"Ta.....ta ăn cái này...." Hạ Thiên Tịch chống cái eo bủn rủn từ trên giường ngồi dậy, ánh mắt một bộ không thể tưởng tượng đường trừng Lăng Thần.
Kia tuyệt đối là ánh mắt như nhìn thấy quỷ.
Lăng Thần không chút do dự gật đầu.
"Ngươi đây là ngược đãi." Hạ Thiên Tịch lập tức ủy khuất lên án.
Y đã đói bụng 5 ngày, còn bị bắt vận động 1 đêm, hiện tại chỉ cho y ăn một ít canh suông nước trong, liền chút cháo rau xanh ngay cả nước luộc thịt cũng không có, ngươi còn có thể keo kiệt hơn sao?
Tiểu nhân trong lòng Hạ Thiên Tịch không chút do dự cho Lăng Thần một ngón tay giữa bự bự.
Vừa thấy ánh mắt Hạ Thiên Tịch Lăng Thần liền biết y vì sao lại ủy khuất, sủng nịnh cười cười, thổi thổi chén cháo rau xanh cho y, ôn nhu dỗ dành: "Bảo bối, ngươi năm ngày không ăn cơm..."
Hạ Thiên Tịch lấy mắt nghiêng nhìn hắn hừ hừ một tiếng, ngươi nha cũng biết y năm ngày còn chưa ăn cơm, liền lấy cái này chiêu đãi y, ngươi này tuyệt đối là ngược đãi cộng trả thù.
Không để ý tới ánh mắt của Hạ Thiên Tịch, Lăng Thần cười nói: "....Năm ngày không ăn cơm, nên ăn một ít thức ăn dễ tiêu hóa, thức ăn dầu mỡ, nhất định sẽ tiêu hóa không tố mà tiêu chảy, bảo bối, ngươi xác định hiện tại muốn ăn mấy thứ kia?"
Sắc mặt Hạ Thiên Tịch lập tức quẫn bách, được rồi! Nếu ngày hôm qua y không bị bắt vận động, có lẽ còn có thể hơi ăn một chút thịt, nhưng lại bị ép vận động thời gian dài như vậy, y cũng chỉ có thể ăn một ít thức ăn lỏng, bằng không lát nữangười chịu tội vẫn chính là y.
Sắc mặt Hạ Thiên Tịch lập tức biến thành màu xanh như bát cháo rau xanh trong tay Lăng Thần, xanh lè xanh lét, phi thường đáng thương.
Lăng Thần cười mà không nói, không có nói cái gì nữa, chỉ là đem cháo thổi nguội đút tới bên miệng Hạ Thiên Tịch.
Tuy không phải cháo thịt, nhưng tay nghề Lăng Thần không tồi, cũng thơm ngon.
Bụng Hạ Thiên Tịch đã sớm nhịn không được, lập tức ục ục kêu to, gương mặt Hạ Thiên Tịch lập tức nóng lên, đoạt lấy cháo rau xanh, tự mình uống hết.
Lăng Thần cười lại múc cho y một chén nữa, dù sao một chén cũng không đủ cho y ăn, lập tức uống ba chén cháo rau xanh, Hạ Thiên Tịch mới cảm thấy cái bụng rỗng của mình thoải mái một chút, nhưng vì ăn toàn là thức ăn lỏng, muốn nói no căng vẫn là không có cảm giác.
"Thật sự không thể ăn chút món chính sao?" Hạ Thiên Tịch ủy khuất chu miệng, uống canh không cũng không thể no!
"Không được." Lăng Thần lập tức cự tuyệt: "Ngươi đói bụng mấy ngày nay không thể ăn đồ ăn quá cứng, hiện tại ngay cả cháo thịt cũng không thể uống."
"A?" Hạ Thiên Tịch ánh mắt trợn trừng, lập tức lên án nhìn Lăng Thần.
"Mấy ngày nay trước cứ ăn cơm, không thể ăn quá no." Lăng Thần sủng nịch nói đem người ôm vào trong lòng ngực hôn hôn cái trán y, một tay mát xa vòng eo cho y ôn nhu mà nói: "Lại chờ một ngày, ngày mai cho ngươi làm ăn ngon, ngoan."
Hạ Thiên Tịch bị hắn mát xa thoải mái rầm rì hai tiếng, hai mắt híp lại hưởng thụ, nửa ngày mới lên tiếng hỏi: "Chúng ta khi nào đi hội hợp cùng Dạ Đồng bọn họ?"
"Ngày mai." Lăng Thần suy nghĩ một chút nói, Lăng Thần cũng biết lúc này hai người bọn họ là không thích hợp ở riêng bên nhau.
"Bọn họ hẳn là sẽ không cho rằng chúng ta đã xảy ra chuyện đi!""Sẽ không." Lăng Thần nheo lại mắt phượng đem cằm gác ở hõm vai Hạ Thiên Tịch nghĩ nghĩ nói: "Không phải chúng ta đều ký khế ước đồng bọn với bọn họ sao? Nếu chúng ta xảy ra chuyện, chắc chắn bọn họ sẽ cảm giác được, Tiểu Bình Quả cũng ở bên ngoài, nếu nó không tìm thấy ngươi chắc chắn sẽ ở cùng với bọn họ."
