Lăng Thần toàn thân lập tức tỏa ra một loại lạnh lẽo cường thế, nheo lại đôi mắt phượng hẹp dài nguy hiểm nhìn chằm chằm Úc Trục Thiên lạnh lùng uy hiếp nói: "Úc gia chủ, ta hy vọng đây là lần cuối cùng ngài cùng người yêu ta gặp mặt, nếu Úc gia chủ lại đối với người yêu của ta có bất luận ý tưởng gì, vậy đừng trách ta không khách khí."
Bất luận là ai, bị đào góc tường, trong lòng chắc chắn sẽ không thoải mái..
Nếu không phải Úc Trục Thiên có bối cảnh cường đại như ậy, Lăng Thần thật đúng là không thể dễ dàng áp xuống khẩu tức giận này, quả thực quá nghẹn khuất.
Lạnh giọng cảnh cáo xong, Lăng Thần lôi kéo Hạ Thiên Tịch hai người lập tức rời đi nơi này.Úc Trục Thiên sửng sốt một chút, ngay sau đó hiểu được nguyên nhân hai người sắc mặt lại khó coi, hung hăng giật giật khóe miệng, đây không phải chính là cái gọi là không tìm đường chết sẽ không phải chết sao.
Nhưng mà, hắn có đói bụng ăn quàng như thế nào, cũng sẽ không tìm một tiểu nam hài nhỏ hơn mình nhiều như vậy chứ!
Đáng thương Úc Trục Thiên đã quên mất, tiểu tình nhân trước kia của bản thân có người nào là lớn tuổi hơn hắn chứ.
"Đứng lại." Úc Trục Thiên phản ứng lại lập tức kêu lên, hắn sao có thể để Hạ Thiên Tịch hiểu lầm? Nếu như bị con trai của mình hiểu lầm mình về sau muốn bao dưỡng y, này thật đúng là có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không tẩy sạch được oan khuất!
Nhưng Lăng Thần vẫn cứ lôi kéo tay Hạ Thiên Tịch thẳng tắp mà đi, hoàn toàn không có một chút ý tứ muốn đứng lại.
Úc Trục Thiên đen mặt, nhìn bóng dáng hai người không chút do dự, nhịn không được gầm nhẹ: "Ta sao có thể nghĩ muốn bao dưỡng con trai của mình được chứ?"
Đáng chết, hắn vẫn là đem quan hệ giữa hai người nói ra, nhưng nếu không bại lộ thì trước mắt cũng không có biện pháp nào khác để giải thích, bởi vì càng giải thích, chuyện này chỉ sợ cũng sẽ bị người miêu tả càng ngày càng đen.
Cho nên, Úc Trục Thiên nhịn không được liền đem quan hệ của hai người nói ra.
Kỳ thật hắn cũng có một chút muốn thử xem phản ứng của Hạ Thiên Tịch.
Được rồi! Hắn thừa nhận là hắn ích kỷ, vì hiện tại nhìn ánh mắt chán ghét của Hạ Thiên Tịch đối với hắn như vậy, hắn biết nếu không nói ra quan hệ giữa hai người, như vậy về sau có lẽ thật sự hắn sẽ không thể xuất hiện ở trước mặt con trai mình nữa, còn bên Hạ Thanh, hắn sẽ lại nghĩ cách.
Hai người dừng lại bước chân một chút.
Hạ Thiên Tịch chớp chớp hai mắt nhìn Lăng Thần, sau đó sâu kín quay đầu nhìn Úc Trục Thiên, y cẩn thận nhìn nhìn, kỳ thật lần đầu tiên nhìn thấy Úc Trục Thiên y đã nhận ra, diện mạo của mình và Úc Trục Thiên có vài phần tương tự, nhưng y vẫn luôn không hề nghĩ nhiều, dù sao muốn đem phụ thân của mình cùng Úc Trục Thiên liên hệ với nhau, cứ cảm thấy hình ảnh sẽ thực quỷ dị, y không chịu được loại kinh tủng này.
Hiện tại, vừa nghe được Úc Trục Thiên nói như vậy, Hạ Thiên Tịch còn chưa có thời gian để kịp phả n*ng.
"Ta có phải nghe lầm hay không?" Hạ Thiên Tịch ngẩng đầu ánh mắt sâu kín nhìn Lăng Thần, chớp một đôi mắt đáng yêu hỏi.
"Ngươi cảm thấy sao?" Lăng Thần xoa xoa cằm nói, sau đó giương mắt liếc nhìn Úc Trục Thiên một cái, phía trước tuy hắn cũng có chút cảm giác thấy diện mạo bảo bối của mình cùng Úc Trục Thiên có chút tương tự, nhưng hắn chưa từng đem Úc Trục Thiên và Hạ Thiên Tịch liên hệ với nhau.
