạo càng không cần phải nói, chỉ sợ trừ bỏ ăn liền không có chuyện gì khác có thể khiến hắn chú ý.
Còn Tinh Dạ, tuy rằng sức chiến đấu không tồi, nhưng lá gan rất nhỏ, càng không dễ dàng gây chuyện, như thế nào ba người bọn họ hiện tại ở bên ngoài bị người vây công như vậy?
"Chúng ta đi ra ngoài nhìn xem."
Không khí bên ngoài giờ phút này rất hỏa bạo, rất nhiều đồ vật bị hư hao, khách nhân trong quán bar cũng chạy trốn khắp nơi, giờ phút này người một thâ tây trang chế phục bảo tiêu càng ngày càng nhiều, những người này hẳn là bảo tiêu trong quán bar.
Hạ Thiên Tịch vừa ra khỏi ghế lô liền muốn nhảy vào chiến trường bị Lăng Thần đuổi theo kịp thời kéo lại, Hạ Thiên Tịch khó hiểu quay đầu lại nhìn hắn.
"Bọn họ nếu có thể gặp rắc rối, liền phải chịu chút giáo huấn, trước chờ một lát." Lăng Thần lẳng lặng nói, nếu dám gây rắc rối cho bọn hắn, liền phải tự mình gánh vác hậu quả. Bọn họ là đồng bọng cùng nhau đi ra, nhưng cũng không phải là bảo mẫu của ai cả, nơi này không phải Đế đô tinh, bọn họ vừa rời khỏi liền dám gặp rắc rối, về sau cách Đế đô tinh càng xa, những người này lại gặp rắc rối liền không thể dễ dàng giải quyết, cho nên Lăng Thần mới muốn cho bọn họ một chút giáo huấn.
Hạ Thiên Tịch sờ sờ cái mũi, được rồi! Các ngươi nếu gặp rắc rối, vậy tự mình gánh vác hậu quả đi!
Thực lực ba người bọn họ không thấp, nhưng bị bảo tiêu vây công càng lúc càng nhiều, bọn họ dần dần có chút không chịu nổi những người này vây công.
Flina là một nữ hán tử thực thích chiến đấu, nhưng cũng không hiểu đạo lý hảo hán phải biết tránh cái thiệt trước mắt, mắt thấy những người này càng ngày càng nhiều, Flina cắn răng một cái một quyền đánh lui một cái địch nhân, quay đầu nó với Tinh Dạ: "Tinh Dạ, ta và Thẩm Hạo giữ chân những người này, ngươi nhanh tới ghế lô gọi Lăng thiếu và Hạ thiếu ra."
Nếu không tìm kiếm giúp đỡ, bọn họ liền sắp bị những người này bắt được.
Tinh Dạ gật đầu, nhưng hắn muốn rời đi cũng không dễ dàng như vậy, ít nhất trước mặt ba người bọn họ đều có trên năm người vây công, cho nên Flina và Thẩm Hạo muốn cầm chân những người này cũng không phải dễ dàng, đặc biệt là sau khi nghe được Flina nói như vậy, người vây công càng dùng sức cuốn lấy họ, khiến cho bọn họ căn bản không thể đi tìm chi viện, để Tinh Dạ rời đi.
Thực lực ba người không tồi, nhưng thực lực những bảo tiêu này cũng rất mạnh, dần dần ba người chỉ có thể liên tục lui về phía sau bảo mệnh mà không thể công kích, cứ như vậy, sớm hay muộn bọn họ đều bị bắt đi, Flina cắn răng một cái, muốn thi triển ma pháp ở nơi này.
"Flina, Thẩm Hạo, Tinh Dạ, không thể bại lộ ma pháp ở đây."
Khi ba người bọn họ dần dần không chống đỡ được nữa, bên tai đột nhiên nhớ tới thanh âm nghiêm túc của Hạ Thiên Tịch.
Nơi này cách Đế đô tinh quá gần, ma pháp thần kỳ bị bại lộ, sẽ dẫn tới hậu quả gì, ai cũng không thể đoán trước được!