Cũng suy nghĩ như vậy, Hạ Thiên Tịch gật gật đầu.
Ngay sau đó, hai người lại ở trong rừng rậm thoải mái hưởng thụ một đêm, một đêm này Lăng Thần còn tính có chút lương tâm không có làm chuyện khác, chỉ là ôm y đắp cái chăn bông đơn giản ngủ mà thôi.
Ngày hôm sau, hai người rời giường, thu thập một phen liền quyết định muốn đi hội hợp cùng bọn họ.
Hai người cũng không biết, hai người bọn họ đã mất liên lạc với bọn họ một tháng rồi, cho nên Hạ Thiên Tịch định kêu gọi Tiểu Bình Quả, một chút phản ứng cũng không có, y cùng Tiểu Bình Quả ký kết khế ước chủ tớ, nếu Tiểu Bình Quả cách y không xa, là có thể nghe thấy y kêu gọi.
"Xem ra, bọn họ không còn ở rừng rậm nữa rồi." Lăng Thần phân tích một chút nói.
"Bọn họ nhanh như vậy liền đi ra ngoài sao? Vậy bọn họ tu luyện thế nào?" Hạ Thiên Tịch thật sự rất hoài nghi, mấy người này có phải hay không đi ra ngoài cũng quá nhanh.
Nói muốn tu luyện cho tốt đâu?
"Bảo bối, ngươi biết chúng ta ở trong hệ thống bao lâu rồi không?"
Hạ Thiên Tịch lập tức lắc đầu, điểm này y thật đúng là không biết."Chúng ta từ hệ thống đi ra đã ở chỗ này bảy ngày, nếu ta tính ra không sai, như vậy chúng ta ở trong hệ thống ít nhất một tháng."
"Cái gì?" Hạ Thiên Tịch lập tức trừng mắt."Ngươi đem Tiểu Cửu kêu ra hỏi thử xem."
Hạ Thiên Tịch lập tức gọi Tiểu Cửu ra.
"Gì thế? Hai người các ngươi không phải lại bị thứ gì nuốt vào trong bụng rồi chứ!" Tiểu Cửu một bộ lười biếng, ánh mắt khinh thường nhìn Hạ Thiên Tịch, nhìn nhìn xung quanh cũng không có cảnh tượng ghê tởm gì, lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hạ Thiên Tịch không để ý đến Tiểu Cửu khinh thường, dù sao y cũng bị Tiểu Cửu khinh thường qua vài lần rồi, cho nên y cũng quen rồi.
"Tiểu Cửu, ta hỏi ngươi, chúng ta ở trong hệ thống thời gian bao lâu?"
"Một tháng lẻ bảy ngày."
Hạ Thiên Tịch: "......"Thật đúng là chính hơn một tháng, hơn nữa cộng thêm mấy ngày nay, bọn họ chẳng phải là cùng mọi người mất liên lạc một tháng rưỡi sao.
"Được rồi, chúng ta hiện tại liền đi ra ngoài vào thành." Lăng Thần lập tức nhanh chóng quyết định nói.
"Ngươi nói bọn họ có thể hay không đã đi rồi?" Hạ Thiên Tịch vẫn là có chút lo lắng.
"Sẽ không."Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt, nói cũng quá chém đinh chặt sắt đi!"Bảo bối, không phải ngươi quên mất nhiệm vụ thứ nhất của chúng ta rồi chứ!"
Nhiệm vụ thứ nhất của bọn họ chính là ở Tuệ Tinh.
Nhiệm vụ không tính quá khó, có liên quan tới chính phủ, tuyên bố nhiệm vụ này chính là tinh chủ Tuệ Tinh, hắn có một đứa con gái, nghe nói là hàng năm đều đau ốm nằm trên giường, cần một loại dược làm thuốc dẫn trị liệu, nhưng loại dược này rất khó mua được trên thị trường, cố tình một lão đại xã hội đen ở Tuệ Tinh lại nắm trong tay loại dược này, hơn nữa số lượng đủ nhiều, tuyệt đối có thể chữa khỏi bệnh của con gái hắn.
Nhưng mà không biết vị tinh chủ và vị lão đại xã hội đen này có cừu hận như thế nào, vị lão đại xã hội đen kia chính là không đồng ý bán dược cho tinh chủ Tuệ Tinh, không chỉ như thế, chỉ cần tinh chủ Tuệ Tinh xuất động người đi ra ngoài tìm kiếm dược này, vị lão đại xã hội đen này sẽ tìm mọi cách ngăn trở.
Cho nên tinh chủ Tuệ Tinh không có cách nào, mới tuyên bố nhiệm vụ ở trường Quân đội số 1, có thể tìm kiếm loại dược này, cũng có thể đi tới chỗ vị lão đại xã hội đen kia mua, chỉ cần có thể cầm loại dược này đưa cho hắn, nhất định sẽ hậu tạ.