Bởi vì, hắn cũng thật sự không tưởng tượng được hình ảnh một người lạnh nhạt lãnh đạm như Hạ nguyên soái ở chung với một người đàn ông độc thân hoàng kim có tiếng phong lưu trong xã hội thương lưu như thế nào, cảm giác thế nào cũng thấy quỷ dị.
Nhưng hiện tại Úc Trục Thiên vừa nói như vậy, nhìn lại diện mạo có bảy phần tương tự của hai người, đặc biệt là cặp mắt đào hoa hẹp dài tràn đầy phong lưu mị hoặckia, đặc biệt mê người, nếu là người xa lạ không quen biết hai người bọn họ, như vậy chắc chắn sẽ khẳng định hai người là quan hệ cha con.
Nhưng mà, nếu hai người đúng là cha con, Hạ Thanh và Úc Trục Thiên đều là người Liên Bang, vì sao mười mấy năm nay đều không quen biết?
Lăng Thần áp xuống nghi hoặc trong đáy lòng, lần này không nói gì, chỉ lôi kéo Hạ Thiên Tịch ngồi trở lại ghế lô, sau đó đóng cửa lại, hắn cảm thấy mặc kệ là gì, chuyện này trước đừng cho người bên ngoài biết mới thỏa đáng.
Sau khi Hạ Thiên Tịch vào lại ghế lô, một đôi mắt đáng yêu chớp lại chớp nhìn chằm chằm Úc Trục Thiên hồi lâu, Úc Trục Thiên cũng không quấy rầy y, ngược lạirất hào phòng để Hạ Thiên Tịch tỉ mỉ mà nhìn.
Kỳ thật, hắn hiện tại tâm tình vẫn là có chút khẩn trương.Bởi vì, hắn không biết Hạ Thiên Tịch có nhận hắn hay không?
Nhưng là một nam nhân cường đại, ở trước mặt con trai mình, cho dù nội tâm hắn có khẩn trương bất ổn, nhưng hắn vẫn phải áp chế khẩn trương, vẻ mặt thần thái tự nhiên trấn tĩnh, căn bản khiến người không nhìn ra được trong lòng hắn đang khẩn trương.
Tỉ mỉ quan sát mặt Úc Trục Thiên tầm 5 phút đồng hồ, Hạ Thiên Tịch vuốt ve cằm, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Thần nói: "Ta cảm thấy, giữa chúng ta không có chỗ nào giống nhau hết."
Nếu xem nhẹ khuôn mặt bảy phần giống nhau cùng đôi mắt đào hoa hẹp dài thì có lẽ là vậy.
Lăng Thần: "......"
Úc Trục Thiên: "......"Lăng Thần cong cong khóe môi tà khí dị thường: "Ừ." Hắn sủng nịch sờ sờ đầu Hạ Thiên Tịch nói: "Nếu không giống, chúng ta liền đi thôi!"
Hạ Thiên Tịch gật đầu: "Được."
"......"
Úc Trục Thiên lập tức trợn tròn mắt.
Sao có thể không giông nhau cho được? Cho dù một người ngoài nhìn vào cũng sẽ cảm thấy khuôn mặt hai người có bảy phần tương tự nha, sao có thể không giống nhau được chứ?
Nếu là một ngoại nhân nói lời này, chắc chắn Úc Trục Thiên sẽ không chút do dự dùng kim chỉ khâu lại cái miệng của người đó, ai bảo ngươi nói bậy, ngươi mắt mù à!
Nhưng mà, đây là Hạ Thiên Tịch nói, là con trai của mình nói, hắn chắc chắn không có khả năng đi trừng phạt Hạ Thiên Tịch.
Nhìn hai người xoay người định rời đi, Úc Trục Thiên lập tức gọi lại Hạ Thiên Tịch thần sắc có vài phần khẩn trương nói: "Con trai, chúng ta sao có thể không giống nhau chứ? Con nhìn mặt chúng ta xem, nhìn lại mắt chúng ta, con tuyệt đối là di truyền từ ta."
Hạ Thiên Tịch: "......"
"Không, Úc gia chủ, ngài nhất định lầm, diện mạo của ta là di truyền từ phụ thân ta." Hạ Thiên Tịch không chút do dự phản bác.
"Nhưng ta chính là phụ thân con mà!"
"Phụ thân ta là Hạ Thanh, nguyên soái Liên bang, Hạ nguyên soái, ta trước kia căn bản không quen biết ngài, ngài sao có thể là phụ thân ta." Hạ Thiên Tịch cong lên khóe môi xả ra một mạt cười lạnh.
Kỳ thật, khi Úc Trục Thiên nói ra hai người là cha con, lại nhìn khuôn mặt có bảy phần tương tự của hai người, ngẫm lại hai ngày nay Úc Trục Thiên đối xử cùng lấy lòng, y liền xác định, nhưng y một chút cũng không muốn nhận lại Úc Trục Thiên.
