Nội tâm Hạ Thiên Tịch hư hư, ánh mắt trộm nhìn Lăng Thần một cái, nuốt nuốt nước miếng nhỏ giọng nói: "Ta...... Ta không phải cố ý......"
Tuy rằng...... Tuy quần lót là của hắn, nhưng khi bị quần lót của mình tập kích, hình ảnh này thấy thế nào, nghĩ thế nào, cũng thập phần có hỉ cảm.
Hạ Thiên Tịch thật sự rất muốn cười, nhưng y lại không thể cười, nội tâm nhẫn đến thật sự có chút thống khổ, mặt đều sắp rút gân.
Lăng Thần ngẩng đầu đem quần lót trên đầu cầm lấy, trong lúc Hạ Thiên Tịch chịu đựng muốn cười chuẩn xác ném một cái, quần lót màu đen lập tức che lên đầu Hạ Thiên Tịch.
Khuôn mặt rút gân lập tức cứng đờ.
Hạ Thiên Tịch: "......"Khi Hạ Thiên Tịch còn chưa phản ứng lại, Lăng Thần đột nhiên tiến lên nhào tới đem y đè ở dưới thân, thanh âm ma mị mang theo tà khí: "Bảo bối, ta cũng không phải cố ý mà."
Sau đó, xốc lên quần lót đang bao trùm trên mặt y, hung hăng hôn lên môi Hạ Thiên Tịch.
Hạ Thiên Tịch: "......"
Nếu không phải cố ý, vậy đem quần lót trên đỉnh đầu y lấy ra được không? Làm gì còn để trên đầu y một cái quần lót?
Đáng tiếc, Hạ Thiên Tịch rít gào trong lòng, Lăng Thần hoàn toàn không nghe thấy, hơn nữa dưới cái hôn bá đạo của Lăng Thần, hai người thực nhanh trầm luân vào vực sâu dục vọng....
May mà, Lăng Thần vẫn là một người biết đúng mực, biết rõ tôi này còn có việc, cho nên cũng chỉ làm một lần, tuy chỉ một lần, nhưng Hạ Thiên Tịch vẫn bị mệt đến eo đau mềm nhũn.
Hạ Thiên Tịch quả thực đều nghĩ không rõ, rõ ràng là y nằm dưới hưởng thụ cái kia, cũng không cần y trả giá giá trị thể lực gì đó, vì cái gì sau khi làm xong ngược lại là y lại mệt nhọc nằm ở trên giường như vậy?
Hạ Thiên Tịch quả thực không thể lý giải vì sao lại vậy?
Đương nhiên, y cũng sẽ không đi rối rắm, mục đích chính đêm nay chính là đi tới phủ tinh chủ điều tra một phen, hiện tại cái khách sạn cao mấy chục tầng này, đối với Đại Ma Pháp sư hai người mà nói, quả thực chính là việc dễ như trở bàn tay.
Hai người dưới bóng đêm che dấu, đi tới phủ tinh chủ, tuy phủ tinh chủ bố cục cũng coi như nghiêm mật, các phương tiện theo dõi cũng rất chính xác, chính là hai người bọn họ cũng không phải người thường, bọn họ là Ma Pháp Sư, chỉ một cái ma pháp nhỏ đơn giản, dùng một cái thuật che mắt, hai người dễ như trở bàn tay tiến vào phủ tinh chủ, hơn nữa cũng không bị bất luận kẻ nào phát hiện.
Hai người vốn dĩ muốn đi tìm kiếm chỗ ở của Du Quân, đi đến một khu đình viện đột nhiên nghe được bên trong truyền đến thanh âm, hai người lập tức đi qua.
"Cha, khụ khụ...... Ta không có việc gì, cha đừng lo lắng......"
Thanh âm mỏng manh tựa hồ như sinh mệnh lực liền sẽ hao hết, giọng nữ nhỏ yếu này hẳn là con gái của Du Quân!
"Đừng lo, cha sẽ nghĩ cách chữa khỏi cho ngươi." Giọng nói thanh lãnh của Du Quân giống như còn người của hắn khiến cho người ta cảm giác thanh lãnh.
Trong phòng yên lặng một trận, nửa ngày liền truyền tới tiếng ho khan của nữ tử cùng giọng nói quan tâm của Du Quân.
Hạ Thiên Tịch đi vào trong phòng, thủ thuật che mắt ở trong mắt người thường căn bản sẽ không nhìn ra hai người bọn họ, cho nên cho dù có nghênh ngang đi lại, Du Quân cũng sẽ không nhìn thấy bọn họ.
Chẳng qua, trên người hai người có dao động hơi thở, nếu là chiến sĩ cơ giáp rất lợi hại ở chỗ này, tuy không nhìn thấy hai người, nhưng nhất định sẽ nhận ra được hơi thở dao động của hai người, nhưng cố tình, Du Quân cũng chỉ là một chiến sĩ cơ giáp cấp 4, hơn nữa Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần đã là chiến sĩ cơ giáp cấp 5, cho nên thực lực cao hơn Du Quân, Du Quân mới sẽ không phát hiện ra hai người.