"Ngươi nói tinh chủ Tuệ Tinh này chẳng lẽ còn sợ một cái lão đại xã hội đen hay sao?" Hạ Thiên Tịch một tay vuốt cằm, vừa đi vừa tự hỏi.
"Bảo bối, ngươi chẳng lẽ quên mất sao? Cường long không áp được địa đậu xà." Lăng Thần nhướng mi nhìn cửa thành không xa phía trước, hắn cùng Hạ Thiên Tịch là dùng quyển trục ma pháp trung cấp truyền tống tới.
"Theo ta được biết, tinh chủ Tuệ Tinh này tên Du Quân, vừa đến Tuệ Tinh còn chưa được 20 năm, hắn cũng không phải người sinh trưởng ở Tuệ Tinh, cho dù hắn là nhân viên chính phủ, ở bên ngoài thì không có gì trở ngại, nhưng hắn không làm gì được những nơi của tổ chức xã hội đen."
Mặc kệ là quá khứ hay hiện tại, kỳ thực chính phủ và xã hội đen đều có quan hệ nhất định, loại quan hệ này rất là kỳ diệu, có thể ngay lập tức trở mặt vô tình, cũng có thể ngay lập tức xưng huynh gọi đệ.
"Chúng ta trước vào thành cùng bọn họ liên hệ, hỏi thăm tin tức của bọn họ, sau đó lại quyết định bước tiếp theo."
"Ừ, chúng ta đi đâu tìm kiếm bọn họ?"
Thành trung tâm của Tuệ Tinh cũng không nhỏ, trong thành có không ít khách sạn, không có khả năng đi tìm kiếm từng nhà một được.
Lăng Thần híp lại mắt phượng, ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn Hạ Thiên Tịch một cái, không biết có phải y bị ảo giác hay không,y cảm thấy cái liếc mắt kia của Lăng Thần tuyệt đối mang theo khinh miệt!
Đúng, đây là khinh miệt về chỉ số thông minh của y.
"Có phải ngươi cảm thấy ta thực ngu hay không?" Hạ Thiên Tịch lập tức lấy mắt nhìn Lăng Thần, hai mắt không chớp, giống như Lăng Thần dám gật đầu, y chắc chắn sẽ nhào lên một ngụm cắn chết hắn.
"Sao thế được?" Lăng Thần cười tủm tỉm lắc đầu: "Ta chưa từng cảm thấy bảo bối ngu...."
"Vậy còn tạm." Hạ Thiên Tịch vừa lòng mà lẩm bẩm một câu.
"...... Ta chỉ là cảm thấy bảo bối ngốc ngốc xuẩn xuẩn thực đáng yêu."
Ngốc! Xuẩn!Này không phải là ngu sao?Hạ Thiên Tịch lập tức tạc mao."Bảo bối, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy từ lúc hai chúng ta ở bên nhau, chỉ số thông minh của ngươi liền giảm xuống rất nhiều sao?" Lăng Thần một tay ôm lấy vòng eo Hạ Thiên Tịch cười tủm tỉm giải thích: "Vấn đề chúng ta sau khi vào thành làm thế nào tìm kiếm bọn họ này, còn cần ta trả lời sao?"
"Ách..." Hạ Thiên Tịch tỉnh táo lại một chút, như thế nào tìm kiếm bọn họ là một vấn đề rất đơn giản sao?
Được rồi! Mỗi người đều có đặc điểm riêng, ví dụ điển hình nhất chính là Lancet, lấy tính tình vương tử điện hạ kia của hắn, ở thành phố lớn, tuyệt đối sẽ ở khách sạn cao quý nhất, ăn uống cao cấp nhất, chi phí ăn mặc chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung, đó là "xa hoa".
Được rồi! Chỉ cần bọn họ vào thành, chỉ cần tới một khách sạn cao cấp nhất trong thành hỏi một chút chắc chắn là có thể tìm được mấy người bọn họ.
Nghĩ như vậy, Hạ Thiên Tịch lập tức cảm thấy, vấn đề mình vừa hỏi tuyệt đối là một kẻ có chỉ số thông minh 50% mới có thể nói ra.
Nghĩ vậy một chút, biểu tình Hạ Thiên Tịch lập tức đầy quẫn bách.
Chẳng lẽ? Chỉ số thông minh của y thực sự bị giảm xuống?
Không đúng, Lăng Thần này tuyệt đối là trần trụi khinh thường chỉ số thông minh của y. Nhưng khi trộm nhìn Lăng Thần một cái, dáng vẻ đều là ta vì ngươi thôi, ta đang đề điểm cho ngươi, lập tức khiến trong lòng Hạ Thiên Tịch tràn ngập cảm giác tội ác, Lăng Thần rõ ràng đều là vì tốt cho y, y sao có thể nghĩ Lăng Thần xấu xa như thế?
Thật là quá không nên.
Hạ Thiên Tịch lập tức thật sâu mà tỉnh táo lại.
Lăng Thần nheo lại mắt phượng, tâm tình thích ý mà ôm lấy Hạ Thiên Tịch hướng tới cửa thành đi đến...........