Mặc kệ giữa phụ thân và Úc Trục Thiên đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ trước tới nay y chưa từng thấy Úc Trục Thiên xuất hiện lần nào, càng là chưa từng thấy Úc Trục Thiên quan tâm phụ thân, quan tâm tới đứa con trai là y này, hơn nữa thanh danh của Úc Trục Thiên cũng phi thường không tốt, một người phong lưu như vậy, có lẽ trước kia cũng là lừa phụ thân cùng hắn ở bên nhau đi!
Hạ Thiên Tịch mặc kệ trước kia giữa phụ thân và Úc Trục Thiên xảy ra chuyện gì, có một điều y có thể khẳng định chính là, Hạ Thanh chắc chắn cũng không hy vọng mình nhận lại Úc Trục Thiên.
Rốt cuộc, nếu phụ thân muốn cho mình nhận lại Úc Trục Thiên, như vậy chắc chắn người sẽ nói với mình.
Nếu, phụ thân không muốn y nhận lại Úc Trục Thiên, như vậy y sẽ không đi nhận lại Úc Trục Thiên.
Này cũng coi như là Úc Trục Thiên tự làm tự chịu.Úc Trục Thiên biết, nhìn thái độ của Hạ Thiên Tịch, chắc chắn là y không muốn nhận lại mình.
Úc Trục Thiên thở dài một hơi nói: "Con trai......"
"Xin Úc gia chủ gọi tên của ta, phụ thân ta chỉ có một vị là Hạ Thanh."
Úc Trục Thiên ánh mắt u oán nhìn Hạ Thiên Tịch, hồi lâu mới giống như thỏa hiệp nói: "Tiểu Tịch, cho dù con không chịu nhận ta thì con cũng nên biết giữa ta với phụ thân của con đã xảy ra chuyện gì? Con hiện tại đã trưởng thành, rất nhiều chuyện con có thể tự mình phán đoán, ta không muốn cưỡng cầu con nhậnta, nhưng ta chỉ muốn bù đắp những thiệt thòi của hai cha con con nhiều năm như vậy thôi."
"Nghe một chút đi!" Lăng Thần cúi đầu ghé sát tai Hạ Thiên Tịch nói một câu: "Nghe xong ngươi lại đưa ra quyết định."
Vô luận Hạ Thiên Tịch muốn nhận lại Úc Trục Thiên hay không, hắn đều sẽ không có bất cứ ý kiến gì.
Nhưng mà, Lăng Thần vẫn luôn muốn cho Hạ Thiên Tịch biết giữa Hạ Thanh và Úc Trục Thiên đã từng xảy ra chuyện gì.
Nhìn thái độ của Hạ Thanh nếu không nói cho Hạ Thiên Tịch chuyện này, rõ ràng chính là không muốn cho y biết, hiện tại nếu bọn họ rời đi cũng chỉ có thể tự mình về điều tra, mà không thể dò hỏi Hạ Thanh, cho nên hiện tại từ trong miệng Úc Trục Thiên biết được hai người đã từng xảy ra chuyện gì cũng có thể để Hạ Thiên Tịch phán đoán một chút nên làm gì bây giờ?
Bằng không, hắn sợ Hạ Thiên Tịch về sau hối hận thì không tốt.
Hạ Thiên Tịch nhíu nhíu mày, nhưng vẫn không phản đối Lăng Thần nói, bị Lăng Thần lôi kéo ngồi xuống cúi đầu lẳng lặng nghe Úc Trục Thiên tự thuật, nửa ngày đều không có nói chen vào.
Úc Trục Thiên cũng không dám dấu diếm bất cứ thứ gì, đem sự tình một năm một mười đều thành thành thật thật nói ra rành mạch, càng là không dám bẻ cong một chút sự thật, bởi vì hắn biết, hắn nếu dám ở nơi này bẻ cong một chút sự thật, như vậy quan hệ cha con giữabọn họ rất có khả năng thật sự không thể hòa hoãn.
Hồi lâu, sau khi Úc Trục Thiên nói xong, trong ánh mắt hắn mang theo khẩn trương nhìn Hạ Thiên Tịch nói: "Tiểu Tịch, không phải ta muốn trốn tránh trách nhiệm, nhưng ta thật sự không biết đến sự tồn tại của hai người, ký ức của ta bị mạnh mẽ bóp méo, lúc ấy vì ta còn chưa hoàn toàn nắm giữ Úc gia, cho nên bị người nào lấy thủ đoạn cường ngạnh bóp méo ký ức, hiện tại ta đã trừng phạt những kẻ đó. Nhưng ta biết, mặc kệ hiện tại ta có trừng phạt những kẻ đó như thế nào cũng không thể bù đắp được thiệt thòi mấy năm nay của hai cha con con."
Dừng một chút, Úc Trục Thiên lại lập tức giải thích nói: "Ta cũng không phải muốn biện giải cho bản thân, ta chỉ muốn bù đắp cho cha con con."