Trong phòng, một nữ tử đang ngồi ở trên giường, nhìn dung nhan tái nhợt cùng dáng người khô gầy của nàng, nếu không phải có chuẩn bị trơng lòng chắn chắn sẽ bị dọa nhảy dựng, nữ nhân này hiện tại chỉ có thể dùng từ da bọc xương để hình dung, đó chính là xác ướp sống sờ sờ.
Nàng không ngừng ho khan, biểu tình rất là thống khổ, Du Quân ngồi ở mép giường, khẩn trương vỗ phía sau lưng của nàng.
"Ngươi có cảm thấy hai người bọn họ căn bản không giống như là cha con hay không?" Nhìn một màn này, Hạ Thiên Tịch cảm thấy rất là quái dị.
Không phải nói cha con sẽ không có động tác thân mật như thế, nhưng y lại cảm thấy rất quái dị.
"Giống như là tình nhân." Lăng Thần đúng trọng tâm đánh giá một câu.
Đương nhiên, ở trong phòng người ta, tuy rằng sẽ không bại lộ bản thân, nhưng bọn họ chỉ truyền âm, như vậy sẽ không đem bản thân bại lộ ra, nếu nói chuyện trong phòng làm bọn họ bại lộ, đến lúc đó phỏng chừng sẽ thật không xong.
Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, y cũng cảm thấy hai người kia ở chung rất giống tình nhân, nhưng lại có điểm quái dị......
"Được rồi, ngươi đừng nghĩ nhiều, ta nhất định sẽ nghĩ cách chữa khỏi cho ngươi." Du Quân đứng lên, sắc mặt thanh lãnh nói xong, xoay người liền chuẩn bị rời đi.
"Du ca ca......" Nữ nhân bỗng nhiên một tay vô lực bắt lấy quần áo Du Quân, không gọi là cha, mà là sửa miệng......
Hạ Thiên Tịch bị kích thích cả người đều nổi lên một thân da gà. Lăng Thần nhìn một màn này mị mị mắt phượng, quay đầu mắt phượng bình tĩnh nhìn Hạ Thiên Tịch, môi mỏng câu ra một mạt độ cong tà khí.
"Làm...... Làm gì?" Hạ Thiên Tịch bị ánh mắt của Lăng Thần nhìn chằm chằm thật sự mất tự nhiên, cứ cảm thấy ánh mắt Lăng Thần quá nguy hiểm, lông tơ trên toàn thân lập tức nổ tung, cảnh giác dựng lên.
"Bảo bối, ta thích ngươi ở trên giường gọi ta ca ca......" Lăng Thần tiếng nói trầm thấp mang theo một cổ từ tính dị thường mị hoặc nhân tâm.
Nhưng lại thành công khiến Hạ Thiên Tịch sắc mặt lập tức như bị táo bón.
Đó tuyệt đối là sỉ nhục y.Hạ Thiên Tịch đỏ lỗ tai, mặt trắng toát, biểu tình nhăn nhó, quay đầu đi không thèm nhìn Lăng Thần.
Ở cùng với Lăng Thần lưu manh vô lại như vậy, dù sao người thua vĩnh viễn đều là y.
Nếu có thể, Hạ Thiên Tịch thật muốn điên cuồng hét lên với trời, Lăng Thần lãnh diễm cao quý của y đâu rồi? Y không cần tên lưu manh vô lại Lăng Thần này có được không?
Y quyết định, về sau mình tuyệt đối sẽ không đơn độc hành động với Lăng Thần.
Mà lúc này, trong phòng lại có biến hóa mới.
Thân thể Du Quân cứng đờ, ngay sau đó thực nhanh dứt ống tay áo của mình từ tay nữ nhân ra, sắc mặt xanh mét lạnh lùng nói: "Tiểu Đình, giữa người và ta chỉ có thể là cha con."
Hắn cố ý tăng thêm hai chữ cha con.
"Nhưng mà giữa chúng ta cũngkhông có bất cứ quan hệ huyết thông nào, vì sao nhất định phải làm cha con?" Nữ nhân giờ phút này không còn nhu nhu nhược nhược, ngược lại thái độ khác thường dùng hết sức lực rống lên: "Cha ta chỉ đem ta giao cho người chăm sóc, cũng không bảo cho chúng ta làm cha con, ta thích ngươi mà, từ nhỏ ta đã thích ngươi, ngươi cũng không phải không biết?" Nữ tử nói xong liền ô ô khóc lên.
"Ta biết, người ngươi yêu chỉ có hắn, nhưng mà các người không thể ở bên nhau, ngươi chẳng lẽ đã quên mối thù của cha mẹ ngươi sao? Từng ấy năm tới giờ, ta yêu ngươi như vậy, ngươi vì sao không thể tiếp nhận ta? Vì sao?" Nữ tử dùng hết sức lực toàn thân, thất thanh khóc rống.