Ba người tinh thần chấn động, đây là Hạ Thiên Tịch truyền âm cho bọn họ, cho nên bọn họ biết Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần giờ phút này chắc chắn đang nhìn, cũng yên tâm tiếp tục mãnh liệt công kích, dù sao bọn họ tin Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần sẽ không thấy chết mà không cứu.
Mắt thấy ba người bọn họ không tới 3 phút nữa sẽ bị bắt, hai người không chút do dự nhảy vào vòng chiến, đột nhiên toát ra hai người khiến những bảo tiêu đó sửng sốt, hai người lập tức liền giải quyết không ít người.
Có hai người gia nhập, Flina, Thẩm Hạo và Tinh Dạ mới có thể thở nhẹ một hơi.
"Tại sao lại có hai người xuất hiện?" ở cách đó không xa nhìn một màn này, một thanh niên lập tức nhíu mày.
"Cửu thiếu, ngài yên tâm, cho dù có nhiều thêm hai người, một lát chúng ta sẽ bắt được bọn chúng, sau đó giao cho ngài hung hăng sửa trị." Một nam nhân trung niên đứng ở bên cạnh thanh niên vẻ mặt khom lưng cúi đầu nịnh nọt.
Thanh niên tên Cửu thiếu này có một khuôn mặt không quá anh tuấn lại pha thêm vài phần hung ác nhàn nhạt ừ một tiếng, ánh mắt tiếp tục nhìn một màn trong chiến trường.
Nhưng thực bất hanh chính là cũng không biết hai người quá mạnh hay những bảo tiêu đó quá yếu, chốc lát đã bị hai người giải quyết không ít, mắt thấy trên chiến trường bảo tiêu càng ngày càng ít, nhìn một màn này khuôn mặt hung ác của thanh niên càng lúc càng tối tăm, nam nhân trung niên đứng cúi đầu bên người gã trên trán chảy đầy mồ hôi lạnh.
"Đây là ngươi nói bắt lấy bọn họ?" Khuôn mặt hung ách của Cửu thiếu mang theo lãnh túc, khiến cho nam nhân trung nhiên đứng bên cạnh gã bị dọa cho hai chân run rẩy không ngừng, lập tức bùm một tiếng quỳ xuống, thanh âm run rẩy khóc lóc không ngừng xin tha: "Cửu thiếu, ta sai rồi, xin ngài cho ta thêm một cơ hội nữa, ta thật sự sai rồi, cầu xin ngài cầu xin ngài...."
"Hừ! Một khi đã vô dụng như vậy, vậy đi tìm chết đi!" Trên khuôn mặt hung ác của Cửu thiếu tràn đầy thần sắc âm lãnh, gã nói xong nhữn lời này xoay người rời đi, mà nam nhân trung niên phía su lưng gã lập tức há miệng muốn kêu lên, bị bảo tiêu đột nhiên xông lên trực tiếp dùng khăn bưng kín miệng, hai người lôi kéo nam nhân trung niên này đi qua một bên xử lý.
Mà Cửu thiếu này đi vào đại sảnh, khuôn mặt hung ác mang theo một mạt tối tăm, cao giọng nói: "Dừng tay."
Theo thanh âm của Cửu thiếu vang lên, bảo tiêu trong đại sảnh lập tức nhanh chóng dừng tay, năm người cũng dừng tay nhìn về phía thanh niên phát ra thanh âm âm lãnh này.
Ánh măt đầu tiên của Hạ Thiên Tịch khi nhìn đến vị Cửu thiếu này liền nhíu mày một chút, thanh niên này cho y cảm giác quá mức hung ác, y có thể từ trên người thanh niên này ngửi được một mùi huyết tinh nồng đậm, thật sâu khiến người cảm giác được một cỗ thật chán ghét.
"Không thoải mái?" Thời khắc luôn chú ý tới Hạ Thiên Tịch, Lăng Thần lập tức đi tới gần Hạ Thiên Tịch khẩn trương hỏi.
Từ trong ghế lô, sau khi cùng Hạ Thiên Tịch nói chuyện, Lăng Thần liền đối với Hạ Thiên Tịch càng thêm khẩn trương, giống như giờ phút này trong bụng y thực sự đã có em bé vậy.