"Đừng nói nữa, đừng nói nữa......" Du Quân nhíu nhíu mày, xoay người bước nhanh đi ra khỏi phòng, thân thể còn có chút run rẩy, bước chân đều loạng choạng.
Hạ Thiên Tịch cùng Lăng Thần liếc nhau, lập tức đi theo ra ngoài.Du Quân bước nhanh đi tới, liền đi tới một mảnh rừng cây hắc u u mới ngừng lại được, hắn một người dựa lưng vào cây đại thụ, ánh mắt mê võng nhìn phía chân trời, tựa hồ lâm vào trong hồi ức.
"Còn muốn tiếp tục chờ nữa sao?" Hạ Thiên Tịch quay đầu nhìn thoáng qua Lăng Thần, Du Quân đã lâm vào hồi ức, cũng không biết khi nào có thể hồi ức xong, bọn họ không có khả năng liền ở chỗ này cùng nhau chờ đợi tiếp đi!
"Chúng ta đây liền đi về trước!" Dù sao buổi tối hôm nay cũng không có thu hoạch gì, hai người quyết định liền đi về trước.
Nhưng có thể là pháp thuật bọn họ sử dụng đã đến giờ, Hạ Thiên Tịch còn không kịp thi triển tiếp một cái thuật che mắt, hơi thở dao động của hai người lập tức lộ ra.
"Ai?" ánh mắt của Du Quân chợt sắc bén nhìn lại đây.
Tuy rừng cây tối tăm không có ánh sáng, nhưng đối với mấy người có thể thấy mọi vật trong đêm cũng không có gì khó khăn.
Du Quân lập tức liền thấy được hai người bọn họ.
"Đươc rồi bảo bối, không phải giấu nữa." Lăng Thần buồn cười lôi kéo Hạ Thiên Tịch quay đầu nhìn về phía Du Quân khách khí cười cười: "Du tinh chủ."
"Hai vị sao lại ở đây?" Du Quân ánh mắt lạnh lùng nhìn hai người.
Hạ Thiên Tịch ngượng ngùng sờ sờ cái mũi của mình, chẳng lẽ muốn nói cho hắn, bọn họ là tới nghe lén?
"Xin lỗi, chúng tôi chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ mà thôi." Lăng Thần nói thẳng không cố kỵ: "Đối với Du tinh chủ vì cái gì không muốn đi gặp Fred Rika, chúng tôi thật sự rất tò mò, cho nên liền nhịn không được tới điều tra."
Ánh mắt thanh lãnh của Du Quân dao động một chút, nhìn hai người.Hạ Thiên Tịch xấu hổ cười cười, thản nhiên thừa nhận.
Kỳ thật là một việc rất đơn giản, nhưng là Du Quân một chút đều không muốn đi gặp Fred Rika, cho nên chuyện này cũng liền biến thành không đơn giản.
Nhìn hai người trước mặt, Du Quân không biết trong lòng vì cái gì lại có xúc động, ánh mắt hắn thu hồi nhìn về phía chân trời hắc ám, thanh lãnh nhàn nhạt nói: "Kỳ thật, ta là người Tuệ Tinh......"
Du Quân nguyên bản cũng là người sinh trưởng ở Tuệ Tinh, cha hắn là tâm phúc đi theo bên người cha của Fred Rika, cho nên từ nhỏ Du Quân cũng đã nhận thức Fred Rika, Fred Rika lớn hơn Du Quân 20 tuổi, khi đó trong mắt tiểu Du Quân phi thường sùng bái Fred Rika.
Dần dần, chờ đến khi Du Quân lớn lên mới biết bản thân có tình cảm không bình thường với Fred Rika, mà Fred Rika tuy là thái tử xã hội đen, nhưng bản thân hắn cũng không thích chơi bời, chỉ là thủ đoạn rất hung ác, khi phát hiệ tình cảm của Du Quân đối với hắn, hắn cũng thích tiểu nam hài trộm yêu thầm mình này.
Thời đại tuổi thọ của nhân loại kéo dài tới 500 năm, Fred Rika chỉ lớn hơn hắn 20 tuổi cũng không coi là nhiều, cho nên hai người rất nhanh rơi vào tình yêu.
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tầy gang, cha Du Quân bị phát hiện bán đứng cha Fred Rika, vì thể cả nhà hắn bị cha Fred Rika đuổi giết, cha mẹ chết thảm, lúc ấy Du Quân cũng chỉ có 17 tuổi dẫn theo con gái của thủ hạ cũng chính là nữ nhân vừa rồi trốn ra khỏi Tuệ Tinh.
Khi hắn 17 tuổi, nữ nhân kia cũng chỉ có ba tuổi, hai người ở bên ngoài sống nương tựa lẫn nhau lớn lên, khi biết mình không phải con gái ruột của Du Quân, nữ nhân kia liền yêu Du Quân.