"Không, chính là nhìn thấy gã nên cảm thấy không thoải mái trong người." Hạ Thiên Tịch truyền âm cho Lăng Thần, vì giờ phút này đang trên địa bàn của người khác, cho nên cẩn thận một chút vẫn hơn.
"Vậy đừng nhìn gã nữa." Lăng Thần nói xong, một tay bá đạo xoay đầu Hạ Thiên Tịch để y nhìn mình.
Hai mắt Hạ Thiên Tịch sáng lấp lánh, gợi lên khóe môi cười.
Lăng Thần thấy y cười, môi mỏng hơi nhếch, mắt phượng cũng lộ ra ôn nhu.
"Khụ khụ..." Nhìn không khí giữa hai người càng ngày càng ái muội, thậm chí trong không khí còn nổi đầy phấn hồng phao phao, Cửu thiếu ở phía đối diện nhìn một màn này, khuôn mặt phi thường hung ác càng lúc càng tối tăm, càng lúc càng giống màu phân, Flina rốt cuộc nhịn không được lên tiêng quấy rầy hai người.
Lăng Thần một đôi mắt đao lạnh lùng liếc qua, ánh mắt như lưỡi dao âm 200 độ khiến Flina lập tức rụt thân thể giả làm đà điểu.
"Hừ! Hai người các ngươi làm như vậy có phải quá không cho Cửu thiếu ta mặt mũi hay không?" Khuôn mặt hung ác của Cửu thiếu hiện lên một mạt thần sắc tối tăm nhìn hai người.
"Chúng ta vì sao phải cho ngươi mặt mũi?" Hạ Thiên Tịch nhướng mày nhìn vị Cửu thiếu này, có lẽ chán ghét cũng là một loại bản năng, khi vừa nhìn thấy vị Cửu thiếu này, Hạ Thiên Tịch liền phi thường chán ghét gã.
Cho nên, Hạ Thiên Tịch nói chuyện phi thường không khách khí.
"Ngươi......" Cửu thiếu sắc mặt thối thối, quả thực còn khó coi hơn so với việc bị ăn phân, một đôi mắt âm lãnh nhìn chằm chằm Hạ Thiên Tịch lạnh lùng nói: "Nếu các ngươi muốn rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, vậy đừng trách ta không khách khí."
"Xin lỗi, ta trước nay đều không thích uống rượu." Hạ Thiên Tịch chớp đôi mắt vẻ mặt chân thành nói.
Khuôn mặt hung ác của Cửu thiếu lúc này đã thối không chịu được, quả thực còn khó coi hơn bị táo bón.
"Được rồi bảo bối, đứng nhìn nữa, ta không hy vọng mặt ngươi biến thành bộ dáng táo bón như vậy đâu." Lăng Thần ra vẻ khẩn trương nói với Hạ Thiên Tịch, giọng nói rất chi là khẩn trương, giống như Hạ Thiên Tịch thật sự có thể biến thành bộ mặt táo bón như vậy ấy.
Phốc ――
Flina lập tức phun, ngay cả Tinh Dạ cũng không nhịn được muốn cười, chỉ có Thẩm Hạo vẻ mặt ngốc manh nhìn Cửu thiếu và Lăng Thần, còn chưa hiểu được chuyện gì xảy ra?
"Ta nếu là biến thành như vậy ngươi liền không thích sao?" Hạ Thiên Tịch chớp mắt lấp lánh, bĩu môi bất mãn hỏi.
Lăng Thần nhịn không được cười, môi mỏng hơi nhếch lên mang theo vài phần tà khí, duỗi tay đem Hạ Thiên Tịch ôm vào trong lòng ngực cười thấp thấp nói: "Mặc kệ ngươi biến thành cái dạng gì ta đều thích ngươi, chẳng qua ngươi vẫn là không cần biến thành bộ dáng thối kia của gã, nếu không ta thật sự phải cho ngươi đi chỉnh dung."
Phốc ――
Mọi người thật sự nhịn không được bật cười.
Miệng độc, vẫn luôn là sở trường của Lăng Thần mà!